- Nhanh lui lại!
Poshan cúi người quát:
- Shure, hướng phía trước nổ súng!
- Rõ, đang ngắm bắn ---
- Đừng ngắm, tùy tiện đánh đều được!
Nàng lên cò, trực tiếp bắn hướng bên cạnh quái vật, trong lúc nhất thời ngay cả ma thạch cộng minh cũng không kịp để tâm.
Lúc đoàn xe quay người rút lui, pháo ống ngắn 75 rốt cuộc phun ra ánh lửa.
Khoảng cách không tới ba trăm mét hầu như chớp mắt là tới, cùng lúc khi Shure nổ súng, trước người quái vật huyết nhục lập tức bốc lên một vòng cột khói.
Đây nhìn như là một lần bắn địa, nhưng ở trong bụi mù cuồn cuộn, ba người đều bắt được tay cụt chân cụt từ bầu trời rơi xuống -- khẩu pháo dã chiến trên xe tăng dù có ống nhỏ tới đâu, thì đó cũng là một chiếc hỏa pháo, súng máy căn bản không thể đánh đồng được. Bụi mù tung bay cũng khiến đường nét của quái vật lưỡi dao lóe lên, Poshan đếm sơ qua, có ít nhất khoảng mười con.
- Quái vật này... mang theo một đám quái vật lưỡi dao?
Cowry lúc này cũng phản ứng kịp.
- Không sai, sợ rằng nó chính là “mẹ tổ” Sky-sea Realm trong sổ tay.
Poshan trầm giọng nói, chẳng qua so với ghi chép trên sổ, điểm khác biệt trên người con quái vật đúng là hơn nhiều chút, thật giống như -- biến dị họ hàng gần vậy.
Lui về góc đường, hai tổ xe khác hiển nhiên cũng chú ý tới động tĩnh bọn họ gây ra, Poshan còn chưa mở miệng, Amy cũng đã quát to:
- Một tiểu đội xe tăng khác đang ở phía tây nơi cách chúng ta không tới hai con đường, chỉ cần năm phút là có thể hội hợp với bọn họ!
- Không, đừng, không còn kịp rồi!
Poshan gân cổ trả lời:
- Để binh sĩ vào pháo đài!
- Ngay tại chỗ nghênh chiến? Kẻ địch không chỉ có một đâu đấy!
Xa trưởng tổ xe số 17 Hero lộ vẻ kinh ngạc.
- Chính là bởi vì không chỉ có một, thế nên chúng ta không thể lui lại!
Mặc dù tình huống vô cùng khẩn cấp, trong đầu Poshan lại vô cùng thanh tỉnh -- chỉ dựa vào ba chiếc xe tăng tuyệt đối không thể nào ngăn lại hơn mười con quái vật lưỡi dao, một khi khiến chúng nó nhảy vào đội binh sĩ, đây tuyệt đối là tổn thất không thể nào vãn hồi được. Nhưng các nàng lại khác, đúng như lời Isabella, loại vũ khí toàn thân mặc giáp này trời sinh công phòng nhiều mặt, dù cho bị kẻ địch vây quanh, cũng không có nghĩa là thắng bại đã phân.
- Hero, nhờ ngươi phong kín cửa thông đạo, chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể buông tay đánh một trận!
Hero quay đầu ngắm nhìn cánh cửa sắt cửa pháo đài bị ăn mòn đến biến hình, lập tức hiểu ý định của nàng.
- Ta biết rồi.
- Amy, ngươi sau đó theo ta hành động chung!
- À… ừ, ừ.
Mặc dù Poshan cũng không phải là chỉ huy của tiểu đội, Amy lại vô thức gật đầu.
- Tổ trưởng, ngươi thực sự là... ngầu vãi!
Shure kính nể nói.
- Chờ tất cả mọi người bình yên vô sự trở về rồi hẵng vuốt mông ngựa sau.
Poshan nhếch miệng.
Nàng biết nghĩ như vậy không tốt lắm, nhưng nàng không ức chế được bản thân -- nàng cũng không phải chán ghét Haze, đoạn thời gian có thể cùng Haze bận rộn tại khu khai thác đó thực sự không có nhiều sắp xếp. Nàng không có cách nào lừa gạt mình, lúc bị giáo hội truy sát vốn rằng sinh hoạt yên ổn là mục tiêu mình truy cầu, nhưng bây giờ xem ra, nàng thích hợp với chiến trường tràn ngập khói thuốc súng hơn.
Đây cũng là nguyên nhân mình thức tỉnh thành phù thủy chiến đấu đi?
Sau khi tất cả binh sĩ tiến vào pháo đài, tổ xe số 17 tăng động lực tới tối cao, tốc độ cao nhất chuyển xe đánh tới cửa --
Theo một tiếng vang thật lớn, thân xe tăng trực tiếp lún vào trong tường, thành một cái lô-cốt cố định.
Kể từ đó, sát thủ ẩn hình của Sky-sea Realm sẽ không thể lướt qua phòng tuyến thép, đi tập kích binh sĩ tương đối yếu ớt.
Mà quái vật lưỡi dao cũng vì thế khắc lướt qua khoảng cách vài trăm thước ấy, xuất hiện ở nơi góc đường -- tuy Poshan thể trực tiếp chứng kiến chúng nó, nhưng tuyến ma lực của Ấn Phù Cộng Minh tinh tường chỉ ra vị trí của kẻ địch.
- Tốc độ cao nhất về phía trước, đừng ngừng lại!
Nàng hét lớn một tiếng, tiếp đó chui vào bên trong bệ tháp, khóa lại cửa ra.
