Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1421

Chương 1421
Chương 1421

- Không phải vật chết... Là có ý gì?

Nightingale cau mày nói:

- Chẳng lẽ trong hầm mỏ thần thạch còn biết nói chuyện?

- Tạm thời ngược lại không có phát hiện về phương diện này, có điều lúc ta tiến hành trắc thí ở dưới đáy mạch khoáng Hermes, bất ngờ phát hiện mấy con chuột bị thần thạch ăn mòn.

Isabella nhắm mắt lại, dường như đang hồi ức tình cảnh lúc ấy:

- Chúng nó có lẽ là bị lạc đường tiến vào từ phía trên cơ quan khu mật lọt vào đáy sau khi Thánh Thành mới sụp đổ. Không ai biết được con chuột ấy rốt cuộc bị thần thạch bắt được như thế nào, chẳng qua thân thể của chúng có một bộ phận đã lâm vào trong thần thạch, thật giống như... thật giống như hai người hòa làm một thể vậy.

- Nhựa thông bao vây côn trùng đã có thể coi là một chỉnh thể, nhưng hổ phách vẫn không tính là vật sống.

Roland nói thẳng.

- Ta biết

Trên mặt Isabella lại lộ ra một tia sợ hãi:

- Nếu như chỉ là như thế, ta cũng sẽ không chắc chắn như vậy. Vấn đề là ở chỗ... con chuột còn sống, khi ta tới gần nó, nó còn có thể hét lên với ta, thật giống như đang cầu xin ta thả ra nó vậy…

Roland không khỏi rùng mình một cái.

Hắn bỗng nhiên hơi hiểu được, tại sao đối phương phải cảm thấy sợ.

Không biết mang đến sợ hãi.

Mà nàng đứng trước mặt một lĩnh vực trước đây chưa từng thấy qua.

- ...Có phải do con chuột mới vừa bị cố định không lâu không?

Nightingale giả vờ thoải mái hỏi.

- Ta quan sát ba tháng lẻ chín ngày, tiếng kêu của bọn nó từ đầu đến cuối không hề dừng lại.

Isabella khẽ thở dài:

- Đến ngày thứ mười, ta dùng dao chia lìa một con trong đó -- kết quả phát hiện trong dạ dày của nó đã rỗng tuếch từ sớm, thậm chí bởi vì không dùng trong thời gian dài mà héo rút nghiêm trọng, nhưng bộ phận huyết quản của nó lại mọc vào trong thần thạch.

Có nghĩa là trọn thời gian ba tháng, vì con chuột cung cấp năng lượng cần cho sinh tồn... là thần thạch.

Xem ra mình vẫn nghĩ đơn giản quá, Roland không khỏi cười khổ, trước đó hắn cho rằng “Chỉ có vật sống mới có thể tụ tập ma lực” đúng là vì không đủ hiểu biết về ma lực nên mới truyền nhầm, thế nhưng bằng chứng Isabella phát hiện không thể nghi ngờ sẽ đẩy mạnh từ truyền nhầm chuyển biến về hướng thực tế.

- Ta từng đọc được trong ghi chép vạn vật của giáo hội, một ít thực vật hiếm thấy có thể nối liền với động vật, hình thành quan hệ cộng sinh kỳ lạ.

Nàng nói tiếp:

- Mặc dù không thể kết luận ngay thần thạch là thực vật, nhưng ít ra không phải vật chết. Dựa theo mạch suy nghĩ đó, một ít hiện tượng đặc biệt của ma quỷ cũng càng dễ hiểu được -- ví dụ như tháp bút sẽ không ngừng sinh trưởng, cùng với quái vật khổng lồ thấy được dưới đáy thân tháp vân vân. Chúng nó có thể chính là lợi dụng điểm này, mới xây dựng nên hệ thống tộc quần ngày nay.

- Nói như vậy, ma quỷ quả thực rất thích sử dụng đá…

Nightingale như có điều suy nghĩ nói.

- Đáng tiếc trình độ nghiên cứu của ta còn thấp, đa phần đều chỉ dừng ở giai đoạn suy đoán mặt ngoài, không cách nào mang đến cho ngài bất kỳ sự trợ giúp mang tính thực chất nào.

Isabella hơi áy náy cúi đầu:

- Không chỉ chưa điều tra được nguyên nhân dung hợp, ngay cả chuyển hóa ma thạch, cũng chỉ có thể chế tạo các loại ma thạch cấp thấp như là đá phát sáng, đá thét to --

- Ngươi quá coi thường phát hiện của mình rồi.

Roland ngắt lời:

- Đầu tiên không bàn luận liệu suy đoán ‘tần suất dao động’ quyết định hiệu quả có chính xác hay không, chỉ riêng chứng minh điểm phù thủy có thể thông qua năng lực chế tạo ma thạch, tên của ngươi cũng đủ để được ghi vào sử sách.

Muốn nói không có tiếc nuối, đây tuyệt đối là đang lừa mình. Nếu như đối phương có thể sinh ra ma thạch cấp cao với số lượng lớn, vậy cũng có nghĩa giống như vô hạn, ấn phù mạnh mẽ như là thần ý có thể sử dụng vô hạn lượng, phù thủy chiến đấu cũng có thể trở thành một lực lượng hết sức quan trọng trên chiến trường. Có điều hắn cũng biết, thăm dò ma lực tất nhiên sẽ là một quá trình dài dòng mà quanh co, hiện tại Isabella chỉ mới đẩy ra một khe hở, nhìn thấy một góc trong đó mà thôi. Chỉ cần nàng có thể nghiên cứu tiếp thêm, lấy tuổi thọ bình quân của phù thủy mà nói, thành quả không thể nghi ngờ là rất đáng để mong chờ.

