Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1447

Chương 1447
Chương 1447

Trong phòng tiếp khách Greyfort, Roland lẳng lặng đánh giá lão giả trước mắt.

Hắn ngồi trên xe lăn, tóc xám trắng, hai gò má lõm xuống, nơi trán nếp nhăn cao cao nổi lên, hiển nhiên đã đi sắp đến phần cuối của năm tháng. Chẳng qua so với niên kỷ, tròng mắt của hắn lại không vẩn đục lắm, vẫn vô cùng vô cùng đầy sức sống, chiếc mắt kính đơn nhỏ đặt trên chóp mũi cùng nơ đen cột nơi cổ càng chứng minh thêm cảm giác này. Khi Roland đang quan sát hắn, hắn cũng đang quan sát Roland.

Sau một lát, Roland mới phá tan sự im lặng, lộ ra vẻ tươi cười nói:

- Để mời ngươi từ Dawn tới nơi này thật không phải là một chuyện dễ dàng. Hoan nghênh đi tới đế đô mới của Greyfort, Banach Lothar tiên sinh, một đường cực khổ.

- Có thể được vua Greyfort triệu kiến, là vinh hạnh của ta…

Đối phương hơi cúi đầu:

- Chỉ là không biết bệ hạ tìm ta có gì phân phó?

- Ngươi đã vì Greyfort cống hiến rất nhiều, cũng không cần hoàn thành thêm gì nữa.

- Ta?

Hắn lộ rõ ra ngoài ý muốn:

- Bệ hạ, có phải ngài nghĩ sai gì rồi không?

Người bình thường đến tuổi này, tốc độ tư duy sẽ giảm trên diện rộng, biểu hiện ra ngoài là mồm miệng không rõ, gián đoạn, nhưng Banach không chỉ đáp lời ngay được, còn có thể khống chế cơ bắp trên mặt làm ra vẻ mặt giả vờ, cái này đủ để chứng minh đầu óc của hắn chưa bao giờ dừng suy nghĩ. So với sự già yếu không cách nào nghịch chuyển của thân thể, ý thức của hắn có thể càng chân thật phản ánh ra tình trạng bản thân.

- Ta biết ngươi có lo lắng, chẳng qua xin yên tâm, ta không có ác ý gì với Black Money.

Roland giang hai tay ra nói:

- Truyền tin tức cho ‘Thần sử’ của ngươi, cũng là một phần tử của Neverwinter. Trên thực tế, chính là ta làm cho các nàng đưa tin tức.

Mượn miệng Pasha, dùng lý do nghi thức chuyển hóa đã đến thời cơ đưa Banach tới Greyfort, xác định mục tiêu rồi đó mới phái người mạnh mẽ mang về, cách làm như vậy tuy là hơi thô ráp, nhưng thắng ở gọn gàng dứt khoát.

- Bệ hạ... ta không hiểu ý của ngài cho lắm...

- Không sao, ta sẽ nói đến lúc ngươi hiểu được mới thôi -- đây là một chuyện xưa rất quanh co, thế nhưng nó đã thực sự xảy ra.

Roland kể lại đại khái quá khứ của phù thủy cổ, cũng tiện thể nói ra bản chất của nghi thức chuyển hóa quân thần phạt. Vật chứa linh hồn chỉ có thể thu thập có được ý thức của người có ma, nói cách khác, người vô ma chỉ có thể trở thành thể xác.

Biến thành một bộ thân thể không có bản thân từ một ý nghĩa nào đó mà nói cũng phù hợp với lí do phù thủy cổ có tuổi thọ lâu dài, nếu như Black Money chỉ là một thương hội trong lòng đất của một người bình thường, hắn cũng sẽ không để ý lắm. Nhưng trong chiến dịch quân tuyến Tây đối kháng ma quỷ, Black Money đã làm ra cống hiến rất lớn, không chỉ hiệp trợ Đệ Nhất Quân xây dựng mạng lưới tình bảo của chiến khu Wolfheart và Everwinter, còn nhiều lần đưa tình báo mấu chốt, lấp đầy chỗ trống của phù thủy khi điều tra ở khu Red Mist.

E rằng Banach làm như vậy cũng không phải vì vận mệnh loài người hoặc cứu vớt đồng bào, nhưng phần cống hiến ấy cũng là chân chân thực thực. Roland cũng không cho rằng, biến một người có công thành con rối mất đi thần là một phần thưởng thích hợp, vì vậy mới quyết định tự mình hẹn gặp mặt đối phương.

