- Sao vậy?
Roland quay đầu lại:
- Có vấn đề gì à?
- Nó nhìn qua có chút tương tự với một thứ ta từng giết trước đó.
Nightingale buông tay nói:
- Chỉ là những quái vật kia so với cái này không lớn lắm, cũng không có ngoại hình khoa trương như vậy...
- Từ từ, ngươi đang chỉ lần tra xét ở núi Great Snow?
Nightingale gật đầ:
- Sớm hơn là lúc sưu tầm phù thủy băng. Nhừ từ điểm ẩn hình, bị người cho rằng u linh hình như cũng nói xuôi được.
- Điểm khác biệt của hai loại quái vật ấy ở đâu, ngươi có thể nói kỹ lưỡng hơn một ít không?
Roland hỏi.
- Hừm... Để cho ta suy nghĩ một chút, dù sao đó cũng là chuyện mấy năm về trước.
Nightingale cầm lấy hình ảnh:
- Tên ta gặp phải cùng lắm chỉ cao bằng một nửa quái vật trên ảnh, chân trước cũng là hình liêm đao, chỉ là co lại mấy vòng; phần bụng chỉ có chân phụ dùng để leo mỏm đá, mà không có nhiều móng vuốt như vậy. Còn đầu... dungd rồi, ngay lúc đó trảo thú cũng không có miệng rộng và răng sắc rõ ràng như vậy, con trên bản vẽ này càng giống như là một tên cướp đồ. Nếu như không phải chân trước và ẩn hình, ta còn chẳng liên hệ giữa hai con với nhau -- lúc đó còn tưởng rằng chúng nó cũng là tà thú chủng hợp hợp nào đó kia.
Sắc mặt của Roland không khỏi ngưng trọng hơn rất nhiều:
- Nhưng sau đps lại phát hiện, những quái vật kia thuộc về Sky-sea Realm.
Nếu như nói tà thú có thể tạo thành uy hiếp có hạn, Sky-sea Realm lại hoàn toàn là một chuyện khác. Làm người tham dự trận chiến Thần Ý, ở nhân loại không nhìn thấy được chúng nó ép ma quỷ tới mức không thở được, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường. Nếu lực lượng Sky-sea Realm xuất hiện ở Tây cảnh, đây tuyệt đối không phải một cái tin tốt.
Thế nhưng cả phía bắc bình nguyên màu mỡ đều bị ma quỷ xâm chiếm sau trận chiến Thần Ý lần đầu tiên, Sky-sea Realm lại tiến vào nội địa đại lục như thế nào?
Lẽ nào...
Một suy nghĩ mơ hồ sợ hãi mà khoa trương chui vào đầu óc của hắn.
- Đúng rồi, nói đến tà thú... lúc tiến vào di tích núi Snow lần trước, Đệ Nhất Quân cũng bị tà thú công kích.
Nightingale nhướng mày nói:
- Nếu nói là vừa khớp thì không khỏi quá trùng hợp đi, chẳng lẽ tà thú và Sky-sea Realm vốn là một phe à?
Roland cùng Isabella lập tức đồng thời nhìn về Nightingale.
Nightingale bĩu môi:
- Ta chỉ là thuận miệng nói mà thôi, các ngươi không cần để trong lòng.
- Nói chung, chuyện này sợ rằng còn rắc rối hơn so với tưởng tượng của ta.
Roland gõ nhẹ mặt bàn nói. Vô luận như thế nào, thành Neverwinter là trung tâm công nghiệp của nhân loại, tuyệt đối không cho phép xảy ra bất kỳ sơ sót nào. Nếu lần này tập kích có liên quan tới Sky-sea Realm, mặc kệ áp dụng đối sách cỡ nào thận trọng đều không quá đáng.
- Isabella, tin tức ngươi cung cấp vô cùng hữu dụng... Đi xuống nghỉ ngơi một lát trước đi, sau đó ta sẽ để người phụ trách bộ tham mưu liên lạc với ngươi.
Isabella lại không hề rời đi:
- Bệ hạ, ta còn có một việc cần báo cáo với ngài.
- Chuyện gì? Nói đi.
- Trong khoảng thời gian ở Hermes, ta cũng không có dừng lại thí nghiệm đối với thần thạch.
Nàng lấy ra một xấp giấy viết bản thảo từ vải lót để xuống trước bàn:
- Ngài còn nhớ rõ kết luận Akesha cho ra trước đó không? Nó cũng không phải là vì ma lực vô cùng đậm đặc mà gây trở ngại tới thi triển năng lực, mà là bởi vì những yếu tố khác. Ta nhiều lần nghiên cứu trên cơ sở này, phát hiện yếu tố này rất có thể có liên quan tới tần suất.
- Tần suất?
Roland kinh ngạc nói.
- Cách nói này hoàn toàn tham khảo chính xác “Cơ sở lý luận khoa học tự nhiên” do ngài biên soạn, nó có thể không quá chuẩn xác, nhưng ta thực sự không nghĩ ra từ gì hình dung phù hợp hơn.
Sau đó Isabella tóm tắt đơn giản rõ ràng phát hiện của mình một lần:
- Trên thực tế... không bao lâu sau khi cho ra kết luận này, ma lực của ta đã xảy ra ngưng tụ.
