"Ha ha ha... " Heather cười ra tiếng, "Trông cậy vào một quân cờ hoàn toàn nghe lệnh là một việc không có khả năng, cùng mục đích cuối cùng của chúng ta giống nhau là được. Không quản hắn đánh nơi nào, miễn sao hắn không ngừng tiêu hao chiến sĩ là được. Dù sao Greyfort là vương quốc cuối cùng trong kế hoạch tiến công, còn nhiều thời gian cho bọn họ chém giết lẫn nhau. Lần trước Roland Wimbledon không phải đã cự tuyệt thuốc viên của chúng ta sao? Để cho Timothy gây áp lực đến phía Tây, không chừng hắn sẽ tiếp nhận."
Tuy nói như vậy, việc nữ vương Greenwater trở mặt cũng làm cho Mael có chút xấu mặt, dù sao thì quân cờ này là tự hắn quyết định. Nếu Timothy sau khi chiếm hết địa bàn nơi khác xong không quyết chiến với Garcia, kế sách tranh ngai vàng của bọn hắn cũng không mang tới hiệu quả như mong muốn. Xem ra còn phải làm thêm một ít thủ đoạn khác nữa.
"Ở bên phía Tây còn cần chờ tin tức của đoàn đặc phái viên truyền về thì mới làm ra quyết định tiếp theo, " hắn đánh nhịp nói, "Hôm nay đến đây, thỉnh hai vị đại nhân làm việc theo kế hoạch, ta còn phải đi đến cơ quan Hermes một lần."
"A, đúng rồi, " Heather bừng tỉnh đại ngộ, "Hôm nay là ngày chuyển hóa? Có bao nhiêu người xin tham gia nghi thức chuyển hóa lần này?"
"Đây là bí mật cơ quan." Meal đứng lên, không quay đầu lại đi ra khỏi mật thất.
....
Trải qua một đoạn thời gian buồn chán giông dài đi từ cầu thang xuống đáy động, tổng giám mục vượt qua một cái cửa làm bằng ma thạch màu trắng bóng loáng như gương, đi vào chỗ sâu trong cơ quan.
Khác với vẻ bình thường và an tĩnh, hôm nay cơ quan có chút náo nhiệt, một đám thẩm phán quân thông qua xét duyệt đang đứng chờ ngoài cơ quan, bọn họ phần lớn đều là lần đầu tiên đến chỗ này, đều tò mò nhìn quay bốn phía. Nhìn thấy Mael, tất cả mọi người đứng thẳng tắp, nắm tay lại hành lễ, “Xin chào tổng giám mục đại nhân!”
Hắn mỉm cười gật đầu đáp lễ. Những tên thẩm phán quân này đều là võ sĩ tinh nhuệ của giáo hội, đối với thần linh thành kính và cam nguyện hy sinh tham dự nghi thức chuyển hóa thành thần phạt quân chưa chắc đã thành công này, họ trước khi xin đã hiểu rõ điểm ấy, ngay cả như vậy, bọn họ vẫn nguyện ý vì cái vinh dự lớn lao này mà dâng ra sinh mệnh mình.
Dưới ánh mắt sùng kính của các võ sĩ, Mael đi xuyên qua trạm kiểm soát thứ ba, đến trước khu vực vào bí khu trụ cột. Thị vệ của giáo hoàng đều đã chờ đợi ở chỗ này. Bọn họ khom người hành lễ, sau đó đẩy cửa lớn kim loại phía sau lưng ra. Mael theo thị vệ tiến vào trong. Bắt đầu từ nơi này, chính là bộ phận trái tim của Hermes, hết thảy nghiên cứu và phát minh của giáo hội đều tiến hành ở chỗ này.
Trong này không có đuốc, trước mặt hắn thoáng biến thành màu đen, đợi một lát sau khi đã thích ứng, một cái thông đạo nhỏ hẹp và dài hiện ra trước mắt hắn. Thông đạo có tường và nóc đều đúc bằng sắt, hai bên có những tảng đá kỳ lạ phát huỳnh quang, đây là một loại đá thần phạt, sau khi dính máu huyết của tà thú thì phát ra ánh sáng màu xanh ngọc bích.
Cuối thông đạo là một cái lồng sắt. Đi vào trong lồng, thị vệ vặn cơ quan, xiềng xích trên đầu phát ra tiếng kẽo kẹt, trong không gian yên tĩnh đặc biệt chói tai. Theo từng đợi âm thanh này, lồng sắt chậm rãi đi xuống, sau đó trước mắt Meal là một khu vực rộng mở trong sáng.
Một không gian cực kỳ rộng rãi hiện ra trong mắt hắn.
Bất luận nhìn thấy cảnh tượng rung động này bao nhiêu lần, hắn đều sinh ra cảm giác nhỏ bé.
Dựa theo lẽ thường, huyệt động chôn dưới lòng đất hẳn là một mảng đen kịt, đưa tay không thấy năm ngón tay, ở nơi này, cả hang động đều bị đá thần phạt phát sáng chiếu rọi. Đá thần phạt giống như từng cây cột hình trụ mọc lên từ mặt đất bay thẳng lên, hình thành từng đám hoa thủy tinh. Cột hình lăng trụ nhỏ nhất cũng có đường kính rất to , đại khái cỡ mười người trưởng thành mới ôm xuể, độ cao cũng bất đồng, cao nhất có thể chạm tới đỉnh động, so với tháp của đại giáo đường Hermes còn muốn cao hơn.
