Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 208

Chương 208
Chương 208

Lily dùng khăn mặt quấn mái tóc ước sũng lại, đi về phòng.

Tuy trước đầy nàng từng chỉ trích vương tử vô cùng hưởng lạc, nhưng không thể không nói, cái phòng tắm này đúng là... quá xịn. Đứng dưới vòi sen hưởng thụ cảm giác nước giếng lạnh buốt xối lên người, quét sạch cảm giác oi bức và dính rít do mặt trời chói chang mang tới, thân thể mệt mỏi sau một ngày bận rộn giống như được sống lại.

Nhưng mà sau khi thoải mái tắm vòi sen thì nàng cảm thấy có chút chột dạ. Ngày đó nhất thời không nhịn được nói mạnh miệng, ta có nên xin lỗi điện hạ không?

“Phản đồ!”

“Gì?” Lily gạt mấy sợi tóc dính trên trán ra.

“Rõ ràng người nói không tin lý luận nguyên tử, nhưng bây giờ người là người đầu tiên tiến hóa ra năng lực mới.” Mistery Moon ngồi xổm trên giường, lưng thẳng lên, đưa tay chỉ vào nàng: “Ngươi là đồ lừa gạt!”

Lily liếc nàng, nói:“Bây giờ ta cũng không tín là lừa gạt, vạn vật đều do nguyên tử tạo thành... sao có thể như vậy được.”

“Nhưng mà Nightingale tỷ nói ngươi đã ngưng tụ ma lực.”

“Không có liên quan đến nguyên tử.” Nàng nhún nhún vai, bò lên giường, đè tay Mistery Moon xuống: “Điện hạ nói, không phải chỉ cần lý luận nguyên tử mới có thể tiến hóa, chỉ cần có thể hiểu sâu hơn về năng lực của mình thì cũng có thể làm cho ma lực có thay đổi về chất.”

“Thật?” Mistery Moon quệt miệng, nói.

“Dù sao hắn đã nói như vậy.”

Mistery Moon không được xem trọng trong Hội Cộng Trợ, khiến cho gần đây nàng không đủ tự tin, Lily nghĩ. Không giống như mình, năng lực giữ tươi đồ ăn đối với Hội Cộng Trợ khan hiếm lương thực thì là một năng lực hết sức quan trọng. Mà nàng cũng có thể hiểu được tâm trạng của đối phương, bởi vì sau khi đi tới Biên Thùy Trấn, năng lực của mình lại trở thành gân gà, hoàn toàn không cần sử dụng tới. Nàng đã từng sợ hãi không biết mình có bị đuổi ra khỏi trấn nhỏ hay không, nhưng mà kết quả lại hoàn toàn không giống như lo lắng của nàng, mặc dù vương tử điện hạ không có giao nhiệm vụ gì khác cho nàng nhưng thái độ đối với nàng cũng không khác gì những phù thủy khác.

Có thể đây cũng là nguyên nhân mà Mistery Moon đổi từ câu nệ tự ti thành càng ngày càng gan lớn, nguyên nhân nàng sợ hãi rụt rè có hơn phân nửa là vì Hacara chưa bao giờ xem trọng nàng, thậm chí còn cấm nàng sử dụng năng lực trong doanh địa.

“Chuyện này...” Mistery Moon cau mày nói: “Ta phải làm như thế nào mới có thể hiểu rõ năng lực của mình? Điện hạ nói từ trường nhìn không thấy, sờ không được, kính hiển vi cũng không có tác dụng.”

“Đừng hỏi ta, ta cũng không hiểu.” Lily ngáp một cái: “Thực ra thì ta chỉ biết năng lực của mình có mặt mũi như thế nào, điện hạ nói mấy cái tế bào, vi khuẩn, nấm... ta hoàn toàn không nghe hiểu được. Hắn còn nói hắn muốn viết một quyển sách giáo khoa cho ta.” Nàng bất đắc dĩ nói: “Tha cho ta đi, đến chữ mà ta còn chưa biết hết.”