Hồi lâu sau, Banach Lothar chậm rãi tháo xuống kính lão, giọng hơi phát run:

- Ý của ngài là, trường sinh chỉ là một hồi âm mưu?

Roland khẽ thở dài:

- Nhìn từ hiện nay, có thể duy trì trên ý thức không già, phải là người có được ma. Đối với nhân loại mà nói, hì lại là phù thủy.

Cho dù là bản thân hắn khai thác thế giới trong mơ, cũng không thể được vật chứa linh hồn cảm ứng.

- Thế nhưng sau khi uống những thuốc kia, cơ thể của ta quả thật có chuyển biến tốt đẹp ---

- Những nước thuốc kia cũng không thể nói không hề có tác dụng, nó thông qua tiêu hao sức sống, để đề cao xác xuất thành công của nghi thức, nhưng không thể vĩnh viễn dùng được.

Roland lắc đầu ngắt lời:

- Rất nhanh tác dụng phụ của nó sẽ xuất hiện, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta vội vã tìm ngươi tới.

Banach giật mình trong chốc lát:

- Ý của ngài là, ta ngày giờ không nhiều rồi sao...

- Xin lỗi.

Roland tiếc nuối nói:

- Ta không có cách nào để hoàn mỹ thực hiện được lời hứa, chỉ có thể sử dụng phương thức khác để bồi thường. Black Money từng bảo hộ phù thủy, lại vì trận chiến Thần Ý lập được công lao, nếu ngươi có mong muốn gì có thể nói ra, đây cũng tính là hồi báo nên có được.

Nightingale đã từng hỏi hắn, vì sao không cho Pasha các nàng tự mình đi giải quyết vấn đề này, lấy thân phận quốc vương đứng ra, thì sẽ chuyển hậu quả trận âm mưu này lên bản thân Greyfort.

Ý tưởng của nàng không thể coi là sai, chỉ là Roland rõ ràng, nếu Greyfort đón nhận toàn bộ phù thủy Taquila, như vậy thì không thể chỉ hưởng thụ chỗ tốt các nàng mang tới, thay các nàng bối nồi cũng thuộc về một loại nghĩa vụ trong “tiếp nhận”.

- …

Banach im lặng một lúc lâu:

- Cho dù là chuyện ở Dawn, ngài cũng có thể xử trí sao?

- Ngươi nên biết, sức ảnh hưởng của ta ở Dawn Kingdom.

- Như vậy ta an tâm.

Bất ngờ là, đối phương cũng không có tuyệt vọng hoặc trở nên tâm thần, mà là lộ ra nụ cười thản nhiên:

- Ta hi vọng sống được càng lâu, là muốn thay bọn nhỏ giữ được phần sản nghiệp Black Money -- nếu như ta chết, thương nhân quý tộc khác tuyệt đối sẽ không từ bỏ cơ hội chia cắt nó, mà ở trước mặt quyền lợi đủ lớn, vài tánh mạng không quan trọng gì. Nếu như bệ hạ nguyện ý tham gia trong đó, ta nghĩ sẽ không có ai dám hành động thiếu suy nghĩ, cái này thậm chí so với cá nhân ta trường sinh càng thêm đáng tin. Đã như vậy, ta còn có cái gì đáng oán hận?

Roland trầm ngâm một lát:

- Ngươi xác định đây chính là hồi báo ngươi muốn?

- Bệ hạ, lẽ nào... không được sao?

- Ngược lại không phải là làm không được.

Hắn dừng một chút:

- Không biết ngươi có nghe nói qua cái tên Rainbow Stone chưa?

- Có nghe thấy.

Banach suy nghĩ một chút:

- Hình như là một cửa hàng quần áo mới ra mắt của quý quốc, quy mô làm rất lớn, có chút thành phẩm còn bán tới tận Dawn -- chẳng qua thứ cho ta nói thẳng, ở hình thức và phương diện thiết kế, nó kém xa chúng ta.

Bởi vì công tượng Victor tìm đều là Lothar gia tộc đấy... Hơn nữa hắn cũng không có nói cho các ngươi biết, trong thành Neverwinter loại quần áo tự tay đan ấy gấp mười giá cả khác. Roland ho khan hai tiến:

- Theo ta được biết, người sáng lập phía sau màn nhà y phục ấy tên là Victor Lothar, chính là Tứ tử. Mặt khác, thu nhập của ngành quần áo quy ra đến nay đã vượt qua vạn Kim Long. Có phần tài năng ấy, ta cảm thấy cho dù không có Greyfort làm chỗ dựa vững chắc, hắn cũng sẽ không dễ dàng bại bởi những thương nhân thế gia kia.

