Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1422

Chương 1422
Chương 1422

Đây là -- chọn đọc ký ức!

Điểm khác nhau duy nhất ở chỗ, chúng nó ở trong tòa Thánh chúa tể là phơi bày ký ức với Vương, mà bây giờ lại là Hackzord chủ động truyền ký ức vào trong ý thức của nữa!

Một lúc sau Silent Disaster mới cắt kết nối ý thức.

Ký ức khó có thể giả tạo, cũng càng chính xác hơn sơ với lời kể, nhưng nó cũng có khuyết điểm không thể coi thường, đó chính là rất dễ dàng chứng kiến đoạn ngắn nằm ngoài “chuyện” cần. Ký ức rộng mở như một tòa thành không đề phòng, nó không nghĩ tới chúa tể bầu trời thế mà lại chọn phương thức như vậy để truyền đạt tin tức cho nó.

- Ngươi...

- Lời thừa thì không cần nói nữa.

Giọng của Hackzord vô cùng trầm thấp, hiển nhiên cử động này khiến nó uể oải không chịu nổi:

- Nếu như không làm như vậy, ngươi sẽ tin tưởng những việc ta đã trải qua sao?

Đáp án không hề nghi ngờ chắc chắn là sẽ không.

Một hòn đảo nhỏ cách vực Blackrock không xa, lại là nơi nguồn gốc ma lực ở bây giờ, lời như vậy đừng nói là kể bằng miệng, cho dù đã xem qua ký ức, nó vẫn có cảm giác không chân thật đầy sâu sắc.

- Ngươi có thể sáng tạo lĩnh vực ý thức của mình?

Silent đổi đề tài.

Hackzord nghi ngờ nhìn nó:

- Ta nghĩ rằng ngươi sẽ quan tâm nơi Valkries đang ở trước. Chẳng qua ngươi đoán không sai... nếu không pahri như vậy, ta cũng không thể truyền đạt ký ức cho người. Ngay khi chứng kiến cây cột sáng, ta bỗng nhiên có cái nhìn sâu sắc hơn về cõi tâm trí -- nếu không phải bị Sky-sea Realm cắt đứt, ta còn có thể tiến thêm một bước. Đương nhiên... so với tòa Thánh của Vương, lĩnh vực của ta cũng không lớn lắm.

- Thì ra là thế.

Silent ngồi xuống bên cạnh ao, đưa lưng về phía chúa tể bầu trời:

- Đúng là ta rất muốn biết nơi ở của chúa tể ác mộng, thậm chí khi nhìn thấy ‘tờ giấy’ kia, ta hận không thể lập tức đi vương quốc loài người tìm nó -- nhưng lý trí nói cho ta biết, ta phải cự tuyệt yêu cầu của ngươi.

- Cự tuyệt... cái gì?

Hackzord nhoài người tới, nhìn từ góc này, vừa lúc có thể thấy được bờ lưng sáng bóng và một nhúm tóc dài màu xanh lam hòa vào làn nước hồ của đối phương.

- Ta rất ít khi mở miệng, nhưng không có nghĩa là ta không suy nghĩ.

Silent chậm rãi nói:

- Ngươi trở về tìm ta trước, mà không phải là báo cáo tình huống này với Vương, mục đích đã không cần nói cũng biết. Ngươi muốn ngăn cản trận chiến Thần Ý, hoặc là đến khi chân tướng rõ ràng rồi mới quyết định -- điều này tuyệt nhiên là trái với ý chỉ của Vương, dù bản chất của nó không giống với phản bội. Một khi bị Vương biết được, nó tuyệt đối sẽ khôngdễ dàng tha cho ngươi, mà ngươi thế đơn lực bạc, cần phải có người giúp ngươi. Ta, chính là lựa chọn giúp đỡ mà ngươi muốn.

- Không, ta tuyệt đối trung thành với Vương!

Hackzord đè thấp giọng phản bác:

- Nếu biết rõ trận chiến Thần Ý là một hồi âm mưu, vì sao chúng ta còn phải dấn thân vào trong đó, khoanh tay đợi sự diệt vong đã được định trước sao? Ngươi cảm thấy Vương sẽ khư khư cố chấp? Chỉ cần ta nghĩ cách liên lạc với Valkries, đến lúc đó tất nhiên Vương cũng sẽ hiểu được, lựa chọn nào mới là chính xác, cho nên..

Nó nói xong lời cuối cùng, giọng càng ngày càng thấp.

- Chết tiệt, ngươi đều thấy được?

- Ừ.

