Vào thu, ngày thứ ba, Thương hội Margaret đúng hẹn đến bến tàu Biên Thùy Trấn.
Lúc này, thương đội lại khôi phục quy mô ngày xưa, mười chiếc thuyền buồm xếp hàng hình chữ nhất, vững vàng cập bến cầu tàu.
“Vương tử điện hạ tôn kính, chúng ta lại gặp mặt.” Thương nhân Gamore của Crescent Bay khom mình hành lễ, nói: “Nghe nữ sĩ Margaret nói, chiếc thuyền động cơ hơi nước đầu tiên đã được cải tạo xong?”
“Đúng là như thế.” Roland cười nói: “Nhưng mà vì cam đoan chất lượng thương phẩm, nó còn phải tiến hành thử ba bốn ngày, để kiểm nghiệm độ tin cậy của hệ thống động lực.”
“Đúng là khiến cho người ta chờ mong.” Marlan phủi tay: “Đội tàu dỡ hàng cũng cần thời gian tương tự như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể đợi. Xin hỏi điện hạ, khi thử nghiệm, ta có thể lên thuyền động cơ hơi nước đi thử không?”
“Đương nhiên, dù sao thì nó cũng là một con thuyền hoàn toàn mới, hoàn toàn không giống như thuyền buồm trước đây, ta còn phải giới thiệu cho các ngươi nên thao tác nó như thế nào. Nhưng mà theo kế hoạch, mấy chuyện này là nội dung của ngày mai.” Roland ra hiệu cho bọn họ đi theo mình: “Bây giờ chuyện quan trọng nhất là nghỉ ngơi cho tốt, các ngươi còn chưa ăn cơm trưa chứ? Ta đã chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn ở sảnh của tòa thành.”
“Mỗi lần đến chỗ ngài thì đều được hưởng thụ một bữa ăn ngon.” Margaret che miệng cười nói: “Đúng là bây giờ ta đói bụng đến bụng kêu to, chút ít bánh nếp và thịt khô cứng ngắc này giống như đá, khó mà nuốt xuống được.”
Thời đại này còn chưa có kỹ thuật giữ tươi ổn định, bởi vậy phần lớn lương khô đều là vừa dai vừa cứng, điều này khiến cho Roland không khỏi nhớ tới đồ hộp. Đợi khi công nghiệp nhẹ phát triển, chế tạo các loại đồ hợp vừa ngon vừa thuận tiện, tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất cho mấy người lữ hành xa và thương nhân hàng hải.
...
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Hogg vẻ mặt thỏa mãn vỗ vỗ cái bụng: “Chén súp nấm này khiến cho ta như muốn nuốt luôn đầu lưỡi, ta giống như đồng thời nếm được hải trân, gà hầm cách thủy và hương vị xương heo, vị đầu bếp cung đình này của ngày đúng là tay nghề cao siêu.”
“Ta lại thích món điểm tâm ngọt sau khi ăn cơm xong hơn, gọi là kem ly... đúng không?” Margaret nói: “Ta đoán hẳn là nó dùng sữa và mật chế thành, sau đó lại dùng quặng kali nitrat đông lại thành băng.”
“Còn phải thêm một ít bờ và lòng trắng trứng, nếu không thì không thể nào làm cho nó mềm mịn như vậy.” Roland bổ sung: “Không biết lúc này số lượng quặng kali nitrat như thế nào?”
“Vẫn chỉ có một thuyền.” Nữ thương nhân lắc đầu: “Hiệp hội giả kim vẫn đang trắng trợn thu mua quặng kali nitrat, thậm chí ngự tiền thủ tướng còn phái ra đội tuần tra hỗ trợ bọn họ vơ vét hàng hóa. Một đám mang danh hiền giả ép mua không khác gì ăn cướp, thuyền quặng kali nitrat này vẫn là vận chuyển từ Redwater City tới.”
"Vậy thì phần lớn hàng hóa được vận chuyển đến trong tháng này đều là đá giặt?"
