Hóa ra... hóa ra đúng là chuyện như vậy!
Mael nhìn chằm chằm ảo ảnh này không chớp mắt, trong lòng rung động tột đỉnh.
Nghi thức chuyển hóa quân thần phạt lại do phù thủy phát minh, vì chiến thắng ma quỷ, các nàng không tiếc dùng đồng loại của mình làm vật hi sinh... trong này, có mấy người sẽ đứng lên, trách nàng vô tình?
Kết quả cuối cùng nằm ngoài dự tính của hắn, nửa khắc đồng hồ qua, không ai đứng dậy, ngay cả phù thủy mới chất vấn nghi thức cũng không có công khai phản đối Aquarius, nàng chỉ cắn răng đập mạnh bàn: "Đúng là mỉa mai! Tự tay giết chết vô số phù thủy là để cho phù thủy kéo dài, còn có chuyện gì buồn cười hơn chuyện này nữa không!"
"Nhưng nàng nói không sai." Một phù thủy lớn tuổi nói: "Suy cho cùng thì chúng ta cũng sinh ra từ người thường, khi toàn nhân loại diệt vong thì phù thủy cũng không còn tồn tại."
"Ngược lại, cho dù nghi thức chuyển hóa hi sinh bao nhiêu phù thủy, chắc chắn sẽ có phù thủy mới xuất hiện để thay thế các nàng. Người bình thường càng nhiều thì phù thủy cũng càng nhiều." Elaine nhún nhún vai.
"Quân thần phạt nhất định có thể chiến thắng ma quỷ sao?" Có người hỏi.
"Ta không biết." Aquarius lại mở miệng nói: "Trước khi thử thì ai cũng không biết được câu trả lời. Hai lần Trận Chiến Thần Ý trước thất bại đã nói rõ có nhiều vấn đề, đó chính là lực lượng của ma quỷ hơn xa chúng ta, chỉ có sương đỏ có thể hạn chế hành động của bọn chúng —— như vậy, cho dù chúng ta chế tạo một lượng lớn võ sĩ thần phạt thì cũng không chắc có thể lấy được thắng lợi cuối cùng." Nàng dừng một chút: "Nhưng mà các ngươi cũng biết phong cách làm việc của ta rồi đó."
Elaine mỉm cười nói: "Dù chỉ có một khả năng nhỏ nhoi thì cũng phải cố gắng hết sức."
"Ta nguyện đi theo ngươi."
"Vì kéo dài phù thủy."
"Ta cũng không muốn nhận thua như vậy."
Đám người nhao nhao đứng dậy, hành lễ với Ma Nữ Chi Vương.
Phù thủy mới chất vấn là người cuối cùng đứng dậy, nói: "Hi vọng ngươi nói đúng."
"Vậy thì quyết định như vậy đi." Aquarius gật gật đầu, có thể thấy, nàng cũng không quan tâm đến kết quả này nữa: "Tiếp theo chính là thuyết phục thành viên khác của Hội Liên Hợp."
"Chưa chắc các nàng sẽ nghe ngươi." Phù thủy lớn tuổi nói: "Muốn không bị cản trở chuyển hóa quân thần phạt thì phù thủy không thể có được đặc quyền cao cao tại thượng, nhất định phải giải tán Hội Liên Hợp, nhất định phải chốn giấu kĩ những chuyện xảy ra ở quá khứ."
"Ta sẽ cố hết sức thuyết phục các nàng." Aquarius kiên định không thay đổi nói: "Nếu như các nàng không chấp nhận được thì Falling Star City sẽ tự mình thôi động kế hoạch này, đúc lại trật tự mới."
Sau đó hình ảnh biến mất... hắc ám lại nuốt sống tất cả, khi ánh sáng bên trong mật thất khôi phục lại bình thường, Mael phát hiện sau lưng của mình đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, trong đầu cực kỳ choáng váng.
"Thoạt nhìn ngài có chút mỏi mệt, cần ta đỡ ngài ra ngoài không?" Angela đi tới hỏi.
"Không cần, ngươi mau mở cửa ra đi!" Hắn há mồm thở dốc nói.
Sau khi cửa kim loại được đẩy ra, Mael lảo đảo đi ra nhà ảo ảnh, che miệng chạy xuống bục cầu nguyện, quỳ rạp xuống trước mặt Obas Llane.
"Sau khi ma thạch khởi động thì sẽ tự động khắc hình ảnh vào trong đầu của ngươi cho nên người cảm thấy khó chịu cũng bình thường thôi.” Giáo hoàng thấp giọng nói: "Lần đầu tiên ta tiếp xúc những này cũng có phản ứng giống như ngươi, nghỉ ngơi một chút thì có thể khôi phục lại."
"Tại sao ta lại không có chuyện gì?" Angela ôm cánh tay Giáo hoàng hỏi.
"Bởi vì bản thân ngươi đã là phù thủy, thân thể đã quen với cách vận chuyển của ma lực." Obas Llane hiền lành cười nói: "Cho dù là sức chịu đựng hay là sức chống cự thì phù thủy đều mạnh hơn người bình thường."
Cả buổi sau, Mael mới thong thả hít thở: "Đây chính là… ý nghĩa tồn tại của giáo hội?”
"Không sai, sau này Aquarius suất lĩnh Falling Star City và phù thủy của hai thành khác tác chiến, cuối cùng cũng lấy được thắng lợi, lập ra quy tắc hoàn toàn mới —— phù thủy không còn là người được thần tuyển cao cao tại thượng mà là kẻ tà ác bị ma quỷ dẫn dụ sa đọa. Trận chiến tranh này kéo dài gần trăm năm, trong sử sách, nó được gọi là Trận Chiến Tín Ngưỡng."