Silent thản nhiên nói:

- Ta cũng không cố ý, nhưng ký ức không thể sàng lọc và lược bỏ như ngôn ngữ. Ngay từ lúc ngươi rời khỏi khu vực không đáy, thì đã biết rằng Vương không có khả năng đồng ý với cách làm của ngươi.

Trận chiến Thần Ý là âm mưu, cõi tâm trí cất dấu bí mật sâu hơn nữa, cái này cũng không xung đột với tiêu diệt nhân loại và Sky-sea Realm. Dù cho tình báo trên tờ giấy là thật, vậy thì chỉ cần không hợp thành mảnh nhỏ truyền thừa, “thăng cấp” cũng sẽ không bắt đầu, chúng nó hoàn toàn có thời gian dài để phá giải bí mật này. Cho dù như thế nào, mọi chuyện có liên quan ới Thần Ý hẳn đều phải được nắm trong tay mình, giữ lại đối thủ cạnh tranh là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Hoàn toàn chính xác, tiêu diệt nhân loại có thể có thể khiến Nightmare triệt để biến mất tại cõi tâm trí, nhưng so sánh với toàn bộ tộc quần, một đại quân có thể nói là bé nhỏ không đáng kể, cho dù đối phương là Valkries cũng vậy. Vương sẽ không để cảm tình ảnh hưởng tới phán đoán của mình, quy tắc làm việc duy nhất nó tuân theo chỉ có logic lạnh như băng.

Một khi dừng bước tiến chiến tranh, tốc độ phát triển của nhân loại rất có thể sẽ làm ưu thế của tộc quần biến mất hầu như không còn, đây cũng là chuyện mà Ursrook liên tục nhấn mạnh, Vương tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy -- Hackzord nhất định biết rõ điều này trong lòng.

- Nếu như là bình thường, ta nhất định sẽ gọt ngươi đến mức không thể trốn chạy, lại giao ngươi cho Vương thẩm phán.

Silent khẽ thở dài:

- Chẳng qua nể tình mọi chuyện ngươi làm đều vì muốn cứu Valkries ra, ta có thể coi như không biết.

- Ngươi đã hiểu được, vậy không phải càng nên hành động sao! Hay là --

Hackzord lé mắt nhìn thân thể của Nightmare ở bên kia hồ phù du:

- Sự tôn kính của ngươi dành cho Valkries đều là giả vờ, so với bản thân nó, ngươi càng hi vọng chứng kiến một bộ rỗng tuếch...

Rầm!

Silent nện một quyền lên hồ phù du, khiến nền đá xuất hiện vài vết rạn, cũng khiến chúa tể bầu trời đúng lúc ngậm miệng lại.

- Đầu tiên, tất cả suy đoán của ngươi đều xây dựng trên một tờ giấy không biết đến từ nơi nào, cố nhiên nó có chữ của Valkries, nhưng cũng chỉ có vậy thôi.

- Thế nhưng nó đã dự đoán trước được sự tồn tại của khu vực không đáy.

- Nó còn nói Thần của Thần cũng không an toàn, nhưng nhân loại căn bản là không thể ngăn cản bước tiến của chúng ta.

Silent lạnh lùng nói:

- Vì một trang giấy như vậy, để ta ngang nhiên vi phạm ý chí của Vương? Trên thực tế, ta nguyện ý chưa từng nghe qua cũng đã mạo hiểm tương ứng, nếu đổi lại thành ngươi, sợ rằng ngay cả điểm này đều làm không được đúng không.

- Đó cũng không phải là ý của ta, chúng ta đại khái có thể chậm lại thế tiến công, âm thầm điều tra, chỉ cần lừa gạt Mask là được...

- Đây cũng là điều thứ hai ta phải nói, ngươi trở lại quá muộn.

Silent trực tiếp cắt lời nó:

- Vương đã truyền đến mệnh lệnh mới, chiến sự tuyến Tây từ Mask phụ trách, chấp hành phương án số hai. Ngươi không còn là người phụ trách của quân tuyến Tây nữa, hoặc có lẽ là, không còn quân tuyến Tây nào nữa.

- Sao lại thế…

Hackzord soạt một phát bật dậy khỏi hồ phù du, sau đó lại ôm ngực với vẻ mặt thống khổ.

- Hẳn là ngươi đã cảm nhận được rồi nhỉ? Cõi tâm trí nổi lên rung động.

