Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 282

Chương 282
Chương 282

Ngày thứ hai sau khi trở lại tòa thành trong Biên Thùy Trấn, Iron Axe đã đem toàn bộ tình báo mà hắn thẩm vấn ra được tới.

“Những người này chỉ là bộ đội tiền trạm của Deflick?” Roland nhíu mày hỏi.

“Đúng là như thế, thưa điện hạ.” Iron Axe gật gật đầu: “Chính như ngài suy đoán, phái từng chi dân binh tập kích Tây cảnh là sách lược tác chiến của Deflick Wimbledon. Ngoại trừ Tây cảnh ra, hắn còn dùng phương pháp y như vậy để đối phó Garcia Wimbledon của cảng Greenwater.”

“Bọn họ đều là bình dân?”

“Không hẳn, có tội phạm, có ‘con chuột’, nhiều nhất là dân chạy nạn vơ vét từ các nơi.” Hắn đáp: “Theo kỵ sĩ của quân địch nói, Deflick cường chinh những người này, đầu tiên là dùng mấy lời ngon ngọt ổn định bọn họ, sau đó cho uống lần thuốc đầu tiên. Bởi như vậy, bọn họ sẽ không thể không bị Deflick khống chế, muốn có được càng nhiều thuốc để giảm bớt thống khổ và nghiện.”

“Nhưng mà bọn họ không biết, một khi uống thuốc thì sẽ không còn khả năng cứu chữa.” Roland thở dài một hơi: “Uống nhiều thuốc chỉ có thể kéo dài thời gian sống thôi.”

“Đúng vậy, thưa điện hạ. Deflick cũng không có nói tác dụng phụ của thuốc cho dân binh, bọn họ đều cho là mình tác chiến cho tân vương, sau đó có thể được hắn ban cho thân phận và thù lao.”

“Mục đích của đội ngũ này là chỗ nào?” Roland hỏi.

“Biên Thùy Trấn.” Iron Axe nhanh chóng hồi đáp: “Bởi vì tước sĩ Vincent đã bỏ mình cho rằng thị trấn không có tường vây, dễ thực hiện mục đích đánh tiêu hao chiến, hắn dự tính một ngàn dân binh uống thuốc có thể đổi lại được chừng ba nghìn thương vong, chuyện này đối với Biên Thùy Trấn thì là một cái đả kích trầm trọng. Nhưng mà...”

“Nhưng mà cái gì?”

“Snark còn khai ra Deflick còn giao cho bọn họ một nhiệm vụ khác, đó là chia dân binh làm từng đợt công thị trấn, bảo đảm tự thân an toàn đồng thời quan sát phương thức ứng đối và hiệu quả tác chiến của ngài. Ta nghĩ... hẳn là hắn cũng đã chú ý tới chuyện kỵ sĩ lĩnh đội của đợt tập kích trước không có phản hồi.”

“Lần này vẫn là không có ai phản hồi.” Vương tử nhún nhún vai: “Nếu như là bộ đội tiền trạm dùng để tiêu hao, hai người này có biết kế hoạch tiến công tiếp theo của Deflick không?”

“Biết được không nhiều lắm, nhưng mà quy mô sẽ rộng hơn hai lần tập kích trước.”

Trong lòng Roland lập tức hận đến nghiến răng, đây đều là sức lao động, lại bị xem như pháo hôi từng đợt từng đợt tiêu hao sạch? Dù cho mình lông tóc không tổn hao gì chiến thắng địch nhân nhưng cũng là một hồi thắng thảm. So với chống đỡ Deflick xâm lược, chuyện quan trọng hơn là hắn phải ngăn trận chiến tranh không có ý nghĩa này lại, bằng không sau khi thống nhất Greyfort, hắn phải đợi bao lâu mới có thể để cho dân cư trở nên phồn thịnh một lần nữa?

“Khi Tà Ma Chi Nguyệt buông xuống, toàn bộ đường bộ Tây cảnh đều bị tuyết lớn bịt kín, đại bộ đội sẽ nửa bước khó đi, nếu dùng thuyền vận chuyện thì đội ngũ sẽ kéo cực kỳ dài, tốn hao cực lớn không nói, cũng dễ dàng bị chặn đánh nửa đường.” Hắn mở miệng nói: “Cho nên hắn muốn khởi xướng đợt tiến công này trong năm nay thì chắc chắn phải đi trước khi tuyết lớn mùa đông kéo đến. Vơ vét dân cư thì phải sớm hơn một ít, ít nhất cũng phải hoàn thành mộ binh dân binh trước mùa đông.”

“Ngài định...”

Roland nhắm mắt lại, ngẫm nghĩ một lát mới nói tiếp: “Ta muốn kéo dài trận chiến tranh này.”

“Phái sứ giả hoặc đưa thư ngoại giao cho hắn sao? Chỉ sợ Deflick Wimbledon sẽ không làm như ngài mong muốn.” Iron Axe trầm giọng nói.

“Không, làm như vậy tác dụng không lớn.” Hắn chậm rãi nói: “Muốn đối phương bỏ ý nghĩ tiến công thì một là giảm bớt dân cư hắn có thể vơ vét được, hai là khiến cho hắn nhận ra được tiêu hao chiến ý nghĩa không lớn, cũng kiêng kỵ Tây cảnh. Ta vốn tính toán để cho Barov sắp xếp thủ hạ đi tản tin tức khai hoang Tây cảnh, hấp dẫn dân cư bần cùng bên ngoài thành thị tự mình đi tới, nhưng mà bây giờ nó có hiệu lực quá chậm, hơn nữa cách này vô cùng bảo thủ. Muốn mang nhân khẩu đi trước Deflick thì nhất định phải như hành trình vương đô lần trước, chủ động đi đón, tuyển nhận bọn họ. Quan trọng nhất là Nam cảnh bị chiến hỏa giày xéo, tiếp theo là phương bắc vương quốc, chuyện này hẳn phải cần xuất động Đệ Nhất Quân đi làm.”

