- Cẩn thận! Chúng nó lại xông tới!
Theo Fish Ball lớn tiếng cảnh cáo, trên phòng tuyến lâm thời do không đến trăm người tạo thành lập tức phát ra tiếng súng dày đặc.
Dưới màn hỏa lực, quái thú loại nhỏ linh hoạt cũng không thể không thả chậm tiến độ, thong thả bò tới trong lớp đá vụn tung tóe và bụi mù.
Mà hai chiếc pháo dã chiến bảy mươi lăm millimet đang đợi giờ khắc này.
Dưới tình huống bắn ngang trong vòng một nghìn mét, độ chính xác của nó cao kinh người, uy lực cũng mạnh hơn lựu đạn chống quỷ rất nhiều, có thể nói nó là khắc tinh của những “quái đầu đá ngoan cố” ấy.
Rất nhanh, quái thú loại nhỏ bò ở hàng đầu tiên đã bị đạn pháo bắn trúng, nửa người của nó trực tiếp nổ tung, một chân thậm chí rơi xuống ngoài trăm thước.
Sau khi tổn thấy mấy con quái thú, ma quỷ còn lại lùi về phía sau, một lần nữa ẩn vào trong Red Mist.
Nhưng tất cả mọi người biết rằng, đây chẳng qua chỉ là sự yên tĩnh ngắn ngủi, chúng nó sẽ ngóc đầu trở lại bất cứ lúc nào -- và từ các phương hướng.
Một màn này không chỉ xảy ra ở bắc bộ của Dawn, từ núi Canto của Wolfheart, đến Coldwind Ridge của Greyfort, mỗi giây mỗi phút đều có rất nhiều trận chiến đấu tương tự đang đồng thời tiến hành, khác biệt duy nhất chỉ ở quy mô.
Vì vậy Đệ Nhất Quân cũng lựa chọn đối sách tương ứng, kẻ địch nhiều thì dùng bộ đội nhiều đi đối phó, kẻ xâm nhập ít thì giao cho ít người -- đội ngũ do Fish Ball thống lĩnh, một tiểu đội chặn đánh tra lậu bổ khuyết như thế. Bọn họ lấy thành thị làm tay vịn, chặn lại ma quỷ đang cố để lướt qua tuyến cảnh giới, bảo đảm chắc chắn cho nhân loại đứng vững gót chân ở khu Red Mist.
Dù cho Fish Ball chỉ là một quan quân nho nhỏ, hắn cũng biết mình nhiệm vụ cùng một nhịp thở với chiến lược toàn cục -- cheo cấp trên tính toán, không cần thời gian mấy tháng, Red Mist khuếch tán từ Hermes cũng đủ để bao trùm Shining City. Vì vậy chiến đấu ở trong Red Mist là xu thế sau này, bọn họ phải thích ứng chiến trường khuyết thiếu phù thủy tiếp viện trước, đồng thời phải đảm bảo Dawn Kingdom vận chuyển bình thường.
Không thể không nói, chiến đấu như vậy vô cùng bị động, dù sao ai cũng không biết chúng nó sẽ đến từ phương hướng nào, lấy phương thức gì tiến vào vòng cảnh giới. Mà muốn thiết lập một phòng tuyến cố định men theo biên cảnh phía Bắc của bốn vương quốc lớn lại là chuyện bất khả thi, dù là nhân thủ hay là hậu cần đều còn thiếu rất nhiều, vì vậy phương án của cấp trên cũng có chút ý bất đắc dĩ.
May mắn là, vũ khí trong tay bọn lính ngược lại càng ngày càng hoàn mỹ, dù cho chỉ có hàng chục người, cũng có thể bộc phát hỏa lực không tầm thường trong vòng thời gian ngắn. Ví dụ như tiểu đội của hắn, chỉ sở hữu ba bốn chiếc súng máy thông dụng, mười con ngựa, cùng với hai khẩu pháo dã chiến, chỉ cần không đụng tới ma quỷ cấp cao, cơ bản đều có thể đánh xong rồi toàn thân trở ra.