Cỗ máy chiến tranh này cũng không phải chỉ có pháo và súng máy có thể giết địch, chỉ cần giữ vững tốc độ nhất định, bản thân nó cũng đã đủ trí mạng!
Cùng lúc với Cowry toàn lực đạp khí khổng, Poshan xuyên thấu qua kính xa trưởng, càng nhìn thấy được một tuyến ma lực đột nhiên thăng thiên đứng lên!
Từ từ, quái vật này lại còn có thể bay?
Không đúng, nàng rất nhanh phản ứng kịp, đó là kẻ địch phác tới từ khoảng cách dài! Nàng không khỏi nắm chặt tay vịn, thân thể kéo căng chặt -- kế tiếp là chết hay sống, thì phải xem tay nghề của công tượng thành Neverwinter rồi.
- Loảng xoảng!
Kể địch đập ầm ầm ở trên mui xe, lực đánh vào to lớn thậm chí khiến nóc hầm xuất hiện một khối nhỏ lõm xuống, tiếng vang vang vọng càng là khiến màng tai ba người tê dại -- nhưng ngay cả như vậy, thân xe cũng chỉ run lên bần bật, không hề có xu thế dừng lại.
Trong lòng Poshan lập tức hiểu được.
- Ta tới phụ trách nhắm bắn.
Nàng vừa lay động bệ pháo vừa hạ lệnh:
- Ngươi chỉ cần bóp cò là được.
- Vậy ta thì sao?
Cowry hỏi.
- Điểm kết thúc là con quái vật kia, chỉ cần không đụng vào trên tường, tùy ngươi lái kiểu gì cũng được!
Poshan hoàn toàn không để ý tới kẻ địch nhào tới, nàng biết đồng bọn sẽ giải quyết đối phương, nếu như con quái vật huyết nhục kia thật sự là mẹ tổ, nhất định phải được ưu tiên tiêu diệt trước, bằng không quái vật lưỡi dao trên bình nguyên sẽ chỉ càng ngày càng nhiều.
Trong tiếng ầm ầm của động lực khối lập phương ma thuật, xe tăng bốc khói trắng giết vào bầy quái vật lưỡi dao -- cùng viên đạn trục súng máy điên cuồng phun ra, mà quái vật lưỡi dao cũng không sở hữu năng lực màn chắn giống như ma quỷ cấp cao, mỗi một đầu đạn đều có thể tạo thành tổn thương thực sự, nếu như trúng phải chỗ yếu hại, thì sẽ trong nháy mắt khiến mục tiêu ngã nhào xuống đất, mặc dù không chết, chờđợi chúng nó cũng là bánh xích được làm từ tháp.
Chỉ khi trảo trước của quái vật lưỡi dao toát ra lam quang, thì mới có thể đâm thủng tấm thép của xe tăng, chẳng qua như vậy cũng sẽ làm chúng nó bại lộ trong tầm bắn của súng máy -- đa số viên đạn của tổ xe số 9 đều rơi trước xe, trong tình huống không lo ngộ thương, hiển nhiên Amy đem Poshan dẫn đầu như là mục tiêu hiệu chỉnh.
Rất nhanh, hai chiếc xe tăng đã từ trong kẻ địch mở một đường máu, bốn cái bánh xe đi qua, một đống thi thể huyết nhục mơ hồ nằm ngổn ngang. Khi cơ năng sinh mệnh đình chủ, năng lực ẩn thân làm người ta mê hoặc cũng sẽ không còn có hiệu lực, khuyết điểm phòng ngự thấp của quái vật lưỡi dao vào giờ khắc này lộ rõ.
Trên xe tăng của Poshan đồng dạng vết thương chồng chất, súng máy trên bệ pháo sớm đã không thấy tăm hơi, trên thùng xe cao lớn bị đâm đầy lỗ thủng, máu đen thậm chí bắn tung tóe vào trong xe. Lần kẻ địch đâm vào cách nàng gần nhất cũng chẳng qua chỉ là mấy centimet, nàng hầu như có thể cảm nhận được ma lực nóng người nơi đầu ngón tay.
Nhưng mà sự khác biệt lớn nhất giữa cơ khí và thể sinh mạng nằm ở điểm này, cho dù hiện đầy vết thương, tính năng của xe tăng cũng không giảm xuống chút nào. Nó duy trì tốc độ cao nhất nhằm phía quảng trường, cơ quan nội tạng bị nghiền nát của kẻ địch ngược lại lại trở thành thuốc bôi trơn cho các bánh răng.
Đại khái ý thức được tình huống không ổn, mẹ tổ bắt đầu quay đầu chạy trốn về phía sau, chỉ là thân thể cao lớn hoàn toàn có thể dùng vụng về để hình dung.
-- nơi đây cũng không phải là biển Swirling.
- Yếu tố mấu chốt nhất để bắn chuẩn là gì?
Poshan hỏi.
- Cách gần vừa đủ.
Shure chăm chú đáp.
- Như vậy lần này ngươi cũng bắn đi!
Cowry hô to khống chế xe tăng phóng thẳng hướng mục tiêu, bản ngăn ở trước thân xe chợt cắm vào trong xương sườn của kẻ địch.
Quái vật lập tức phát ra tiếng rống thê lương.
Từ vị trí pháo thủ nhìn lại, hiện tại toàn bộ phạm vi tầm nhìn phía trước đều là cái bia.
Shure không chút do dự đè nút ấn xuống.
Lựu đạn bảy mươi lăm millimet ra khỏi nòng, bắn vào từ phần eo của nó, hầu như xỏ xuyên qua toàn bộ thân thể nó, rồi nổ tung ở phần đầu!