- Người giám hộ?
Roland nhíu mày:
- Giám hộ từng nền văn minh vô cùng chính xác đi về phía diệt vong sao?
- Ta biết ngươi sẽ hỏi như vậy… Nhưng đây là cách không có biện pháp nào.
Đối phương đứng dậy khỏi vương tọa, tay phải tự dưng xuất hiện, sau đó một quả cầu ánh sáng hiện lên trong tay nó. Tiếp theo quả cầu ánh sáng bắt đầu lộ ra từng tầng, lộ ra kết cấu phức tạp bên trong, mãi cho đến khi Roland nhận ra được rốt cuộc là cái gì.
Cho dù đã sớm nghĩ đến, nhưng khi chân chính nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng hắn vẫn nhảy dựng lên.
Lơ lửng trong tay đối phương là thế giới chỗ bọn họ.
Hắn nhìn thấy được Dawning Realm, bình nguyên màu mỡ cùng với vương quốc Greyfort. Ngoài mảnh đại lục này ra, còn có khu vực Đá Đen với Sky-sea Realm, nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là cả thế giới được bao bọc bên ngoài bởi vì một cái vỏ có hình tổ ong, thật sự giống như vách chắn ngăn cách tinh cầu với bên ngoài.
Mà dưới đại lục với hải dương lại che giấu một lõi cực kỳ phức tạp, nó không hề giống như lòng trái đất bị ảnh hưởng mà hiện ra hình cầu, nó là một khối hình học không theo quy tắc. Phần hải tuyến lồi ra vừa khéo ở trên cạnh của khối hình lập phương này, hắn thậm chí có thể nhìn thấy được đáy của biển Swirling nối liền với Sky-sea Realm, các đường khác giống như một chai Klein.
Không hề nghi ngờ, sở dĩ thế giới không cân đối như vậy, tất cả bởi vì nó không phải tự nhiên hình thành.
Hắn đã nhìn thấy tinh cầu nhân tạo trong đoạn ngắn thứ hai, nghiễm nhiên đó là thế giới hiện thực hiện giờ.
Đám mây, mặt trời mặt trăng, ngôi sao mà mọi người quan sát được, tất cả đều là hình chiếu do vách chắn xây dựng ra.
Mà trong vũ trụ không gian chân thật, Roland chỉ thấy hoàn toàn tĩnh mịch.
- Ngươi chính là cặp mắt kia.
Trong chớp mắt, hắn đột nhiên hiểu được rất nhiều vấn đề.
Thần Minh khe khẽ thở dài:
- Ta không biết ngươi thu được những tin tức gì, nhưng không sao, thời gian ở trong này là một đơn vị có thể dài cũng có thể ngắn, ta sẽ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ngươi, sau đó… lại hủy diệt ngươi.
- Không hổ là lời người giám hộ sẽ nói ra, giống như học sinh không cần lên lớp, công ty dược phẩm không sản xuất thuốc nữa vậy.
Roland thản nhiên dang tay ra, cho dù như thế nào, hiện giờ hắn đại biểu cho nhân loại, hoặc là sinh linh vạn vật trong hiện thực, cho dù đối phương là Thần Minh, hắn cũng có thể không biết sợ:
- Ta muốn hỏi nhất đó là tại sao phải có trận chiến Thần Ý? Ngươi rốt cuộc muốn được cái gì?
- Ta nghĩ ngươi sẽ xuống tay từ vấn đề nhỏ trước. Thôi được.
Nó thu quả cầu ánh sáng trong tay lại, sau đó một tay giơ lên, sau lưng nhanh chóng xuất hiện vô số “Màn hình”, nối liền với không gian trắng noãn không tỳ vết trong này thành một bức tường bắt mắt.
Roland phát hiện, tất cả nội dung hiện lên trong màn hình lại đều là… nhiều loại sinh mệnh thể.
- Cánh cửa kế hoạch thành công, kết quả không kém tính toán của nó bao nhiêu, dưới hợp lực của nhiều nền văn minh, vũ trụ này cuối cùng bị lực hấp dẫn kéo nứt, xuất hiện một kẽ nứt rất nhỏ.
Thần Minh chậm rãi nói:
- Nhưng cánh cửa kế hoạch lại thất bại, theo năng lượng của một lĩnh vực khác dũng mãnh vào phá hủy phần lớn sinh mệnh trí tuệ, trong đó bao gồm đấng sáng tạo của cánh cửa kế hoạch.
Đây là cảnh tượng khi màn thứ ba kết thúc sao…
Roland nhớ lại cảm giác vô cùng đau thương kia, giống như một khắc kia hắn đã gắn liền một chỗ với tất cả nền văn minh tham dự vào trong kế hoạch.
- Không sai, năng lượng này được các gọi là ma lực.
- Nó không phải là ánh sáng, cũng không có nhiệt độ; không phải hạt cũng không phải dao động, đơn giản mà nói, nó đến từ một không gian có quy tắc hoàn toàn khác với vị trí vũ trụ của chúng ta, năng lượng như vậy không hề có chút ý nghĩa nào ở trước mặt Vật lý học và Toán học, gần như trong nháy mắt, ảnh hưởng của nó đã thay đổi toàn bộ thế giới.
- Đối diện kẽ nứt… rốt cuộc là cái gì?
Roland không nhịn được hỏi.
