Khi mặt trời lặn nghiêng về phía tây, sóng nhiệt cuồn cuộn bắt đầu giảm bớt, tiếng ve mùa hè kêu ra rả cũng ngưng dần. Nhưng so với Đảo Trầm Thụy với bốn phía là biển thì trong tòa thành vẫn có vẻ oi bức hơn.
Evelyn mồ hôi nhễ nhại bước lên tầng hai và đẩy cửa phòng ngủ ra. Một cơn lạnh đột ngột bao trùm lấy nàng.
"Bài kiểm tra hôm nay rất khó." Một người phụ nữ chững chạc có mái tóc đen mỉm cười hỏi: “Sao rồi, có thuận lợi không?”
Nàng tên là Scroll, nàng là phù thủy lớn tuổi nhất trong Hội Cộng Trợ, và là một tiền bối rất tốt bụng. Chỉ sau một ngày quen biết, nàng đã cảm nhận được sự chăm sóc ân cần của đối phương.
“Ta… không biết.” Evelyn có chút uể oải trả lời: “Những người khác đã sử dụng năng lực của họ. Khi đến lượt ta, điện hạ chỉ hỏi một vài câu rồi cho ta đi xuống. Có phải là do hắn cảm thấy ta không có tác dụng gì không?”
Scroll đưa một ly nước đá tới: "Không có năng lực nào vô dụng, chỉ có năng lực chưa được khai mở. Đây là điều mà điện hạ Roland thường nói với chúng ta, cho nên ngươi không cần phải lo lắng về việc này."
"Nhưng ..." Nàng cầm lấy cái cốc, muốn nói lại thôi.
“Sợ bị xa lánh do không được sử dụng đúng không?” Scroll không khỏi mỉm cười: “Nếu là Hội Cộng Trợ trước đây thì có thể, nhưng ở Biên Thùy Trấn, điện hạ chưa từng đối xử khác biệt với phù thủy nào, chuyện này Hummer có thể làm chứng."
Cô gái đang vùi đầu vào tủ tìm quần áo ngẩng đầu lên: "Đại khái là giống như ta, Mystery Moon, Lily và tiểu thư Nanawa, gần đây không có việc gì làm. Điện hạ cũng khuyến khích chúng ta chơi bài Gwent để giải buồn."
“Giải buồn?” Mắt Evelyn mở to.
"Ừ, thật không thể tin được, đúng không? Lúc có việc thì hãy cố gắng làm, khi không có thì vui vẻ chơi đùa, hắn nói như thế." Hummer tạm dừng một chút rồi nói tiếp: "Nhưng ta nghĩ điện hạ vẫn có một chút thành kiến. rõ ràng hắn đối xử với Anna tốt hơn một chút."
“Đó là phù thủy đầu tiên mà hắn biết, đương nhiên là cảm tình sâu đậm hơn rồi.” Scroll gõ vào đầu nàng: “Nhanh dọn dẹp quần áo đi, chậm một chút nữa hệ thống cung cấp nước sẽ không nhiều.” Sau đó, nàng nhìn Evelyn: "Ngươi đi theo chúng ta đi."
“Đi đâu?” Người sau ngơ ngác nói.
"Đi tắm." Scroll mỉm cười: "Trong tháng cuối hè, không có gì thoải mái hơn là đứng tắm dưới vòi sen."
Khi Evelyn theo họ vào phòng tắm, nàng không thể kìm được kinh ngạc kêu thành tiếng. Nàng như đang lạc bước vào một thảo nguyên rộng với biển mây và núi non trước mặt, ánh hoàng hôn rực rỡ chiếu qua cửa sổ và phản chiếu lên tường, nhuộm vàng những đám mây.
"Đây là…"
"Kiệt tác của Soraya." Scroll cười nói: "Đây không phải là một bức tranh trang trí truyền thống, ngươi cởi giày ra sẽ biết.”
Evelyn cẩn thận cất giầy xăng đan gỗ vào tủ giày ở cửa, vừa bước chân trần vào "thảo nguyên", nàng lập tức hiểu ý của đối phương. Cảm xúc từ lòng bàn chân tuyền lại giống như đang bước trên cỏ xanh rậm rạp vậy, đầu ngọn cỏ đọng đầy giọt nước, tựa như vừa mới mưa.
