- Phía đông lại có một đoàn địch đang đến gù! Anna điện hạ, tình huống chỗ ngươi như thế nào gù?
Trong Ấn Phù Lắng Nghe truyền đến tiếng Macy – cho dù nàng không sử dụng từ ngữ có chứa ý tứ thúc giục, nhưng Anna vẫn cảm nhận được sự cấp bách của tình hình.
Theo thời gian trôi qua, số lượng Sky-sea Realm gia nhập chiến trường đang không ngừng tăng lên, chúng nó đang bơi tới từ bốn phương tám hướng, sau đó trèo lên đảo Sương Mù, người sau nối tiếp người trước nhằm về phía binh lính Đệ Nhất Quân, hoàn toàn không để ý đến dưới chân đã đầy rẫy thi thể đồng loại. Mặt cỏ xanh um trước đó đã không còn tồn tại nữa, thay vào đó là mảnh đất khô cằn bốc đầy khói đặc gay mũi. Mà ở nơi địa thế khá thấp, máu màu xanh đen chảy xuôi đã tụ lại thành một ao nước nho nhỏ.
Trận chiến đã từ thuận lợi ban đầu biến thành giằng co khó phân như hiện giờ.
Đối mặt với vây công hung mãnh lại không hề quan tâm đến giá phải trả như thế, Đệ Nhất Quân không tránh khỏi xuất hiện thương vong, cho dù trên đầu có sự trợ giúp của Eleanor và kỵ sĩ bầu trời, cũng không cách nào cam đoan được không để sót một con quái vật.
Quái vật lưỡi dao mất đi năng lực ẩn thân vẫn là kẻ địch mà binh lính bình thường khó có thể đối phó, càng đừng nói đến mẹ tổ biến dị có thể phun ra dịch a xít ăn mòn sắt thép từ khoảng cách xa cùng với Mountain Devourer giống như núi nhỏ.
Hiện giờ quân đội có thể duy trì mặt trận chặn Sky-sea Realm ở ngoài hố sâu, nhưng nguy hiểm đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được tăng lên. Không ai biết trong biển rộng bọn chúng còn che giấu bao nhiêu binh lực, một khi nơi nào xuất hiện chỗ thủng thì rất có thể sẽ bị nổ tung, Macy đang nhắc nhở nàng phải nắm chặt thời gian.
Nhưng mà đám người Anna vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của người canh giữ.
- Không có thứ gì trong khu vực bên trong.
Nàng nhẹ nhàng thở ra một hơi, để cho giọng nói của mình bình tĩnh nhất có thể:
- Chúng ta đang tìm kiếm về chỗ xa hơn.
- Đã rõ, xin cố lên gù.
- Ta cảm thấy nên là lúc rút lui.
Hackzord đột nhiên mở miệng nói:
- Tiểu cô nương, biểu hiện của ngươi và tộc đàn của ngươi thật sự khiến cho ta kinh ngạc, xâm nhập vào lãnh địa của kẻ địch một mình tác chiến còn có thể kiên trì đến mức này đã đủ để được gọi là một chiến dịch thành công rồi. Nhưng kiên trì không nhất định có thể đổi lấy báo đáp, cho đến giờ người canh giữ vẫn không hề xuất hiện, chỉ có thể nói rằng nó đã không còn ở đây.
- Cũng có khả năng nó không muốn bị lửa đạn lan đến cho nên đã tìm chỗ trốn.
Nightingale phản bác:
- Nếu như hiện giờ buông tha, tất cả sẽ thành xác định.
- Đầu tiên nói trước, tuy rằng ta đáp ứng hợp tác với các ngươi, nhưng không định chết trận ở đây.
Chúa tể bầu trời nói thẳng:
- Nếu như thế cục không cách nào cứu vãn được, ta sẽ rời đi trước, đến lúc đó những binh lính này đều không còn đường lui, ngươi xác định muốn làm như vậy?