Màu sắc của chúng cũng không giống nhau, một đám đá thần phạt rậm rạp hiện lên màu tìm nhạt, bên cạnh có vài đám màu xanh đậm và nhạt tùy chỗ, nhỏ hơn thì là màu trắng, còn những cây cột trụ mới nhú ra từ lòng đất thì gần như là trong suốt. Đá thần phạt màu tím phát ra ánh sáng là dễ nhìn thấy nhất, đặc biệt là cái cột to ngoại hạng kia, độ sáng đã tiếp cận ánh trăng, ở đáy động không có đuốc cũng có thể nhìn thấy mặt đất.
Trong một đám đá thần phạt đông đúc như vậy, tạo thành một khu vực mà ma lực không cách nào có hiệu lực. Đá thần phạt giáo hội bán ra cũng từ nơi này khai thác. Không gian huyệt động đủ để chứa năm sáu tòa đại giáo đường Hermes, tại nơi này cũng xây dựng một tòa kiến trúc y đúc. Bất quá so với giáo đường trên đỉnh núi, tòa nhà này có vẻ cổ xưa hơn nhiều. Mael từ giữa không trung có thể thấy, sau lưng vách đá còn có một cái cửa sắt, đó là cửa ra vào thông với chân núi Hermes, nối với thánh thành cũ. Cho nên tòa kiến trúc này theo ý nào đó mới là bản thể của toàn bộ cơ quan, từ lúc trước khi thành lập thánh thành mới, nó đã tồn tại ở nơi này.
Lồng sắt tốn hơn nửa phút đồng hồ mới xuống mặt đất, Mael đi ra khỏi lồng sắt, sửa sang lại áo bào của mình, đi theo sứ giả đến trước thánh điện.
Nghi thức chuyển hóa được cử hành trong đại sảnh tầng thứ nhất.
Tiến vào đại sảnh, Mael cảm thấy bốn phía khôi phục ánh sáng trắng, không còn là ánh sáng màu tím u lãnh nữa, mà là trăm ngàn ngọn nến cùng cháy phát ra biển ánh sáng rực rỡ. Trên đỉnh đầu là tháp treo nến ba tầng, bốn phía cũng bày rất nhiều nến, trong nháy mắt nhìn như là vô số sao trời đang lay động, hơi lạnh trong động bị xua đi không ít.
Đứng ở chính giữa hai đài chuyển hóa là lĩnh tụ cao nhất của giáo hội, giáo hoàng Obas Llane. Hắn mặc áo choàng màu đỏ viền vàng rất bắt mắt, đỉnh đầu đeo vương miện đính đầy bảo thạch lập lòe ánh vàng, đang cẩn thận kiểm tra khí cụ chuyển hóa, chuẩn bị cho nghi thức cuối cùng.
“Giáo hoàng bệ hạ, “ hắn tiến lại quỳ lạy trước mặt Obas Llana, hôn mỗi ngón tay của giáo hoàng.
“Đứng lên đi, con của ta,” giọng nói của giáo hoàng khàn khàn mà chậm chạp, “Nơi này ngoại trừ thị vệ ra thì không có ai khác, không cần chú ý lễ nghi rườm rà.”
“Vâng, “ Mael đứng lên, không khỏi giật mình, bệ hạ so với lần gặp trước già đi rất nhiều, làn da không còn màu trắng khỏe mạnh, lỏng mà không sáng, rậm rạp điểm màu nâu nhìn cực kỳ bắt mắt. Vị tổng giám mục mắt nóng lên, “Ngài …. Khổ cực.”
“Đây là dấu vết thời gian, " Obas Llane bình tĩnh nói, ‘Không ai có thể đối kháng thời gian. Tuổi thọ của ta không còn nhiều, chỉ sợ không nhìn được ngày nhân loại chiến thắng ma quỷ, cho nên cũng không cần thừa nhận sự thống khổ kia. Các ngươi có thể sẽ phải tiếp tục chiến đấu, cho đến khi đánh bại kẻ địch, hoặc bị bọn họ đánh bại.”
Mà thất bại một lần nữa, chúng ta sẽ triệt để diệt vong, Mael gật đầu, “Ta sẽ tận tụy đến giây phút cuối cùng.”
“Rất tốt, “ lão giáo hoàng cười, “Ngươi gần đây làm rất tốt, vì giáo hội gia tăng thêm hơn ngàn vị thẩm phán quân, lần này xin chuyển hóa có sáu mươi hai người, cũng được tính là nhiều nhất bao năm qua.”
“Bệ hạ, ngài không nói cho ta biết, muốn chiến thắng ma quỷ, rốt cuộc cần bao nhiêu thần phạt quân?” Mael do dự một lát hỏi, “Về ma quỷ, tin tức ta biết hoàn toàn đến từ thánh thư. Trên thánh thư cũng không ghi rõ lai lịch bọn chúng, không có số lượng và phương thức tác chiến. Ta biết những bí văn này phải trở thành giáo hoàng mới có tư cách biết rõ, chỉ là…”
Obas Llane đưa tay ngăn lời hắn, “ Ngươi quá sốt ruột con của ta, phải kiên nhẫn. Không được bao lâu nữa ngươi có thể tiếp nhận cái vương miện này, trở thành giáo hoàng kế nhiệm tiếp theo, đến lúc đó mọi nghi vấn đều có thể tim được ở trên đỉnh thánh điện này. Hiện tại ta chỉ có thể nói cho ngươi, càng nhiều càng tốt.” Hắn thở dốc, “Mặt khác, dù ta tìm ngươi đến không phải là vì nghi thức chuyển hóa, bất quá đúng lúc, lần chuyển hóa này ngươi đến chủ trì đi, có ta nhìn, coi như tích lũy một ít….Khụ khụ...Kinh Nghiệm.”
Mael vội vàng vỗ lưng giáo hoàng, đợi hắn thở bình thường lại mới cúi đầu nói: ”Tuân lệnh bệ hạ.”