Trải qua một tuần lễ bận rộn, Roland mới xây dựng một nhà máy hóa học bên cạnh sông Xích Thủy, suy tính đến độc tính của nitơ oxit, nhà máy này thoạt nhìn cực kỳ giống chợ tiện lợi, tường vây và trần nhà gỗ cũng không có phong kín, ở giữa có để một khe hở chừng bằng một tầng lầu, thông gió cực tốt, đương nhiên nhiệt độ cũng không khác gì bên ngoài.
Thiết bị tổng hợp oxy, nitơ hoàn toàn mới đã bắt đầu vận hành thử, lửa đen sinh ra nhiệt độ cao không khác gì hồ quang điện, hơn nữa xen lẫn thành hình lưới thì hiệu suất tác dụng còn cao hơn hồ quang điện, nồi phản ứng bằng đồng cao gần hai mét được bổ sung nguyên liệu theo tỉ lệ xong, Anna chỉ cần nửa khắc đồng hồ thì có thể chuyển hóa thành nitơ dioxit, cho trong nước tức là axit nitric.
Mà thiết bị dùng nitơ, hydro để tổng hợp khí amoniac cũng được gấp gáp chế tạo —— bởi vì sản xuất nitơ lỏng sinh ra khi làm lạnh lớn hơn dịch oxy, cho nên phần khí nitơ dư ra có thể dùng chế amoniac. Đương nhiên Roland sẽ không bỏ qua phương pháp chế axit nitric công nghiệp thông thường, dựa theo phương án binh chia hai đường, có thêm một dây chuyền sản xuất axit nitric thì có thể cung cấp càng nhiều thuốc nổ hóa học cho hắn.
Căn cứ phát hiện khi kiểm tra năng lực của White Paper, đúng là nàng có thể gia tốc phản ứng nitơ hydro dưới tình huống làm nóng, hơn nữa tốc độ nhanh đến giống như là nhảy qua quá trình, trực tiếp hiện ra kết quả. Khuyết điểm vẫn là không thể khống chế được ma lực phóng ra, lại thêm nàng còn vị thành niên nên ma lực vốn không nhiều cũng nhanh chóng tiêu hao sạch sẽ.
Nhưng mà khuyết điểm này có thể cải thiện thông qua không ngừng luyện tập, theo lời Wendy giải thích thì cô gái nhỏ tiến bộ rất nhanh, chừng một tuần lễ thì nàng có thể duy trì hiệu quả năng lực ở một mức cố định.
Hai cái dây chuyền sản xuất này, lại thêm sản xuất nitroglycerin ổn định, thuốc nổ không khói tiếp cận trình độ cận đại cũng có mặt mũi. Bước kế tiếp chính là thiết kế súng liên phát hoàn toàn mới, cũng nhanh chóng đưa vào sản xuất.
Roland đang tự hỏi vũ khí tiếp theo nên chọn loại nào thì thân vệ đi vào văn phòng, báo cáo cho hắn: "Ngài Fillin Syrte và phụ thân của hắn, tước sĩ Syrte muốn gặp ngài, bây giờ đang chờ ở phòng tiếp khách."
"Fillin?" Hắn suy nghĩ một chút, đó không phải là Dawn, người đã từng là đệ nhất kỵ sĩ Tây cảnh sao? Tộc nhân của hắn hẳn nên ở cứ điểm Epic mới đúng, sao đột nhiên chạy đến Biên Thùy Trấn? "Bọn họ có nói là muốn làm gì hay không?"
"Ngài Fillin nói có liên quan đến phù thủy, còn nhờ ta đưa cái này cho ngài." Thân vệ đưa một tấm da dê tinh xảo lên, đồ án trên đó chính là ‘tàng bảo đồ’ Dawn vẽ ra trước đó, nhưng mà so với bộ sơ đồ phác thảo thô ráp đó thì bản vẽ trên tấm da dê này tinh xảo như in ra.
Roland chợt nhớ tới Fillin từng nói tấm bản đồ này đến truyền thừa từ bốn trăm năm trước của gia tộc, mà Lightning cũng thông qua tiêu ký trên bản đồ mà tìm được tháp đá Akesha ẩn thân.
Hắn lập tức hứng thú: "Gọi tiểu thư Akesha đến, bây giờ hẳn là nàng còn ở trong phòng thí nghiệm hóa học. Ta lập tức đi gặp bọn họ."
