Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1409

Chương 1409
Chương 1409

Đó chính là mục tiêu nhiệm vụ lần này, Sylvia ý thức được.

Cảnh tượng tại trung tâm lục địa không khác mấy so với tình báo bệ hạ Roland cung cấp, thành thị của ma quỷ được xây xung quanh tháp bút, mà giữa thân tháp và thành thị cách một cái hố sâu to như lạch trời. Có vô số ma quỷ cấp thấp dính trên đó, tựa như trùng thân mềm sống nhờ mặt ngoài của thân cây, nhưng nhìn kỹ là có thể phát hiện, chúng nó đang không ngừng đào xới vách đá, khiến hố sâu càng thêm mở rộng.

Red Mist lắng đọng trong đó, tạo thành một hồ nước màu đỏ, mà tháp cao tới gần vách hố hiển nhiên sẽ lần lượt rơi vào trong hồ, trở thành một phần của hố to.

Đồn rằng tháp bút cũng không phải khổng lồ như vậy ngay từ đầu, nó chui lên từ dưới đất giống như vật sống, không ngừng sinh trưởng, mà đường hầm dung nạp Red Mist cũng sẽ khuếch trương ra ngoài, vì vậy từ hai điểm này là có thể đoán được tuổi của một thành phố ma quỷ.

Thành phố trước mắt hiển nhiên là vô cùng cổ xưa.

So sánh với mục tiêu, thân hình của máy bay hai cánh chỉ có thể dùng nhỏ bé không đáng kể để hình dung, đừng nó là mang theo đạn tạc, cho dù đâm cả máy bay vào trong đó cũng rất khó để châm lửa hồ sương mù.

Đột nhiên Sylvia “ồ” khẽ.

- Sao vậy?

Wendy chu đáo hỏi thăm lần đầu.

- Phát hiện một con… ma quỷ kỳ quái.

Một con ma quỷ xuất hiện trên đỉnh tháp bút dẫn tới sự chú ý của nàng -- dựa theo tập tính sùng bái bầu trời của ma quỷ, có thể leo lên đỉnh tháp tất nhiên không phải là hạng hời hợt gì. Mà từ bộ dạng của đối phương, hiển nhiên nó cũng không phải ma quỷ phổ thông. Nó mặc chiếc áo choàng rộng thùng thình đủ để phủ lên ba bốn người, trên đấy treo đầy trang sức, rút ngắn khoảng cách là có thể phát hiện, từ tiểu đao loại xương tới mảnh giáp kim loại cái gì cũng có, thậm chí nàng còn nhìn thấy được mấy cái đinh ốc.

Đầu của kẻ địch cũng vô cùng đặc biệt, bộ dạng giống như là cây cột, trên ấy treo rất nhiều mặt nạ, không rõ khiến lòng người sợ hãi.

- Dao động ma lực của nó rất mãnh liệt à?

- Không… cũng không mạnh.

Đây cũng là điều khó hiểu khiến Sylvia mù mờ nhất, từ vẻ ngoài đến xem, nó chí ít cũng là một ma quỷ cấp cao, nhưng sau khi hiện thân lại không thấy nó nhún người nhảy lên, cũng không có ý tích súc ma lực phát động năng lực, chuyện duy nhất nó làm chính là tụ tập hội thần nhìn chằm chằm phương hướng kỵ sĩ bầu trời giao chiến, hoàn toàn không có ý định tham chiến.

Nếu không cấu thành uy hiếp cho mọi người, Sylvia cũng không chú ý nhiều lắm, bây giờ hai tiểu đội Wrath of Heaven đảm nhiệm nhiệm vụ oanh tạc đã sắp tiếp cận biên giới thành thị, nàng phải tập trung tinh thần mới có thể phán đoán chính xác ra vị trí ném bom thích hợp.

Hai phút sau, nàng thông qua radio phát ra chỉ lệnh oanh tạc.

- Tiểu đội tổ một, có thể ném bom.

- Good rõ.

Cho dù trời quang, tầng mây lơ lửng trên dãy núi Tuyệt Cảnh cũng không cao lắm, cộng thêm độ cao của bản thân cứ điểm, khiến số hiệu Wrath of Heaven liên tục bay thẳng từ đầu đến đuôi đều không bị kẻ địch phát hiện.

Năm chiếc máy bay hai cánh xếp thành một hàng cánh quân, lấy tốc độ ổn định bỏ xuống đạn hàng không 150kg treo trên bụng máy bay.

Trong chớp mắt khi thân đạn nặng nề thoát khỏi, Good cảm thấy tthana máy bay đột nhiên nhấc lên, giống như cơ thể cũng nhẹ vài phần.

Tiếc nuối là, hắn không cách nào tận mắt nhìn thấy thành quả tác chiến lần này.

Sylvia lại thấy vô cùng rõ ràng.

Năm quả đạn hàng không bởi vì trọng tâm mà nhanh chóng chuyển đầu rơi xuống, mượn quán tính mà máy bay giao cho nó, rơi xuống trung tâm thành phố theo hình vòng cung với vận tốc cực kì nhanh. Tại 500m cuối cùng, chúng nó đã gần như vuông góc với mặt đất.

Mà ma quỷ cũng chú ý tới những “Vị khách không mời mà đến” ấy.