“Nếu như chỉ là tuyển nhận thì một tiểu đội năm mươi người là đủ.” Iron Axe không chút do dự nói tiếp: “Dù sao không phải là hoạt động ở xung quanh thành thị, cũng không cần lo lắng chính diện giao phong với kẻ địch.”

“Phương án cụ thể chờ ta đã suy nghĩ kỹ sẽ tìm ngươi nói chuyện.” Roland gật đầu nói.

Trong Biên Thùy Trấn phải có một chi bộ đội chủ lực trấn thủ, mà tiểu đội phái đi ra cũng phải trở về thị trấn trước khi Tà Ma Chi Nguyệt diễn ra. Trừ cái đó ra thì còn có vấn đề kim long và lương thực: Chích sách tích cực mời chào thì chắc chắn có thể kéo về càng nhiều dân cư hơn, nhưng chi phí cũng sẽ tăng theo cấp số nhân. Kế hoạch trước đây tiết kiệm chi phí, nhưng bây giờ nó có mục đích mạnh mẽ, việc thực hiện nó như thế nào phải được cân nhắc kỹ lưỡng.

“Nhưng mà điểm thứ hai ngài nói... nên làm như thế nào?”

“Đầu tiên là thả tin tức ra, trục xuất những bình dân tù binh về vương đô, như vậy Deflick có thể biết đại khái quá trình chiến đấu chính là uổng công vô ít, như vậy thì hẳn là hắn sẽ không liên tục thử nữa.”

“Đồng thời cũng bại lộ phương thức tác chiến bằng pháo của chúng ta.” Iron Axe lo lắng nói.

“Lọ cũng lộ không nhiều.” Roland gõ nhẹ lên mặt bàn: “Ngoại trừ đả kích viễn trình và uy lực kinh người ra thì hắn hoàn toàn không thể biết được nguyên lý, cũng sẽ không biết chế tạo.” Chỉ cần trình độ sản xuất vẫn còn dừng lại ở thời đại này thì cho dù hắn biết rõ cũng không thể đối kháng, đây là ưu thế áp đảo của vũ khí nóng đối với vũ khí lạnh, sẽ không vì ý chí, chiến thuật và nhân số mà thay đổi. “Hơn nữa những người này còn có thể đưa một bức thư cảnh cáo cho hắn.”

“Thư cảnh cáo?”

“Không sai, ta sẽ báo trước thời gian tiến công trong thư, sau đó đột tập vương đô trong ngày đó.” Vương tử nói từng câu từng chữ.

“...” Iron Axe há to miệng, qua một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, nghiêm túc hành lễ, nói: “Chỉ cần ngài mệnh lệnh, ta thề chết hoàn thành!”

“Thả lỏng đi, ta cũng không định cho ngươi đi chịu chết.” Roland cười cười: “Kế hoạch này không cần Đệ Nhất Quân tham dự, mà là do phù thủy chấp hành.”

Như thế nào mới có thể khiến cho Deflick sinh lòng kiêng kị Tây cảnh? Hắn nghĩ không có gì khiến cho đối phương cảm thấy rung động bằng trực tiếp đả kích hoàng cung. Chỉ cần Deflick nhận ra được mình cũng không an toàn thì lúc đó bất kỳ kế hoạch xuất binh nào cũng sẽ thu liễm ba phần.

Phương án mà Roland nghĩ ra đến từ nhảy dù truyền đơn đời sau, mà hắn, ngoại trừ đưa truyền đơn ra thì còn định đưa cho Deflick hai phát hàng không bom, cái gọi là đột tập chính là một đòn công kích từ trên trời giáng xuống, khả năng trực tiếp nổ chết tân vương cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà chỉ cần có thể phát ra được tác dụng uy hiếp thì coi như là hành động thành công.

Kể từ đó, đối phương còn có thể cố ý khởi xướng tiến công quy mô lớn nữa hay không cũng khó mà nói được.

Roland biết rõ, trận chiến tranh vương này cũng đã thay đổi, hắn không không còn nhỏ yếu như khi mới đến, cần phải ngụy trang che dấu chính mình. Bây giờ là thời điểm vạch trần bài trong tay, từng bước một đứng trên sân khấu chính trị của Greyfort, khiến cho dân chúng trong vương quốc chú ý tới sự tồn tại ccuar mình, cái này không có liên quan gì đến chuyện muốn biểu hiện mà là một loại tuyên truyền về lãnh địa và thế lực của mình.

Lấy được một cái vương quốc xác chết khắp nơi, toàn là phế tích không dùng được, hắn hy vọng thông qua loại biểu thị công khai này mà có thể khiến cho càng nhiều người đi Tây cảnh, đứng ở bên cạnh mình.

Khi thái dương rơi vào trong dãy núi, Roland đẩy cửa sổ văn phòng ra. Gió đêm quất vào mặt, không hề nóng rực mà mang theo một chút mát mẻ.

Mùa thu đến rồi.

………………………………………………………………………………

Bình Luận (0)
Comment