“Ta cũng vậy, muốn trở nên lợi hại hơn.” Mistery Moon lặn lộn trên giường, nói: “Ta cũng muốn làm nhiều chuyện hơn cho điện hạ!”

Lily thở dài, rõ ràng tuổi lớn hơn mình nhưng mà biểu hiện còn trẻ con hơn mình, đúng là... “Ngươi đi hỏi Anna tỷ.”

“Hỏi nàng?” Nàng lập tức ngừng lăn lộn.

“Đúng vậy, không phải ngươi sợ làm phí thời gian của điện hạ sao, vậy thì đi hỏi Anna tỷ là được.” Lily nói: “Toàn bộ trấn nhỏ này, ngoại trừ Roland điện hạ ra thì cũng chỉ có nàng biết nhiều nhất.”

“Nhưng mà nghe nói Anna cũng rất bận rộn, nghe nói bây giờ toàn bộ máy móc trong trấn nhỏ đều do nàng chế tạo.” Mistery Moon do dự nói.

“Cho nên người có thể chọn khoảng thời gian nàng rảnh để tới hỏi, ví dụ như là sau bữa tối, ví dụ như là nhờ nàng giúp người làm nóng nước tắm, hoặc là mời nàng cùng ngâm bồn tắm, như vậy chẳng phải sẽ có rất nhiều thời gian để hỏi hay sao?” Cô gái nhỏ bày mưu tính kế.

“Ngươi nói... có vẻ như rất có lý.” Mắt nàng sáng rực lên.

“Vậy thì ngủ, mai còn phải dậy sớm nữa đó.” Lily tháo khăn mặt trên đầu xuống, lau mấy lần, ngã đầu lên gối: “Ngươi đi thổi nến đi.”

“A, được rồi.” Nàng bò đến cuối giường, thổi tắt nến: “Ngủ ngon.”

...

Hôm sau, Lily không đi phòng bếp hoặc tới kho lúa mì luyện tập năng lực mà là ngồi xuống bàn, bắt đầu học cách sử dụng kính hiển vi.

Đây là nhiệm vụ mà điện hạ giao cho nàng, trước khi có sách giáo khoa thì phải làm quen với đủ loại chủng loại và hình thái của tế bào, nấm, đồng thời ghi chép lại những điểm khác biệt của chúng nó. Không biết chữ cũng không sao, vẽ lại là được.

Hơn nữa nghe điện hạ nói Anna còn đang thử chế tạo kính hiển vi có độ phóng đại cao hơn nữa, nếu như có thể đạt tới phóng đại bốn trăm lần thì nàng có thể nhìn thấy những vi sinh vật, vi khuẩn càng nhỏ hơn nữa.

Sau này, nội dung luyện tập cũng không còn là giữ tươi nữa mà chuyển thành thử đa dạng hóa công dụng của cơ thể mẹ và thể phục chế. Đối với điểm này thì Lily cảm thấy có chút khó hiểu, may mà điện hạ chỉ cho nàng phương hướng luyện tập, ví dụ như lệnh cho chúng nó mô phỏng hình dạng của một loại khuẩn, hoặc là dùng ý niệm lệnh cho chúng nó phá hư hoặc thay đổi tế bào. Đương nhiên, muốn làm được như vậy thì phải có đầy đủ nhận thức về những sinh mạng thể rất nhỏ này, Lily tuy không biết mình có thể làm được tới mức đó hay không nhưng dù sao cũng phải đi thử.

Huống chi, sở thích của nàng cũng là thăm dò thế giới lạ lẫm.

Đến buổi tối, Mistery Moon vẻ mặt uể oải đi về.

“Sao rồi?” Nàng tò mò hỏi: “Anna tỷ có nói gì không?”

