Buổi tối xử lý xong công vụ, Roland trở lại phòng ngủ, chứng kiến Anna đang ở xếp quần áo, mà bên cạnh nàng đặt một cái rương da lớn.
- Ặc... Ngươi đang làm gì thế?
- Vừa nhìn chẳng phải đã biết sao.
Nàng vỗ quần áo đã được xếp xong treo trong tủ:
- Chuẩn bị đi xa đó.
- Thành Neverwinter phải dừng lại mất.
Roland nửa đùa nửa thật nói:
- Bộ trưởng bộ công nghiệp cứ như vậy đi không từ giã thực sự được không?
- Yên tâm đi, trừ một số thành phẩm như động cơ chạy bằng hơi nước, máy piston tăng cường vân vân, nhà xưởng bây giờ cơ bản đều đã có thể sinh sản, cùng lắm tỉ lệ hợp lệ thấp chút mà thôi. Còn thành viên Kỳ Vật hội ngươi mang về này nữa, thiên phú đều cũng không tệ lắm, để cho bọn họ quản lý một cái bộ môn cũng sẽ không xảy ra vấn đề lớn lao gì.
- Từ từ…
Roland bỗng nhiên nhận thấy được có chút không đúng quần áo, Anna lựa ra cơ bản đều là giản dị và dùng bền, váy, đồ hay mặc cho yến hội hoặc trường hợp chính thức khác thì một bộ cũng không có, nhìn qua không hề giống là nói đùa:
- Ngươi muốn đi đâu?
- Đảo trên không, cùng ngươi đó.
Nàng lộ ra vẻ mặt biết rồi còn hỏi:
- Ngươi cũng không định ở thành Neverwinter chờ kết quả của tiền tuyến đi? Ta nhìn ra rồi, với chuyện với Tam Tịch Taquila xong, ngươi cũng đã làm ra quyết định. Huống hồ từ không trung đi khu vực không đáy so với đi xương sống lục địa phải thuận tiện hơn, lý do ngươi không trở lại rất đầy đủ đó.
- Vậy không được…
Roland theo bản năng phủ quyết nói:
- Trước không nói quyết chiến cùng chủ lực ma quỷ như thế nào, trong khu vực không đáy có cái gì ai cũng không biết. Hơn nữa nghe Hackzord nói, nơi đó đã bị Sky-sea Realm chiếm lĩnh, chuyến này phiêu lưu bao lớn, ngươi cũng không phải không rõ ràng lắm --
- Bộp.
Anna đưa hai tay ra, vỗ nhẹ vào trên mặt của hắn, sau đó xoa gò má của hắn:
- Ta đương nhiên biết rõ. Bởi vì rõ ràng, cho nên mới muốn như vậy.
Giọng cũng không cao, thậm chí có cảm giác ôn nhu, nhưng chỉ cần trông ánh mắt của nàng là biết, việc này không cho cự tuyệt.
Có trong chớp mắt, bộ dạng lúc mới gặp của đối phương ở quá khứ chồng lên.
Thời điểm đó Anna còn mang theo tính trẻ con, ngoại trừ năng lực thì chỉ có hai bàn tay trắng, chẳng qua ngay cả như vậy, chuyện nàng quyết định cũng rất khó bị cải biến.
Roland chỉ đành phải làm nếm thử nói sau cùng:
- Ngươi bây giờ đã khác trước, thân làm Vương Hậu, bỏ lại tất cả ở thành Neverwinter đi mạo hiểm trận không cần thiết này cũng không phải cách làm là thành thục --
- Chân chính thành thục, căn bản sẽ không đồng ý để cho ngươi ở tình huống không biết gì cả đi khu vực không đáy.
Anna cắt ngang lời của hắn:
- Ngươi cuối cùng sẽ biến thành bộ dáng gì, thất bại hay là biến mất, đều là kết cục có khả năng. Nói cách khác, lần xuất kích này rất có thể sẽ trở thành một lần gặp mặt cuối cùng, ngươi cảm thấy sẽ còn ở lại trong thành sao? Nếu đều là mạo hiểm, thêm ta cũng không nhiều.
- …
Roland biết mình không khuyên được, dù sao nếu đổi lại, hắn cũng sẽ không nguyện ý ở thời điểm như vậy một mình đợi.
- Nếu như chúng ta đều không thể trở lại...
- Tình huống kia nhất định cũng sẽ không xong đến đâu đúng không?
Anna buông tay ra cười:
- Chẳng qua ngay cả như vậy, ta cũng sẽ không hối hận.
...
Xuyên qua đường cong trắng đen vặn vẹo, Nightingale đi vào phòng làm việc trống không một bóng người.
Lúc này đêm đã khuya, đa số người đều lâm vào ngủ say, chỉ có trong viện vẫn có thể thấy mấy đốm lửa lóe lên.
Nàng kéo rèm cửa sổ lên, rồi đánh mở ngăn kéo, đặt ma thạch phát sáng ở trên đui đèn.
Rất nhanh, gian phòng bị tia sáng nhu hòa rọi sáng.
Mảnh vỡ ấm trà sớm bị thị nữ dọn đi, thảm trải nền cũng đã được thay đổi, trận ngoài ý muốn phía trước không để lại bất cứ dấu vết gì, phảng phất như chưa xảy ra.