Xét đến cùng, loại cục diện gần như giằng co ấy đều tạo thành từ sự bó tay của Đệ Nhất Quân với hòn đảo nổi. Chính là bởi vì cho dù đánh vào cao nguyên Hermes cũng không thể phá hủy tòa cứ điểm di động kia, mọi người mới chỉ có thể lấy thủ làm chủ.
Hiện nay thứ duy nhất có thể uy hiếp được ma quỷ, chỉ có đội ngũ Aerial Knights do trưởng công chúa điện hạ thống lĩnh.
- Sớm biết lúc đó ta đã báo danh tham gia học viện Aerial Knights rồi.
Có người tán gẫu.
- Thôi đi, yêu cầu bên kia cao vô cùng, ngươi cho rằng những người đơn giản thử huấn luyện như chúng ta có thể thông qua?
- Thật ra có thể gia nhập Đệ Nhất Quân cũng đã rất tốt rồi, biểu đệ của ta muốn vào còn vào không được nữa.
- Nhưng bên kia có điện hạ Tilly đó…
Những lời này đưa tới sự im lặng nhất thời.
Ngay cả trong đầu Fish Ball đều không tự chủ được hiện lên dáng vẻ của đại nhân Iron Axe và điện hạ Tilly.
Đốii lập kết quả như vậy không cần nói cũng biết...
- Tất cả im miệng cho ta!
Hắn đuổi tạp niệm “thua” khó hiểu ra khỏi đầu, tức giận mắng:
- Aerial Knights quả thật có thể phân cao thấp với ma quỷ, nhưng có thể bảo hộ dân chúng chỉ có chúng ta! Có lẽ chốc nữa còn có thể trở lại, chú ý tín hiệu của lính quan sát!
- Rõ…
Đại khái cũng ý thức được hai chuyện này không thể so sánhđược, đoàn người nhao nhao dời chủ đề.
- Đội trưởng.
Hansen giơ súng đi tới nói:
- Vừa rồi thuộc hạ của ta báo cáo, phía tây có một đường dốc có phạm vi nhìn không sai, vừa có thể quản chế động tĩnh của kẻ địch, kẻ địch cũng không dễ để bò lên đỉnh sườn núi. Chỉ cần lắp một cái súng máy, là có thể ngăn chặn lũ bò sát đầu đá ấy.
Cuối cùng cũng trong đội ngũ vẫn có người có thể tin được.
Fish Ball nhìn về phía hắn chỉ, rất nhanh đã có phán đoán:
- Ta mang năm người đi tới, cphòng tuyến hính diện ta giao cho ngươi, lúc nào lui lại, lúc nào có thể đánh, ta nghĩ ngươi hẳn là rõ ràng.
- Ngươi muốn đích thân đi?
- Nơi này chúng ta tới lần đầu tiên, ta đích thân đi trông coi mới yên tâm.
Hai bên thường quan trọng hơn chính diện, huống hồ hắn biết rõ tính cách của phó đội trưởng, Hansen có kỹ thuật bắn súng tốt đủ trầm ổn và cẩn thận, đủ để khống chế phòng tuyến.
- Ta hiểu được.
Hansen chào quân lễ bày tỏ lĩnh mệnh.
Fish Ball gật đầu, nhanh chóng gọi năm binh lính trong đội trinh tra, một đường leo lên sườn núi.
Khu vực nhô ra có mấy phần giống dốc Northbound, một đường tăng cao dần dần, sau đó im bặt, tạo thành một mặt cắt cao hai mươi, ba mươi mét. Trên sườn núi cây cối rậm rạp, vô cùng thích hợp để che giấu hành tung.
Khuyết điểm duy nhất là sương mù cũng vô cùng nồng đậm, Red Mist lắng đọng đến đây khó có thể lưu động, thế cho nên tầm nhìn trong rừng cây không rõ, mặc dù không ảnh hưởng bọn họ quan sát bên ngoài, nhưng bị Red Mist ướt át vây quanh cũng không phải là thể nghiệm gì tốt.
- Đốt lửa xua tan sương mù, thuận tiện kiểm tra sạch sẽ xung quanh.
Fish Ball tìm một vị trí bắn thích hợp, buông súng máy nói.
