Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1479

Chương 1479
Chương 1479

Ngày thứ sáu Roland hôn mê.

Khi Anna đi vào phòng, Wendy đang chăm sóc hắn.

- Để ta đi.

Nàng bưng một chén nước trong, đi đến bên giường, dùng bông băng thấm ướt sau đó nhẹ nhàng nhấp lên trên môi Roland. Cho dù đã gieo hạt giống cộng sinh rồi, nhưng thân thể của hắn vẫn nhận lấy ảnh hưởng nhất định, ví dụ như mất nước thời gian dài mà dẫn đến bị khô với nứt nẻ.

Trong mấy ngày nay, thời gian Anna và Roland ở chung còn ít hơn đám người Wendy, Nightingale rất nhiều. cũng không phải không muốn, mà do nàng cố tình định ra cho mình một quy củ, đó là thời gian tiếp xúc mỗi ngày không nhiều hơn nửa giờ -- bằng không nàng sợ mình sẽ luyến tiếc rời khỏi phòng.

Lúc này Wendy buông bỏ việc trong tay, để Anna làm bạn với đối phương.

Ba mươi phút bình thường hòa hoãn mà yên bình này, giống như thời gian ngưng lại vào giờ phút này.

Mãi cho đến khi tiếng báo cáo của thân vệ ngoài cửa sổ truyền đến, trầm tĩnh mới bị phá vỡ.

- Anna điện hạ, tổ trinh sát ở tiền tuyến đã quay lại, những người khác đều đang ở phòng tham mưu chờ người!

Anna tạm dừng một lúc rồi mới chậm rãi buông chén sứ trong tay.

- Anna…

Wendy hơi lo lắng nói.

- Yên tâm đi.

Nàng ngẩng đầu:

- Ta không có vấn đề gì.

Trong nháy mắt đó, Wendy cảm nhận được trạng thái toàn thân Anna đã thay đổi, ánh mắt như mặt nước khi nhìn Roland trước đó vào giờ phút này đã trở nên kiên định lạ thường, giống như hai người không phải cùng một người.

Nữ hài này đang trưởng thành bằng tốc độ kinh người, Wendy ý thức được, nhưng mà hồi tưởng lại trước đây khi ở Biên Thùy Trấn, nàng luôn là người đầu tiên được học thứ Roland dạy, tiến bộ như vậy có lẽ cũng hợp tình hợp lý. Bởi vì Anna, trấn nhỏ nơi biên thùy đã trở thành núi Thánh của phù thủy, mà bây giờ nàng lại đang dẫn mọi người bước lên một đỉnh cao mới.

- Đi hoàn thành việc chỉ có ngươi mới có thể làm được đi.

Wendy dịu dàng nói.

- Roland xin nhờ ngươi.

Anna khẽ cúi người với nàng, sau đó rời khỏi phòng ngủ.

Xuyên qua hành lang và cầu thang thật dài, sau khi đến trước cửa phòng tham mưu, nàng dừng bước lại, hít sâu mấy lần rồi mới giơ tay đẩy cửa phòng ra –

- Vương hậu điện hạ!

Tất cả mọi người ở trong phòng đứng dậy, chắp tay lên ngực hành lễ với nàng.

Anna không hề coi như là lẽ đương nhiên, mà cũng đáp lại lễ tương tự – nàng biết thứ mình am hiểu cực kỳ có hạn, có thể sắp xếp tất cả, khiến tất cả mọi việc tạm thời thoạt nhìn ngăn nắp gọn gàng là kết quả của tất cả mọi người cùng ra sức.

- Bắt đầu hội nghị đi.

- Vâng!

Dawn tràn ngập kính ý trả lời.

Điều tra đảo Sương Mù do Lightning, Macy và Sylvia cùng hoàn thành – căn cứ phương hướng do Hackzord cung cấp, Sylvia đã xác nhận được vị trí cụ thể của hòn đảo. Tuy rằng đôi mắt ma lực vẫn không cách nào xuyên thấu được vách chắn ảo giác, nhưng ở trên biển rộng bình thản, nó lại bắt mắt giống như ngôi sao trong bóng đêm.

Mặt khác, Sylvia còn phát hiện ra lượng lớn phản ứng ma lực, chúng nó gần như vây đầy xung quanh hải vực, đây là nguyên nhân khiến đoàn thám hiểm cuối cùng bỏ qua việc xâm nhập vào trong sương mù để tìm kiếm.

Không hề nghi ngờ, những ma lực này vốn thuộc về Sky-sea Realm – trừ quỷ biển, mẹ tổ và quái vật lưỡi dao ra, còn có vài “Thứ” cực kỳ kinh người. Ma quỷ gọi là Mountain Devourer, chúng nó thường được tiến hóa từ mẹ tổ, không có năng lực tạo ra ma thú và quái vật lưỡi dao, mà dùng áo giáp dày bao trùm toàn thân, cũng lợi dụng một cái miệng lớn bằng máy tời cắn gặm lục địa, là lực lượng chính của Sky-sea Realm để tạo ra một chiến trường thích hợp.

