Ngày thi cuối kỳ tới rất nhanh.
Các phù thủy cùng nhau ngồi trong sảnh lớn, chờ lão sư Scroll đưa bài thi.
Andrea duyên dáng dùng dao nhỏ cắt tỉa móng tay của mình, tâm tư đã trôi dạt đến bữa tối —— theo Roland điện hạ nói, hôm nay thi xong, giai đoạn học thứ nhất coi như kết thúc. Để ăn mừng, tất cả mọi người có thể nhận được một phần kem ly bánh mì.
Đối với nàng thì cái này có nghĩa là có thể ăn được không chỉ một phần bánh mì.
Những ngày này, nàng rảnh rỗi thì tỷ thí đấu địa chủ với Ashes, Shavi, loại trò chơi cần sách lược và kỹ xảo nhất định này gần như cùng loại với loại cờ thú từng lưu hành trong giới quý tộc thượng lưu, đều chú trọng dương trường tránh đoản, mưu rồi mới động. So với cái này, nàng tự nhận không thua đại nhân Tilly, Ashes càng không đáng kể, mà sự thật cũng đã chứng minh điểm ấy. Bây giờ trong tay nàng đã có được sáu phiếu nợ kem ly bánh mì, trong đó bốn phiếu đến từ Ashes, hai phiếu đến từ Shavi. Nói cách khác, tiếp theo chỉ cần điện hạ có sắp xếp món ngon này trong số điểm tâm ngọt thì hai người phải chắp tay nhường nó cho nàng.
Hiển nhiên hôm nay là ngày bội thu tốt lành, chờ đến ăn tối, nàng có thể độc hưởng ba phần kem ly bánh mì, hoàn toàn có thể ăn no bụng!
Về phần kiểm tra, Andrea cũng rất tự tin.
Kể từ khi biết có chuyện như vậy, nàng đã hỏi Sylvia tình huống kiểm tra lần trước, còn cầm đề tự mình làm một lần. Kết quả nàng phát hiện loại trắc nghiệm này cực kỳ đơn giản, đại khái tương đương với học thức vỡ lòng của quý tộc, chủ yếu nằm ở biết chữ, mấy cái gọi là thuật toán cũng chỉ là cộng trừ, không bằng trình độ của quản lý phòng thu chí chứ đừng nói đến tính toán tài mậu gia tộc. Ở phương diện này, nàng được công nhận là thiên tài trong gia tộc, mười lăm tuổi thì đã có thể tính toán sổ sách.
Phải làm được tốt nhất mới đúng phong thái của quý tộc.
Bài thi được phát.
Tổng cộng ba tờ, Andrea nhanh chóng nhìn qua, ba tờ giấy lần lượt viết là kiểm tra ngôn ngữ vương quốc, toán cơ bản và tự nhiên sơ cấp.
Rất tốt, giống hệt như lần trước.
Nàng kìm lòng không được nhếch khóe miệng lên, mở bài kiểm tra ngôn ngữ vương quốc ra trước, nhấc bút lông ngỗng lên trực tiếp viết.
Chỉ dùng một khắc đồng hồ thì nàng đã đáp xong câu hỏi trên giấy. Mặc dù phạm vi từ ngữ rộng hơn lần trước một chút, còn có thêm mấy phương thức kiểm tra kì lạ như "đọc hiểu" và "điền vào chỗ trống", nhưng những cái này đều không làm khó được nàng. Không phải chỉ là đọc hiểu nội dung sau đó trả lời câu hỏi và hoàn thành câu sao, cố lộng huyền hư thôi.
Kế tiếp là toán cơ bản.
Trước vẫn là tính cộng trừ đơn giản, nhưng càng về sau, tốc độ Andrea càng chậm lại.
Đây là ý gì? Hai đường thẳng giao nhau thành hình chữ thập, thêm vài chấm lên đó rồi kêu dùng phương trình miêu tả nó?
Trong lòng nàng chợt căng thẳng, cảm giác khi lật xem Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên lại xuất hiện trong đầu, tại sao mình nhìn từng chữ thì đều biết, nối liền lại thì không biết có nghĩa là gì?
Mấy câu hỏi tiếp theo cũng là như thế.
Andrea cảm thấy trên trán toát ra mồ hôi.
Nàng hít một hơi thật sâu, ngừng thở, lặng lẽ quay đầu nhìn Nightingale ngồi sau mình —— cùng là quý tộc, phải chăng nàng có thể gợi ý cho mình?
Nhưng mà biểu cảm của đối phương khiến cho nàng lạnh cả người.
Nightingale ngây ngốc nhìn bài thi, bút lông ngỗng ngậm trên miệng, ánh mắt vô hồn không chuyển động.
Chẳng lẽ là do câu hỏi quá khó sao?
Đại nhân Tilly không có tới tham gia kiểm tra, tiểu thư Anna thiên phú hơn người trong truyền thuyết cũng không thấy tăm hơi, mà người xung quanh còn đang đọ sức với tờ thứ nhất, hoàn toàn không thể tham khảo.
