Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 306

Chương 306
Chương 306

Scroll đứng ở sau lưng Roland điện hạ, lẳng lặng nhìn dáng vẻ vẽ bản thảo của hắn. Ánh mặt trời mùa thu từ ngoài cửa sổ chiếu lên lưng, khiến cho nàng cảm thấy toàn thân như đang tắm trong một bồn nước ấm áp.

“À, ngoại trừ điện tử được mất, còn nội dung nào nữa chứ... online chờ, rất gấp.” Vương tử thỉnh thoảng viết vài chữ lên giấy, sau đó bắt đầu đỡ trán trầm tư, còn nói mấy câu như mê sảng khó hiểu. Mới đầu Scroll còn hơi bận tâm đến tình huống sức khỏe của đối phương, sau này mới phát hiện, cái này chỉ là thái độ bình thường khi điện hạ nhớ lại “tri thức”.

Nhưng mà triệu chứng hôm nay nghiêm trọng hơn trước đây nhiều.

Đáng tiếc mình không giúp được hắn... Scroll khẽ thở dài, trong phương diện này, trong số phù thủy, người có thể trợ giúp hắn sợ là chỉ có mình Anna. Nàng đã ghi nhớ nội dung mấy trang điện hạ viết lúc trước, nhưng mà cũng chỉ là ghi nhớ thôi, những kiến thức này cao cấp hơn so với số học và lý luận tự nhiên trước đây nhiều, chỉ đọc một lần cũng có thể khiến cho người ta hoa mắt chóng mặt, khó trách điện hạ sẽ khó xử như thế.

“Nếu không hôm nay đi ra ngoài dạo?” Scroll nhịn không được mở miệng nói.

Roland bất lực vứt bút xuống, tựa lưng vào ghế ngồi, thở dài ra một hơi: “Ta rất hâm mộ ngươi, có năng lực gặp qua là không quên được, nếu như ta có thể giống như ngươi thì đâu còn sợ kiểm tra nữa. Đã thi đậu trường đại học trọng điểm, đi lên đỉnh cao của cuộc sống lâu rồi.”

Nàng tự động bỏ qua nửa câu sau của đối phương: “Điện hạ ở hoàng cung cũng phải kiểm tra sao?”

“Đúng vậy, nếu không thì sao chia ra được vương tử nào vĩ đại hơn.” Hắn lầm bầm nói.

“Thật ra thì có đôi khi không phải chuyện gì cũng nhớ kĩ mới tốt.” Scroll mỉm cười nói: “Ví dụ như những lần gặp chuyện không may, đau lòng và khổ sở, quên đi thì sẽ vui vẻ hơn.”

Khi ở quận Hải Phong, bởi vì thân phận bần dân của mình, vô số lần bị làm nhục và đánh đập. Cho tới bây giờ nàng vẫn còn nhớ rõ những chỗ bị đánh, sắc mặt phẫn nộ vặn vẹo của người đánh mình, còn có cảm giác đau đớn của từng nắm đấm đánh tới. Cho đến khi được thuyền trưởng già què chân che chở thì cuộc sống của nàng mới hơi chuyển biến tốt đẹp. Trên thực tế thì chỗ như xóm nghèo, mỗi ngày đều có người chết vì cướp đoạt, đánh nhau, hoàn toàn không ít hơn chết đói khi đông đến.

Trong một khoảng thời gian rất dài, nàng từng vô cùng chán ghét mình, tại sao tất cả cực khổ đều rõ mồn một trước mắt. Bởi vì cảnh tượng trong trí nhớ quá rõ ràng, nửa đêm, mỗi khi gặp ác mộng thì gần như đều đang lặp lại quá khứ khó có thể chịu được đó. Sau này, đợi khi nàng trưởng thành, nàng thức tỉnh năng lực nhánh là Ma Lực Chi Thư thì mới hiểu được hóa ra trí nhớ vượt xa người thường là do thân phận phù thủy đem đến.

Đại khái Roland cũng đoán được nội dung mình nghĩ, nở một nụ cười mang ý xin lỗi: “Ngươi nói cũng không sai.”

Scroll lập tức cảm thấy một dòng nước ấm chảy qua trong lòng.

Có rất ít người sẽ quan tâm tới phù thủy đang nghĩ gì, chứ đừng nói chi là đối phương còn là một quý tộc vương thất thân phận hiển hách.

“Không sao, những chuyện đó đã qua, điện hạ.”

Roland Wimbledon hoàn toàn khác những quý tộc mà nàng đã gặp... không, phải là hoàn toàn khác với những người mà nàng đã gặp. Hắn có tri thức bác học, nhưng mà toàn muốn truyền thụ cho người khác, thân phận của hắn cao quý nhưng lại không có thái độ lạnh lùng không thân thiện với ai. Hắn được mọi người truy phủng, làm việc thì hoàn toàn có thể tùy ý làm bậy nhưng hắn không chỉ không có làm như vậy mà ngược lại còn quan tâm đến tâm trạng của đối phương.

Một thị trấn hoang vắng nghèo khó, trong một năm thì xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, những phù thủy cũng nhận được bình yên và tự do mà họ khát vọng đã lâu, những điều này là do Roland điện hạ ban tặng. Nếu như không tự mình trải nghiệm, nàng hoàn toàn sẽ không tin tưởng thế gian này sẽ có người thống trị như vậy.