Lại một nhánh Khủng Thú bước ra từ trong thành phố, bay lên phía tầng mây -- có điều so với tốc độ lựu đạn rơi -- động tác của bọn nó thực sự là không bằng.

Năm bóng đen trước sau chui vào trong thành thị, khi đạn chạm đất lập tức hóa thành một quả cầu lửa nóng rực, bụi mù và đá vụn chúng nó tạo thành cao tận mấy chục mét, thanh thế vượt qua cả lựu đạn một trăm năm mươi hai millimet! Cho dù không nghe được âm thanh, Sylvia cũng có thể cảm nhận được trời đất rung chuyển qua tiếng gió rú kịch liệt và đá vụn tung tóe tứ tán xung quanh.

Đồng thời dưới sóng khí nhiệt độ cao, trong Red Mist xuất hiện vài “lỗ trống” tiên minh, rất giống như hình thành nên lỗ khí bên trong bánh mì.

Từ trên cao nhìn ra xa, cột khói xám đen chậm rãi khuếch tán trong Red Mist có vẻ vô cùng bắt mắt -- có thể trong mấy trăm năm qua tòa thành này ít khi bị công kích, nhưng từ lúc nó xông vào dãy núi Tuyệt Cảnh tới nay cũng chỉ qua nửa tháng, khu vực trung tâm đã hai lần được nhân loại đến thăm.

Nhưng lòng Sylvia lại nặng trĩu.

Chịu ảnh hưởng từ gió, tuy nơi lựu đạn rơi xuống rải rác khá lớn, nhưng may là đều tập trung ở trong thành phố, chính xác hơn pháo cứ điểm nhiều. Chỉ là chỉ có hai viên trúng hồ sương mù, đồng thời còn chưa tiếp xúc với “mặt hồ” thì đã trực tiếp phát nổ.

Ngay khi quả cầu lửa hiện ra -- nàng tinh mắt nhận thấy được một vòng sáng màu lam nhộn nhạo -- quả thực giống như là màn chắn cấp cao trên người ma quỷ vậy.

- Chuyện gì thế?

Wendy đã nhận ra sự khác thường từ vẻ mặt của nàng.

- Xung quanh tháp bút… có màn chắn ma lực che chở bảo hộ.

Sylvia thấp giọng lẩm bẩm:

- Lựu đạn không thể thu được bất kì hiệu quả nào.

- Này này.

Shavi không dám tin quay đầu hỏi lại:

- Ý của ngươi là, ma quỷ khuếch trương màn chắn lớn đến cấp bậc thành thị? Điều này sao mà được?

Đương nhiên nàng biết chuyện này quả thực có chút không thể tưởng tượng nổi, hiệu quả của năng lực thường thường kết nối với tổng sản lượng ma lực, muốn cho nó có hiệu lực ở phạm vi lớn như vậy, cho dù cộng tất cả phù thủy lại cũng không làm được. Chẳng qua sự thực đặt trước mặt, khiến nàng không thể không tin.

Đúng rồi… tên ma quỷ cấp cao ở trên đỉnh tháp!

Đồng thời với suy nghĩ ấy toát ra trong đầu, Sylvia lại thấy được đối phương, chẳng qua cái nhìn này gần như khiến lông tóc trên người nàng dựng đứng, một luồng cảm giác khó mà hình dung xông lên đầu --

Chỉ thấy nó chẳng biết lúc nào đã vươn ra bảy tám cánh tay gầy như củi khô, gỡ hết mặt nạ trên đầu xuống, lộ ra khuôn mặt cực kỳ vặn vẹo phía dưới. Hơn mười cái đầu chất chồng lên nhau nhìn lên không trung, trong đó có ma quỷ và nhân loại, cũng có không biết thuộc về quái vật gì -- khuôn mặt một phái nữ trong đó có vẻ đặc biệt gai mắt. Chúng nó nhao nhao cười những nụ cười khác biệt, có thể nói quỷ dị tới cực điểm.

Sylvia cũng không nhịn được nữa, khom lưng nôn mửa một hồi, năng lực cũng theo đó gián đoạn.

Wendy thấy thế trực tiếp cầm máy truyền tin:

- Đây là số hiệu Seagull, tổ hai lập tức bỏ xuống lưu đạn, chuyển hướng vể điểm xuất phát.

- Rõ, tổ một oanh tạc thành công không?

- Không… quanh thân tháp bút có màn chắn ma lực, lựu đạn không thể đi vào hố sâu.

- Màn chắn?

Bên kia im lặng một lát:

- Ta biết rồi. Có điều ta muốn thử lại lần nữa.

- Nhưng bên này xảy ra ngoài ý muốn, sợ rằng Sylvia tạm thời không thể cung cấp chỉ thị cho các ngươi, huống hồ Khủng Thú của kẻ địch cũng đã lại gần tầng mây rồi!

- Yên tâm, tổ một sẽ yểm hộ bọn ta.

Wendy chỉ đành phải liên lạc với Tilly, báo cáo đại khái tình huống một lần. Tilly lại không thèm để ý nói:

- Không sao, để tổ hai đi thử đi, bên bọn ta còn chưa tới mức phải tháo chạy đâu.

Bình Luận (0)
Comment