Sau khi Isabella xin cáo lui, Roland lập tức mở ra giấy bút, nghĩ một bức điện báo phát cho toà thị chính.

Nội dung vô cùng đơn giản, cũng chỉ có một câu: Thành Neverwinter không cho sơ sót, ngay hôm đó bắt đầu khởi động dự án khẩn cấp, tiến vào trạng thái tổng động viên chiến tranh.

Trong tình huống có thể gồng gánh nổi lương thực, vì tiền tuyến cung cấp chiến sĩ nhiều nhất có thể -- mà trừ khuếch trương quân đội ra, sản suất công nghiệp cũng sẽ nghiêng về hướng chế tạo quân bị, vật tư sinh hoạt sẽ bị hạn chế.

Mặc dù từ lúc đầu tiên bắt đầu trận chiến Thần Ý, hắn đã mệnh lệnh tổng quản Barov chế định phương án tổng động viên tương ứng, nhưng muốn thực thi nó lại không hề dễ dàng. Đầu tiên lấy độ hoàn chỉnh hành chính mà nói, hiện nay chỉ có một thành Neverwinter có thể làm được phối hợp điều chỉnh thích hợp giữa chính sách và nhân viên trên sinh sản, chấp hành ở những thành thị khác rất dễ dàng biến thành một hồi mạnh mẽ trưng cầu, khiến trật tự thật vất vả mới khôi phục lại bại liệt lần nữa.

Thứ hai, coi như Đệ Nhất Quân trắng trợn mở rộng, hậu cần cũng sẽ không sản sinh vô căn cứ. Chỉ dựa vào vận chuyển thuyền buồm và súc vật tiếp tế, ở thời đại này muốn tiến hành một hồi trận chiến vượt biên với quy mô mười vạn người gần như là chuyện không thể nào.

Nhưng mà nếu sân nhà ở Tây cảnh, hạn chế về hành chính và hậu cần đều sẽ không còn tồn tại -- thành Neverwinter đã là tuyến đầu của trận chiến bảo vệ ấy, cũng là thành lũy cuối cùng của nhân loại.

Mặc kệ trả giá ra sao, bọn họ cũng không thể lùi về sau một bước nào, dù cho kẻ địch là Sky-sea Realm cũng vậy.

Bởi vì nhân loại đã không thể lùi được nữa!

...

- Ai ở đó?

Đại quân Silent ngâm mình trong hồ phù du mở choàng mắt, nhìn về chỗ tối tăm phía đối diện.

Ngay mới vừa rồi, nó nghe được chút động tĩnh nho nhỏ.

Nếu như ở trạng thái bình thường, nó tuyệt đối sẽ không hỏi nhiều, chỉ cần cầm vũ khí lên chém xuống, lập tức sẽ biết được kết quả. Nếu có thể sơ thăng hoặc thể nguyên sinh dám tiến vào chỗ nó tĩnh dưỡng mà không được nó cho phép, bị chém thành hai khúc đúng là kết quả đáng được.

Sở dĩ Silent không lập tức hành động, đơn giản là vì cán kiếm chưa nằm trong tầm tay -- cũng chỉ khi đang nuôi dưỡng vết thương, nó mới có thể tháo xuống áo giáp và vũ khí.

Trong bóng tối, một thân hình chậm rãi đi ra.

- Đừng động thủ... là ta.

Nó hơi sững sờ, nghe từ giọng nói, đối phương chính là chúa tể bầu trời đã mất liên lạc từ rất lâu, Hackzord!

Silent chợt đứng lên từ trong ao, khoác một khối vải trắng lên người:

- Ngươi rốt cuộc đã đi đâu thế! Chẳng lẽ đúng như lời Mask nói, ngươi lâm trận bỏ chạy à?

- Hừ, tên quái thai dị dạng nói ra lời gì ta cũng không kỳ quái, đây cũng là nguyên nhân àm ta đơn độc tới tìm ngươi.

Hackzord chậm rãi đi tới bên cạnh ao, lúc này Silent chỉ có chú ý tới, nó bộ ngực khôi giáp nứt ra rồi một cái động lớn, nội bộ vết thương sâu đủ thấy xương, tuy là huyết đã ngừng, nhưng thương thế xa không tới khép lại tình trạng.

- Ngươi... bị thương?

Lấy năng lực của chúa tể bầu trời, lâm trận bỏ chạy tuyệt đối không thể lưu lạc tới mức như vậy được.

- Không nghĩ tới có một ngày ta lại chật vật đến cần ngươi quan tâm.

Hackzord xùy cười một tiếng, cố sức bò vào trong hồ phù du:

- Còn chuyện rốt cuộc ta đã đi dâu, yên tâm, ngươi chẳng mấy chốc sẽ biết thôi. Có điều ở trước đó, trước hết ta phải cho ngươi xem một số thứ.

- Cái gì?

- Tập trung tinh thần, sau đó bảo trì thả lỏng, nhắm mắt lại...

Nghe được yêu cầu kỳ quái như vậy, Silent vốn có ý cự tuyệt, nhưng nhìn vẻ mặt không thể nghi ngờ của đối phương, nó bỗng nhiên ý thức được cái gì.

Đây rõ ràng là chuẩn bị để tiến vào cõi tâm trí!

Nó do dự một chút, cuối cùng vẫn nhắm hai mắt lại.

Trong nháy mắt, một đoạn cảnh tượng khó có thể hình dung tràn vào đầu của Silent! Trong hình ảnh kỳ lạ, các cảnh tượng của mật thư vô danh, đồng tộc áo trắng, cột sáng tháp lớn, hố trời không đáy lần lượt hiện lên, cuối cùng phơi ra trước mắt, là bị lợi trảo bao quanh, bầy tổ chen chúc đến...

Bình Luận (0)
Comment