Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 285

Chương 285
Chương 285

Hoàn cảnh ở Đảo Trầm Thụy đang tốt lên từng ngày, chỉ cần bay lên thì Tilly có thể chứng kiến đám người lui tới và chợ náo nhiệt.

Bây giờ nó đã không còn là một nơi cô lập với chừng ba trăm phù thủy ẩn cư nữa, thông qua đàm phán hiệp thương, trong các đảo của Fiordland, Crescent Bay, SsangYong Island, Sunset Harbor và Shallow Water City đã thành lập liên lạc buôn bán với Đảo Trầm Thụy, nàng còn lôi kéo được một đám thường dân đến các thôn xóm chen chúc trên đảo nhỏ.

Mặc dù trước mắt bọn họ tập trung ở bên ngoài đảo nhỏ, cách phù thủy khá xa nhưng Tilly tin tưởng một ngày nào đó, Đảo Trầm Thụy sẽ biến thành một thành thị tuy hai mà một. Dung hợp là một quá trình thong thả nhưng làm cho người ta rất là chờ mong, cho dù phù thủy trên các đảo khác thức tỉnh gia nhập Đảo Trầm Thụy, hoặc là các nàng ở lại nơi sinh ra, được dân bản xứ chấp nhận thì đều là tin tức tốt đối với Đảo Trầm Thụy. Như vậy có nghĩa là Tilly và các phù thủy di cư tới sẽ được càng nhiều người ủng hộ hơn.

“Xuống đây đi, gió nổi lên rồi.” Ashes ở phía dưới hô lớn: “Chú ý té!”

“Ta không sao!” Nàng phất phất tay, đột nhiên thân thể trầm xuống, ngã xuống một khoảng cách mới đứng vững lại được: “A... cũng được nhưng có chút không dễ khống chế.”

“Đã biết là khó khống chế rồi còn bay cao như vậy!” Ashes dậm chân nói: “Ngươi có thể tập luyện ở chỗ thấp hơn hoặc là đi biển luyện tập. Nếu không xuống thì ta sẽ bò lên trên nóc nhà bắt ngươi.”

“Được rồi được rồi, ta biết rồi.” Tilly cảm thấy đúng là gió càng lúc càng lớn, cũng không cậy mạnh nữa, thu ma lực đã phóng ra lại, chậm rãi đáp xuống ở sân nhà.

“Lần sau khi ngươi làm mấy chuyện như vậy thì gọi Marye trước.” Ashes trợn tròn con mắt nói: “Ít nhất ma lực nô bộc của nàng có thể đỡ được ngươi.”

“Chỉ cần ta giữ vững cung cấp ma lực thì sẽ không rơi xuống, nhiều nhất chỉ là không khống chế được phương hướng mà thôi.” Nàng tháo bao tay ma thạch màu lam xuống, đưa cho đối phương: “Ngươi cũng tới thử xem, cảm giác bay lên đúng là quá tuyệt vời, quan sát Đảo Trầm Thụy từ không trung sẽ cảm thấy toàn bộ thế giới đều trở nên rực rỡ hẳn lên.”

“Ta không được.” Ashes khoát khoát tay: “Ngay từ đầu đã không thể kích phát ma phát ra thạch tia chứ đừng nói tới là cần duy trì liên tục rót ma lực vào trong loại đá ma lực này. Hơn nữa nó chỉ có một, cho dù nắm giữ kỹ xảo khống chế thì cũng không thể cùng bay với ngươi.”

“Cũng đúng.” Tilly có chút tiếc nuối cất bao tay lại: “Ta thường nghĩ, nếu có thể hiểu rõ nguyên lý trong đó thì có thể tự mình chế tạo đá ma lực có năng lực tương tự như vậy thì tốt.”

“Ngươi cảm thấy nó là nhân tạo sao?”

