Khinh khí cầu bay trên độ cao hơn hai ngàn mét, đây là khoảng cách mà Lightning đo được với đường bay thẳng.
Chỉ cần ngẩng đầu thì nàng có thể nhìn thấy tầng mây gần trong gang tấc, như là từng đám bông rời rạc, nhưng mà muốn đụng được nó thì còn phải bay lên chừng vài trăm mét nữa.
Toàn bộ khinh khí cầu bị phủ lên một lớp phủ màu xanh làm, nhìn từ đằng xa thì giống bầu trời như đúc. Mà mình cũng mặc trang phục ngụy trang, ngay cả “Đông Phong số 1” cũng như thế. Theo yêu cầu của điện hạ, trận tập kích bất ngờ này phải làm được đột nhiên và bí mật, cho nên khi còn chưa tới bến tàu Silverlight City thì Đệ Nhất Quân đã đi rời thuyền, hành quân trên đường bộ đến mặt sau của vùng rừng núi.
Dưới sự giám thị của Sylvia, lộ tuyến hành động của đội ngũ tránh được tất cả ánh mắt, từ đầu tới cuối hoàn toàn không có khiến cho bất cứ người nào chú ý tới. Sau khi xây dựng xong doanh trại, hôm sau, The Looking từ từ lên không, bắt đầu chấp hành nhiệm vụ ném.
Tính luôn một tuần đi đường, hôm nay vừa khéo là đầu tháng giữa mùa thu.
Bóng trắng đang bay trước khinh khí cầu đúng là Macy, bởi vì trong giỏ treo không tiện quan sát, nàng nhận nhiệm vụ dẫn đường và điều tra. Sau khi biến thành diều hâu đuôi trắng, dù cho đang ở trên không trung thì nàng cũng có thể nhanh chóng phân biệt ra được con đường nối liền thị trấn với xe ngựa đang chạy trên đường, ở điểm này, mắt ưng tốt hơn kính viễn vọng nhiều.
Cũng may là nàng không thể điều chỉnh được địa điểm bom rơi, Lightning thầm nghĩ, nếu không thì mình không còn chuyện gì để làm.
“Mệt mỏi sao?” Anna dựa vào giỏ treo hỏi: “Đến nghỉ ngơi một lát đi, dù sao nơi này không có ma quỷ xuất hiện.”
Cô gái nhỏ lắc đầu: “Với tốc độ này thì ta có thể bay cả ngày.”
“Có phải là có chút căng thẳng không?” Wendy cũng nhích lại gần.
“Không có.” Nàng bĩu môi: “Ta đã luyện tập nhiều lần, suy cho cùng thì hoàng cung lớn như vậy, hoàn toàn không có khả năng ném lệch.”
“Phải không?” Wendy cười cười: “Không cần biết như thế nào, đừng có cố quá, điện hạ nói an toàn đệ nhất. Hơn nữa... chuyện xảy ra khi đi điều tra doanh địa của ma quỷ không phải lỗi của ngươi.”
“Cái gì, ta...”
Đối phương dùng giọng điệu ôn nhu nói: “Ai cũng có thể nhìn ra mấy ngày nay ngươi luôn uể oải, nhưng mà cũng không phải là ngươi e sợ chiến đấu mà là không am hiểu chiến đấu thôi, đổi thành ta thì cũng không chắc có thể làm được tốt hơn ngươi.”
“Đúng vậy, Nightingale vốn có phản ứng và thân thủ tốt, đa số phù thủy đều không làm được như vậy.” Anna cũng an ủi: “Ngươi đi vào nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa điều chỉnh điểm rơi của bom cần hao phí ma lực cũng không nhỏ.”
Thấy hai người đều nói như vậy, Lightning khẽ hừ nhẹ một tiếng, cụp đầu bay vào trong giỏ treo. Còn chưa đáp xuống thì đã bị Wendy kéo vào trong ngực: “Không ai sẽ trách ngươi, cho nên ngươi cũng không cần trách mình, biết không?”
“Ừ...”
...
Bay cho tới trưa, Macy vỗ cánh bay về The Looking, báo cáo cho ba người: “Vương đô của Greyfort ở ngay phía trước, chúng ta sắp đến.”
Lightning bay ra khỏi giỏ treo, giơ kính viễn vọng lên, giống như Roland điện hạ nói, tường thành to lớn đồ sộ của vương đô, cho dù ở trên bầu trời cũng có thể phân biệt rõ ràng, nó giống như là một dây nhỏ màu xanh, xiêu xiêu vẹo vẹo miêu tả phạm vi ngoại thành. Ở trung tâm của khối màu xám, những đốm trắng to bằng móng tay đặc biệt bắt mắt.
Dựa theo kế hoạch, họ nên vãi truyền đơn trước, sau đó mới ném Đông Phong số 1 xuống. Nhưng mà qua mấy lần ném thử, họ phát hiện, ở độ cao hai ngàn mét thì hoàn toàn không thể khống chế hướng trang giấy bay xuống, dù cho kẹp thêm vật nặng cũng không được. Nếu như hạ thấp độ cao thì dễ dàng bị người ta phát hiện, dù sao The Looking có thể tích lớn, lại thêm trên trời không ngừng có giấy bay xuống, dưới ánh nhìn của mọi người thì khó mà che giấu bản thân mình được.
