Đây là... nằm mơ sao?
Fish Ball trợn trừng mắt, ma quỷ cấp cao không chỉ không giết chết hắn, ngược lại còn muốn liên hệ với phù thủy thống lĩnh?
Chẳng qua mảnh giấy trước mặt và thân súng gãy lìa nói cho hắn biết, đó cũng không phải một hồi ảo giác.
Hắn thò người ra nhặt mảnh giấy kia lên -- nó không được bọc trong phong bì nào, cũng không có ấn sáp, nội dung phía trên trực tiếp được bày ra không bỏ sót, mặc dù biết mình không nên nhìn, nhưng hắn vẫn là không nhịn được ngắm hai mắt.
Khu vực không đáy?
Thần của Thần?
Hoàn toàn không rõ là có ý gì...
Điều này làm cho Fish Ball ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Nếu chỉ nhìn từ con chữ, sợ rằng không ai có thể nghĩ ra rằng, “bức thư” này đúng là tới từ tay của ma quỷ.
- Đúng rồi, những người khác!
Hắn bỗng nhiên ý thức được, hiện tại cũng không phải là lúc để cân nhắc đến bức thư, hắn còn có mấy đồng đội tung tích không rõ kia mà!
- Fox! Cartier! Rug --!
Fish Ball vừa hô to vừa lảo đảo đi vào rừng, lúc mới gặp gỡ ma quỷ cấp cao vẫn chưa cảm giác được, mà khi nguy cơ giải trừ, hắn chợt phát hiện ra hai chân của mình bủn rủn vô cùng, chỉ khi cầm lấy thân cây mới có thể đứng ổn thân thể.
Sau một lát, trong rừng truyền đến tiếng đáp lời suy nhược của đồng đội:
- Đội trưởng -- đội trưởng là ngươi sao?
Sau khi sưu tầm một phen, tiểu đội lên đường tổng cộng tìm về bốn người, hai người còn lại không thấy tăm hơi, giống như là đã biến mất.
Tờ giấy nhanh chóng được chuyển vào trong tay của quan quân thượng cấp.
Vẻn vẹn ba ngày sau, Fish Ball đã nhận được mệnh lệnh, yêu cầu đi Shining City gặp mặt bệ hạ Roland.
Mà phụ trách vận chuyển, lại là số hiệu Seagull.
Hắn mơ hồ cảm thấy, chuyện này sợ rằng không chỉ đơn giản như một bức thư thôi đâu.
...
- Kết quả như thế nào?
Sau khi hỏi xong, Roland hỏi Nightingale.
- Đều là nói thật, binh lính của ngươi cũng không có nói dối.
Nightingale nhún vai nói.
- Vậy sao…
Thành thật mà nói, Roland cũng cho rằng khả năng đây chỉ là câu chuyện do binh lính tiền tuyến bịa ra không lớn, chỉ là tình huống cực kỳ đặc thù, thận trọng chút thì vẫn tốt hơn. Dù sao việc này hắn thấy, cũng có vẻ vô cùng quỷ dị và không thể tưởng tượng nổi.
- Như vậy kế tiếp ta sẽ tiến vào cảnh trong mơ, làm phiền ngươi chiếu khán.
- Ngươi không nói ta cũng sẽ làm vậy.
Nightingale xoay người kéo rèm cửa sổ, tia sáng trong thư phòng lập tức ảm đạm xuống.
- Ngươi lại muốn đi gặp ma quỷ kia?
Làm phù thủy thường xuyên thủ ở bên cạnh hắn, rất khó có bí mật nào có thể giấu diếm được Nightingale -- nàng cũng là người duy nhất biết, mật thư phong ấn chân chính đến từ tay của người nào. Cho dù không chủ động đề cập, chỉ cần nghe nhiều đối thoại giữa hắn và phù thủy cổ rồi tự nhiên sẽ hiểu được thôi. Đương nhiên, Roland cũng không có ý cố tình giấu giếm, sở dĩ hắn không tiết lộ cho nhiều người hơn, chủ yếu là tránh cho sự lo lắng vô nghĩa, đặc biệt là Anna.
- Không hề nghi ngờ, thư tín phía trước đã mất đi hiệu lực, Hackzord thế mà lại đã trở về.
