Đối với tầng hầm của phủ đệ Syrte, Fillin cũng không xa lạ gì.
Khi còn bé hắn xem chỗ này như công viên trò chơi của mình, tìm kiếm các loại vật phẩm kỳ kỳ quái quái trong những chiếc rương phủ đầy tro bụi là một chuyện rất thú vị. Đương nhiên vì thế hắn cũng không ít lần bị phụ thân đánh, thậm chí cuối cùng còn bị cấm một mình đi xuống dưới tầng hầm, nhưng mà Fillin luôn có thể tìm được cách lén đi vào.
Tước sĩ dẫn hắn đi vào một phòng đá tốt nhất, bốn phía vách tường đều khảm nạm tinh thạch màu lam nhạt lớn chừng quả đấm —— Fillin không khỏi hít một hơi khí lạnh, rõ ràng mỗi một viên đá đều là Thần Phạt Chi Thạch thượng đẳng, hồi nhỏ, đối với mấy cái này hắn còn không biết được, nhưng bây giờ đương nhiên hắn biết cái này có ý nghĩ gì, thần thạch phẩm chất cao có giá trị không nhỏ, lớn như vậy thì ít nhất cũng năm sáu trăm miếng kim long.
Hóa ra gia tộc Syrte có tiền như vậy sao?
Hắn chợt nhớ tới tấm bản đồ bảo tàng đó cũng lấy được từ căn phòng này.
Xung quanh phòng đá có nhiều cái rương, bố trí cũng không khác trong trí nhớ bao nhiêu, tước sĩ Syrte móc một chuỗi chìa khoá ra, mở gái rương gỗ lớn nhất trong đó ra, theo tiếng mở rương kẹt kẹt vang lên, một đám tro bụi bay lên.
Fillin ngừng thở, nhìn vào trong rương —— bên trong chia làm mấy tầng, giống như loại hộp trang điểm mà các tiểu thư quý tộc dùng, mỗi tầng đều để các loại bảo thạch có màu sắc khác nhau.
Đây là di sản của vị tiên tổ đó?
"Đã lâu ta không có vào xem." Tước sĩ thở dài: "Mỗi lần nhìn thấy những ma thạch này thì ta đều sẽ nhớ tới những chuyện cũ nặng nề mà tổ tiên nói."
"Ma thạch?" Fillin kinh ngạc nói.
"Không sai, vật phẩm quý giá mà chỉ có phù thủy mới có thể sử dụng." Hắn gật gật đầu: "Đây là một câu chuyện dài. Gia tộc của chúng ta, hình thành dưới sự bảo hộ của một phù thủy."
Phụ thân bắt đầu kể lịch sử khởi nguyên gia tộc, nội dung không giống như hồi nhỏ nghe, tổ tiên thứ nhất của Syrte không phải tới từ Tây cảnh mà là sau dãy núi tuyệt cảnh, vùng đất man hoang không người đó.
Fillin dần dần trợn tròn mắt, hắn không ngờ sau bức chân dung đó lại ẩn giấu bí mật kinh người như thế.
Người sáng lập gia tộc, tổ tiên Akesha lại cùng vô số phù thủy khác, thành lập vương quốc khổng lồ. Trong vương quốc, các nàng có địa vị thống trị, giống như quý tộc bây giờ, mà sở dĩ vương quốc tiêu vong là bắt nguồn từ ma quỷ ở Địa Ngục công kích. Trong một trận chiến đấu cuối cùng, người sống sót chạy tứ phía, Akesha dẫn theo một nhóm người tiến về tháp đá trong rừng rậm Dodge lấy vật tư thí nghiệm, một nhóm người khác thì đi theo đội ngũ lớn tới Greyfort —— thời điểm đó vương quốc đại lục vẫn chỉ là một khu vực lạc hậu cằn cỗi hoang vu.
"Tổ tiên ở trong một nhóm người khác?" Cổ họng Fillin khô khốc, hỏi.
"Không sai, hắn là quản gia của phù thủy, theo lý thuyết thì nên cùng nàng đi tới rừng rậm, nhưng hắn rút lui, chủ động nhận nhiệm vụ ở lại trông chừng vật tư, mà phù thủy đồng ý thỉnh cầu của hắn." Tước sĩ trầm giọng nói: "Hẳn ngươi cũng biết điều này có nghĩa gì."
Fillin gật gật đầu, quản gia, có thể coi là người mà chủ nhân tin cậy nhất trừ thân nhân trong gia tộc ra, đa số thời điểm, quản gia nên đồng sinh cộng tử với chủ nhân, trừ phi chủ nhân có mệnh lệnh khác. Chủ động xin rời đi, nói theo một ý nghĩa nào đó thì không khác gì phản bội, dù đối phương không có từ chối.