Bởi vậy cuối cùng vương tử điện hạ hủy bỏ khâu rãi truyền đơn, ngược lại giao cho Tassa đi tuyên truyền tin tức, họ chỉ cần ném bom xuống cung điện là được rồi.
Wendy khống chế khí lưu, để cho giỏ treo vững vàng ngừng ở trên không trung trên vương đô.
“Chuẩn bị xong chưa?”
“Kéo van đi.” Lightning gật gật đầu.
Sau đó nàng chỉ nghe được một tiếng ông, thân bom trầm trọng đã rời khởi giỏ treo, rơi thẳng xuống phía dưới. Bởi vì sức nặng chợt giảm, khinh khí cầu bay vọt lên một đoạn.
Đối với trình tự kế tiếp, nàng đã thuộc làu.
Dù giảm tốc ở đuôi Đông Phong số 1 được mở ra dưới tác dụng của luồng không khí, Lightning nhanh chóng bắt kịp quả bom và bắt đầu sửa lại quỹ đạo của nó từng chút một.
Đối với phù thủy của Hội Cộng Trợ thì vương đô cũng không xa lạ gì, trước khi lên đường đến vùng đất man hoang để tìm kiếm Thánh sơn thì họ đã từng ẩn nấp trong xóm nghèo của thành thị này vài tháng. Một là vì gom góp thức ăn, hai là vì mời chào máu mới, Soria và Echo gia nhập Hội Cộng Trợ lúc đó. Tuy Lightning không có trải qua những chuyện này nhưng cũng thường nghe nàng nhắc tới, so với những thành thị khác, vương đô cực kỳ nghiêm khắc với việc săn bắt phù thủy, trên khu quảng trường bậc thang ở ngoại thành, gần như mỗi tháng đều có phù thủy bị xử tử. Bởi vậy họ ở lại đây ít nhất, bởi vì chờ lâu thêm một ngày thì phải chịu thêm một phần đau khổ khi mất đi tỷ muội.
Lightning không có bất kỳ hảo cảm nào với đô thành phồn hoa này, giả như có thể ném bom xuống đỉnh đầu Deflick, hoàn toàn chấm dứt sự thống trị của hắn thì nàng cũng sẽ vui vẻ làm như vậy, đổi thành Roland thống trị vương quốc Greyfort thì chắc chắn những bi kịch này sẽ không diễn ra.
Bây giờ nàng có mộ cơ hội để sửa đổi sai lầm.
Tiếng gió thổi o o bên tai, cảnh tượng trên mặt đất không ngừng mở rộng, từng chi tiết của khu hoàng cung ở nội thành cũng dần dần hiện ra ở trước mắt Lightning.
Đối với nhà cửa thấp bé của bình dân, quy mô kiến trúc của cung điện phải khổng lồ hơn nhiều, chủ thể của nó bao gồm một đại điện mái vòm, một tòa nhà yến tiệc và một lâu đài tháp cao, kèm theo những khu phụ trợ khác như chuồng ngựa, trại lính, nhà kho, cái gì cần có đều có… sợ bốn vách tường dốc đừng, nóc nhà có kết cấu phức tạp, không dễ kích nổ nên điện hạ chọn đại điện của hoàng cung làm mục tiêu công kích.
Theo độ cao nhanh chóng giảm xuống, cũng đến lúc phải bỏ dù giảm tốc. Lightning kéo cơ quan, để cho dù thoát ly thân bom, đồng thời ôm lấy nó, nhanh chóng trèo lên.
Trước khi đi, vương tử điện hạ nhiều lần dặn dò, nhất định phải bay lên vị trí đủ cao, đủ an toàn trước khi bom rơi xuống đất, tuyệt đối không được quay đầu nhìn lại khi nó nổ mạnh, nhưng cô gái nhỏ vẫn không kìm nén được lòng hiếu kỳ, kìm lòng không được cúi đầu xuống.
Chỉ thấy một ánh sáng chói mắt sáng lên trên nóc điện, cũng nhanh chóng căng phồng lên.
Hào quang nóng sáng biến thành màu đỏ cam rực rỡ rồi biến mất trong làn khói mù mịt, quá trình này chỉ kéo dài chưa đầy một hơi thở, sau đó một tiếng nổ chói tai đột nhiên vang lên bên tai, suýt chút nữa khiến nàng mất thăng bằng.
Cũng không phải là Lightning chưa từng chứng kiến chiến trường lửa đạn nổ vang, nhưng so với những vũ khí đáng sợ có thể bắn ra bi sắt đó, tiếng nổ của Đông Phong số 1 gấp bội chúng nó cộng lại.
Sương mù từ cột và cửa sổ bốn phía điện phun trào ra, nuốt sống sân và hành lang bên ngoài. Chỉ chốc lát sau, lấy điểm rơi của bom làm trung tâm, mái vòm hình tròn xuất hiện mấy vết rạn.
Lightning không khỏi ngừng lại, nín hơi nhìn khoảng khắc cuối cùng của nó.
Những đường vân màu đen này giống như mực nước chảy loạn, trong nháy mắt thì hiện đầy cả mái, sau đó rốt cuộc nóc cũng không thể chống được nữa, ầm ầm đổ sụp xuống dưới, một đám bụi mù nồng nặc bay lên.
Dưới uy lực kinh người của Đông Phong số 1, đại điện của hoàng cung sụp đổ.