Scroll cởi bỏ quần áo, xõa bím tóc đuôi ngựa, mái tóc dài đen nhánh bung ra. Khi nàng bước đến tường và vặn cờ lê, hàng chục dòng nước bất ngờ phun ra từ vòi hoa sen nhô ra trên đầu, bao trùm lấy nàng.
“Thấy sao hả, rất tiện phải không?” Hummer đưa một thứ tròn vo vào tay nàng: “Đây là đồ tắm rửa do điện hạ phát minh ra. Cảm giác rất tuyệt khi tắm. Nào, để ta làm mẫu cho ngươi xem nên dùng nó như thế nào.”
...
Khi Evelyn trở lại phòng một lần nữa, nàng cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng hơn.
Nàng chưa từng được tắm thoải mái như vậy bao giờ, khi xoa xà phòng lên cơ thể, tạo bọt rồi bị nước cuốn trôi, cảm giác nhớp nháp trên toàn thân lập tức bị cuốn đi, thay vào đó là sự sảng khoái và mịn màng. Sau khi thay quần áo sạch sẽ, không khí oi bức dường như dịu đi, giơ cánh tay lên, nàng vẫn ngửi thấy mùi hương hoa hồng lưu lại trên da.
Đây là cuộc sống hàng ngày của phù thủy trong Hội Cộng Trợ?
Trong lòng Evelyn vẫn còn hơi khó tin, nàng sinh ra ở khu ngoại thành vương đô, gia đình nàng kinh doanh một quán rượu. Mặc dù hầu hết khách đến là nông dân nhưng những cuộc trò chuyện luôn không thể tách rời khu quý tộc trong thành và cuộc sống xa hoa của họ… nàng cũng đã nghe rất nhiều khi phục vụ rượu cho khách. Ví dụ, một bồn tắm dát vàng chứa đầy rượu, và một bồn tắm sữa đầy cánh hoa hồng... nhưng ngay cả trong những lời đồn đại gây tò mò của họ, không có thứ gì có thể sánh được với trải nghiệm cá nhân của nàng ngày hôm nay — ít nhất thì Evelyn không biết là dùng rượu hoặc sữa để tắm thì sẽ thoải mái như thế nào.
Liên tưởng đến chủ nhân của tòa thành là một vị vương tử thật sự, quan tâm đến thoải mái và hưởng thụ thì cũng là chuyện bình thường. Nhưng rõ ràng các phù thủy cũng sống một cuộc sống giống như hoàng gia và quý tộc, đây là điều hoàn toàn không thể tưởng tượng được đối với nàng. Phải biết rằng trước khi đến Đảo Trầm Thụy, ngay cả việc duy trì một cuộc sống bình thường và yên bình cũng là một điều xa xỉ.
“Đói không?” Scroll lau khô đầu và thắt lại bím tóc.
Trong phòng họp ở tầng một, chiếc bàn gỗ vuông dài đã bày đầy đủ các món ăn khác nhau, Evelyn đếm sơ chúng, chỉ riêng thịt thì có sáu nồi, còn có bánh ga-tô, súp rau và nấm nướng, hoàn toàn không kém hơn tiệc hoan nghênh tối qua.
Khi các phù thủy khác đã có mặt, mọi người bắt đầu di chuyển. Nàng nhận thấy rằng ngoài dao và nĩa thì một số người đã sử dụng một cặp thanh gỗ để gắp thức ăn, và bản thân điện hạ cũng vậy, thậm chí rất ít dùng dao nĩa, cặp thanh gỗ trong tay đưa lên đưa xuống, trong rất linh hoạt. Thức ăn trong chảo cũng không có bít tết lớn hay gà vịt nguyên con, không giống như thức ăn thường thấy ở quán nhậu, bít tết được cắt nhỏ, đùi heo rừng rút xương, chỉ gắp đưa lên miệng là được.
Khi bữa tối kết thúc, điện hạ đột nhiên vỗ tay: "Gần đây ta đã nghiên cứu ra hai thứ mới, ta định buôn bán chúng nhưng không biết hiệu quả như thế nào. Ta muốn ngươi thử trước, ngươi có ý kiến gì không?”
“Là cái gì, đồ ăn sao?”
"Được rồi, ta muốn thử!"
“Còn ta nữa… groo.”