Nơi này quả thật không tệ, đỉnh dốc nhô ra phía trước quả thực là điểm áp chế tự nhiên, đặc biệt là khi nhằm vào quái thú gần như không đề phòng phía sau. Thừa dịp kẻ địch chưa khởi xướng công kích mới, hắn định đánh dấu điểm này trên bản đồ, nói không chừng về sau còn cần đến.
Chẳng qua sau khi đồng đội tản đi hồi lâu, Fish Ball cũng không nghe được tiếng đốt lách tách trong dự đoán.
Xảy ra chuyện gì vậy? Thu thập rơm củi không cần thời gian dài như vậy đi?
Hắn nhíu mày hô hai tiếng, nhưng mà trong rừng yên tĩnh, ngay cả một tiếng vọng cũng không có.
Fish Ball lập tức cảnh giác.
Cái này đúng là không thích hợp...
Cho dù có kẻ địch, đồng đội cũng sẽ không biến thành không bắn nổi một súng.
Huống hồ bất kể là thuộc hạ của Hansen hay là sáu người bọn họ, lúc dọc theo đường đi tới cũng không phát hiện ra bất kỳ dấu vết của kẻ địch nào, sự im lặng bất thình lình này không khỏi cũng quá quỷ dị đi.
Đúng lúc này, hắn chợt nghe bên phải truyền đến tiếng “rắc” cực kỳ nhỏ nhẹ, giống như có thứ nhẹ nhàng đạp lên bãi cỏ.
Fish Ball chợt xoay người sang chỗ khác, đồng thời bưng súng máy lên --
Chỉ thấy một vệt xám hiện lên trước mắt hắn, hàn quang lạnh lẽo thậm chí khiến gò má của hắn cảm nhận được một tia đau đớn.
“Rắc.”
Trong tay đột nhiên nhẹ một chút, súng máy bị tách ra làm hai, rơi ở trên mặt đất.
Trước mắt hắn xuất hiện một “cô gái” có thân hình cực kỳ cao gầy, đối phương có làn xanh thẳm, để chân trần, mặc áo ngoài cực kỳ mỏng nhẹ, ngoại trừ kiếm cán dài trong tay ra thì không còn vật kim loại nào nữa, e rằng đây cũng là nguyên nhân khiến nó có thể im lặng không chút tiếng động khi di chuyển.
Xong.
Trong đầu Fish Ball chỉ hiện lên một ý nghĩ như vậy.
Hình người là điểm đặc thù của ma quỷ cấp cao, dựa theo sách tuyên truyền của cấp trên, ma quỷ càng giống người thực lực càng mạnh, đối phương ngoại trừ thân cao và màu của làn da ra, trên đặc trưng ngũ quan gần như không có bất kỳ sự khác biệt nào, năng lực của nàng cũng có thể tưởng tượng được.
Bất ngờ là lúc sắp chết đi, hắn cũng không cảm thấy sợ, chuyện duy nhất hắn suy nghĩ trong lòng, lại là làm thế nào mới có thể khiến đồng đội biết được, có ma quỷ cấp cao ẩn vào khu vực này.
Nhưng mà thanh kiếm kia cũng không bổ lên người hắn.
Đối phương lấy ra một mảnh giấy nhỏ từ trong lòng, vứt xuống trước mặt hắn.
- Mang, mang về. Giao vào trong tay phù thủy Tam Tịch.
Giọng điệu cổ quái, nói cũng không lưu loát, nhưng đây quả thực là ngôn ngữ của nhân loại.
- Ta không biết phù thủy Tam Tịch ngươi nói là đang chỉ ai…
Fish Ball lặng lẽ sờ bên hông súng lục.
- Hơn nữa ta tuyệt sẽ không giúp kẻ địch --
- Đưa, đồng bạn của ngươi sẽ không chết.
Lời ma quỷ nói khiến tay hắn đột nhiên ngừng lại:
- Tam Tịch tức thống lĩnh, ngươi mang về, tự nhiên sẽ có người biết.
Sau đó, một cánh cửa ma lực màu tím xuất hiện ở sau lưng nó.
Nó chậm rãi lùi vào trong cửa, rất nhanh đã biến mất còn thấy bóng dáng tăm hơi cùng cánh cửa.