“Không sai.” Hogg uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, lại rót đầy cho mình: “Tuy nhiên số lượng hơi nhiều, nhưng lần trước chính miệng ngài nói, cố gắng lấy nhiều chút, ta ghi nhớ ở trong lòng. Ngoại trừ đá giặt ra thì còn có thỏi sắt và thỏi chì tốt nhất. Gần nhất ngoại trừ chỗ ngài thì có rất ít thành trấn cần những vật này.” Hắn thở dài: “Chuyện buôn bán của mỏ càng ngày càng khó làm.”
Đây là ảnh hưởng do nội chiến mang đến, trong lòng Roland thầm nghĩ, sức mua các nơi đang từng bước giảm xuống, nếu như lại duy trì liên tục hai ba năm thì gần như sẽ trở thành giá lương thực tăng lên, người chết đói khắp nơi.
“Đúng rồi, gần đây Tây cảnh xảy ra chuyện gì sao?” Margaret đột nhiên hỏi.
“Làm sao vậy?”
“Trên đường đội tàu đến thị trấn, gặp một đống lớn... ừm.” Nàng dừng lại một lát, giống như đang suy nghĩ tìm từ: “Một đống xác chết trôi lớn. Bọn họ ăn mặc rách rưới, trôi nổi ở hai bên đường sông. Ngoại trừ thi thể ra thì trên mặt nước còn có chút tấm ván gỗ đã hư hại và dây thừng, giống như là có đội thuyền va phải đá ngầm chìm nghỉm vậy. Nhưng mà trong nội hà cũng không có đá ngầm, cho nên ta nghĩ...”
“Hừ, đó là đội tàu xâm chiếm Tây cảnh của Deflick.” Roland giả vờ căm giận bất bình, kể sơ lược lại trận chiến lần trước: “Bọn họ đã bị trừng phạt đúng tội.”
Vì tránh cho tuyến đường an toàn bị bế tắc và dịch bệnh lây lan, sau khi quét sạch hết chiến trường, hắn điều Anna và Lily từ thị trấn đến đây, một người phụ trách đốt cháy đội thuyền đã hư hao, một người phụ trách tinh lọc nước sông. Mà xác chết trôi Margaret nhìn thấy được thì hẳn là đám người chết trận theo nước xông trôi xa trước khi chiến đấu chấm dứt.
“Thì ra là thế.” Nữ thương nhân mỉm cười nói: “Xem ra Deflick đều vấp phải trắc trở ở hai bên.”
“Hai bên?”
“Còn có Garcia của cảng Greenwater, ta nhận được tin tức mới nhất là đám cướp bóc không rõ danh tính tập kích thành thị Đông cảnh trước đó chính là thủ hạ của Garcia. Hạm đội Cánh Buồm Đen cướp sạch quận Hải Phong, Goldenear City, sau đó không có trở về hải cảng mà là dọc theo đường ven biển đi lên bắc, ai cũng không biết nàng đi đâu.”
“Bắc thượng...” Roland kinh ngạc nói: “Nàng rời khỏi Greyfort rồi?”
“Trước mắt thoạt nhìn là như vậy, nhân mã của Deflick vồ hụt ở cảng Greenwater, bây giờ chỗ đó đã là một tòa thành trống không.” Margaret trần thuật: “Bởi vì trong đám người hắn mang đến có không ít ‘con chuột’, cho nên chuyện này cũng không tính là bí mật gì ở phố đen. Cho dù như thế nào thì bây giờ cái đinh trong mắt hắn chỉ còn lại có một mình ngài, từ nay về sau, nói không chừng hắn sẽ xâm chiếm Tây cảnh nhiều lần hơn.”
“Nếu như ngài cũng muốn rời khỏi Greyfort thì Crescent Bay tùy thời chào mừng ngài.” Marlan mở miệng nói.
“Không sai.” Gamore vỗ vỗ ngực: “Mấy hòn đảo nhỏ ở đó đủ để sắp xếp mười cái Biên Thùy Trấn, chúng ta nguyên không ràng buộc cung cấp cho ngài và con dân của ngài.”
