Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 286

Chương 286
Chương 286

Ca ca thật.

Ca ca... thật? Sao có thể như vậy được?

Tilly kinh ngạc cầm giấy viết thư, tâm tư hoàn toàn không thể tập trung lại, suy nghĩ trong đầu giống như thủy triều cuồn cuộn.

Trong số năm đứa con của phụ thân Wimbledon Đệ III, Gaulon, Deflick và Garcia vì sinh ra sớm nên xem như một thế hệ. Đợi khi Roland sinh ra, người nhỏ nhất là Garcia cũng đã sáu tuổi, đương nhiên sẽ không chơi đùa với hắn. Theo lý thuyết thì mình với Roland sẽ thành một thế hệ khác, nhưng... thực tế cũng không phải là như thế.

Vị ca ca này của nàng vô cùng hướng tới hai vị huynh trưởng, muốn cố gắng dung nhập vòng tròn của bọn họ, kết quả thường thường trở thành người bị khi dễ. Chuyện này khiến cho tính cách Roland trở nên vặn vẹo, lại dễ giận, đương nhiên giận nhưng không dám trút lên mấy người Gaulon, cuối cùng chỉ có thể trút lên người mình.

Ví dụ như là xui khiến mình cùng trộm vương miện của phụ thân, bị từ chối thì tất nhiên là thẹn quá hoá giận nhục mạ, có đôi khi còn có thể thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Sau này bị phụ thân phát hiện, dạy dỗ một trận thì thu liễm không ít, nhưng vẫn làm không ít chuyện mờ ám, đe dọa nàng.

Những chuyện này, có lẽ lúc ấy nàng không thể hiểu được nhưng bây giờ hồi tưởng lại, Tilly chỉ cảm thấy có chút buồn cười với... ngây thơ.

Cho đến năm mười tuổi, nàng phát hiện đôi giày yêu thích của mình có một con giun đã bị cắt thành nhiều khúc nhỏ, không thể nhịn được nữa, rốt cục nàng quyết định phản kích. Nàng gọi Roland tới, thừa dịp hắn mở miệng uy hiếp mình thì trực tiếp nhét con giun vào trong miệng của hắn, từ đó về sau, đối phương không còn chủ động trêu chọc mình nữa, mà nàng cũng không muốn để ý tới người ca ca này nữa.

Sau khi trưởng thành, Roland vẫn không có bất kỳ thay đổi gì , thậm chí còn trầm trọng thêm, nàng thường xuyên nghe được sự tích hoàn khố về hắn, trong truyền thuyết của các quý tộc, hắn táo bạo, cay nghiệt, không học vấn, không nghề nghiệp, có thể nói là một quý tộc không giống quý tộc nhất, ngoại trừ thân phận vương thất ra thì hai bàn tay trắng. Đối với đánh giá này, Tilly rất tán đồng... hơn nữa nàng còn biết, đối phương táo bạo và giận dữ đều là cố tình, làm như vậy là vì che dấu nhược điểm lớn nhất của hắn là khiếp đảm và nhu nhược.

Nhưng mà một người như vậy lại sẽ đứng về phía phù thủy, che chở một đám ngoại tộc được xưng là nanh vuốt của ma quỷ, thậm chí không tiếc trở thành kẻ địch của giáo hội?

Trong lúc nhất thời, Tilly không biết nên nói cái gì cho phải.

“Tilly, Tilly?” Cho đến khi Ashes lắc nàng hai cái, nàng mới hồi phục tinh thần lại.

“Ta không sao, chỉ là có chút... khó có thể tin.” Nàng lắc đầu: “Sylvia nói rất có thể lãnh chúa Biên Thùy Trấn là Roland. Wimbledon thật mà không phải bị phù thủy khống chế hoặc là thay thế.”

“A, tên ngu… e hèm, cái tên định động tay động chân với ta?” Ashes ho khan hai tiếng: “Đúng là hắn thay đổi kinh người, rõ ràng mới một năm không thấy, ngoại trừ bên ngoài không kém trong ấn tượng bao nhiêu thì ta cảm thấy giống như là đang nhìn một người khác vậy.”

“Có thể nói kĩ hơn không?”

Ashes nghiêng đầu nghĩ nửa ngày: “Ta nghĩ... bất đồng lớn nhất hẳn là sạch sẽ.”

“Sạch sẽ?”

"Cho dù là cách ăn mặc... hay là cảm giác mang đến cho người khác. Hắn không giống yêu mến vật phẩm trang sức như quý tộc khác, cho dù là vàng bạc hay là bảo thạch đều không có món nào xuất hiện trên người hắn." Ashes nhớ lại, nói: "Ngay cả quần áo cũng là kiểu dáng hết sức bình thường, thoạt nhìn tương đối rộng, không có đường viền hoa, trang sức treo trên đó, không có tơ vàng. Nếu như không phải màu tóc của hắn vô cùng nổi bật thì gần như là không khác gì người thường. Nhưng mà... hắn lại hoàn toàn không giống như là người thường.

“Giống quý tộc?” Tilly hỏi một câu.

“Không, càng không giống quý tộc.” Ashes bĩu môi: “Quý tộc không có một người nào là sạch sẽ, không phải một bãi nước đen thì cũng là một đống bùn dưới nước đen. Còn về hắn... cụ thể ta cũng không nói lên được, tóm lại là khiến cho người cảm thấy cũng không tệ lắm.”