Hiển nhiên, Sky-sea Realm không định chắp tay nhường khu vực không đáy.

Ngay khi bộ tham mưu dựa theo tin tức tình báo mới định ra đối sách, Silent Disaster và Isabella đột nhiên đi đến – tổ hợp hai người này hơi kỳ quái, một người là đại quân ma quỷ, một người là người thuần khiết của giáo hội cũ, bất cứ ai nhìn thấy đều sẽ sinh lòng kinh ngạc.

Nhưng mà Anna lại biết bộ phận mà hai nàng phụ trách rất quan trọng.

Mà đối phương thật sự mang tin tức tốt đến.

Isabella cười nói với nàng:

- Điện hạ, thí nghiệm thành công.

Gánh nặng trong lòng Anna không khỏi được cởi ra. Phiền phức lớn nhất trước mắt khi đối phó với Sky-sea Realm chính là quái vật lưỡi dao đi tới đi lui không dấu vết, điều động phù thủy phòng vệ Tây cảnh nhất định sẽ khiến phòng ngự của thành Neverwinter trống rỗng, bởi vậy cách làm ổn thỏa nhất chính là để cho người bình thường cũng có thể phát hiện ra được tung tích của quái vật lưỡi dao. Mà chúa tể hỗn loạn do Eye Demons thăng cấp lên có năng lực loại trừ tất cả che chắn, nhưng mà phạm vi tác dụng nhỏ lại, không vạn năng nhiều như là tầm nhìn thụ động.

Nếu có thể mở rộng phạm vi năng lực của chúa tể hỗn loạn lên mấy lần, nói không chừng có thể có hiệu quả giải quyết dứt khoát.

Ban đầu đưa ra một điểm này không phải là ai khác mà chính là Hackzord, đầu tiên Anna liên tưởng đến phong ấn vô hạn mà Angela đã từng sử dụng – cuối cùng kế hoạch biến thành ba bộ phận: Do Silent Disaster thuyết phục Chaos, tháp Anlie cung cấp ma thạch cấp cao, Isabella tiến hành nghiên cứu liên quan. Đây cũng là nguyên nhân vì sao lại có tổ hợp kỳ quái như thế.

Mà khẳng định của Isabella ngược lại đại biểu cho bộ phận phiền toái nhất thu được đột phá.

Điều này khiến sĩ khí của bộ tham mưu lập tức run lên.

Ít nhất hiện giờ tấn công khu vực không đáy đã có một phương hướng có thể nhìn thấy được.

Sau khi có sẵn điều kiện lý luận, việc còn thừa lại chính là bộ phận điều khiển.

- Hy vọng bên Greyfort tới kịp.

Akesha nhìn bản đồ của bốn vương quốc lớn.

- Ta tin tưởng mấy người Iron Axe.

Anna thong thả nói.

Vịnh Coral ở Dawn Kingdom.

White chống quải trượng đi lên boong tàu, chậm rãi đi đến mũi tàu của Speedster – đây là một con thuyền buồm tốc độ cao hai cột buồm, tuy rằng có thể coi như thuyền biển, nhưng năng lực chống lại sóng gió không được tốt, phần lớn thời gian chỉ có thể đi dọc theo đường ven biển. Nhưng mà ưu điểm lớn nhất của nó là tiện nghi, đi một chuyến chỉ cần mấy trăm kim long, hiện giờ chỉ cần chín mươi chín kim long, nếu như đổi thành tiền giấy của Greyfort còn có thể giảm giá chín phần.

- Chào ông chủ!

Thủy thủ khuân vác hàng hóa trên boong tàu ào ào chào hắn.

White hài lòng gật đầu.

Nếu như trước kia muốn thuê được một nhóm người như vậy tuyệt đối là một khoản chi tiêu lớn, nhưng mà theo các nhà buôn lớn càng ngày càng yêu thích thuyền mái chèo, giá thuyền buồm bình thường có thể nói lại giảm thêm một lần nữa, kéo theo tiền thuê lũ nhóc am hiểu leo cột buồm, treo buồm cũng rẻ hơn rất nhiều – dù sao thuyền hơi nước không cần buồm, không cần nhiều người như vậy.

Nhìn biển lớn dưới trời xanh mây trắng, nghe tiếng chim hải âu du dương, tâm tình của White vô cùng khoan khoái. Từ người đánh xe ngựa đến chủ nhân thuyền buồm, tài sản cố định của hắn tương đương với tăng lên gấp bội, tuy rằng vẫn làm công việc vận chuyển, người thuê vẫn là thành Neverwinter, nhưng đã có biến hóa long trời lở đất so với một hai năm trước.