Hắn thấp giọng nói:
- Hơn nữa trên chiến trường còn xuất hiện một ma quỷ cấp cao mạnh mẽ khác -- ngươi cũng thấy đấy, nếu như hai người này liên thủ, thì sẽ tạo thành phiền toái lớn cho Đệ Nhất Quân. Trước đó ta phải biết rõ ràng ý đồ của bọn nó, mà ở điểm này, bất kể là Taquila phù thủy vẫn là Edith, đều không cung cấp được nhiều trợ giúp lắm.
Bây giờ có thể nói là một “thời buổi rối loạn”, thành Neverwinter đang gặp công kích, nguy cơ còn lâu mới được loại bỏ, hiện tại lại xảy ra chuyện không thể không ưu tiên xử lý như vậy.
- Tuy nói thế, nhưng đối phương chung quy vẫn là ma quỷ, không nên dễ dàng tin tưởng lời của nó.
Nightingale dặn dò:
- Còn có mang thêm mấy phù thủy thần phạt đi, đặc biệt là Ling.
- Nói chứ có lẽ ngươi không tin, trong mơ ta đánh giỏi lắm đấy.
Roland ngắm nhìn nữ tử tựa như biến mất trong bóng tối, chậm rãi nằm trên giường êm:
- Chẳng qua ngươi yên tâm đi, ta sẽ mang thêm mấy người.
- Đi nhanh về nhanh.
- Ừ, lát gặp.
Hắn nhắm mắt lại, khiến cơn buồn ngủ cắn nuốt mình --
Nửa giờ sau ở quán cà phê Tường Vi, Roland gặp được Valkries đúng hẹn mà đến, cũng kể lại hoàn chỉnh tình huống Fish Ball gặp được một lần.
- ... Thì ra là thế.
Đối phương vừa khuấy đều cà phê vừa trầm tư hồi lâu mới mở miệng nói:
- Chúng nó... đang tìm ta.
Không biết có phải ảo giác hay không, Roland cảm thấy động tác của Valkries càng ngày càng giống một nhân loại.
- Chúng nó? Ngươi biết thân phận của một tên khác?
Valkries ngẩng đầu quét mắt nhìn hắn:
- Serakkas -- cũng chính là Silent Disaster ta từng đề cập tới trước đó. Chẳng qua nó rất ít khi cởi bộ áo giáp vừa dầy vừa nặng kia, cho nên ngươi coi nó thành một tên thăng cấp cấp cao khác cũng không kỳ quái.
Roland nhất thời cạn kỳ, cái danh hiệu Silent Disaster đương nhiên là hắn biết, từ lúc Thần của Thần tiến vào dãy núi Tuyệt Cảnh, Sylvia đã chú ý tới ma quỷ cấp đại quân ấy. Hắn cũng thông qua tiền tuyến lấy được nhiều tình báo, xác nhận thân phận của đối phương với Valkries -- “Charita” ít có trong bộ tộc ma quỷ, chiến sĩ Mad Demons có thiên phú rất tốt, cũng làn gười trông coi mảnh nhỏ truyền thừa tiền nhiệm. Thậm chí dưới sự dẫn đường của mảnh nhỏ, hắn còn từng tiếp xúc khoảng cách gần với đối phương. Không sai, kẻ địch áo giáp ngồi trên vương tọa Blackrock trên cao, chính là đại quân Silent.
Chỉ là hắn hoàn toàn không ngờ đến, bộ dạng giấu sau áo giáp của đối phương thế mà lại là như vậy.
- Ngươi xác định chúng nó đang tìm ngươi?
Roland đè xuống kinh ngạc ở đáy lòng nói:
- Nhưng bức thư này cũng phải được giao cho phù thủy Tam Tịch...
Nội dung trong thư vô cùng đơn giản, gần như giống với Nightmare đưa ra, chỉ có điều đổi văn tự của ma quỷ thành chữ của nhân loại mà thôi. Đây cũng là chỗ khiến hắn thấy khó hiểu, cho dù “phù thủy thống lĩnh” đã biết việc này, đối với bọn nó lại có ý nghĩa gì?
- Ngươi không hiểu rất bình thường, bởi vì ngươi không phải bọn ta.
Valkries buông cái thìa, vững vàng nhấp một ngụm cà phê.