“Đương nhiên.” Nàng không chút do dự gật đầu nói: “Cho dù là vẻ ngoài được đánh bóng hoặc là cách sử dụng đều có thể thấy được những viên đá này đều không thể là tự nhiên hình thành được. Chắc chắn nhóm người xây dựng di tích đó hiểu sâu về ma lực lắm, chỉ tiếc ngoại trừ một đống văn hiến khó có thể lý giải được thì bọn họ không để lại nhiều manh mối hơn!”

Đúng lúc này, một bóng dáng màu trắng cực lớn trên bầu trời rơi xuống, bởi vì tốc độ giảm xuống quá nhanh nên gần như là nện phịch một tiếng lên mặt đất, làm cho một đám bụi dày tung bay.

“Macy?” Ashes nhíu lông mày.

“A... đau quá, groo.” Người tới chính là cô gái nhỏ, nàng bò dậy, xoa đầu nói: “Vừa rồi không phải ta hoa mắt chứ? Tilly đại nhân lại bay trên trời! Nếu như không phải màu tóc không đúng thì ta còn tưởng đó là Lightning.”

“Ngươi cũng không có nhìn lầm, đúng là vừa rồi ta bay lên.” Tilly cười vuốt vuốt gương mặt của nàng: “Sao rồi... phù thủy của Đảo Trầm Thụy ở Biên Thùy Trấn sống ổn chứ?”

“Rất tốt, groo, các nàng đều nhờ ta đưa tin cho ngài.” Macy tìm kiếm phong thư trong túi: “Đây là Lian, đây là Evelyn, còn có cái này... là vương tử điện hạ.”

Tilly nao nao, chỉ thấy thư tín của vương tử điện hạ dày chừng nửa lóng tay, bên ngoài được dán rất kín, nhìn giống như là một cái túi. Cầm trong tay hơi nặng, hiển nhiên bên trong không chỉ là một tấm giấy viết thư đơn giản.

“Khổ cực.”

Ashes lấy bánh nếp ra, tách một miếng nhỏ cho Macy, người sau lại lắc đầu, nhét một con khô cá vào trong miệng, lúng búng nói: “Ta đi tìm Marye chơi.” Nói xong thì lại biến lại thành chim bồ câu trắng lớn, vỗ cánh bay ra khỏi sân nhà.

“Sao ta có cảm giác như một tháng không gặp, nàng lớn hơn rồi?”

“Đồng cảm.” Tilly cười nói: “Đại khái là cuộc sống ở Biên Thùy Trấn thật sự không tệ.”

Trở lại trong phòng, nàng xé thư Roland Wimbledon gửi tới, phát hiện trong đó ngoại trừ một tấm giấy viết thư tràn ngập nội dung ra thì mười trang giấy còn lại đều là những bức vẽ trong rất sống động.

“Đây là cái gì?”

Câu hỏi của Ashes cũng là nghi hoặc trong lòng Tilly, nàng lắc đầu, mở từng bức vẽ ra, nội dung trong đó có chút khó tin: Bối cảnh như là đêm tối hoang nguyên, dưới ánh trời chiều đỏ hồng, hai con quái vật ngoại hình đáng sợ đang chém giết với một đám phù thủy. Mà rõ ràng những phù thủy đó rơi xuống hạ phong, hình như năng lực mà các nàng am hiểu mất đi tác dụng, cho dù là độc xà hay là hỏa cầu đều không thể khiến cho địch nhân dừng bước. Chứng kiến một tấm cuối cùng, vài phù thủy đã ngã xuống trong vũng máu.

Tilly nhíu chặt lông mày, cảnh tượng trước mắt không hề nghi ngờ là phù thủy vẽ ra tới, chỉ có ma lực mới có thể miêu tả lại được khung cảnh giống thật như thế. Nhưng... rốt cuộc thì những thứ này chỉ là vẽ hay là là sự thật từng xảy ra?

Nàng có chút bất an nắm giấy viết thư, nhanh chóng đọc.

