Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 336

Chương 336
Chương 336

"Tilly, ngươi không thể ——" Ashes vừa muốn ngăn cản thì bị nàng cắt ngang.

"Muốn đi vào trong hang thì nhất định phải dựa vào phù thủy có khả năng bay chở người ra ngoài." Tilly lung lay chiếc nhẫn trên ngón tay: "Mặc dù gánh vật nặng thì ma lực tiêu hao sẽ tăng nhiều nhưng ít ra ta có thể chở thêm một một phù thủy nữa, chuyện này cực kỳ quan trọng với hành động —— dẫn thêm được một phù thủy, chúng ta có thể ứng phó thêm nhiều tình huống." Nàng dừng một chút, nhìn về phía phù thủy Biên Thùy Trấn: "Anna, Lightning, Macy, ta cần các ngươi trợ giúp."

Ba người không có dị nghị, cô gái nhỏ còn tỏ vẻ kích động.

Tilly hơi thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy thì người đi xuống đáy hang sẽ có thêm Ashes, Shavi, Sylvia, tỷ muội còn lại nhờ các ngươi trông chừng cửa hang trên mặt đất."

"Tilly đại nhân, để ta đi theo ngài đi." Andrea mở miệng nói.

"Lỡ như gặp đàn tà thú, sợ là một mình Nightingale không thể lo hết được." Nàng lắc đầu: "Ngươi và nàng một xa một gần, vừa khéo có thể phối hợp lẫn nhau."

"Yên tâm đi, ta sẽ giữ vững lối ra cho các ngươi." Nightingale rất tự tin: “Cho dù là ma quỷ hay là tà thú, đều không thể tới gần nơi đây một bước."

Tilly suy tính rất rõ ràng, có thể có bao nhiêu phù thủy xuống dưới thì được quyết định bởi khả năng chở của phù thủy biết bay. Đầu tiên, thứ nặng nhất là "quan tài băng", nếu không thể tỉnh lại tại chỗ thì nhất định phải cắt nát đem đi, ít nhất cũng tương đương với trọng lượng của hai đến ba phù thủy, chỉ có lá chắn vô hình của Shavi mới có thể kéo được vật thể nặng như vậy.

Ma Lực Chi Nhãn của Sylvia thì nhất định phải có, không có nàng, bọn họ hoàn toàn tìm không được vị trí chính xác của phế tích trong bụng quái vật. Năng lực cắt chém và làm nóng của Anna cũng giống như thế, nhưng hai người bọn họ đều không thể bay, cũng may là trọng lượng nhẹ, có thể để cho Macy biến thành chim ma chở. Cuối cùng chính là kẻ siêu phàm Ashes, người có thể chiến đấu ổn định trong bất kỳ tình huống gì, phụ trách canh chừng sau lưng.

Lightning tuy bay được nhưng mà theo lời nàng nói, một khi chở thêm người thì độ cao sẽ giảm nhiều, chỉ sợ bay không ra khỏi cái hang thâm thúy này. Ưu thế của nàng ở chỗ tính linh hoạt cực cao và tốc độ, có thể cảnh giới, dò xét và giáp công.

Tầm quan trọng của mấy phù thủy này gần như không thể thay thế, thiếu một người đều sẽ khiến cho chuyện trở nên cực kỳ khó giải quyết, bởi vậy mình xuống dưới cũng không phải là xúc động nhất thời mà là quyết định sau khi đã suy tính kỹ.

Về phần Andrea... ở trong khoảng cách gần thì nàng có lực phá hoại cực kì kinh người, chỉ khi nào gặp gỡ khu vực chật hẹp đưa tay không nhìn thấy năm ngón thì năng lực của nàng mới sẽ giảm đi nhiều, không bằng ở lại thủ trên đất với Nightingale, phòng tà thú xung quanh.

Cũng không phải Tilly không có nghĩ đến chuyện từ bỏ cứu viện, dẹp đường hồi phủ. Nhưng trong lòng nàng luôn có dự cảm bất an, tại sao địa khu xung quanh đều hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng mà chỉ có di tích tháp đá này? Đặc biệt là hướng cự thú bò —— nàng nhìn qua hướng dãy núi tây bắc, sau lưng nó chính là nơi ở của ma quỷ.

Chẳng lẽ giữa hai chuyện này có liên quan đến nhau?

Khinh khí cầu được Wendy và Anna khống chế nhanh chóng hạ xuống vững vàng, Tilly dứt bỏ tạp niệm trong đầu, xem xét kế hoạch lại một lần nữa, thở sâu, gằn từng chữ: “Chúng ta xuất phát.”

Cái hàng này sâu hơn dự tính của nàng, trong hang cao chừng bằng một tòa nhà hai tầng, lúc bắt đầu là thẳng xuống, không lâu sau thì bắt đầu nghiêng, cuối cùng tạo thành một cái đường hầm. Bùn đất xung quanh tỏa ra một mùi khó ngửi, đến gần thì còn có thể nhìn thấy chất lỏng dính dính ngoài mặt bùn đất nhỏ xuống, giống như là vệt ướt nơi con ốc sên bò qua.