- Thật ra chỉ cần đổi một góc độ, là có thể đoán được ý của bọn họ. Đầu tiên, ta là bởi vì tìm nguyên nhân nhân loại thăng cấp mà mất tích, nếu như còn sống, như vậy nhất định phải dựa vào lĩnh vực ý thức của kẻ nào đó mới có thể còn sống còn, bằng không dưới sự xung kích của biển ý thức, ta không thể giữ vững bản thân đến bây giờ, chứ đừng nhắc tới truyền tin tức ra ngoài.
- Mà người có khả năng tiếp xúc với cõi tâm trí nhất, là phù thủy?
Roland hỏi.
- Đương nhiên còn có ngươi nữa.
Valkries thản nhiên nói:
- Chẳng qua suy nghĩ đến ta vẫn có thể truyền tin tức ra, cho nên tỷ lệ là phù thủy càng cao -- Hackzord suy đoán có thể ta đã thuyết phục một phù thủy, cùng với đạt thành nhận thức chung, mới có tờ giấy thứ nhất xuất hiện. Giả sử người ta nói phục chính là ngươi, vậy thì trực tiếp mang nhân loại đầu hàng là được rồi, hoàn toàn không cần phải phí sức như vậy.
- Thật ra ngươi muốn nói... là khống chế phải không?
- Không cần để ý đến chi tiết ấy.
Valkries cũng không có ý phản bác:
- Nói theo một ý nghĩa nào đó, thuyết phục hình thành quan hệ vững chắc hơn khống chế, bởi vì khống chế là hành phi đơn phương, còn thuyết phục là dựa trên cơ sở song phương có cùng chung lý niệm.
Roland chợt nhớ tới lời Akesha từng nói qua, trong trận chiến Thần Ý đầu tiên, có một ít nhân loại trở thành tín đồ của ma quỷ... Hắn lắc đầu, chuyển mạch suy nghĩ trở về quỹ đạo:
- Thế nhưng ngay cả như vậy, chúng nó cũng căn bản không thể nào biết được, ngươi rốt cuộc đã dựa vào lĩnh vực ý thức của phù thủy nào để tồn tại.
- Hoàn toàn chính xác. Chỉ là muốn đưa một tờ giấy từ Greyfort đến Wolfheart cũng không phải là chuyện dễ dàng, đặc biệt là vào thời kỳ chiến tranh, có năng lực làm được tất nhiên không phải hạng người vô danh gò. Nàng hẳn là có sức ảnh hưởng nhất định ở vương quốc loài người, hoặc là tin tức vô cùng linh thông. Như vậy giao thư cho phù thủy thống lĩnh là lựa chọn tốt nhất -- việc này tất nhiên sẽ khiến cấp cao coi trọng, từ đó người gửi thư sẽ biết được.
Valkries nói đến đây thì dừng một chút:
- Ngoài ra ngươi không cảm thấy bức thư này khá đơn sơ sao? Chính là bởi vì ngay cả phong bì cũng không có, cho nên dọc đường đi mới bị nhiều người nhìn thấy nội dung của nó. Kể từ đó, cho dù Tam Tịch quyết định ẩn dấu chân tướng, phù thủy bị ta dùng cũng có thể thông qua con đường khác để hiểu được trong thư rốt cuộc viết những gì -- mà một khi nàng biết, ta cũng rất nhanh sẽ biết được.
Roland lập tức bừng tỉnh, thì ra bản thân bức thư cũng không phải là trọng điểm, hành động truyền tin này mới là tín hiệu Sky và Silent thả ra. So sánh với nội dung trong thư, ma quỷ cấp cao lần đầu gửi tin cho nhân loại là một chuyện rất khó để giấu giếm triệt để, hắn tin tưởng trong mấy ngày này, chuyện Fish Ball gặp phải khẳng định đã truyền khắp bộ đội bắc bộ Dawn.
- Ta thừa nhận làm như vậy cần vận khí nhất định, nhưng không thể không nói, đây đã là lựa chọn tốt nhất mà chúng nó có khả năng nghĩ tới. Cũng vậy, vận khí của bọn nó cũng không tính là quá kém…
Valkries đưa ngón tay ra chỉ Roland, tiếp đó lại chỉ vào mình:
- Ngươi xem, hiện tại không phải là ta đã biết sao?
- Qua những gì ngươi vừa nói, ta ngược lại có thể hiểu được.
Roland hơi nghiêng về phía trước, hít sâu một hơi -- hắn biết vấn đề kế tiếp mới là trọng điểm:
- Ngươi cảm thấy, mục đích chúng nó tìm ngươi bây giờ là gì?