Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 284

Chương 284
Chương 284

Sau khi thương đội rời đi, Roland thở phào nhẹ nhõm.

Rốt cục... kim khố lại tràn đầy.

Giao động cơ hơi nước cho ba thương hội, tổng cộng tám bộ, trong đó có ba bộ sản xuất từ nhà xưởng số hai do Thương Hội Crescent Bay hỗ trợ xây dựng, không thể không nói những công tượng đến từ Fiordland này, cho dù là thiên phú hay là năng lực học tập đều cao hơn thợ mỏ và thợ rèn của thị trấn, sau khi học được thao tác máy, độ hợp cách của thành phẩm tăng vọt, nói không chừng qua hai tháng nữa, năng lực sản xuất của nhà máy số hai có thể đuổi theo nhà máy số một. Cũng may căn cứ khế ước ký kết, những máy móc này bán ra thì thu nhập đều thuộc về Roland.

Mặt khác hắn còn nhận được một đơn đặt hàng khinh khí cầu mới từ Thương Đội Crescent Bay, Marlan rất hứng thú với loại có thể rộng tầm mắt này, ngoại trừ khinh khí cầu điều tra ra thì còn cố ý đặt chế tạo một cái khinh khí cầu khổng lồ có thể chở được ba đến bốn người, định dùng nó để thăm dò các đảo nhỏ mới trong Fiordland.

Cùng với việc giao một chiếc ca nô có mái chèo, ba người tổng cộng đã mang đến cho Biên Thùy Trấn gần bảy ngàn miếng kim long, trừ số dùng mua thỏi kim loại, đá giặt và lương thực thì còn lại sáu ngàn miếng kim long, đủ để khởi động kế hoạch mở rộng dân cư của hắn.

Roland gọi Barov và Iron Axe vào văn phòng.

“Bây giờ có tiền dư, là lúc đi ra bên ngoài tuyển nhận càng nhiều dân cư hơn.” Hắn quan sát hai vị phụ tá đắc lực: “Hành động lần này do Toà thị chính và Đệ Nhất Quân cùng nhau chấp hành, nhân viên cụ thể chính các ngươi tự quyết định, ta chỉ công bố nội dung nhiệm vụ.”

“Xin mời ngài nói.” Tổng quản gật đầu nói.

“Chia ra hai hướng tuyển nhân, phương bắc và Nam cảnh.” Roland rút một tấm bản đồ trên bàn ra, mở ra trước mặt hai người: “Đặc biệt, đường từ Eagle City đến cảng Greenwater... ta hoài nghi Deflick đã xem những người này như là một phần tử trong thế lực của Garcia, thuộc về dân cư vô dụng có thể tùy ý hao phí mất, cho nên các ngươi phải lôi kéo được bọn họ tới trước.”

“Toà thị chính phái ra đội ngũ phụ trách mời chào quý tộc, công tượng và những người biết chữ khác, mà nhiệm vụ chủ yếu của Đệ Nhất Quân là tuyển nhận bình dân, không giống như trước đây, tuyên truyền là chủ, lần này thủ đoạn phải chủ động hơn một chút, các ngươi hiểu rõ ý ta sao?”

Iron Axe chần chờ một chút: “Ngài nói là... cường chinh?”

“Khụ khụ, không cần phải làm tới mức như vậy.” Roland ho khan hai tiếng, phong cách của tộc Cát quả nhiên là đơn giản thô bạo: “Tỷ như phát lương thực, chủ động khuyên bảo, thanh toán các loại phí sinh hoạt sớm.” Hắn liếc nhìn Barov: “Chiêu này hẳn là ngươi rành hơn.”

“Đương nhiên, điện hạ, ta ở vương đô thì từng nhiều lần hỗ trợ các đại thần và đội tuần tra trấn áp, trấn an dân chạy nạn bạo động.” Người sau vuốt râu nói: “Yêu cầu của bọn bọn họ rất đơn giản, có đôi khi chỉ là no bụng mà thôi, cho nên không cần dùng tiền lôi kéo, thậm chí không cần phải nhắc tới điều kiện lương vô cùng hậu đãi, làm như vậy bọn họ sẽ sinh lòng nghi ngờ. Quý tộc hết thời thì phiền phức hơn rất nhiều, tuy bây giờ đỉnh đầu túng quẫn, không còn phong quang nhưng thấy nhiều biết rộng, yêu cầu cũng cao, sẽ không vì một miếng bánh bao mà bôn ba ngàn dặm theo chúng ta, lúc này phải dùng tiền với thân phận dụ dỗ.”

Roland thoả mãn vỗ tay hai cái: “Đáng tiếc, Biên Thùy Trấn công việc bề bộn, ngươi không thể tự mình đến đó, bằng không nhiệm vụ này nhất định có thể hoàn thành viên mãn.”

“Xin điện hạ cứ yên tâm, ta sẽ phái ra đệ tử đắc ý nhất đi tới đó.” Barov cười nói: “Đợi đến sang năm xây thành, hai bờ sông Xích Thủy đều có thể trải rộng dân cư mới tốt.”

“Sẽ có một ngày như vậy.”

Sau khi hai người cáo lui, Roland tựa lưng vào ghế ngồi nghỉ ngơi một lát, quyết định đi sân sau ở sườn núi phía Bắc xem Anna.

Vừa vào cửa, thứ đầu tiên đập vào trong mắt chính là từng khối kim loại vuông vức bề bộn dưới đất.

Roland nhặt một khối lên đặt ở trong lòng bàn tay, kích cỡ chúng nó gần như tương tự, dài rộng ước chừng năm centimet, mặt ngoài cũng không bằng phẳng, như là bị cái gì đè ép qua, trên một mặt trong đó còn đánh số. Ví dụ như khối trong tay hắn là khắc hai trăm năm mươi sáu.

