Một cơn mưa phùn bắt đầu rơi xuống bên bờ vịnh Gemini Dawn.
Vụ nổ kịch lên nhấc lên một cột nước cực kỳ nguy nga trên mặt biển, cho dù đứng cách mười lăm kilomet cũng có thể thấy rõ. Khác với bối cảnh màu xám lam, cột nước dâng lên có màu trắng tinh, rất giống như nó cũng không thuộc về đại hải. Cột nước từ từ dâng lên, giống như mất đi trọng lượng -- toàn bộ quá trình ấy duy trì khoảng mười giây, mà cảnh này cũng vượt xa thường thức của đa số người đứng xem.
Cuối cùng nó hóa thành hạt mưa quay về đại hải, thay vào đó là một màn sương trắng vặn vẹo. Màn sương to lớn hơn cả cột nước, dâng lên cũng càng cao, cho tới bây giờ vẫn có thể thấy được đóa mây sương kì lạ ấy.
Còn về thuyền buồm vốn tụ tập xung quanh điểm thử nổ thì đã biến mất từ sớm.
Mưa bắt đầu rơi vào lúc này.
Không tham dự thử nổ lần đầu trên núi Snow vẫn luôn là điều nàng tiếc nuối, hiện giờ cuối cùng cũng được bù đắp.
Akesha không khỏi nghĩ tới mùa đông hai năm trước, sau khi thành Neverwinter tiến hành biểu diễn lửa đạn, đối thoại giữa bệ hạ Roland và Phyllis.
Phản ứng tỏa nhiệt giữa nguyên liệu hóa học cũng chỉ là một loại kém cỏi nhất trong lúc phát nổ.
Tái hiện ra Ánh sáng mặt trời mới là mục tiêu mà hắn theo đuổi.
Dứt bỏ cái lời mê sảng “Phóng xạ rực rỡ” gì đó, nhìn tổng thể bệ hạ vẫn đủ đáng tin.
Chỉ là khiến nàng cảm thấy hơi bất ngờ là, lần này trên khán đài không hề có tiếng vỗ tay.
Quý tộc được mời tới ngây ra ngồi trên ghế, hình như ngay cả xì xào bàn tán cũng quên mắt, không ít người có vẻ mặt cực kì phức tạp, thậm chí trong mắt còn lóe lên vẻ sợ hãi. Làm đại biểu cho bên Greyfort, Akesha vốn chuẩn bị một đoạn phân trần hăng hái theo ý của Roland, nhưng khi nhìn thấy cảnh này nàng dứt khoát đứng dậy rời khỏi thính phòng.
Nàng hoàn toàn có thể đoán được suy nghĩ của những người này.
Có đôi khi im lặng ngược lại có thể nói rõ tất cả.
Cho dù thế nào, bệ hạ đã thực hiện được lời hứa của hắn -- quý tộc Dawn dự hội, đều tận mắt chứng kiến năng lực của nhân loại.
Công tác thu thập số liệu kế tiếp tự nhiên có nhân viên bộ Công nghiệp chuyên môn đi phụ trách.
Không đến nửa giờ, kết luận bước đầu đã được đưa đến trước mặt nàng: Lần thử nổ này đạt tới hiệu quả dự tính.
Akesha cột tờ giấy “Vạn sự thuận lợi” lên con chim đưa thư, giơ tay ném lên không trung.
Người mang tin tức giương cánh, nhanh chóng biến mất ở chân trời phía tây.
Hi vọng hành động tập kích trên không bên kia cũng thuận lợi, nàng lặng lẽ nghĩ.
…
Bên trong thành bảo Shining City, bộ Tham mưu đang chải vuốt chỉnh hợp tình báo mới nhất do hành động hành động tập kích trên không mang tới.
Kết quả đánh ra lần này có thể nói là vô cùng lý tưởng, hẳn ma quỷ không dự đoán được nhân loại lại khởi xướng tiến công nhanh chóng sau khi gặp thất bại ở dãy núi Tuyệt Cảnh, cộng thêm sự linh hoạt trời sinh của kỵ sĩ bầu trời, khiến khi đoàn máy bay tới gần bầu trời của Thần của Thần, ma quỷ mới có phản ứng.