Các phù thủy của Hội Cộng Trợ đột nhiên hoan hô, Evelyn ngơ ngác nhìn Scroll, sau đó mỉm cười giải thích: "Điện hạ thường sẽ tiết lộ một số thứ mới lạ, chẳng hạn như xà phòng ngươi đã sử dụng trước đó, còn có nước hoa, đũa, kem vân vân... hắn sẽ cho chúng ta ăn thử trước khi đưa vào sản xuất.”
"Khụ khụ." Vương tử hắng giọng: "Thứ đầu tiên là rượu trắng. So với rượu trái cây và rượu thông thường, nó có mùi vị nồng hơn và dễ say hơn, vì vậy phù thủy chưa đủ tuổi không được phép tham gia."
"Thưa điện hạ, đây là thành kiến!" Lightning hét lên: "Ta có thể uống nhiều hơn những thủy thủ trưởng thành đó!"
"Vậy cũng không được."
"Ừm ..." Cô gái nhỏ mím môi, Roland vẫn không chút động lòng mà ra lệnh cho người hầu mang rượu lên và phân phát cho các phù thủy trưởng thành.
Trước mặt Evelyn cũng có ba chiếc ly, chỉ thấy trong những chiếc ly pha lê trong suốt đó có các loại rượu khác nhau, một ly trong suốt không màu, một ly là màu sữa, một ly màu da cam, dưới ánh nến lung linh, có thể nhìn thấy một số vật thể nhỏ trôi nổi, trông giống như rượu trái cây chưa lọc.
Roland giới thiệu: “Đó là rượu trắng pha với nước táo, rượu trắng pha sữa và rượu trắng nguyên chất.” Roland giới thiệu: “Nước đá có thể thêm bớt theo khẩu vị của mình.”
Sau đó hắn nói với Evelyn: "Ngươi từng làm việc trong quán rượu ở vương đô và năng lực của ngươi là sản xuất các loại rượu khác nhau. Ta hy vọng sẽ nghe được ý kiến của ngươi về loại rượu mới này."
Trong lòng Evelyn không nhịn được mà thấy rạo rực, bưng lý rượu màu cam lên nhấp thử, đúng là như điện hạ nói, hương vị của rượu trắng mãnh liệt hơn rượu mạch, thậm chí còn hơi cay, lưỡi nàng cảm thấy nó hơi đắng nhưng hương thơm của táo làm giảm bớt ảnh hưởng của nó, cuối cùng là sự êm dịu của rượu, một vài hương vị xộc lên khoang miệng, đây là lần đầu tiên nàng được thưởng thức rượu ngon như vậy.
Rượu trắng pha với sữa thì nhẹ nhàng hơn, vị đắng và chát gần như không còn nữa, nàng có thể nếm ra được, ngoài sữa thì trong đó còn có thêm chút mật ong hoặc đường vào, vị ngọt và mùi thơm của rượu hòa quyện vào nhau tạo nên một hương vị hoàn toàn mới.
Đến ly cuối cùng, Evelyn đã rất mong đợi rồi, nàng nhấp một ngụm nhỏ, cảm giác nóng bỏng cuộn khắp lưỡi và cổ họng, đúng như nàng đoán trước, không có sự giao thoa của các hương vị khác, chỉ còn lại hương vị nguyên chất của rượu. Trước hết là cay, sau đó là đắng rồi ngọt.
“Hương vị của ba ly rượu này thật… không thể nào quên được.” Nàng đặt ly xuống và hít một hơi: “Điện hạ, có thể có một số người không thể nào chấp nhận được sự kích thích từ mùi vị mãnh liệt của nó, nhưng ta nghĩ người thật sự thích uống rượu thì sẽ không kháng cự loại rượu có mùi thơm nồng như vậy.”
“Thật không?” Roland mỉm cười: “Cũng được, nhưng ly này không phải là rượu trắng mạnh nhất. Ta có thể cải thiện, đề cao nồng độ của nó rồi cho ngươi thử sau.”
Ách, có phải hắn đã chọn mình để thử rượu mới của hắn không? Mặc dù Evelyn có chút bối rối nhưng nàng vẫn đáp: "Vâng, thưa điện hạ."
Sau khi chén dĩa và ly rượu được dọn xuống, vương tử điện hạ ra lệnh cho người hầu mang một đống hộp đến và đặt chúng trên chiếc bàn dài.
“Đây là thứ thứ hai, và nó cũng là một món quà nhỏ mà ta định tặng cho các ngươi.” Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Một bộ quần áo đặc biệt.”