Nhưng phải giao ra động cơ hơi nước và kỹ thuật ca nô đúng không? Roland thầm nói, cho dù không ở Greyfort nổi nữa thì đối tượng nương tựa mà hắn lựa chọn đầu tiên sẽ là Tilly Wimbledon mới đúng. Nhưng mà ngoài mặt hắn lại cười cười: “Thật không, nếu có một ngày như vậy thì ta sẽ suy tính!”
“Đúng rồi.” Sau đó hắn nhìn về phía Margaret: “Khinh khí cầu điều tra ngươi đặt hàng lần trước, ta đã thành công chế tạo ra được hai cái.”
“Nhanh như vậy?” Người sau vui vẻ nói: “Có thể dẫn ta đi xem không?”
“Đương nhiên, đi theo ta.” Roland đứng dậy nói.
...
Trong sân sau được xây dựng thêm của tòa thành, một cái khinh khí cầu đã được thổi phồng hoàn toàn được đặt sẵn ở đó.
Khí nang của nó có hình giọt nước, trên rộng dưới hẹp, đường kính trên nóc năm mét, hoàn toàn chế tạo dựa theo vật thí nghiệm, có thể mang theo một người đàn ông trưởng thành lên không. Khí nang và dây thừng đều được sơn màu xanh da trời, kết hợp với áo ngụy trang của người quan sát thì có thể giảm độ nhận diện xuống thấp nhất.
“Có vẻ như nó không giống như khinh khí cầu chúng ta ngồi lần trước?” Margaret cẩn thận quan sát sản phẩm mới.
“Bởi vì nó không cần phù thủy cũng có thể sử dụng.” Roland hắng giọng, bắt đầu giới thiệu cho mọi người sử dụng khinh khí cầu điều tra như thế nào: “Phần đuôi khí nang có chứa van hoạt động, có thể bổ sung và thả khí thể ra, cũng bởi vì loại khí thể giả kim này tràn đầy trong đó nên mới có thể khiến cho nó bay lên. Phương pháp thổi phồng cực kỳ đơn giản, chỉ cần kết nối bình trữ khí và ống mềm lại với nhau, sau đó mở van ở hai đầu là được.” Nói xong, hắn biểu thị thao tác quá trình xả khí và thổi phồng trước mặt mọi người một lần.
“Thổi đầy một cái khinh khí cầu điều tra cần bao nhiêu bình khí?” Margaret nhanh chóng nắm được trọng điểm.
“Năm bình hoặc sáu bình...” Vấn đề này khiến cho Roland hơi xấu hổ: “Nhiều nhất sẽ không vượt qua bảy bình.” Nguyên nhân chủ yếu ở chỗ độ đậm đặc của Acid Sulfuric dùng để tạo thành khinh khí trong bình khó mà khống chế được, chiết xuất Acid Sulfuric đến chín mươi tám phần trăm, lại trộn lẫn nước pha loãng thì quá lãng phí nhân lực quý giá của phòng thí nghiệm, bởi vậy đành phải chấp nhận như vậy.
“Loại khí thể giả kim này cực kỳ quý giá chứ?”
“Đúng là như thế. Nó khó mà bảo tồn được, lại tràn đầy nguy hiểm... ý là nói là khi vô ý thao tác.” Roland ho khan hai tiếng: “Cho nên bình khí chỉ có thể tồn trữ một năm, hơn nữa không được đánh, tháo ra hoặc đốt cháy, bằng không thì rất có thể sẽ phát sinh hậu quả nghiêm trọng khó có thể đoán trước được.” Hắn dừng một chút: “Mặc dù giá cả có chút quý, nhưng yên tâm, lần đầu tiên mua sắm khi khí cầu điều tra thì bình trữ khí sẽ do Biên Thùy Trấn cung cấp miễn phí, còn có thể tặng thêm một bộ quần áo ngụy trang chuyên dùng để điều tra.”