Lại qua chừng một khắc đồng hồ, mọi người bắt đầu lật đến bài kiểm tra thứ hai. Ngay cả như vậy, bút trong tay các nàng cũng không dừng lại một lát, ngay cả Macy cũng đang viết không ngừng —— trời ạ, thậm chí nàng ngay cả tư thế cầm bút cũng không đúng, nắm chặt bút lông ngỗng trong lòng bàn tay như đang nắm thứ gì đó, như vậy cũng có thể làm bài được?
Rốt cuộc Andrea không kìm nén được, làm bộ mình đã làm xong bài toán cơ bản, lật đến tờ cuối cùng, tự nhiên sơ cấp.
Nhưng mà so với một hỏi một đáp đơn giản của lần trước, lần này lại xuất hiện số lượng và ký hiệu nhìn không hiểu, chờ chút ... cái này cũng cần tính toán sao?
Nàng đột nhiên cảm thấy chuyện đã phát triển chệch hướng mình mong muốn.
Điều đáng vui mừng duy nhất chính là trước đó Ashes đã ngừng bút, hiển nhiên cũng bó tay với mấy câu hỏi này.
Nhưng mà... gặp quỷ, nàng hận hận nghĩ, thắng một người ngu ngốc trong đầu toàn là thịt có gì hay?
Trong lo lắng, Scroll tuyên bố kết thúc kiểm tra, Andrea dựa vào ghế, nhìn bài kiểm tra trước mắt bị lấy đi, nhất thời cảm thấy ba phần kem ly buổi tối cũng không có thơm ngọt như vậy.
"Điện hạ, đây là toàn bộ bài kiểm tra." Scroll đăt một chồng giấy lên trên bàn làm việc: "Ngài muốn tự mình thẩm tra đối chiếu kết quả sao?"
"Không sai." Roland mỉm cười nói: "Có đôi khi chấm bài kiểm tra cũng là một niềm vui thú."
Ví dụ như là có thể nhìn thấy rất nhiều đáp án cổ quái kỳ lạ, hoặc là nhìn được nổi thống khổ của người làm bài thông qua câu chữ, cái này đều là món ăn tinh thần trong lúc rảnh rỗi.
"Ta giúp ngài thống kê điểm số?"
"Vậy thì làm phiền ngươi." Hắn gật gật đầu, sau đó nói: "Nightingale, không được nhìn lén."
"Biết ngay mà." Nightingale hiện ra thân hình trên ghế nằm, bĩu môi: "Tại sao Anna có thể không cần tham gia kiểm tra, không phải việc học đã qua một đoạn thời gian sao? Hẳn là để tất cả tỷ muội trong Liên Minh Phù Thủy đều tham dự mới đúng."
Roland không nhịn được cười nói: "Bởi bài kiểm tra này chính là nàng và Scroll ra đề."
Nàng cứng họng, một hồi lâu mới mở miệng nói: "Vậy muội muội của ngươi đâu?"
"Tilly sao... nàng là người kiểm tra đề, đã làm bài kiểm tra trước một lần, xem có chỗ sơ sẩy hay không." Vương tử giang tay nói: "Tiện thể nói luôn, thành tích của nàng là max điểm."
Bóng dáng Nightingale bỗng nhiên trở nên thật nặng.
Roland bất đắc dĩ lắc đầu, bắt đầu chấm.
...
Khi thống kê xong tất cả thành tích, hắn duỗi lưng một cái, lần kiểm tra cuối kỳ này, phù thủy Đảo Trầm Thụy có bước tiến dài, số ở lại là Candlelight, Evelyn cùng Sylvia đều đạt tiêu chuẩn, trong đó Evelyn tiến bộ lớn nhất, từ lần trước năm điểm lên tới lần này sáu mươi hai điểm, mặc dù vẫn thấp nhất trong ba người nhưng rõ ràng đã chịu khó học tập hơn.
Ngược lại là ba phù thủy chiến đấu mới tới, thành tích phổ biến hơi thấp, không ai vượt qua năm mươi điểm, đại khái là thời gian đi học hơi ngắn, lại thêm tỉ lệ điểm ngôn ngữ vương quốc hạ xuống, thành tích không lý tưởng cũng có thể hiểu được.
Nhưng mà Nightingale thì rất tồi tệ, rõ ràng vẫn học tập chung với mọi người, điểm số ba môn cộng lại còn thấp hơn so với lần trước, khiến cho Roland có chút dở khóc dở cười. Xem ra học tập đúng là thiên phú, có đôi khi thực sự không cưỡng cầu được.
Điều duy nhất làm hắn cảm thấy kỳ quái chính là Macy.
Toán học và tự nhiên, phần phải tính toán nàng không có trả lời được mấy câu, dùng công thức cũng là ông nói gà bà nói vịt, nhưng lựa chọn và phán đoán thì lại trúng chín mươi phần trăm, cuối cùng cũng lấy được sáu mươi ba điểm, đúng là hơi khó tin.
Rốt cuộc thì sao nàng làm được như vậy?
Roland nghĩ mãi mà vẫn không rõ.