“Sao rồi, có phát hiện gì mới không?”

“Số một nghìn không trăm năm mươi bảy và số hai nghìn hai trăm tám mươi bốn, một cái cực kỳ cứng rắn, cái còn lại cho dù là độ cứng và độ bền đều hết sức ưu tú.” Anna nói, trên mặt nở một nụ cười như nắng sớm.

“Đã làm được hơn hai ngàn số rồi?” Roland kinh ngạc nói, hắn cầm lấy bản ghi chép bản Lucia đưa tới, phía trên tràn ngập số liệu rậm rạp chằng chịt. Tìm được nhóm hai ngàn hai trăm tám mươi bốn, phát hiện sau số có viết hàm lượng cacbon không chấm tám phần trăm, nguyên tố số bốn chưa biết mười lăm chấm hai phần trăm.

“Chà, điều này thú vị hơn nhiều so với việc cắt nòng súng.” Anna chớp mắt: “Trộn các kim loại khác vào khối sắt thực sự có thể thay đổi tính chất của nó. Ta thực sự muốn biết làm thế nào mà những quả cầu kim loại nhỏ này có thể kết hợp lại với nhau.”

Hiện Anna và Lucia đang làm thăm dò, đúng là một công việc có ý nghĩa sâu xa.

Roland để cho cô gái nhỏ phân giải khoáng thạch thành nhiều loại nguyên liệu trước, sau đó Anna dung luyện bọn nó với chất lượng và độ tinh khiết khác nhau, chế thành khối, sau đó kiểm tra tính năng của nó thông qua việc dùng hắc hỏa đè ép và kéo duỗi, Anna có thể thông qua ma lực tiêu hao ít hay nhiều trong mỗi lần thao tác, từ đó phán đoán cường độ và độ bền của nó.

Thứ được thêm vào trước nhất hiển nhiên là than.

Mặc dù Roland mặc dù biết bản chất của thép là một loại hợp kim sắt-cacbon, gang có nhiều cacbon hơn, sắt nguyên chất không có cacbon, chỉ khi hàm lượng cacbon đạt tới một phạm vi nhất định nào đó thì mới có thể gọi nó là thép, hơn nữa một chút xíu dao động cũng thể thay đổi thuộc tính của kim loại trên diện rộng, cho nên thứ đầu tiên phải kiểm tra ra được chính là phạm vi lớn nhỏ này.

Từ bản ghi chép thì có thể nhìn ra được, trước một ngàn năm trăm đều là cacbon nguyên chất và sắt luyện, mà sau một ngàn năm trăm thì bắt đầu gia nhập nguyên tố mới vào thép cơ sở. Roland biết xếp đặt tổ hợp tăng thêm một vài chữ thì kết quả có thể tăng lên gấp đôi, đây là một quá trình cực kỳ dài dòng buồn chán, cho nên hắn chỉ yêu cầu Anna tiến hành thăm dò nội dung này khi nhiệm vụ không nặng.

Hắn cổ vũ hai phù thủy vài câu, ngồi xuống bên cạnh, lẳng lặng nhìn bóng lưng bận rộn của Anna.

Mặc dù sau mùa thu, mặt trời vẫn còn chói chang nhưng không còn chói chang gay gắt như mùa hạ, hắn cảm thấy toàn thân ấm áp dễ chịu, cảm giác yên ổn tràn ngập trong lòng.

Không biết qua bao lâu, trong sân dần dần an tĩnh lại. Hắn đột nhiên cảm thấy một cánh tay mềm mại đặt lên trán mình, mở hai mắt hơi híp lại ra, đã không thấy bóng dáng Lucia, mà Anna thì đang ngồi ở trước mặt hắn: “Ngươi có chuyện muốn nói với ta.”

“...”

“Ánh mắt của ngươi nói cho ta biết.” Nàng nghiêng đầu nói, lọn tóc tự nhiên rủ xuống, như là từng sợi tơ vàng hơi mờ.

Roland do dự, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu: “Ta chỉ có chút khó hiểu thôi.” Hắn giảng giải kế hoạch mở rộng nhân khẩu cho nàng nghe một lần: “So với tự do lựa chọn lúc đầu, bây giờ vì nắm chặt thời gian thì đã dùng tới một ít thủ đoạn nửa dụ dỗ, nửa bắt buộc. Tuy làm như vậy là vì tránh cho bọn họ bị Deflick cường chinh, cuối cùng chết vì thuốc ăn mòn, nhưng mà nghĩ kĩ lại, cách làm của ta cũng kém hắn không xa... chỉ khác nhau ở mục đích!”

“Mục đích vẫn chưa thể nói rõ hết thảy sao?” Nàng khẽ hỏi.

“Chính là...”

“Ta biết rõ ngươi muốn nói cái gì.”Anna che miệng vương tử: “Ngươi lo lắng bọn họ cũng không nể tình, đồng thời ngươi cũng không thể cam đoan mục đích sau này vĩnh viễn đều là chính xác, dùng thủ đoạn sai lầm thực hiện mục đích chính xác mà bị người hiểu lầm, hoặc giả thủ đoạn chính xác nhưng lại tạo thành sai lầm không thể cứ vãn... ngươi không biết rốt cuộc là thủ đoạn chính xác quan trọng hay là kết quả chính xác quan trọng. Ta nói đúng không?”

“Yên tâm.” Không đợi hắn trả lời, Anna cũng đã tới gần, hai tay ôm lấy má Roland, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: “Có ta... ta sẽ trông chừng ngươi.”

………………………………………………………………………………...

Bình Luận (0)
Comment