Silent mặt không thay đổi nói:

- Trên thực tế nó còn nghiêm trọng hơn như vậy nhiều lắm, không chỉ là Resentful Heart chết trận, phòng tuyến vực Blackrock cũng bị tan rã. Trong tình huống vô cùng nguy cấp, Vương dung hợp với trung tâm, khiến Vương thành trở thành Thần của Thần mới. Bây giờ, toàn bộ tộc quần đều phải rời khỏi vùng đất duy nhất còn sót lại này, suy nghĩ của ngươi căn bản không có khả năng thực hiện. Muốn tranh thủ thời gian, nhất định phải làm trái chỉ thị của nó, cái này chẳng khác gì với chuyện ngang nhiên đối kháng với Vương. Cho nên ta không thể đồng ý với ngươi.

Hackzord phát hiện tình huống hoàn toàn vượt ra khỏi tầm kiểm soát của mình, đại quân ngã xuống tuy rằng hi hữu, nhưng trên chiến trường xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đều không kỳ quái, chỉ là nó không bao giờ ngờ tới, thế cục tại sao lại đột nhiên chuyển biến xấu đến trình độ này?

Lẽ nào lưỡi dao dị biến ấy... Cũng không phải là hiện tượng đặc thù?

Nó đương nhiên rõ ràng phương án số hai là cái gì --

Lúc Mask nghiên cứu Thần của Thần, thì đã đề cập tới một loại thủ đoạn chiến đấu điên cuồng. Dưới tình huống không suy xét đến phải trả giá đắt, nghiền ép trung tâm và mạch khoáng đá thần đến cực hạn, có thể khiến hòn đảo nổi tăng lên độ cao khá là kinh người. Loại thời điểm này, trọng lượng to lớn đủ để nó biến thành một vũ khí trí mạng.

Vào thời điểm Thần của Thần rơi từ trên cao xuống, chỉ có Thiên Phạt mới có thể so được. Tuy Hackzord không quá rõ ràng nó rốt cuộc đáng sợ đến mức nào, chẳng qua theo cách nói của Mask, đại địa sẽ nổ tung theo, bốc khói lên che khuất bầu trời, thậm chí có thể lan tràn đến ngoài mấy ngàn dặm. Nham thạch nóng chảy cũng sẽ tùy ý phun trào từ tkhe nứt, có thể biến toàn bộ lục địa thành một biển lửa ngọn sâu thẳm.

Một lần công kích đã tiêu hao một ngọn Thần của Thần quý báu, Hackzord vốn tưởng rằng sẽ không thấy thấy được ngày phương án ấy được thực thi, không ngờ Vương lại đồng ý với cách làm ấy.

Kể từ đó, ý tưởng của nó quả thực đã trở thành nói suông.

Bằng một mình nó đứng ra cãi lời Vương? Tộc quần hoặc là con đường phía trước chưa biết, số mạng của nó tất nhiên là đã định trước -- trừ bỏ bị đại quân khác hợp lực truy sát ra, thì không có khả năng thứ hai.

- E rằng ngươi nói không sai…

Hackzord lại một lần nữa chậm rãi ngồi về trong ao:

- Suy tính của ta quả thực quá không chu đáo, suýt chút nữa đã mắc phải sai lầm lớn. Nếu đã đi vào phương án số hai, ta cũng nên trở về thành phố Sky, bố trí phía sau...

Rầm!

Lại một kẽ hở xuất hiện ở trên vách ao.

Chúa tể bầu trời kinh ngạc sửng sốt.

- Lẽ nào ngươi ý định buông tha Valkries sao?

Silent rốt cuộc xoay người lại, cặp mắt nhìn từ trên xuống của nó lạnh lùng như băng, giống như chỉ cần nói ra một chữ “phải”, nó sẽ khiến mình phun máu lập tức.

- Ta…

Hackzord nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

Cứu cũng không được, không cứu cũng không được, còn có đạo lý gì khôngthế?

Nó bỗng nhiên có chút hiểu được tâm trạng của Mask.

- Ta cự tuyệt yêu cầu của ngươi, không có nghĩa là ta muốn từ bỏ chuyện cứu nó.

- Vậy phương pháp là…

- Ta không biết. Chính là bởi vì ta không biết, cho nên điểm ấy cần ngươi nghĩ được.

Giọng Silent chân thật đáng tin:

- Nhưng bất kể như thế nào, ngươi đừng hy vọng bây giờ còn có thể bứt ra được.

Tiếp đó nó thoáng thu liễm hàn ý trong giọng nói, nhắm mắt thấp giọng nói:

- ... Đặc biệt là sau khi cho ta hi vọng.

Bình Luận (0)
Comment