Tình huống đấy có nghĩa ma quỷ có năng lực khiến lục địa dài tới mười kilomet bay lên, lại không có năng lực hoàn toàn theo dõi khu vực của nó, điều này không chỉ khiến trong lòng cấp cao của Đệ Nhất Quân hiểu rõ, đồng thời cũng giúp số hiệu Seagull có cơ hội ghi chép vị trí của tất cả bộ đội Khủng Thú lên không -- mặc dù chúng nó khác với máy bay hai cánh, cũng không cần một miếng đất bằng phẳng mới có thể bay lên, nhưng nhìn trước mắt vẫn cần nuôi dưỡng tập trung, thống nhất điều hành lúc chiến đấu. Vì vậy tháp Blackrock cỡ lớn nơi Khủng Thú ở, không thể nghi ngờ là mục tiêu đáng để đối đãi trọng điểm.
Mà màn chắn ma lực phía trên bầu trời hồ sương lại là tình báo mấu chốt nhất trong chuyến bay này.
Kị sĩ bầu trời không chỉ phát hiện ra sự tồn tại của nó, mà còn thông qua liên tục oanh tạc xác nhận nó có thể bị suy yếu -- mặc dù nguyên lý không rõ, chẳng qua đặc điểm này hầu như giống với năng lực màn chắn ma quỷ cấp cao hay sở hữu, chỉ là phạm vi lớn hơn nhiều.
Nếu có thể thành lập mối liên hệ giữa hai thứ, bộ tham mưu sẽ có thể đại khái tính ra hỏa lực cần để đột phá màn chắn.
So với ở trên những tin tức này, bốn chiếc số hiệu Fire of Heaven bị tổn thất đã coi là giá thấp nhất rồi.
- Manfred. Kastein sao…
Roland buông chiến báo cảm khái nói:
- Hắn quả thực đáng được ngợi khen đàng hoàng một phen.
Có quyết tâm không khó.
Khó ở chỗ quyết định đồng thời còn có năng lực để thực hiện.
Đột nhập bầu trời thành phố của ma quỷ, bằng vào cách hiểu của mình hoàn thành lao xuống ném bom, cuối cùng dẫn dắt đồng đội bình yên rời đi, phần thiên phú đó chỉ sử dụng tuyệt vời để hình dung.
- Ta sẽ chuyển phần ca ngợi ấy cho hắn.
Tilly nhún vai, sau đó nhỏ giọng nói một câu:
- Liền chưa thấy qua…
- Cái gì?
- Không, không có gì. Ta còn có chuyện phải bận rộn, đi trước đây.
Tilly xoay người đi ra ngoài phòng.
Roland nghe được Nightingale phía sau cười khẽ.
- Ặc…lẽ nào ngươi nghe rõ nàng nói gì?
- Không có.
Nightingale bĩu môi:
- Chẳng qua cơ bản có thể đoán được.
- Ồ? Nói ta nghe xem?
Nàng đưa ra năm ngón tay.
- Nhiều như vậy?
Roland kinh ngạc nói.
- Ai bảo nàng là trưởng công chúa điện hạ chứ, đây đã là giá sau giảm rồi đó.
- Được rồi, thành giao.
Nightingale khoái trá liếm môi một cái:
- Thiên phú của kị sĩ bầu trời kia quả thật không tệ, nhưng ngươi khen thưởng nhiều thực sự. Trong các kỵ sĩ bầu trời, thiên phú của người nào kiệt xuất nhất không phải liếc qua là t hấy sao? Ngươi hình như coi chuyện mà năng lực làm được thành một chuyện đương nhiên, nhưng đối với đương sự mà nói cũng không phải như vậy.
Nói đến đây nàng hơi dừng lại một chút:
- Dù sao, cái thứ đó lại không phải chúng ta có thể tự chủ lựa chọn, đúng không?
…
Quả thực, năng lực cũng là một loại thiên phú…
Roland ngồi bên cửa sổ quán cà phê Tường Vi, nhìn phố xá người đến người đi bên ngoài xuất thần.
Khởi điểm của hắn tuy cao, nhưng nếu muốn hoàn toàn phát huy được, thì cũng không thể tách khỏi sự cố gắng cực lớn, mình gần đây quả thật có chút không để ý điểm này.
- Này, ngươi còn đứng đó làm gì?
Roland rút về ánh mắt, thấy Valkries đang cầm hai ly cà phê ngồi xuống chỗ đối diện với hắn.
