Cùng lúc đó, Good cũng nhận được tin được của đội trưởng tổ hai:
- Đây là Manfred. Tiền bối Good, kế tiếp ta muốn xông ra tầng mây, hi vọng ngươi có thể giúp ta!
- Xông ra tầng mây, ngươi điên rồi? Nơi này chính là đại bản doanh của kẻ địch đấy!
Không đợi Good đáp lời, trong máy bộ đàm đã truyền đến tiếng hô của Finkin:
- Hơn nữa ngươi cũng nghe được, trên biển sương có màn chắn bảo hộ, ngươi có thể làm cái gì? Tân nhân, trên chiến trường cũng không phải là nơi cho ngươi đùa giỡn!
Làm máy bay hai cánh loại cải tiến tân tiến nhất, radio trên số hiệu Wrath of Heaven được phối trí theo tiêu chuẩn, đây cũng là nguyên nhân mười chiếc máy bay dám xuyên qua tầng mây khi ở trong tình huống không có Tilly dẫn đường.
Good thật sự không có trực tiếp cự tuyệt, so với bối phận tiến vào học viện, hắn càng tò mò ý đồ của đối phương hơn:
- Ta nghe đến thỉnh cầu của ngươi, Manfred. Chẳng qua coi như có thể chứng kiến mục tiêu, ngươi cũng phải rõ ràng, dưới tình huống không có sự điều chỉnh của đại nhân Sylvia, khả năng trúng mục tiêu cực kỳ bé nhỏ.
Từ lúc huấn luyện, hắn đã chú ý tới học viên có thiên phú tuyệt vời ấy -- đồn rằng đối phương là một kỵ sĩ nghèo túng, bởi vì không sống được ở Wolfheart nữa nên mới chạy đến Greyfort. Rất nhiều kị sĩ bầu trời xuất thân bình dân ở trước mặt hắn thường coi mình như tiền bối, cũng là vì phát tiết sự bất mãn đã từng bị quý tộc lấn ép.
Thành thật mà nói, Good không có bất kỳ thiện cảm nào với kỵ sĩ Wolfheart, bọn họ nhìn như đường hoàng ương ngạnh, không ai bì nổi, nhưng khi gặp gỡ cường địch chân chính, lại thường chạy nhanh hơn bất kỳ ai khác -- lúc Giáo hội Hermes ngầm chiếm Wolfheart, trò hề tương tự hắn đã tận mắt thấy qua vô số lần.
Mà kỵ sĩ chủ động khiêu chiến giống như Manfred, Good vẫn là lần đầu thấy đến, vì vậy hắn càng muốn biết đối phương rốt cuộc đang cố ý thể hiện bản thân ở trước mặt điện hạ Tilly, hay là thật sự không giống người thường.
- Tiền bối, ngươi còn nhớ rõ phương pháp dùng thân máy bay để khống chế quỹ tích của viên đạn lúc chúng ta bắn phá không?
Manfred trả lời:
- Ta cảm thấy nó cũng có thể có tác dụng tương tự với lựu đạn!
Vừa dứt lời, tiếng vù vù bên kia đột nhiên nhẹ một chút, giống như xung quanh đột nhiên trống trải hơn rất nhiều.
- Người này, đã bay ra tầng mây!
Finkin hét lên:
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Dùng thân máy bay khống chế ném bom sao… Good nhanh chóng ý thức điểm liên thông trong đó. Hắn ho khan hai tiếng:
- Cũng không thể bỏ lại tổ hai mặc kệ được, điện hạ Tilly đang nhìn bên cạnh đấy!
- …A ha ha, nói không sai!
Finkin dừng lại lại chốc lại, rất nhanh đã đổi thành giọng đại nghĩa lẫm nhiên:
- Bảo vệ đồng đội chính là chuyện ta am hiểu nhất, các ngươi yên tâm đi, đám Khủng Thú kia hãy giao cho tổ một đi đối phó, cạc cạc --!
Thật đúng là dễ hiểu.
Good thở dài, đẩy cần điều khiển về phía trước.