Nhìn Anna đưa mắt nhìn thẳng tới, nó lại không nhịn được bổ sung thêm một câu:
- Đương nhiên… chỉ đến khi vạn bất đắc dĩ ta mới có thể như vậy.
- Ta sẽ không miễn cưỡng ngươi lưu lại, cũng không thể miễn cưỡng.
Anna thản nhiên nói:
- Nhưng có một điểm hy vọng ngươi có thể hiểu rõ, kế hoạch thất bại vậy có ý nghĩa rằng không còn tương lai. Sky-sea Realm nuốt hết toàn bộ thế giới có lẽ còn cần một khoảng thời gian rất dài, mà phần lớn nhân loại đều không thể nhìn thấy được một ngày trong đó. Nhưng đối với các ngươi có tuổi thọ thật dài, lại là vận mệnh phải đối mặt – ngươi muốn sống trong thế giới như vậy sao?
“…” Hackzord nhất thời cứng họng.
- Còn chưa tới cực hạn.
Lúc này, Silent Disaster đột nhiên nói.
- Cái gì?
- Ta đã từng giao thủ với nhân loại, đây còn xa mới đến cực hạn của bọn họ. Nếu như là nhánh quân đội kia, mới có thể kiên trì được càng lâu mới đúng.
Nó thò tay rút kiếm hắc thạch ở sau lưng ra:
- Huống chi ta còn chưa ra tay đâu.
- Chú ý, Anna điện hạ! Trước mặt ngươi có một đội Sky-sea Realm đang đến gần.
Gần như đồng thời, trong ấn phù cũng vang lên cảnh báo của Sylvia:
- Ta đã thông báo cho hai tiểu tổ bọc thép gần nhất, nhưng mà bọn họ đang giao chiến với kẻ địch, tiếp viện có thể sẽ đến trễ một chút!
- Để cho bọn họ chú ý tới chính họ là được.
Nightingale tiến lên một bước:
- Nơi này giao cho chúng ta đi.
- Không sai, trong chuyện này, ta không muốn thua ma quỷ.
Các phù thủy thần phạt đều ào ào giơ súng ngắn trong tay lên.
Rất nhanh, một đội quân hỗn hợp do quái vật lưỡi dao và mẹ tổ cấu thành đã xuất hiện phía trước tầm nhìn của mọi người, phía sau còn có hai Mountain Devouror vô cùng vĩ đại đi theo.
Silent Disaster dẫn đầu nhảy vào trong trận địa bên địch.
Dưới triệu hồi của nó, trên bầu trời ngưng tụ lên từng mảng mây đen, tia sáng màu vàng không ngừng lóe ra, hội tụ, cuối cùng hóa thành sét đánh xé rách bầu trời, rơi xuống xung quanh nó!
Một chiêu này khiến hơn mười con quái vật hóa thành tro bụi!
Nightingale theo sát phía sau, nàng lợi dụng đường cong biến hóa một bước nhảy ra gần trăm thước, trực tiếp xuất hiện ở phía sau quái vật lưỡi dao đằng trước, đợi đến khi đối thủ phản ứng kịp bổ nhào tới, nghênh đón chúng nó đã là mấy phát đạn rời nòng.
Còn nàng không hề nhìn kết quả, xoay người bước tiếp – không biết có phải ảo giác của nàng không, thế giới sương mù giống như trở nên gần gũi hơn rất nhiều, luôn có thể đưa lên hình dáng đường cong thích hợp khi nàng cần, trong vài nháy mắt ngắn ngủi, nàng đã đi đến trước mặt mẹ tổ.
Đây cũng là mục tiêu Nightingale định ra ngay từ đầu.
Khác với quái vật lưỡi dao ở dưới tầng áp chót này, mẹ tổ có thể sinh ra lưỡi dao và ma thú liên tục, là lực lượng trung kiên của Sky-sea Realm. Mỗi khi giết chết một tên đều có thể thật sự làm suy yếu thực lực của kẻ địch.
Huống chi đây đã không phải là mẹ tổ đầu tiên nàng gặp được.
