Dĩ nhiên, hắn cũng có thể là ảo ảnh, một con rối, hoặc một thứ gì đó khác, nhưng bản chất là giống nhau - e rằng Sky City đã bị xâm chiếm bởi một Thần sử từ trước đây rất lâu.
- Đó là một pháo đài trên núi với hàng chục nghìn người...
Rock lẩm bẩm nói. Với thủ đoạn của Thần sử, không khó để phá hủy thứ gì đó, dù sao thì bọn họ có thể xé toạc khe hở, chế tạo xâm thực. Nhưng xâm lược hoàn thành dưới con mắt của mấy vạn người, cuối cùng lại không có ai phát hiện ra, loại khả năng này có chút khó tin.
- Ta cũng hy vọng rằng mình đã đoán sai, nhưng đây là kết luận hợp lý nhất.
Roland thở dài.
Thế giới trong mơ có quy tắc tương đối độc lập, vì thế Thần sử không thể phát huy hết sức lực, muốn làm gì cũng phải cần đến sự hỗ trợ của ma lực.
Và những nơi có tương đối trung tâm của kẻ đọa ma chỉ có thành Prism và Sky City.
Ban đầu, Thần sử lựa chọn xuất hiện tại thành Prism, bây giờ có vẻ như đó không phải là một sự tình cờ - là những ngươi ngoài cuộc, nhưng không phải bọn họ không biết gì về thế giới này.
Có lẽ kể từ khi phát hủy thành Prism, đối phương đã để mắt đến trụ sở của hiệp hội, về phần Thần sử ở lại đó, ngoài việc tìm cơ hội ám sát Angela, việc còn lại chỉ là ngụy trang che dấu tai mắt người khác.
- Ở đây lo lắng suông không có ý nghĩa gì, đến nơi tự nhiên sẽ biết. Roland nắm vai trấn thủ:
- Còn nhớ câu ta đã từng nói không? Bây giờ cả hai thế giới đều đang chống lại Thần Minh, và hiệp hội đã có rất nhiều đóng góp cho cuộc chiến Thần Ý, bây giờ đến lượt ta trả ơn các ngươi.
- Ngài Roland...
- Chuyện tiếp theo giao cho ta.
Dưới ánh mắt trang nghiêm của Rock, Roland bước ra khỏi đại sảnh.
Phỉ Ngữ Hàn và Valkries đang đợi hắn ở bên ngoài.
Phỉ Ngữ Hàn trái lại không hề ngạc nhiên, là thế hệ mới có sức mạnh phi thường trong hiệp hội, nàng nhất định sẽ có mặt ở bất cứ nơi nào nguy hiểm nhất. Nhưng Valkries thì khá kỳ lạ - hắn không nghĩ rằng Valkries sẽ sinh ra bất kỳ tình cảm nào với thế giới trong mơ, chứ đừng nói đến việc chiến đấu để bảo vệ nó, theo cách làm của người bình thường, thì nên tìm một nơi kín đáo để câu cá mới đúng.
Thần sử liên tiếp thua trận không có nghĩa là bọn họ không còn là mối đe dọa, ngay trong khuôn khổ của thế giới trong mơ, bọn họ cũng có thể dễ dàng giết chết Võ đạo gia. Valkries không còn là chúa tể ác mộng trước đó nữa, mất năng lực ma thạch, nó không khác gì những Võ đạo gia bình thường, đến Sky City ắt hẳn rất nguy hiểm.
- Không cần thể hiện dáng vẻ kỳ lạ như vậy.
Valkries tức giận nói:
- Ta chỉ muốn xác nhận, rốt cuộc Thần Minh và Thần sử ngươi thường nói đến trông như thế nào. Nếu là ngươi, ngươi sẽ thờ ơ với một cơ hội như vậy sao?
Roland nhún nhún vai:
-...Nói cũng đúng.
Đang trò chuyện thì tiếng trực thăng gầm rú vang lên từ xa - đã đến thời khắc lên đường.
Tiếp theo là hơn nửa ngày dài bôn ba.
Bọn họ được trực thăng đưa thẳng đến sân bay, sau đó đi chuyên cơ đến nơi, cuối cùng sau khi phân nhóm và phân công nhiệm vụ đơn giản, bọn họ sẽ được trực thăng quân sự đưa thẳng đến khu vực giao chiến.
Có thể thấy rằng cơ chế ứng phó với thảm họa khẩn cấp của chính phủ đã khởi động toàn diện, mãi đến tận khi tiếp cận Sky City trong bán kính khoảng một trăm cây số thì dòng xe cộ đông đúc mới xuất hiện, trật tự của những người tị nạn cũng được kiểm soát bởi quân đội cứu trợ thảm họa, vẫn chưa hoàn toàn rơi vào hỗn loạn.
Valkries đã nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ từ lúc cất cánh, sau khi lên chuyên cơ cũng yêu cầu đổi vị trí bên cửa sổ, hiển nhiên vô cùng tò mò với trải nghiệm đầu tiên này.
- Trừ bỏ tiếng ồn hơi lớn ra thì tốc độ không tệ, ít nhất nhanh hơn ta.
Một lúc lâu sau, nó thở dài:
- Về mặt quy luật của thế giới mà loài người đang nghiên cứu, quả thật có một khả năng độc đáo.
- Ngươi cũng bay được?
Phỉ Ngữ Hàn vô cùng hứng thú, hỏi.