- Miêu tả chính xác không tồn tại, bởi vì vẫn chưa có ai lướt qua được lớp màng vặn vẹo kia, nhưng mà căn cứ vào phân tích, cơ bản có thể chia làm hai khả năng, một là vũ trụ bao trùm vũ trụ của chúng ta, dây cũng là suy luận dễ lý giải nhất.
Khi nói đến điểm này, giọng nói của đối phương trở nên thanh tao mà mờ mịt:
- Một điểm kỳ dị mới có thể sinh ra trong bộ phận vũ trụ, cũng bùng nổ hình thành vũ trụ mới, rồi sinh ra một bộ quy tắc hoàn toàn độc lập với đại lượng không đổi. Bởi vậy mặc dù thế giới của chúng ta vốn từ vũ trụ bên ngoài màng, nhưng không cho các sinh mệnh hoặc vật chất khác có thể đi xuyên qua.
- Khả năng thứ hai lại là khu vực kẽ hở giữa đa nguyên vũ trụ, ngươi có thể tưởng tượng nó giống như một canh nồng, mà chúng ta chính là bọt khí nổi lên. Nó xuất hiện, to lên, dung hợp, vỡ tan… Đương nhiên trên thực tế thì phức tạp hơn nhiều lắm, nhưng mà kia đã vượt ra khỏi phạm vi ngươi có thể lý giải rồi.
- Được rồi… vẫn nói về ma lực đi.
Roland giật giật khóe miệng:
- Lúc trước ngươi nói nó diệt sạch phần lớn sinh linh, nhưng bây giờ thành trạng thái bình thường của thế giới thực, đây chẳng phải mâu thuẫn với nhau sao?
Nếu như nói nhân loại là đứa con được chọn trong vũ trụ, vậy cũng hơi quá không thể tưởng tượng được đi.
- Ma lực có được một phần quy tắc độc đáo, một điểm trong đó sẽ bị ý thức thay đổi, đồng thời cũng thay đổi người có được ý thức.
Roland giật mình:
- Cái gì?
- Nhóm đầu tiên bị thay đổi sinh mệnh đó là người tham dự vào cánh cửa kế hoạch, kết cấu của chúng nó bị vặn vẹo gây dựng lại, lại trải qua biến đổi ngàn vạn năm, cuối cùng trở thành tinh thể đặc thù, cũng chính là ma thạch mà các ngươi sử dụng.
Thần Minh bình tĩnh nói:
- Bởi vì ta không thuộc về phạm trù sinh mệnh nên may mắn còn được tồn tại tiếp, nhưng cũng bị trọng thương cực lớn, mất mấy vạn năm mới khôi phục lại được. Cũng chính kể từ đó, lực hấp dẫn không còn là lực lượng đáng để kính ngưỡng nhất của thế giới này.
Nghe được đáp án như thế, hắn nhất thời không biết nên hùa theo như thế nào mới được.
Nhưng mà Roland không hề ngoài ý muốn với cách nói người giám hộ không thuộc về sinh mệnh thể, cánh cửa kế hoạch là công trình cực lớn vượt qua ngàn vạn tinh hệ, mười bảy vạn nền văn minh tham dự vào, muốn thủy chung đi trên con đường chính xác trong năm tháng dài đằng đẵng, điều phối viên nhất định không thể là một sinh mệnh thể hoặc một tộc đàn.
Nó bởi vì kế hoạch này mới xuất hiện.
- Tiếp theo cái nôi được chế tạo ra nó là một thế giới mượn dùng ma lực xây dựng, nhưng mà cường độ năng lượng nhận lấy hạn chế nhất định. Ta sàng lọc ra sinh mệnh từ trong kho số liệu không trọn vẹn, một lần nữa tiến hành bồi dưỡng, khiến giống mới này có thể sống lại dưới quy tắc mới. Bởi vì cạnh tranh có thể tăng tốc độ nâng cao tộc đàn trên diện rộng, bởi vậy cái nôi sẽ cố hết sức lựa chọn giống loài gần với môi trường sống để cộng sinh. Nhưng tính toán nhanh chóng phát hiện thời gian của quá trình này không cách nào đánh giá, tài nguyên có hạn cũng sẽ hạn chế tự do sinh trưởng, bởi vậy thông qua ngoại lực tham gia biến thành lựa chọn bất đắc dĩ.
- … Mảnh nhỏ truyền thừa.
Roland trầm giọng nói.
- Đây chỉ là một phần trong đó.
Đối phương gật đầu:
- Về phần cuối cùng thứ ta muốn có được thật ra không hề phức tạp như thế. Đấng sáng tạo của cánh cửa kế hoạch cũng chính là sáng tạo nền văn minh của ta không hề chỉ nghĩ đến khiến vũ trụ “Sống sót”. Nó chưa bao giờ định dừng bước chân đi tới, mãi cho đến một khắc trước khi diệt vong đều như thế. Mở ra kẽ nứt là bước đầu tiên, mục đích thật sự của nó phải đi nhìn xem lĩnh vực chưa từng có ai đặt chân đến.
- Nó phó thác một nhiệm vụ này cho ta, mà sứ mệnh cuối cùng của ta đó là sáng tạo ra nền văn minh có thể thích ứng với quy tắc hai giới.
Nó dừng lại một chút:
- Mà trận cạnh tranh với biến đổi này chính là trận chiến Thần Ý trong miệng các ngươi.