“Nàng nói rất nhiều.” Mistery Moon nằm bẹp xuống giường: “Nhưng một câu ta cũng nghe không hiểu. Nàng nói chỗ nào cũng có từ trường, nam châm có thể chỉ phương hướng cũng là vì chúng ta đang ở trong một từ trường cực lớn, nói như vậy không phải là nói năng lực của ta không có chút tác dụng nào sao. Chứ đừng nói tới nguyên lý của từ trường, những nguyên tử mang điện tương tác và cùng tồn tại với lực từ, từ trường còn có thể sinh ra dòng điện... quả nhiên không hiểu lý luận nguyên tử thì không thể tiến bộ.” Nàng thấp giọng lầm bầm: “Ngươi nói xem, có phải là ta rất đần không?”

“Có một chút.” Lily nâng trán nói.

“Phản đồ!”

...

Lại có một tỷ muội trong Liên Minh Phù Thủy đã lấy được năng lực mới, điều này khiến cho Wendy cảm thấy rất vui vẻ.

Hơn nữa Lily tiến hóa khiến cho những phù thủy khác nhiệt tình học tập hơn, khuya hôm nay, sau khi khóa học kết thúc thì còn có người không ngừng hỏi Scroll, ngay cả Macy nghe nói học tập có thể giúp cho năng lực của mình tăng lên thì cũng thành thành thật thật ngồi xổm trên đèn treo nghe giảng.

Ngoại trừ một người.

Nàng cầm Cơ Sở Lý Luận Khoa Học Tự Nhiên đi về phòng, Nightingale đang cúi người trước bàn, tập trung sửa sang gì đó.

Wendy biết, chắc chắn là không có liên quan gì tới học tập.

“Ngươi đang làm gì?” Nàng hỏi.

“Chia cá khô, muốn ăn không?” Nightingale ngậm một miếng cá khô, ấp úng nói: “Mới lấy từ trong phòng bếp ra.”

“Nhiều như vậy?” Wendy kinh ngạc nhìn cá khô nướng màu vàng kim chất đống trên bàn, mùi thơm nồng đậm xông vào mũi.

“Ừ, đầu bếp thấy mỗi ngày ta đều đến thì dứt khoát nướng hết số còn lại, dù sao thì thứ này cũng có thể để được rất lâu.” Nàng lấy một cái túi ra, để thức ăn vào trong đó. Mà bên cạnh bàn còn có năm sáu túi giống như vậy, từng cái đều được nhét đầy.

Wendy lập tức hiểu, nàng đang trữ lương khô. Mỗi khi Hội Cộng Trợ chuẩn bị rời khỏi thành trấn thì nhất định phải chia lương khô, để vào trong tui vải đem theo bên người. Trên đường đi, cho dù đói đến cỡ nào thì cũng chỉ có thể ăn theo một lượng quy định, để tránh cho đồ ăn không đủ. Từ đi đến Biên Thùy Trấn đến giờ, mỗi ngày có ba bữa cơm ổn định, lại thêm thường xuyên có tiệc tối cho nên các tỷ muội lâu rồi chưa làm như vậy.

Đương nhiên, đối với Nightingale thì nói là dự bị lương khô thì phải nói là dự bị đồ ăn vặt thì đúng hơn.

“Ngươi không đọc sách sao?”

“Dù sao đọc cũng không hiểu, chỉ nghe những lý luận và định lý đó thôi là đã đầu váng mắt hoa rồi.” Nightingale nuốt cá khô, cười nói: “Hơn nữa năng lực của ta cũng đủ rồi, tiến hóa hay không tiến hóa cũng không quan trọng.”

Thì ra là thế.

So với nàng trước đây, bây giờ hai mắt Nightingale sáng lòe lòe, không có miễn cưỡng và do dự, chỉ có vô cùng tự nhiên. Người đang mê mang sẽ không có sắc mặt như vậy, Wendy nghĩ, nàng cũng tìm được mục tiêu của mình.

Một khi Nightingale tìm ra được con đường của mình thì sẽ thể hiện ra mặt kiên định của nàng, khi rời khỏi gia đình quý tộc cũng như vậy, khi đối diện trực tiếp với Hacara cũng như vậy, bây giờ cũng giống như vậy.

Nhưng Wendy không có hỏi thăm, bởi vì nàng tin tưởng, một ngày nào đó mình sẽ thấy câu trả lời.

Bình Luận (0)
Comment