- Trừ khi bị giới hạn bởi ma lực và kích thước, hầu hết những tên thăng cấp sẽ chọn hợp nhất một ma thạch có chứa năng lực di chuyển nhanh chóng, đương nhiên bao gồm cả bay.
- Sao thế, bây giờ mới biết tiềm lực của con người sao?
Roland không quên khoe khoang.
- Đáng tiếc... Không có dấu vết của ma lực trên đó.
Valkries nhún vai.
- Tại sao lại nói thế?
Phỉ Ngữ Hàn không hiểu nói:
- Nếu máy bay cần ma lực mới có thể sử dụng, vậy cũng chỉ có Võ đạo gia giống chúng ta mới có thể điều khiển được.
- Không, ý của ta là, trong trường hợp không cần dùng đến ma lực, các ngươi có thể sáng tạo ra những vũ khí tinh vi như thế, nếu có ma lực thì sao?
Valkries từ từ nói:
- Ta vẫn luôn nghĩ Thần Minh khác với chúng ta, có phải là ở điểm này hay không? Suy cho cùng, ma lực một trong những quy luật của thế giới.
Roland kinh ngạc nhướng mày, hắn nên nói không hổ là chúa tể ác mộng sao, sau khi đến thế giới giấc mơ chưa đến nửa năm đã có thể hiểu dùng tư duy khoa học để giải thích sự vật rồi.
Có vẻ như, trường thọ không nhất định là một cản trở đối với nền văn minh.
Điều quan trọng là người trường thọ là loại người nào.
Đến trưa ngày hôm sau, Roland đã nhìn thấy Sky City sừng sững trên đỉnh núi.
Thành phố bên dưới ngọn núi thì lại bốc khói dày đặc, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng nổ mạnh - hiển nhiên là các Võ đạo gia từ các nơi trong thế giới đang chiến đấu với kẻ đọa ma. So với nơi sơ tán có trật tự của bộ đội, nơi này giống một bãi chiến trường thực sự hơn.
Bọn họ có lẽ thậm chí còn không nghĩ rằng một ngày nào đó kẻ thù sẽ hợp lại thành đán xuống phố tấn công.
Và nhiệm vụ được giao cho Roland rất rõ ràng, đó là đi thẳng vào trung tâm sự kiện, trụ sở của hiệp hội.
Máy bay trực thăng chở cả nhóm đến thẳng điểm tập kết ở lưng chừng núi, và ở nơi đó, đã có hơn hai mươi Võ đạo gia đến từ các phân bộ khác đang đợi bọn họ.
Có lẽ vì đã được báo trước nên mọi người đều không chào hỏi nhau hay dò hỏi danh tính của Roland, chỉ sau một vài cuộc trò chuyện đơn giản, lộ trình và việc phân công nhiệm vụ cơ bản đã được xác nhận. So với hoạt động tiêu diệt tập thể đầu tiên, lần này hiển nhiên là tinh anh phái thực chiến được cử đến đây, không chỉ phối hợp ăn ý mà còn có tính kỷ luật cao.
Cấu trúc của Sky City hoàn toàn trái ngược với thành Prism, vì sự xâm thực của nơi này xuất hiện giữa không trung nên hiệp hội đã xây dựng một tòa tháp cao, bao bọc nó. Chỉ là xem xét vấn đề sơ tán và cứu hộ, phía dưới tháp có một lối đi bí mật liên kết với đỉnh tháp, chỉ cần biết đường đi là có thể tránh được kẻ đọa ma trên đỉnh núi.
Dưới sự chỉ đạo và hướng dẫn của tổng bộ, đội đột kích hầu như không gặp phải trở ngại nào, thỉnh thoảng gặp phải một vài kẻ đọa ma, bọn họ cũng nhanh chóng bị giải quyết trong quá trình lặng yên không một tiếng động, thậm chí không cần Roland động thủ.
Rất nhanh, cả nhóm đến phòng cách ly trên tầng cao nhất, nơi lưu trữ trung tâm.
Đó là một căn phòng khổng lồ giống như một cái thùng, những bức tường kim loại chứa những trung tâm sa đọa mà trụ sở chính đã thu thập được cho đến nay. Tại trung tâm của căn phòng là một cái bệ có thể di chuyển lên xuống và hai cái cánh tay robot để lấy trung tâm. Nếu nói về mức độ hoành tráng, Sky City không hề thua kém thành Prism quá nhiều.
Nhân vật đứng chính giữa bệ là hội trưởng Hiệp hội Võ Đạo gia.
Tuy nhiên, khi hắn xoay người lại, hắn lại từ từ biến thành một người khác - sự biến đổi không hoàn thành trong nháy mắt, mà dần dần tổ chức lại các đường nét trên khuôn mặt của hắn với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, chiều cao của hắn cũng giảm đi rất nhiều, cuối cùng hợp thành một nữ tử với dáng vẻ xa lạ.
- Ta là Thần sử Epsilon.
Nàng bình tĩnh nói:
- Roland, ta đã đợi ngươi rất lâu.
Việc bị kẻ địch chờ mong không phải là chuyện tốt đẹp gì, có nghĩa là mọi người đều có khả năng đã mắc bẫy, nhưng không ngờ Roland lại không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào từ những người khác.
Nếu như là Phỉ Ngữ Hàn, giờ phút này có lẽ đã rút kiếm vận sức chờ phát động rồi mới đúng...
Hắn khẽ liếc nhìn sang bên, và trong lòng không khỏi nặng nề.
Xung quanh hắn trống rỗng, không có ai cả.