Theo đoàn người tiếp tục thâm nhập sâu, tia sáng chiếu vào trong hang dần biến mất, toàn bộ đáy hang ngoại trừ nơi được mấy bó đuốc yếu ớt chiếu sáng ra ra thì những nơi khác đen kịt. Không riêng như thế, tiếng gió gào thét cũng trở nên yên tĩnh, cảm giác rét lạnh dần dần bị nhiệt độ đất thay thhees, Tilly cảm thấy thân thể đang ấm lại.

Nhìn ánh lửa chợt xa chợt gần, nàng không khỏi liên tưởng tới đom đóm.

"Cự thú ở ngay phía trước." Đúng lúc này, Sylvia nói khẽ.

Nhưng mà không cần nàng nhắc nhở thì mọi người cũng đều biết mình cách mục tiêu không xa —— từng tiếng vang kỳ quái từ sâu trong hang vọng ra, có chút giống tiếng xào xạc khi gió thu thổi qua rừng cây, lại giống như là tiếng gặm ken két.

"Hạ xuống đi." Nàng ra hiệu cho Ashes phía sau vung vẩy bó đuốc hai lần, sau đó khống chế ma thạch hạ thấp độ cao, cho đến khi hai chân chạm vào đất bùn xốp dính.

Sau đó Anna chiếu sáng.

Nàng chuyển lửa đen thành tâm hỏa, ánh sáng lạnh lẽo nhu hòa lập tức chiếu khắp bốn phía, dưới ánh lửa xanh biếc, các phù thủy nhìn thấy rõ được cái đuôi cự thú. Nó chậm rãi bò về phía trước, da màu xám nhúc nhích, không ngừng bài tiết ra dịch nhờn, mùi thối rửa nồng nặc.

"Một con trùng lớn ghê tởm." Ashes rút đại kiếm ra: "Bây giờ làm như nào, mổ bụng nó ra."

"Chờ một chút, phải do Anna giết chết nó." Tilly lắc đầu nói: "Ta không biết thứ trong bụng nó có uy hiếp với chúng ta hay không, ngươi tới gần vung kiếm thì quá mạo hiểm."

"Ừm, để cho ta thử một chút." Dưới tình huống giữ cho lửa xanh không tắt, Anna lại triệu hồi ra một nhúm lửa đen —— trong chớp mắt, lửa đen biến thành một sợi dây nhỏ lớn bằng ngón tay, bay thẳng tới chỗ cự thú.

Sợi dây nhỏ này xuyên thủng da quái vật như không có chút lực cản nào, cũng chém đứt một bên của bụng nó. Có lẽ là do nhiệt độ quá cao, khi sợi dây đen chạm vào da thì lập tức bốc cháy, chất lỏng trong cơ thể bị hóa khí, hóa thành sương trắng cuồn cuộn phun ra. Shavi đã chuẩn bị trước, lập tức chống lá chắn vô hình lên, ngăn cản toàn bộ số nước văng ra.

Đây là lực lượng của tiến hóa, Tilly thầm nghĩ, mặc dù trước khi xuất phát thì Anna đã giới thiệu năng lực của mình trước, nhưng khi tận mắt thấy thì vẫn khiến cho nàng cảm thấy rung động. Có thể tùy ý rời khỏi cơ thể hành động, sợi dây nhỏ do lửa đen hóa thành còn sắc bén hơn bất cứ cự kiếm nào, hơn nữa rất khó quan sát được quỹ tích hành động của nó, kẻ địch muốn tránh cũng không thể nào tránh được.

Quái vật phát ra tiếng kêu rên lanh lảnh, thân thể điên cuồng lăn lộn. Nhưng lửa đen tiếp tục cắt chém tới trước, nhanh chóng xoắn nát hơn phân nửa thân thể to mọng của nó. Chất lỏng chảy ra còn chưa có tới gần phù thủy thì đã bị một nhúm lửa xanh khác làm cho bốc hơi sạch sẽ.

Thời gian dần trôi qua, cự thú ngừng giãy dụa, làn da cũng xẹp xuống.

"Nó chết rồi." Sylvia nói: "Trái tim đã ngưng đập."

"Cái thứ quỷ này cũng có trái tim?" Ashes bịt mũi hỏi.

"Ở đâu, lớn gần bằng giỏ treo của The Far Sight. Hơn nữa..." Nàng dừng một chút: "Trên người nó có ma lực lưu chuyển."

"Cho nên nói đây là một con tà thú loại hỗn hợp?"

"Không có ai biết được câu trả lời." Tilly nói: "Sử sách ghi chép rất ít về tà thú và man hoang, ở đây vẫn có quá nhiều thứ không biết, tranh thủ móc quan tài băng ra trước đi."

Sau khi bị Anna đốt cháy lần nữa, mùi hôi thối đã không có nồng như trước đó. Các nàng được Sylvia dẫn dắt, nhanh chóng tìm được di tích bị thôn phệ —— đương nhiên, bây giờ tầng hầm đã biến thành mấy hòn đá lộn xộn, hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ ban đầu, đa số đá phát sáng mà Lightning nói đã biến thành từng đám dính nhớp. Cũng may cột đá thủy tinh trong suốt vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu, sau khi lôi ra khỏi khoang bụng sềnh sệch thì một vết tích bị ăn mòn cũng không có, cô gái bị phong ấn trong đá thủy tinh vẫn rất sống động.

"Kế tiếp phải xem ngươi rồi." Tilly nói với Anna.

………………………………………………………………………………...

Bình Luận (0)
Comment