"Sau khi tổ tiên đến Tây cảnh thì vẫn vô cùng hối hận và tự trách, cũng ghi tạc toàn bộ tình cảm này." Tước sĩ Syrte lấy một quyển sách bìa đen từ trong một cái rương khác ra: "Cuối cùng phù thủy cũng không thể trở về, từ sau lúc đó, hắn đoạn tuyệt liên hệ với Hội Liên Hợp, rời khỏi doanh trại kẻ chạy nạn, dẫn theo số ít tôi tớ, một mình định cư ở khu vực chưa khai khẩn này."
Fillin cầm lấy sách bìa đen, cũng không có lập tức lật ra mà là nghĩ đến một chuyện đáng sợ: "Nói như vậy, ngay từ lúc đầu thì ngài đã biết những gì giáo hội làm đều sai sao?"
Nếu như phù thủy đã từng cố hết sức đối kháng ma quỷ, tại sao bây giờ lại bị tuyên truyền thành nanh vuốt của ma quỷ? Hiển nhiên trong này có ẩn tình cực lớn.
"Biết, nhưng bất lực." Tước sĩ bình tĩnh nói: "Nếu như trong lãnh địa xuất hiện phù thủy, nhất định ta sẽ che giấu, nhưng ta không thể cứu phù thủy trong cứ điểm, dù sao công tước Ryan không nghĩ như vậy —— thậm chí hắn còn chán ghét phù thủy hơn cả giáo hội. Mặt khác, từ ghi chép của mấy vị tổ tiên sau này thì có thể biết được, bọn họ đã từng từng làm như thế... chỉ là không có nói chuyện vương quốc phù thủy cho những người may mắn được cứu đó thôi."
"Các nàng đâu, còn trong gia tộc sao?"
"Sao có thể được, toàn bộ đều đã đi vào phần mộ." Hắn giang tay nói: "Có thể sống đến sáu bảy mươi tuổi đã là một tuổi tác cực kỳ hiếm thấy rồi, suy cho cùng thì các nàng vẫn là nhân loại, cũng sẽ già đi."
"Nhưng ngươi lại cho rằng tổ tiên còn sống."
"Chỉ là có khả năng này —— năng lực của phù thủy rất đa dạng, lại không thể sinh ra đời sau, cho nên ta mới phỏng đoán như vậy."
Fillin ngẫm nghĩ một lát, đổi đề tài: "Tổ tiên chưa từng nghĩ tới chuyện đến rừng rậm Dodge tìm tổ tiên Akesha sao?"
"Nói nghe thì dễ." Phụ thân lắc đầu: "Ngay cả phù thủy cũng không thể an toàn trở về, người bình thường đến đó khác gì chịu chết. Lại thêm bốn trăm năm trước Tây cảnh vẫn là một vùng đất hoang, khắp nơi đều là dã thú và rừng cây, chỉ định cư lại cũng đã gian khổ vạn phần, hoàn toàn không rảnh bận tâm chuyện khác. Nhưng mà tổ tiên có viết trong di chúc, hi vọng sau này có thể có tử tôn đi đến tháp đá trong rừng rậm Dodge, cho dù chỉ đi xem một chút cũng được."
Dawn hít một hơi thật sâu, mở bản ghi chép đã phủ đầy bụi này ra, từ tờ thứ nhất thì hắn có thể cảm nhận được hối hận trong câu chữ. Rất nhiều chữ viết, trải qua tuế nguyệt trôi qua, đã biến thành mơ hồ không rõ, nhưng chính vì vậy nên cảm giác nặng nề mới càng rõ ràng hơn. Không biết qua bao lâu, hắn mới lật đến một trang cuối cùng, nội dung di chúc được ghi ở đây, có lẽ cũng không thể nói là di chúc mà là di nguyện thì đúng hơn.
Đại khái đây cũng là nguyên nhân phụ thân say rượu, để lộ vẻ mặt tiếc nuối.
Làm một người đã từng là kỵ sĩ, hắn rất xúc động với chuyện này.
"Ngài cần ta tìm nàng tới không?" Fillin trầm mặc một lát, hỏi: "Nếu như nàng đúng là Akesha, như vậy chắc chắn ở trong thành bảo của vương tử, theo ta được biết, nơi đó tụ tập không ít phù thủy."
"Phù thủy đều tụ tập trong thành bảo?" Tước sĩ như có điều suy nghĩ, nói: "Khó trách mấy ngày trước cứ điểm Epic phát thông cáo chiêu mộ phù thủy, xem ra điện hạ quyết định trở thành kẻ địch của giáo hội." Sau đó hắn lắc đầu: "Không, ngươi không cần phải đi tìm nàng."
Fillin nao nao: "Ngài không muốn gặp nàng một lần sao?"
"Nào có chuyện để tổ tiên tới gặp hậu bối." Tước sĩ Syrte cười cười: "Đương nhiên phải là chúng ta chủ động đi gặp nàng mới được."
"Chúng... ta?"
"Không sai, ta sẽ theo ngươi đến Biên Thùy Trấn." Phụ thân sờ cằm mỉm cười nói: "Đem những thứ này theo, nếu là Akesha thật, nguyện vọng của tổ tiên cũng có thể thực hiện."
………………………………………………………………………………...