Hai đội hình từ vị trí bất đồng nhảy ra tầng mây, đáp xuống, vạch ra hai dấu vết trên màn trời, đồng thời tạo thành tư thế nghịch lưu với Khủng Thú ngẩng đầu leo lên. So với Khủng Thú có số lượng đông đảo, số hiệu Wrath of Heaven tuy ít, lại sinh ra luồng khí thế chưa từng có từ trước tới nay.
Tổ một quẹo qua một đường vòng cung, cùng Khủng Thú đón đầu va chạm vào nhau, tổ hai thì chạy thẳng tới tháp bút -- trong khoảng cách này, cho dù không có Sylvia chỉ dẫn, bọn họ cũng có thể dùng mắt thường trực tiếp xác nhận mục tiêu.
Trên đường mặc dù có một bộ phận ma quỷ nỗ lực chặn lại năm chiếc số hiệu Wrath of Heaven, nhưng chênh lệch về tốc độ vào thời khắc này được thể hiện không bỏ sót gì, leo lên mặt phẳng mới được Khủng Thú chuyển ra, đã bị máy bay hai cánh lướt qua bỏ lại đằng sau. Chỉ cần không chủ động tiến vào không chiến, cho dù là số hiệu Wrath of Heaven treo đạn hàng không 150kg, cũng không phải Khủng Thú có thể đuổi theo kịp được.
Sau nhiều lần điều chỉnh phương hướng, Manfred bỏ ra đạn hàng không.
Đồng đội theo sát phía sau nhao nhao noi theo.
Lựu đạn thoát khỏi móc nối vẫn duy trì xấp xỉ tốc độ và đường nhỏ với máy bay, lướt qua toà nhà hình tháp và tường cao giăng đầy, đâm đầu thẳng vào khu vực hồ sương -- so với ném bom trên cao, chỗ rơi của năm phát đạn hàng không có chút tập trung, trừ một viên bị tháp bút ngăn cản ra, bốn phát còn lại đều trực tiếp phát nổ trên khoảng không của hồ sương mù.
Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên khiến cả tòa thành thị đều giống như rung động, dưới ánh lửa ngập trời, ánh sáng gợn gợn màu xanh lam liên tiếp thoáng hiện, cuối cùng đều không thể làm cho hồ sương phải chịu một tia trùng kích nào. Chẳng qua tất cả mọi người chú ý tới, hào quang nổi lên đã không còn sáng sủa như lúc ban đầu.
- Làm rất tốt đó, tân nhân.
Finkin huýt sáo.
Good lăn một cái thoát khỏi Khủng Thú truy kích rồi đổi về kênh toàn thể:
- Báo cáo điện hạ Tilly, tổ một tổ hai đã hoàn thành nhiệm vụ oanh tạc, thỉnh cầu trở về địa điểm xuất phát!
- Hiểu, cho phép trở về địa điểm xuất phát.
Trên số hiệu Phoenix nhanh chóng bắn ra đạn tín hiệu màu đỏ, đoàn máy bay đấu với ma quỷ bắt đầu bay lên cao, mượn ánh mặt trời chói mắt chiếu xạ, nhao nhao biến mất trong trời xanh.
…
Mask than thở hài lòng.
Nhân loại đó thực sự càng ngày càng ngoài dự đoán của nó.
Chia binh hai đường, chủ lực đánh nghi binh, một kích tức đi, không hề kéo dài… từ bộ đội phòng vệ lên không chặn lại tới khi kết thúc chiến đấu, chẳng qua chỉ tầm hai ba khắc ngắn ngủi. Kế hoạch tác chiến linh hoạt như thế, không thể nghi ngờ đã phát huy ưu điểm của máy móc chiến tranh đó tới mức lớn nhất.
Cũng khó trách Ursrook sẽ sản sinh lòng kiêng kỵ với nhân loại, xem ra trước đây mình quả thực đã trách lầm nó.
Nhưng cho dù là tướng lãnh thiên tài của tộc quần, cũng chỉ thấy được uy hiếp trong đó, mà chưa phát giác bản chất của bí ẩn -- trái lại nghĩ, ngay cả nhân loại ngu ngốc đều có thể du tẩu nơi phía chân trời dưới sự trợ giúp của chim sắt, nếu dùng trên người tộc quần, chẳng phải là càng thêm kinh người sao? Đến lúc đó Sky-sea Realm cũng chẳng phải là kẻ địch khó có thể đối phó, tộc quần chắc chắn sẽ chiến thắng!