Bây giờ, Scroll phát hiện ý nghĩ của mình đã thay đổi từng chút một, trước kia nàng cũng không đồng ý chuyện điện hạ cưới vợ là phù thủy, nhưng mà giờ phút này nàng lại cảm thấy cho dù điện hạ cưới người nào thì đều có thể leo lên vương tọa Greyfort, hắn dựa vào không phải là những quý tộc thủ đoạn bình thường, tham quyền đoạt lợi, mà là những nhân dân đang ủng hộ hắn để mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho mình.

Nàng mơ hồ cảm nhận được lực lượng này mạnh mẽ hơn bất cứ thế lực nào trước đây.

“A a, thôi.” Roland đột nhiên vuốt vuốt đầu: “Đây là nội dung của một tờ cuối cùng.”

“Ngày mai chép tiếp sao?”

“Không, giao nhiêu đây cho hắn, lại kèm theo một quyển giáo trình vật lý, cũng đủ hắn nghiên cứu một thời gian.” Điện hạ rút ra một tấm giấy mới, nhanh chóng viết vài cái chữ to: “Dù sao cũng là sách vở từ thời đại viễn cổ, thiếu hơn phân nửa cũng rất bình thường đúng không?”

Scroll cầm lấy trang giấy, chỉ thấy trên đó viết tên của quyển sách “Hóa học trung cấp – bản thiếu”.

...

Khi đã nhớ hết, nàng rời khỏi văn phòng, chuẩn bị đi Toà thị chính thì cảnh sắc hoa mỹ của hậu hoa viên hấp dẫn sự chú ý của nàng.

Khi tường bên ngoài thành bảo được xây dựng xong, bây giờ sân sau đã lớn chừng bằng quảng trường của thị trấn. Không đến một tuần, trong đó đã có thực vật với đủ loại kiểu dáng. Chắc chắn đây là kiệt tác của Foliage.

Scroll men theo lối đi do cây ô liu tạo thành, từng bước đi về phía sâu trong vườn, đi qua một dãy ruộng mía rậm rạp, cô nhìn thấy Foliage đang ngồi nghỉ bên ao nhỏ.

Đối phương không có thắt tóc bím như bình thường mà để cho mái tóc màu xanh biết xõa trên đầu vai, hai chân trắng noãn của nàng khẽ quẩy tạo thành bọt nước, trong tay đang cầm hạt lúa mạch đã bị đập nát, thỉnh thoảng ném cho những bầy cá bơi qua bơi lại. Mỗi khi có cá chạy tới vờn quanh ngón chân của nàng thì Foliage sẽ nhịn không được mà cười khẽ một tiếng.

“Chân của ngươi khỏi rồi?” Scroll ngồi xuống bên cạnh nàng.

“A, Scroll lão sư.” Nàng mở to hai mắt, sau đó gật đầu cười nói: “Vâng, tiểu thư Nanawa đã khôi phục nó lại như cũ, rốt cuộc thì mùa đông ngón chân sẽ không bị đau nữa.”

“Tất cả thực vật trồng trong hoa viên đều do ngươi biến đổi sao?”

“Ừ.” Foliage vui vẻ nói: “Bên đó là lán trồng nho, còn đây là cây ăn trái và hoa màu. Ta cũng xin điện hạ đưa một đợt phân trộn đến, dùng để thử nghiệm xem hiệu quả hấp thu của cây trồng mới. Ngoài ra, ở khu vực cây ăn trái có hàng chục tổ chim, tất cả các loài chim đưa tin mà Honey chăn nuôi đều ngủ trên đó.”

Scroll âu yếm vuốt ve mái tóc dài của nàng: “Ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ là phù thủy đầu tiên của Hội Cộng Trợ tiến hóa, dù sao khi ở trong dãy núi tuyệt cảnh, năng lực ngươi thể hiện ra đã không kém Hacara.”

“Điện hạ nói tiến hóa đến từ sự hiểu rõ về năng lực của bản thân, tế bào thực vật đúng là khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Nhưng rất lâu trước đây ta đã cảm nhận được rồi, chúng nó vốn phải là một thể hoàn chỉnh. Người xem, một bó cỏ nhỏ ngưng tụ thành một đám, có thể biến hóa thành dây mềm, nếu như chúng nó đều không giống nhau thì sao có thể kết hợp lại với nhau được?”

Scroll há to miệng, không biết là nên an ủi nàng hay là nên tán đồng lời nói của nàng, cuối cùng đành phải nói: “Năng lực của ngươi dù không tiến hóa thì cũng có thể làm được rất nhiều chuyện cho điện hạ.”

“Ta cảm thấy nó cách ta cũng không xa xôi.” Foliage lắc đầu, trong ánh mắt lóe ra hào quang sáng ngời: “Động vật là sinh mệnh, thực vật cũng là sinh mệnh, thậm chí ngay cả bộ phận tạo thành chúng nó cũng là sinh mệnh... chim bay cần cây cối để xây tổ, phân và nước tiểu của chúng nó cũng có thể dưỡng dục cây cối, một khu rừng rậm có thể cung cấp cho nhu cầu của vạn vật, đồng thời cũng sẽ được vạn vật làm dịu mà mở rộng ra.” Nàng dừng một chút: “Nhìn hoa viên này, ta cảm thấy được, ta đã tìm được hướng đi.”

………………………………………………………………………………...

Bình Luận (0)
Comment