Ngày thứ ba, sau khi khinh khí cầu cỡ lớn được lắp ráp hoàn thành, cũng đã đến lúc lên đường thăm dò di tích.
Khinh khí cầu mới được đặt tên là The Far Sight, giỏ treo to lớn có thể dung nạp nhiều phù thủy hơn, đồng thời bốn phía được bao lại bởi vải bạt, tránh cho gió lạnh và tuyết lớn bay vào.
Từ suy nghĩ áp dụng hành động càng sớm thì càng an toàn cho nên sau khi tạm biệt Roland, các phù thủy nhóm đồng loạt leo lên khinh khí cầu, từ hậu hoa viên của thành bảo bay lên không, xuất phát đi đến chỗ tháp đá.
Vì khi gặp được nguy hiểm thì có thể nhanh chóng đáp xuống đất đón địch, lần này The Far Sight bay rất thấp, gần như là lướt qua nóc nhà thị trấn. Đa số lĩnh dân đều nhìn thấy "kỳ cảnh” này, không ít người kinh ngạc đứng im tại chỗ, còn có người hô to Roland điện hạ vạn tuế —— đại khái trong mắt bọn họ, kỳ tích như thế này chỉ có lãnh chúa Biên Thùy Trấn mới có thể sáng tạo ra. Khi bay qua đoạn tường thành phía tây, binh sĩ Đệ Nhất Quân cùng nhau hành lễ với không trung, cho dù là Lightning hay là Macy bay bên cạnh đều là phù thủy mà bọn họ quen mặt, đặc biệt là cô gái nhỏ Lightning thường chỉ dẫn hướng bắn cho đội pháo binh, được các binh sĩ reo hò nhiệt liệt.
Rất nhanh, trong bông tuyết tung bay rải rác, The Far Sight ném thị trấn lại sau lưng, đi vào khu vực rừng rậm Dodge.
Tilly đứng một bên giỏ treo, nhìn khu rừng rậm vô biên xa xa.
Tiếp theo, trận tuyết tà nguyệt sẽ biến thế giới này trở nên trắng phao, chạc cây trên đỉnh cổ thụ đều bị tuyết đọng bao phủ, nhìn giống như là một cái đài cao từ dưới đất mọc lên, vuông vức và rộng lớn. Một bên khác thị giác là dãy núi núi non trùng điệp, trong sương mù mông lung hiện ra một màu nâu xanh, nhìn không thấy chân núi nối liền với mặt đất, nơi xa, sơn phong lên xuống chập trùng giống như là trôi nổi ở giữa không trung.
"Cảnh sắc thật đẹp." Shavi than thở: "Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy tuyết lớn bao trùm Tây cảnh."
"Ngươi là phù thủy Tây cảnh?" Wendy hiếu kỳ nói.
"Ta vốn ở Fallendragon Ridge, chỗ ấy gần phương nam, mùa đông rất ít khi có tuyết rơi. Sau này nghe được tin tức đại nhân Tilly khai thác Đảo Trầm Thụy truyền tới thì ta mới lén đi thuyền đến cảng Greenwater, tụ hợp với phù thủy khác."
"Thì ra là thế." Wendy cười lắc đầu: "Vương tử điện hạ chúng ta vẫn luôn phàn nàn tại sao lời đồn Hội Cộng Trợ định cư Biên Thùy Trấn truyền ra nhưng lại mãi không có phù thủy đến đây... suy cho cùng thì do hắn chậm một bước."
"Ài, các ngươi cũng có lan tin tức triệu tập phù thủy sao?"
"Bọn họ có, đáng tiếc nhân thủ không giỏi lắm, vừa tới Fallendragon Ridge thì đã bị ta chú ý tới." Ashes đắc ý nói: “Ta còn bắt được một người ở Silverlight City. Hình như tên là Tassa?"
"Ngươi cũng là phù thủy, đương nhiên sẽ chú ý tới lời đồn kỳ quái này." Andrea bĩu môi: "Nếu như không gặp đại nhân Tilly thì nói không chừng ngươi đã đi theo Biên Thùy Trấn lâu rồi."
"Ta sẽ không vì Roland điện hạ —— "
"A…" Nàng bắt chước giọng điệu của đối phương, nói: "điện hạ... nói rất là thuận miệng hén."
"Phốc." Tilly không nhịn được cười ra tiếng, hôm qua còn thấy nàng vẻ mặt rầu rĩ không vui, bây giờ nhìn lại thì có vẻ như lại khôi phục thái độ bình thường. Ở trong Đảo Trầm Thụy, dám tìm Ashes gây sự thì chỉ có Andrea xuất thân hiển hách: "Không cần biết là ở Đảo Trầm Thụy hay là ở Biên Thùy Trấn thì cũng đều là đồng bào của chúng ta, không cần phân biệt."
Nàng quay đầu lại, đưa mắt nhìn một lượt các phù thủy.
Trước khi xuất phát, mọi người đã tìm hiểu năng lực của đối phương, để khi gặp kẻ địch thì có thể phân phối nhiệm vụ hợp lý hơn. Có thể nói phù thủy chiến đấu ở Biên Thùy Trấn còn lâu mới nhiều như Đảo Trầm Thụy, thậm chí đa số phù thủy đều không thích hợp chiến đấu. Nhưng mà các nàng đã không ngừng cố gắng mới có thể xây dựng thị trấn thành dáng vẻ bây giờ.