Vạn Kim Long cũng không phải một con số nhỏ, trước kia Neverwinter chỉ có Kei Os Drinks mới có thể vượt lên con số này -- nguyên nhân rất đơn giản, không phải tất cả mọi người đều cần đồ uống, nhưng ai ai cũng phải mặc quần áo. Theo nhâu khẩu Neverwinter tập trung cao độ biến hóa, quy mô của nhu cầu cơ bản chỉ sẽ càng thêm mở rộng. Ở trước mặt lợi nhuận sinh sản lớn của việc công nghiệp hóa có thể đoán được, mức mua bán của thương hội trong lòng đất căn bản không đáng giá nhắc tới.

Lần này Banach mới chính thức lộ ra thần sắc kinh ngạc:

- Bệ hạ, ngài nói… là thật sao? Hắn từ lúc rời khỏi Shining City, cũng rất ít liên lạc với ta... ta cho là hắn vẫn còn làm nghề châu báu như trước...

- Victor bây giờ đang ở Neverwinter, ngươi muốn gặp hắn cũng không khó, thật hay giả không bằng tự mình đi nghiệm chứng. Chẳng qua... phải dành thời gian.

- Vâng... ta biết rồi.

Banach đã không nhịn được nắm chặt bánh xe, động tác này hiển nhiên lộ rõ ý tưởng dưới đáy lòng.

- Xin cho ta cáo lui, thưa bệ hạ.

Roland gật đầu, đang chuẩn bị gọi thân vệ đưa hắn đưa đi, hắn bỗng nhiên lại nói:

- Ngài nói thời giờ của ta đã không còn nhiều... liệu có thể để cho ta vượt qua thời khắc cuối cùng trên hòn đảo trên không được hay không?

- …

Roland nhắm mắt lại:

- Nếu như ngươi hi vọng như thế.

Sau khi cửa phòng đóng lại, Nightingale mới hiện ra thân hình, nhỏ giọng thầm thì:

- Kỳ quái...

- Làm sao vậy?

- Phản ứng ngay từ đầu của hắn có chút kỳ quái, ngược lại không thể nói là nói dối, chỉ là cảm giác ma lực cho ta vô cùng mờ nhạt, không hề thản nhiên giống như hắn biểu hiện vậy.

Nightingale nhún vai.

- Thì ra là thế.

Roland như có điều suy nghĩ nói.

- Ngươi biết nguyên nhân?

- Đại khái.

Hắn chậm lại thanh âm, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ:

- Cái thứ trường sinh ấy, vĩnh viễn tràn ngập mê hoặc, nếu như kỳ vọng thất bại, cho dù là ai cũng sẽ không ung dung tiếp thu được.

- Nhưng đó không phải là lời nói dối.

Nightingale nhấn mạnh.

- Bởi vì hắn biết cho dù làm thế nào cũng không thể thay đổi kết quả này.

Roland hơi xúc động:

- Nếu không thể thay đổi, như vậy thì phải tiếp thu -- cùng với đầy cõi lòng oán khí kết thành hận thù với vua Greyfort, không bằng làm bộ thản nhiên tranh thủ hảo cảm, bất luận tâm trạng không cần thiết nào đều sẽ biến thành không có lợi lộc, đây chỉ sợ là ý nghĩ của hắn. Người hiểu điểm này có không ít, nhưng chân chính có thể làm được, lại không có mấy người... đây mới là chỗ lợi hại của hắn.

Hắn coi như có chút hiểu được, nguyên nhân những đại thương nhân ở Dawn sẽ được đối đãi như là quý tộc -- phần năng lực khống chế và ý thức ngăn tổn hại ấy, cho dù tham chính cũng có thể vượt qua đa số quý tộc.

- Nhưng còn ngươi --

Nói đến đây, Roland không khỏi nhìn phía Nightingale:

- Hiện tại không chỉ có thể nhận thật giả, thậm chí ngay cả tâm tình nội tại đều có thể cảm thụ được, ngươi có phải sắp tiến hóa rồi không?

- Ngươi cảm thấy ta tiến hóa là sẽ cố ý không nói -- hoặc có lẽ là, nhưng khiêm nhường như thế sao?

Nightingale tức giận liếc hắn.

Ặc, nói cũng có đạo lý.

Roland thức thời ngậm miệng lại.

Bình Luận (0)
Comment