Nightingale ngoài ý muốn nháy mắt mấy cái, quan sát một hồi mới mở miệng nói:
- Là thật... trước đó ta cũng không có chú ý tới điểm ấy.
Roland cười:
- Đây chẳng phải là liên minh lại có thêm một phù thủy tiến hóa sao? Chúc mừng ngươi, đột phá bản thân.
Isabella lắc đầu:
- Đây đều là vì ngài cho ta cơ hội này.
- Nhưng kiên trì nghiên cứu cũng là lựa chọn của bản thân ngươi.
Hắn phủ quyết.
- Sau khi năng lực tiến hóa sau, ngươi có cảm thụ gì mới không?
Isabella đưa ra một bàn tay -- chỉ thấy trên ngón giữa mảnh khảnh của nàng mang một miếng chiếc nhẫn, mà đá quý hình thoi ở giữa chiếc nhẫn dần dần tỏa sáng.
Đây chắc chắn là một viên ma thạch phát sáng, người ngoài có lẽ sẽ cảm thấy kinh ngạc, Roland lại không -- chỉ có điều hắn hơi nghi hoặc một chút, viên đá này hình như có chỗ nào không đúng lắm.
- Viên đá này… không xuất phát từ tay của ma quỷ!
Nightingale khẽ hô.
Ngay sau đó Roland cũng phản ứng kịp, đối với ma quỷ mà nói, ma thạch là nguồn sức mạnh để chúng nó tấn chức và chiến đấu, mỹ quan chưa bao giờ là nhân tố cần phải cân nhắc, vì vậy đa số đều tròn trịa. Mà viên đá ấy có vết cắt rõ ràng, giống như châu báu được đánh thành hình thoi đa diện, cơ bản chỉ có nhân loại mới phải làm như vậy.
Nhưng nhân loại cố tình không có năng lực có thể chế tạo ma thạch -- cho tới nay tất cả ma thạch đều thu được từ chiến tranh và đào móc di tích. Mà cắt hay đánh bóng đều sẽ phá hư kết cấu của ma thạch, nói cách khác, nó nhất định là được gia công trước, sau chuyển hóa.
- Đây là vật thí nghiệm thứ nhất sau khi ta tiến hóa.
Isabella tựa hồ có hơi cảm khái:
- Nó vốn đến từ một khóa thần phạt trong địa lao của giáo hội, hiện tại đã không còn cách nào cầm cố bất luận phù thủy nào nữa.
Roland kinh ngạc há to miệng:
- Ngươi biến thần thạch thành ma thạch phát sáng?
- Vâng, thưa bệ hạ.
Isabella gật đầu nói:
- Nếu như nói trước kia ta chỉ có thể triệt để lau sạch dao động của thần thạch, hiện tại thì có thể mang một tần suất riêng đã yếu đi của nó, kết quả có được kết quả chính là ma thạch. Nhưng hiện nay chỉ có bộ phận ma thạch có thể tái hiện thông qua loại phương pháp này, cái này chỉ sợ cũng có liên quan tới việc ta lý giải không hoàn toàn chính xác.
Roland kết hợp thí nghiệm bản thảo và hỏi thăm, tốn hơn nửa canh giờ mới tính là hiểu được tổng thể ý của đối phương. Đơn giản mà nói, nhận thức và tìm kiếm của Isabella về thần thạch đều xây dựng ở năng lực của bản thân nàng, ở trong mắt nàng, thần thạch dao động cực kỳ mãnh liệt, thế cho nên rất khó cảm giác được nó biến hóa lúc nào, chợt nhìn giống như là vực sâu hoàn toàn tĩnh mịch. Mà đặt dưới loại dao động này, dao động khác đều không thể biểu hiện ra ngoài, đây cũng là nguyên nhân thần thạch có thể cắt đứt năng lực.
Nhưng cho dù là “dao động” hay là “tần suất”, đều là hình dung sau khi thông qua năng lực “Chuyển dịch”, Isabella đã mơ hồ nhận thấy được khác biệt giữa hai cái, lại bị giới hạn bởi nhận thức mà không cách nào chuẩn xác biểu đạt. Dù sao sóng là thứ rõ ràng, ma lực lại không phải, nàng chỉ có thể chọn ra từ ngũ tương tự như từ khái niệm đã có để hình dung nó.
Điều này làm cho Roland không khỏi nghĩ tới, Lam hình như cũng đã nói lời giống vậy.
Một khi hệ thống tri thức của người nói chuyện với nhau chênh lệch quá lớn, đừng nói là hiểu được, ngay cả thuyết minh đều khó thực hiện.
Chẳng qua Isabella tiến hóa chứng minh được một điểm -- ma thạch cũng không phải là sản vật của riêng ma quỷ.
Nếu như có một ngày ma lực trở thành một ngành học mới, như vậy những thí nghiệm của nàng rất có thể sẽ trở thành khởi điểm của Ma lực học.
- Con đường này chẳng có mấy ai có thể giúp ngươi một tay, có điều đúng là như vậy mới đáng giá thử một lần.
Roland khích lệ nói.
- Ta sẽ làm hết sức.
Isabella đặt tay trước ngực nói:
- Cuối cùng, trong lúc thí nghiệm ta còn phát hiện một hiện tượng không thể tưởng tượng nổi -- suy đoán của Akesha rất có thể không sai, thần thạch sợ rằng cũng không phải là vật chết.