Nếu như lúc đó Ursrook dùng lý do như vậy để nói phục mọi người, nói không chừng nó sẽ đứng ở bên phía đối phương.
Đáng tiếc.
- Chấn động liên tục vừa rồi là sao thế?
Cửa đỉnh tháp mở ra, Silent Disaster người khoác khôi giáp thong thả đi ra:
- Thần của Thần gặp tập kích à?
- Không sai, chẳng qua ngươi tới hơi chậm chút, không thể bắt kịp trận chiến đấu đặc sắc đó.
Nassaupelle liếc nó:
- Lại nói ngươi mặc như vậy là muốn xuất chiến à? Vẫn đừng quá miễn cưỡng mình thì hơn.
- Không cần ngươi quan tâm.
Silent thấp giọng nói:
- Kẻ địch ở nơi nào?
Nassaupelle chỉ bầu trời:
- Bọn họ đại khái đã phát hiện, sự chênh lệch giữa chim sắt và Bogle Beasts đã thành đột phá khẩu rõ ràng nhất của song phương. Đúng là mỉa mai mà… trong trận chiến Thần Ý lần thứ hai, loại thể vô ma không dễ đó vốn là tiền vốn lớn nhất mà tộc ta thắng được kia mà.
Silent nhìn bầu trời không nói lời nào, sắc mắt khá khó coi.
- Đừng lo.
Nassaupelle lại đeo mặt nạ về:
- Trải qua lần quan sát này, ta đã nghĩ tới phương pháp đối phó -- so sánh với Beast, quỹ đạo hành động của bọn họ thực sự quá rõ ràng. Được rồi, ngươi đã khát vọng chiến đấu như vậy, vậy không ngại giúp ta một việc đi.
- …
- Không cần phải nghiêm túc như vậy, ta cũng không có cười nhạo ngươi.
Mask mở ra rất nhiều cánh tay:
- Lúc trước có mấy con chim sắt rơi xuống ở vùng Đông Nam thành thị, nếu như con sâu trên đó còn sống, thì bắt bọn chúng tới đi! -- Ta nghĩ loại chuyện nhỏ này chẳng làm khó được ngươi đâu nhỉ.
- Phải là sống?
Silent lạnh giọng hỏi một câu.
- Đương nhiên!
Nassaupelle cười đắc ý:
- Cái đầu còn sống mới có giá trị di chuyển. Huống hồ bọn họ mới vừa trải qua chiến đấu kịch liệt, ấn tượng phi hành rõ ràng dứt khoát nhất, chính là công cụ đắc lực để ta nghiệm chứng đối sách -- đây chính là lần đầu tiên ta thu nạp đầu óc của con sâu phổ thông, không biết ai là kẻ may mắn có thể thu được vinh dự này ta?
Silent chán ghét quay đầu, đi về phía tháp Birth.
Nassaupelle lơ đễnh quay người lại, nó biết cho dù đối phương không thích làm như vậy, vì tộc quần nó cũng sẽ dốc toàn lực làm.
Mask nhìn lãnh địa nhân loại phương xa, chậm rãi đưa tay lên trước -- nhìn từ góc độ này, nó chỉ cần dùng một bàn tay là có thể giữ trọn cả đại lục. Tối đa vài ngày nữa thôi, Thần của Thần sẽ tiến vào ranh giới của cao nguyên Hermes, hàng vạn thể cộng sinh trong sân thí nghiệm đã vận sức chờ phát động, nó muốn Vương chứng kiến, chỉ bản thân mình là có thể vượt xa một nhánh quân đội, dù là Blood hay là Silent, thì đều phụ trợ cho nó mà thôi.
Bỗng nhiên, nơi xa vụt lên một tia sáng.
Nó tới cực nhanh, biến mất cũng nhanh. Ánh sáng tuy nhỏ nhưng sáng vô cùng, gần như đạt tới trình độ chói mắt, tựa như cái bóng của mặt trời trên đại dương, lại tựa như là tia sáng cái gương hắt qua.
Đó là ảo giác à…
Nassaupelle giật mình, chờ nó tỉ mỉ nhìn xung quanh biển Swirling thì điểm sáng ấy đã không thấy tăm hơi.