"Nàng sống lâu như vậy sao?"
Giáo hoàng lắc đầu: "Sau khi thành lập giáo hội không lâu thì Aquarius và một vị trên siêu phàm khác đồng quy vu tận. Giáo hoàng đời thứ hai kế thừa ý chí của nàng, tiếp tục suất quân tác chiến, cho đến khi triệt để thu phục hai thế lực khác —— đáng tiếc, trận chiến đấu này khiến cho ba thành nguyên khí đại thương, gần như đã mất đi sức khống chế thế tục. Những người bình thường không muốn tham dự vào chiến tranh của phù thủy bắt đầu cắm rễ ở trên đại lục chật hẹp này, dẫn dắt dân bản xứ khai khẩn xây dựng, dần dần tạo thành bốn vương quốc lớn bây giờ."
Chẳng biết tại sao, Obas Llane càng nói càng tinh thần, ngay cả giọng điệu cũng trở nên trầm ổn, không còn cảm giác suy yếu trước đó.
"Tiếp theo, mặc dù giáo hội nhiều lần quét sạch những phần tử còn sót lại, bao gồm những người bình thường không thuộc về Falling Star City nhưng cách cục trong thế tục đã hình thành, mà giáo hội vì không còn chút sức lực nào nên cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn thống nhất đại lục, nguyên nhân đều do Ma Nữ Chi Vương chết quá sớm."
"Nataya mà nàng xem như bạn không chỉ không có chấp nhận kế hoạch của nàng mà còn đột nhiên ra tay tập kích Aquarius trong hội nghị, cảnh tượng này đều được ghi lại trong Thánh Điển hoàn chỉnh." Giáo hoàng thở dài: "Nếu như nàng còn sống thì Trận Chiến Tín Ngưỡng có thể kết thúc ở năm mươi năm đầu, khi đó giáo hội hoàn toàn có thể thừa cơ thống nhất đại lục sau khi thu nạp toàn bộ phù thủy. Không ai ngờ tới trước được là sẽ kéo dài cho đến bây giờ."
Mael lau lau mồ hôi trên trán: "Bệ hạ, ta có một chuyện không rõ, tại sao những Giáo hoàng trước đều là phù thủy đảm nhiệm, mà sau đó lại trở thành người bình thường hết?"
"Angela, ngươi lui xuống trước đi, " Obas Llane trầm mặc một lát rồi mới nói.
"Vâng."
Đợi người thuần khiết rời đi, hắn mới chậm rãi nói: "Bởi vì nhu nhược và khiếp đảm."
"Cái... gì?" Hắn giật mình, nhất thời hoài nghi mình có nghe lầm hay không.
"Không, đứa nhỏ, ngươi không nghe lầm." Obas Llane như đã nhìn thấu tâm tư của hắn, ánh mắt của hắn lấp lóe, giống như trở về khi còn trẻ: "Vì đợi sau khi chiến thắng ma quỷ, có thể khôi phục lại vinh quang phù thủy, Aquarius từng quy định, vị trí Giáo hoàng phải do kẻ siêu phàm đảm nhiệm. Nhưng phù thủy siêu phàm cực kỳ thưa thớt, không phải muốn là có thể tìm được đối tượng thích hợp, sau này thì cũng có một vài phù thủy bình thường kiệt xuất đảm nhiệm Giáo hoàng —— nhưng mà nhu nhược và khiếp đảm giống như rắn độc trong lòng, một khi xuất hiện thì không thể ngăn chặn. Thân là phàm nhân, đại chủ giáo sợ hãi sẽ có một ngày các phù thủy bị áp bách thanh toán mình, trực tiếp soán vị Giáo hoàng."
Mael mở to hai mắt nhìn: "Cho nên sau này Giáo hoàng đều là..."
"Không sai, chúng ta đều là hạng người nhu nhược đã đánh cắp thành quả mà phù thủy hi sinh mới có được." Giáo hoàng thở một hơi: "Không cần biết tương lai như thế nào, giáo hội đều sẽ chôn giấu bí mật này vĩnh viễn." Hắn dừng một chút: "Còn sự thật về Trận Chiến Thần Ý, đều được ghi chép trong Thánh Điện bí mật, bây giờ do ngươi phụ trách tất cả, tiếp tục đi tới đích. Dù cho từ bỏ... cũng là lựa chọn sáng suốt."
Sau khi nói xong, hắn đột nhiên thả lỏng toàn thân, giống như là trút được gánh nặng, ngã người dựa vào xe đẩy.
Từ bỏ? Nếu như mình từ bỏ thì còn có ai có thể chấp chưởng vị trí này? Nhưng Mael còn chưa kịp ngẫm nghĩ thì đã phát hiện Obas Llane có gì đó không đúng —— tình trạng cơ thể của hắn đột ngột chuyển tiếp, dáng vẻ tinh thần sáng láng vừa rồi giống như chỉ là hồi quang phản chiếu ngắn ngủi, bây giờ ánh mắt của hắn đang nhanh chóng tan rã, cũng dần ảm đạm.
"Miện hạ, Obas Llane miện hạ!" Mael đi tới, lo lắng lắc lắc đối phương, nhưng mà hắn chỉ đưa đôi mắt trống rỗng nhìn nóc hầm, môi hơi khép mở, giống như là đang lẩm bẩm cái gì.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, hình như Mael nghe được đối phương đang nói: "Đứa nhỏ, xin lỗi."