Đương nhiên hắn vẫn không quên được lý tưởng của mình là muốn mua một chiếc xe tải hơi nước, nhưng mà hiện giờ phía sau mong muốn này đã tăng thêm rất nhiều thứ mới, ví dụ như mua được càng nhiều thuyền và xe… Đương nhiên, nếu như có thể thành lập một thương hội chuyên môn làm vận chuyển lại càng tốt hơn.

- Ông chủ, lại đang nhớ lại khổ sở ngày xưa à?

Có người trêu ghẹo nói.

Các thủy thủ đều biết đến một khi ông chủ của mình cao hứng, chuyện thích làm nhất chính là khoác lác chuyện trong quá khứ, chỉ cần không có người cắt lời hắn, nói một hai giờ đều không thành vấn đề. Mà làm người nghe, bọn họ chỉ có thể tranh thủ vào lúc rảnh rỗi, nghỉ ngơi nhiều thêm một chút, bởi vậy luôn có người khơi mào lên chuyện này.

- Cái gì gọi là nhớ lại khổ sở ngày xưa chứ, đây là kinh nghiệm cuộc đời, các ngươi ấy… kiến thức quá ít.

White trợn mắt nói:

- Năm đó ta trước kéo xe cho Bá tước phu nhân, sau làm việc cho Giáo hội, tiếp theo đó lại làm thuê cho Greyfort, mới tích cóp được phần gia sản này. Cho nên đây vốn không phải là khổ sở, mà là trụ cột để hướng tới thành công, hiểu chưa!

- Dạ dạ dạ, người nói đúng!

Mọi người ào ào gật đầu.

- Lũ ranh con, ta biết các ngươi lại định nhàn hạ.

White tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, vỗ lên chỗ bên cạnh:

- Đều tới đây đi, thừa dịp hôm nay ta có tâm tình tốt, kể lại cho các ngươi cũng không sao.

Trên boong tàu lập tức vang lên tiếng huýt sáo bốn phía.

White không thèm để ý, hắn không phải quý tộc, nếu không phải lựa chọn đúng, đi theo phần lớn dân di cư đến Neverwinter, cảnh ngộ hiện giờ không tốt hơn những thủy thủ này bao nhiêu.

- Hôm nay kể lại cho các ngươi nghe sự tích vua Greyfort thu phục vịnh Sedimentation của Wolfheart là được.

Hắn lấy hơi, sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt. Cái gì mà binh lính đứng trong mưa không ngã, cái gì mà sứ đoàn quý tộc vứt bỏ áo giáp sau một lần đối mặt, nhưng nội dung chủ yếu vẫn tập trung lên trên hạm đội che khuất mặt trời kia.

- Các ngươi không biết đó là một đội ngũ khổng lồ cỡ nào đâu, cánh buồm trắng nối tiếp gần như còn dài hơn cả đường chân trời, chỉ nhìn từ xa thôi đã khiến cho người ta không thể động đậy, cũng khó trách Nam tước vịnh Sedimentation đầu hàng bệ hạ Roland ngay tại chỗ.

- Khoa trương như vậy thật à?

- Hừ, lúc đó còn khoa trương hơn ta nói nhiều, nhóc con ạ. Ta dám đánh cuộc, đó là một màn to lớn nhất trong đời ta đã từng thấy, cho dù ngươi nghĩ nát óc đều không thể lĩnh hội được đâu. Trừ phi tận mắt nhìn thấy một lần, bằng không đời này ngươi đừng mong đạt đến trình độ như ta. Đương nhiên, chờ mười năm chưa chắc có thể gặp được cơ hội như vậy.

White đắc ý nói.

- Ơ… ông chủ, ngươi đã từng gặp thuyền tự dưng xuất hiện chưa?

Có người hỏi.

- Ngươi đang nói bậy bạ gì vậy hả, ta nói là sự thật, không phải truyền thuyết dân gian gì!

- Nhưng mà nó ở ngay… đối diện bến tàu kìa, hơn nữa… còn không chỉ có một chiếc thuyền…

Giọng của người nọ đã bắt đầu lắp bắp.

- Tối hôm qua ngươi uống nhiều quá?

White đứng lên, đẩy đám thủy thủ đang vây xung quanh hắn, nhìn về phía biển lớn, sau đó sững sờ tại chỗ.

Hắn nhìn thấy trên mặt biển xuất hiện một “Cánh cửa” thật lớn.

Mà thuyền biển treo vương kỳ của Greyfort giống như u linh, hết con này đến con khác chạy ra khỏi cánh cửa, lấy khoảng cách vài trăm mét, dần dần xẹt qua đuôi thuyền Speedster.

Bình Luận (0)
Comment