Không lâu sau, Tilly cảm thấy ngực của mình thắt lại, trên thư liên tục xuất hiện một cụm từ khiến cho tay nàng run nhẹ: Ma quỷ.

“Có chuyện gì vậy?” Ashes cầm cổ tay của nàng: “Trên thư viết cái gì?”

“Chuyện xưa của Hội Cộng Trợ.” Nàng vỗ vỗ mu bàn tay đối phương, ý bảo mình không sao: “Các nàng từng tìm kiếm Thánh Sơn ở vùng đất mang hoang... hẳn là ngươi cũng còn nhớ truyền thuyết về Thánh Sơn?”

“Ừ, là nơi quy túc của phù thủy trong truyền thuyết, có thể được yên lặng và bình thản chân chính trong Thánh Sơn, nhưng chỉ là lời đồn hư vô mờ mịt.” Ashes không cho là đúng, nói: “Chúng ta ở Đảo Trầm Thụy thì cũng có thể có cuộc sống yên tĩnh, tà ma phệ thể chỉ là lời nói đối của giáo hội.”

“Nhưng Hacara tin tưởng Thánh Sơn thật sự tồn tại, hơn nữa nàng từng tìm được một quyển sách cổ trong di tích trong rừng rậm Đông cảnh, cho rằng cánh cửa đi tới Thánh Sơn đang ở trong cấm địa không người đặt chân đến. Vì vậy nàng dẫn Hội Cộng Trợ đi qua dãy núi tuyệt cảnh, đi tới vùng đất mang hoang, nhưng mà những phù thủy đó không có tìm được Thánh Sơn, lại gặp được một loại quái vật khủng bố.” Tilly thấp giọng nói.

“Là thứ trên bức vẻ?” Ashes hít vào một hơi khí lạnh.

“Không sai.” Sắc mặt nàng có chút trầm trọng: “Trong thư nói, chúng nó có được lực lượng kinh người, hành động nhanh nhẹn, có thể sử dụng tà thú, một trong đó còn có thể thả ra tia chớp từ tay... giống như là năng lực của phù thủy. Cuối cùng, hơn bốn mươi phù thủy chỉ có sáu người còn sống, sau đó các nàng cùng đường bí lối, mới quyết định gia nhập vào lãnh chúa Biên Thùy Trấn.”

“Hóa ra đúng là... như vậy.”

“Còn có, khiến cho ta khó hiểu là quyển sách cổ đó có một đoạn tùy bút viết tay ở cuối cùng, lại dùng văn tự của bốn vương quốc lớn mà viết.” Tilly lật đến mặt sau giấy viết thư: “Trong đó có nhắc tới Thánh Thành, tác chiến với ma quỷ, còn có thí nghiệm quân thần phạt Aquarius, hẳn là chuyện hơn bốn trăm năm trước không sai, nhưng bọn họ đã biết được ngôn ngữ của vương quốc thì tại sao lại phải dùng một loại văn tự hoàn toàn bất đồng để ghi chép văn hiến và sách vở?”

Suy tư nửa ngày mà không lấy được kết quả, ngũ vương nữ dứt khoát đặt những thứ này qua một bên, lấy thư của Hilwen ra, định xem kết quả dò xét lãnh chúa Biên Thùy Trấn trước.

Kết quả câu đầu tiên trong thư khiến cho nàng trợn mắt há hốc mồm, thậm chí còn khiếp sợ hơn khi nhìn thấy hai chữ ma quỷ.

“Tilly đại nhân, ta không có tìm được bất kỳ dấu vết ngụy trang hoặc tác dụng ma lực trên người Roland. Wimbledon, trong thị trấn ngoại trừ Liên Minh Phù Thủy ra thì cũng không còn thế lực phù thủy nào khác đang ẩn nấp. Cho nên ta nghĩ… hắn chính là ca ca thật của ngài.”

Bình Luận (0)
Comment