Nightingale vượt qua bàn điện thoại, rất nhanh tìm được mục tiêu của mình - một cái hộp gỗ đặt ở đầu bàn, bị văn kiện lộn xộn bao trùm.
Ở trong sương mù, nàng cũng không cần mượn tia sáng để nhìn vật, lĩnh vực thay đổi không ngừng giống như thế giới kia, mãi mãi cũng bảo trì ở trạng tháI ba màu. Đường nét xây dựng trên đen trắng xám cho dù không có nguồn sáng, cũng có thể hiện ra từng chi tiết.
Duy chỉ có một trường hợp ngoại lệ.
Nàng mở hộp ra, bên trong chứa một xấp trang giấy viết đầy chữ viết, cùng với mấy viên cục đá nhỏ trong suốt.
Nightingale cầm lấy một viên trong đó nắm lòng bàn tay, sau đó nếm thử trốn vào sương mù dày đặc, ma lực dũng động đột nhiên tiêu tán trước khi thành hình, giống như bị thứ gì gây trở ngại.
- Quả nhiên…
Nàng thở dài, có chút buồn bã ném tảng đá vào trong hộp gỗ.
Đây là một phần báo cáo đến từ tháp Ma pháp, không phải xuất từ tay Akesha và Celine, chính là Isabella, đương nhiên càng có thể là các nàng hợp lại viết thành, không bao lâu sau khi nguy cơ Thần của Thần giải trừ không lâu sau, lúc này Red Mist trên cao nguyên Hermes vẫn không có hoàn toàn tán đi, các phù thủy Taquila cũng cần tiêu hóa phát hiện và thí nghiệm của người thuần khiết, vì vậy Isabella dứt khoát tạm ở lại Neverwinter. Cộng thêm kỹ thuật lấy được từ chỗ ma quỷ, trong khoảng thời gian này thành quả của các nàng hình như có thêm không ít, cách vài ngày sẽ có một phần báo cáo đưa đến phòng làm việc.
Bình thường Roland sẽ tìm đọc vào cuối ngày, có điều hôm nay là một ngoại lệ, núi North Slope chia lìa và bay thử máy bay lớn đều được an bài ở cùng một ngày, thế cho nên hắn vẫn chưa kịp mở hộp ra.
Nightingale lại ngay từ đầu đã chú ý tới thứ này, dù sao thân ở Fog World, chỉ có hai thứ không chịu ảnh hưởng, một là ma lực rực rỡ, hai là lỗ trống đen thui từ thần thạch chế tạo. Đương nhiên, theo nghiên cứu của các nàng Isabella, hai cái này đại khái thuộc về cùng một loại cũng khó nói.
Vì vậy nàng từ lúc Roland hội kiến Banach Lothar đã phát hiện đoàn sáng đen ấy, chỉ là so với thần thạch bình thường, phạm vi ảnh hưởng của nó cũng không lớn lắm, rõ ràng đã trải qua Isabella điều chế. Do là hàng mẫu liên quan tới báo cáo, nàng cũng không quan tâm cho lớn.
Đây chính là vì sao khi bình trà rơi xuống, nàng không sử dụng Thuấn Bộ, hắc quang che lại ấm trà rơi xuống, trong nháy mắt khi tiến vào sương mù dày đặc, thân thể của nàng cũng đã làm ra phán đoán “không thể vãn hồi”.
Nếu như chỉ như thế, đó cũng chỉ là một ngoài ý muố nho nhỏn, nhưng mà Nightingale lại chứng kiến một đường cong cấu thành cái bàn dưới đụng chạm của mình bắn về phía trước, xuyên qua đoàn hắc quang, cuối cùng đánh lên ấm trà, thy đổi quỹ tích nó rơi xuống.
Trong sương mù bất luận cái gì vặn vẹo cũng không thể khống chế, cho dù là nàng cũng phải đề phòng những tuyến đường nét không an phận bất cứ lúc nào, nếu không người bị mở ra đúng là nàng.
Chuyện như vậy nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Chỉ là Nightingale cũng không xác định, đó rốt cuộc là ngẫu nhiên xảy ra, vẫn là chính mình thật sự phát ra thay đổi gì.
Nàng lần nữa thi triển năng lực, ở trong sương mù nhiều lần sờ sờ góc bàn, lại bắt chước tình huống lúc đó làm bộ ngã đồ mấy lần, kết quả bất luận ngoài ý muốn nào đều chưa từng xuất hiện.
Xem ra thật là mình cả nghĩ quá rồi, Nightingale có chút lúng túng thu tay về, Akesha nói không sai, không thể bởi vì trong liên minh có rất nhiều phù thủy đều làm được, liền cho rằng tiến hóa là một việc dễ dàng. Cũng may lúc đó không có nói ra, nếu không... tuyệt đối sẽ bị Roland cười nhạo.
Nàng cất ma thạch phát sáng về ngăn kéo, từ đường cũ rời khỏi phòng làm việc.
- Rắc...
Trong phòng trở lại vắng vẻ bỗng nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ.
Ở bên cạnh bàn nơi không người có thể thấy, một vết nứt dọc theo sớ gỗ nở rộ ra.