- Đương nhiên là đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể nhanh chóng đạt được nơi không đáy.
Hắn tạm thời vứt bỏ tạp niệm trong lòng, kể lại đại khái quá trình tập kích trên không Thần của Thần một lần:
- Loại màn chắn ma lực có thể bao trùm một khu vực lớn có quan hệ gì với năng lực của ma quỷ cấp cao không? Nó cũng là kỹ thuật mới được nghiên cứu ra gần đây?
- Nếu như ta là ngươi, cũng sẽ không sử dụng cách gọi “ma quỷ” như thế.
Valkries tức giận nói:
- Năng lực cụ thể của tộc ta được quyết định bởi chủng loại của ma thạch, chọn ma thạch hộ thuẫn cũng chỉ vì nó có tính tương dung tốt, tính thực dụng rất cao mà thôi, cũng không phải là năng lực tất nhiên có -- ví dụ như ta sẽ không dung hợp loại ma thạch này. Mặt khác, cho dù thế nào phạm vi tác dụng của ma thạch cũng không thể bao trùm cả một ngọn tháp Birth, nó chắc là một thành quả nghiên cứu khác của Mask.
- Đó là cái gì?
Valkries nhấp một ngụm cà phê:
- Dùng dụng cụ hạch tâm để bắt chước kết cấu luồng khí xoáy của ma thạch, để thực hiện hiệu quả tăng mạnh. Ý nghĩ này đã có từ rất sớm rồi, chẳng qua trong thực tế cản trở cũng rất nhiều, không nghĩ tới nó thật sự có thể thành công.
Cái này cũng có nghĩa, màn chắn xuất hiện trên Thần của Thần cũng không có khác biệt về bản chất với năng lực bản thân chúng nó thi triển ra. Roland âm thầm ghi nhớ điểm này, chí ít nó chứng minh so sánh suy nghĩ bộ tham mưu đề xuất là có thể được.
- Nghiên cứu thể cộng sinh cũng là Mask?
- Không sai, nó theo một ý nghĩa nào đó rất giống với Thiên Hình Cistalis, gần như không sử dụng qua một viên ma thạch loại chiến đấu.
Valkries gật đầu:
- Nghĩ đến thể cộng sinh trên phương diện đối phó Sky-sea Realm cũng không lý tưởng, Vương phái nó tới cũng là cách làm hợp lí.
Hai người bàn luận về thế cục trước mắt một lát, Nightmare đứng dậy cáo biệt.
Trước khi đưa nó đi tới cửa, Roland bỗng nhiên mở miệng nói một câu:
- Cảm ơn.
Nightmare bất ngờ dừng bước chân.
- Hackzord chưa từng xuất hiện trong hai trận chiến đấu gần nhất -- nó chắc là tin nội dung trong thư. Nếu có nó ở đây, sợ rằng Đệ Nhất Quân sẽ tổn thất càng nhiều. Chí ít ở điểm này, ta hẳn là cảm ơn ngươi.
- Đừng quên, ta cũng không phải là đang giúp ngươi, mà là đang trợ giúp tộc quần của ta.
Valkries quay đầu lại:
- Ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn, đó chính là hồi báo tốt nhất -- trừ những thứ này ra, ta không cần bất luận lời cảm ơn nào.
Sau đó nó bước nhanh biến mất ở trong dòng người.
Roland trở lại bên trong quán cà phê, điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Đó là một tin nhắn chuyển phát nhanh.
Cái này khiến Roland có chút kỳ quái -- gần đây rõ ràng hắn không mua bất cứ thứ gì qua mạng kia mà.
Ngay cả như vậy, hắn vẫn trở về nhà ngang, lấy ra bọc đồ được gửi trong hắn từ trong thùng.
Bọc đồ đại khái dài khoảng nửa cánh tay, cầm trong tay hầu như không cảm giác được sức nặng, hoàn toàn không phù hợp với kích thước của hộp giấy.
Roland kiểm tra giấy niêm phong một lần nữa, phát hiện đúng là gửi cho hắn rồi mở bọc ra trong phòng ngủ.
Ngay khi bọc được mở ra, hắn lập tức sững sờ tại chỗ.
Bên trong lại đặt một mâm sao ngưng tụ.