Tilly đưa mắt nhìn Anna. Nếu như phải chọn ra một phù thủy khiến cho nàng ấn tượng sâu sắc nhất trong số bọn họ thì sẽ là người phụ nữ thức tỉnh thành phù thủy ở biên thùy, ảnh hưởng Roland rất nhiều này.
Chỉ cần đứng ở bên người nàng thì mình có thể cảm nhận được một cảm giác trầm ổn và bình thản khó mà nói nên lời được, cảm giác này là lần đầu tiên gặp được, nếu nhất định phải hình dung ra thì nó giống như là nằm trên một vùng quê rộng lớn, sau lưng là mềm mại và kiên cố, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng yên tâm.
Ngoại trừ Roland, Anna không nói nhiều với người ngoài, biểu cảm cũng rất ít thay đổi, nhưng chỉ cần đứng trong phù thủy thì nàng rất khó bị người ta xem nhẹ.
Hơn nữa nghe Sylvia nói, Anna cũng là phù thủy tiến hóa sớm nhất Biên Thùy Trấn, có được ma lực khổng lồ kinh người, có thể tùy tâm sở dục biến hóa hình thái lửa đen, cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa còn là phù thủy đầu tiên đọc xong ‘Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên’, chuyện này khiến cho Tilly như tìm được tri kỷ.
Trong mùa đông này, nếu mình có thể cùng nàng ngồi quanh lò sưởi, thảo luận tri thức thần kỳ trong sách vở, hẳn là một chuyện vô cùng vui sướng. Tilly cũng rất mong chờ khoảnh khắc đó.
Ngũ vương nữ dời ánh mắt qua Lightning bên ngoài giỏ treo, thân là con gái của Thunder, nàng có rất nhiều chỗ giống nhà thám hiểm đệ nhất Fiordland. Hoạt bát, hiếu kì, năng động, nàng trời sinh đã thích hợp bay, Tilly nghĩ, chỉ có bầu trời rộng lớn bát ngát mới có thể chứa đựng được trái tim rong ruổi không thôi của nàng. Tuy Thunder hi vọng con gái mình có thể thành thành thật thật sống hết đời, nhưng sau khi nhìn thấy cô gái nhỏ, Tilly biết, nàng nhất định phải trở thành một nhà thám hiểm, nói không chừng thành tựu sẽ còn vượt qua phụ thân của nàng.
Những gì mình có thể làm cũng chỉ là cố hết sức bảo vệ nàng.
"Chúng ta sắp đến." Đang nghĩ ngợi, Lightning đã bay sát vào một bên giỏ treo, nói với mọi người.
"Đi vào nghỉ ngơi một chút đi." Wendy ân cần nói: "Miệng của ngươi bị đóng băng tái luôn kìa."
"Không sao, chỉ dính chút trên mặt thôi." Nàng vỗ vỗ gương mặt trắng hồng: "Cũng may có khăn quàng cổ điện hạ tặng, lỗ tai không có lạnh chút nào."
Trên đường đi cũng không có gặp được ma quỷ hung ác, thỉnh thoảng tà thú qua lại trong rừng rậm sẽ ngẩng đầu gào thét hai tiếng, nhưng hiển nhiên chúng nó không có năng lực công kích đến khinh khí cầu trên trời, bởi vậy nửa đoạn lộ trình coi như thuận lợi. Nhưng mà khi The Far Sight tới trên khu vực cần tới, tất cả mọi người bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Chỉ thấy khu vực rừng rậm này như bị thứ to lớn gì quét ngang qua, khắp nơi đều là thân cây và nhánh gãy, tuyết đọng bị quét ra, hỗn hợp với bùn đất, nhìn cực kỳ lộn xộn.
"Tháp đá đâu?" Ashes hỏi.
"Vốn ở nơi đó." Lightning chỉ khu đất trống dưới chân, trong giọng nói tràn đầy không tin: "Nó... không thấy."
Tilly nhìn hướng nàng chỉ, trên mặt đất để lại một lỗ trống cực lớn, đen nhánh không nhìn thấy đáy, giống như có người mở ra một cái đường hầm tiến về vực sâu ở chỗ này. Nhưng mà căn cứ kích thước cửa hang thì người mở nó có hình thể lớn đến kinh người.
"Sylvia, nhìn xem trong hang có thứ gì không."
Sylvia nhíu mày lại, sắc mặt rất khó coi: "Một con... một con quái vật có hình dạng giống như là giòi bọ, nó đang di chuyển về hướng tây bắc, khoan đã, di tích ở trong bụng của nó!"
"Cái gì, trong bụng?" Ashes kinh ngạc nói.
"Không sai, ta thấy được tháp đá... còn có quan tài băng mà các ngươi nói." Nàng cẩn thận nói: "Trời ạ, nó nuốt toàn bộ di tích!"
Tiếp theo nên làm cái gì? Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Tilly.
"Ngoại trừ côn trùng ra, không có những thứ khác sao?" Ngũ vương nữ trầm giọng hỏi: "Đặc biệt là ma quỷ."
"Ừm... còn có một số tà thú, nhưng mà đều ở trong bụng của nó, nhìn như đã chết." Sylvia quan sát rồi lắc đầu.
Tilly suy tư một lát, quả quyết nói: "Bây giờ chúng ta hạ xuống. Chia ra hai nhóm, một nhóm thủ ở bên ngoài, một nhóm khác đi theo ta vào trong hang, giết chết cự thú, lấy lại quan tài băng.”
………………………………………………………………………………...