“Rất khó tin tưởng ngươi sẽ giải thích cho hắn.”

“Ặc, ta chỉ nghiêm túc trả lời câu hỏi của ngươi thôi.”

Tilly thở phào nhẹ nhõm, xem ra ca ca của nàng đúng là thay đổi không nhỏ, nhưng mà rốt cuộc là cái gì thúc đẩy hắn thay đổi? Hay là vì có một số nguyên nhân mà mình không phát hiện được, khiến cho hắn trong lúc bất tri bất giác đã biến thành một người khác?

Ngũ vương nữ đột nhiên nhớ tới lá thư lần đầu tiên Roland gởi tới: “Vì thế, ta phải phá hủy toàn bộ giáo hội, để cho cách nói phù thủy là người tà ác hóa thành bụi bặm, giải cứu tất cả mọi người dân từ trong ngu muội và mông muội ra. Đây là một quá trình dài dòng buồn chán, ta cần ngươi hỗ trợ nhiều hơn. Về phần nguyên nhân gì khiến cho ta đưa ra quyết định này, cái gì khiến cho ta không hề thờ ơ với tất cả như quá khứ, những chuyện vặt này có cơ hội thì sẽ nói kĩ lại sau.

Có lẽ chỉ có tự mình đi gặp một lần mới biết rõ được nguyên nhân chính trong chuyện này.

Không suy nghĩ nữa, Tilly lại đưa ánh mắt nhìn vào thư.

Phần sau là một ít sở kiến sở văn của Sylvia ở Biên Thùy Trấn.

Hóa ra nguyên nhân Roland chọn lựa nàng là vì xác minh tài nguyên khoáng sản, nhưng mà lại phát hiện một lượng lớn Thần Phạt Chi Thạch ở khu quặng ở sườn núi phía bắc, hóa ra loại đá có thể ức chế năng lực của phù thủy này lại giống như khoáng thạch khác, mọc ra từ lòng đất. Nói như vậy, chắc chắn Thánh Thành Hermes cũng khống chế được một mở quặng như vậy, có thể liên tục không ngừng sản xuất Thần Phạt Chi Thạch.

Xuống chút nữa, một tin tức khác hấp dẫn sự chú ý của nàng.

Một loại có thể vũ khí có thể phóng bi sắt và mũi tên từ trong ống sắt ra ra, uy lực cực lớn, hơn nữa còn kèm theo tiếng nổ vang đinh tai nhức óc... tuy Macy và Ashes đều đề cập tới vật này nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy miêu tả cẩn thận như thế, thậm chí bên dưới còn có sơ đồ vẽ tay.

“A? Hóa ra thứ bắn bị thương ta là cái này.” Ashes thò đầu qua nhìn: “Nếu là minh hữu, ngươi có thể viết thư hồi âm nói hắn gửi cho Đảo Trầm Thụy một ít vũ khí, nói dùng để đề phòng giáo hội. Nếu như hắn không chịu... hừ hừ, vậy thì minh hữu này cũng không có đáng tin cậy như ngươi nghĩ.”

“Giữa minh hữu với nhau thì không cần đề phòng.” Tilly cười nói: “Loại vũ khí này chắc chắn là gốc rễ để hắn an thân, sao có thể giao dễ dàng cho người khác được. Thăm dò như vậy chỉ sẽ phá hư tín nhiệm vất vả lắm mới tạo dựng lên được, trong danh sách năng lực phù thủy ta giao cho hắn cũng không có viết về Marye và Wind Talk. Hơn nữa, dù sao mùa đông năm nay chúng ta cũng phải đi Biên Thùy Trấn một lần, đến lúc đó ngay mặt bàn cũng dễ nói chuyện hơn, không phải sao?”

“Được rồi.” Ashes giang tay nói: “Ngươi nói được thì được.”

Tilly cười cười, tiếp tục đọc thư.

Khi anh mắt nhìn đến cuối thư, nàng không khỏi ngẩn ra.

Rõ ràng Roland phát minh một loại nội y dùng để đỡ ngực cho phụ nữ, còn xem nó là lễ vật đưa cho mỗi một phụ nữ trưởng thành trong Liên Minh Phù Thủy? Đúng là quá hoang đường! Phải biết, tặng nội y là chuyện mà chỉ có tình nhân mới làm, sao hắn có thể, khoan, Tilly đột nhiên nhớ lại khi đối phương ở vương đô thì có vẻ như là đã từng đưa áo lót bó sát người cho một vài tiểu thư quý tộc, có vài món còn bị người ta ném xuống đất, chuyện này cũng trở thành trò cười trong giới quý tộc.

Chuyện này đúng là chuyện mà hắn có thể sẽ làm!

Tilly lập tức cảm thấy khó khăn, một mặt là hắn càng giống hình tượng trong trí nhớ mình, nhưng một mặt nàng lại cảm thấy đừng giống mới tốt.

Rốt cuộc mùa đông có nên đi Biên Thùy Trấn gặp hắn không? Ngũ vương nữ rời vào buồn rầu.

………………………………………………………………………………

Bình Luận (0)
Comment