Người bình thường khi đối mặt với vật lớn to như vậy sẽ luôn cảm thấy tay chân luống cuống, nhưng nàng lại sẽ không.
Nightingale vô cùng thuần thục “Xuyên qua” tầng ngoài được cấu thành từ xương sườn và màng thịt, sau đó là ruột và tim phổi, cuối cùng đến khu vực trung tâm của kẻ địch – mắt. Cho dù hơi khác với mẹ tổ chiếm đoạt ngàn Eye Demons, nhưng về kết cấu thì chúng nó vẫn xuất phát từ một kiểu, đối với những quái vật này mà nói, ánh mắt vĩ đại cất giấu trong cơ thể chúng nó tương đương với đầu óc của chúng.
Nàng lập tức nhét nòng súng vào trong con ngươi của đối phương, sau đó bóp cò súng!
Mẹ tổ thậm chí còn không kịp dùng xúc tu đuổi nàng ra ngoài đã bị bắn đến trong não nở hoa. Mẹ tổ làm mất cơ năng khống chế không cách nào chỉ huy ma lực, mà thân hình khổng lồ dựa vào ma lực mới khởi động được cũng theo đó sụp đổ.
…
Anna đứng tại chỗ, không nhịn được siết nắm tay.
Nàng không hề trấn định giống như mọi người tưởng tượng, năm năm trước nàng vẫn chỉ là một nữ hài phổ thông xuất thân từ trấn nhỏ nơi biên thùy, sao có khả năng đối mặt với bất cứ chuyện gì đều bình thản ung dung, mặt không biến sắc được? Nàng đã có vô số lần định lui bước, nhưng vừa nghĩ tới Roland có khả năng hôn mê bất tỉnh như vậy, nàng lại cố gắng áp chế sợ hãi này xuống, cắn răng để cho mình kiên trì tiếp.
Nhưng mà bây giờ, Anna phát hiện sợ hãi nơi đáy lòng đã giảm bớt rất nhiều.
Bóng dáng chiến đấu của mọi người khiến cho tầm nhìn của nàng đã dần dần mơ hồ, dây không chỉ có kiên trì của một mình nàng – còn có rất nhiều người đang đứng bên cạnh nàng, cùng với nàng vượt qua mọi chông gai, đi về phía một mục tiêu.
Nàng lại một lần nữa lĩnh ngộ được hàm nghĩa của cuộc chiến vận mệnh.
Một con đường được định sẵn là một kiểu vận mệnh.
Mà phấn khởi phản kháng, tránh thoát gông xiềng cũng là một kiểu vận mệnh khác.
Khác biệt chính là vận mệnh phía sau do chính bản thân viết ra.
Đúng lúc này, trên mặt biển ở ngoài hơn mười kilomet nổ lên một quầng sáng cực kỳ sáng ngời – nó nhanh chóng mở rộng, chiếu rọi nơi chân trời mông lung thành một màu xanh thẳm trong vắt.
Đó là Côn Bằng đang chấp hành nhiệm vụ ngăn chặn.
Ánh sáng mặt trời được gấp gáp chế tạo ra trong vòng nửa tháng, theo kế hoạch được dùng trên ngăn cản tiếp viện của Sky-sea Realm, nó phát nổ đồng nghĩa với lại có lượng lớn quân địch từ vùng biển xa đang vọt tới, không thể nghi ngờ tình huống đã đến thời khắc cực kỳ nguy cơ.
Anna lại không hề có bất an như lúc ban đầu.
Nàng đón nổ vang sắp tới, không hề lui lại một bước.
Đột nhiên, một bóng dáng nữ tử tự dưng xuất hiện ở trước mặt Anna – nàng mặc một bộ đồ trắng, tóc dài bị sóng khí thổi bay, chắn ánh sáng chói của nổ mạnh ở áu lưng.
- Trở về đi, đây không phải nơi các ngươi nên đến.
Nữ tử nhẹ nhàng nói.