"Vâng, thưa điện hạ."
Sau khi thân vệ rời đi, Roland cuộn địa đồ lại, đi vào phòng tiếp khách.
Fillin và một ông lão lập tức đứng dậy, khom mình hành lễ với hắn.
Vương tử chú ý tới hai người đều mặc áo da dày, đầu vai còn có vết ướt, trên trán ông lão đã nóng đổ mồ hôi. Hắn không khỏi cười nói: "Cảm thấy nóng thì có thể cởi áo khoác ra. Trong thành bảo có hệ thống cung cấp hơi ấm, nhiệt độ không khí cao hơn phía ngoài rất nhiều, cẩn thận đừng có nóng chết."
"Hơi… ấm?" Fillin giật mình.
"Một loại thiết bị sưởi ấm mới, dùng tốt hơn lò sưởi âm tường nhiều." Roland không có giải thích thêm, chuyển chủ đề đến mục đích của chuyến đi này của đối phương: "Nghe nói các ngươi vì phù thủy mà đến?"
"Đúng vậy, thưa điện hạ." Dawn vội vàng gật đầu nói: "Ta ngẫu nhiên gặp một cô gái tóc lam ở chợ tiện lợi..." Hắn kể lại trải nghiệm mấy ngày nay: "Về đến lãnh địa gia tộc, phụ thân nói cho ta biết lai lịch của gia tộc, cho nên, ta nghĩ có lẽ nàng là một phù thủy."
"Thì ra là thế." Nghe đối phương kể xong, Roland cảm thấy bất ngờ, hắn không nghĩ tới gia tộc của Akesha còn có người bình thường còn sống sót, đồng thời vẫn sinh sôi cho tới bây giờ. "Đúng là Biên Thùy Trấn có một phù thủy như vậy, hơn nữa nàng cũng tên Akesha."
Tước sĩ Syrte kích động đứng lên: "Vậy có thể xin điện hạ —— "
"Để các ngươi gặp mặt một lần?" Roland cười gật gật đầu: "Đương nhiên, hẳn là nàng đang trên đường trở về thành bảo. Mặt khác, nàng là một phù thủy, ta cảm thấy ngươi vẫn nên gỡ Thần Phạt Chi Thạch trên người xuống mới tốt, như vậy cũng có thể coi như một loại tôn trọng dành cho nàng."
"A, ngài nói không sai." Tước sĩ luống cuống tay chân lấy thần thạch từ trong túi áo ra, để qua một bên bàn dài.
"Hơn bốn trăm năm trước, Taqira hoàn toàn không có quy định như vậy, các nàng cũng không bị giáo hội săn giết như động vật." Nightingale nói nhỏ bên tai: "Đối với Akesha, thứ này chỉ là một loại vật liệu nghiên cứu thôi."
"Như vậy ngươi mới tiện phán đoán bọn họ nói là thật hay giả." Roland che miệng lại khẽ cười nói.
Sau đó hắn cảm thấy Nightingale bấm nhẹ một cái lên cổ mình.
"Lừa đảo."
...
"Ngươi gọi ta trở về có chuyện gì không?" Akesha đẩy cửa phòng tiếp khách ra, mặt có chút khó chịu nói: "Trận Chiến Thần Ý sắp bắt đầu, ta nên nắm chặt mỗi một hơi thở để sản xuất vũ khí đối kháng..." Đại khái là nhìn thấy có người ngoài, nàng nuốt cụm từ ma quỷ vào: "Nếu như không có chuyện gấp gáp, sai người nói cho ta một tiếng là được."
Đại khái là cộng sự với nhà giả kim trưởng, trong giọng điệu của nàng cũng có chút phong cách của Kaymer Schuider, hơn nữa tinh thần đem mỗi một phút mỗi một giây đều dâng hiến cho sự nghiệp sản xuất của Biên Thùy Trấn khiến cho thân là chủ nhân của thị trấn Roland cảm thấy chột dạ. Hắn hắng giọng: "Khụ khụ, chuyện này vẫn rất quan trọng. Ngươi có nhớ hay không, bốn trăm năm trước, khi Taqira sắp hủy diệt, có một đội người hầu tách ra khỏi ngươi, đi theo đại bộ đội đến phía nam dãy núi tuyệt cảnh?"
"Hình như có chút ấn tượng." Akesha tháo mũ trùm dính đầy bông tuyết ra, hất mái tóc màu lam lên: "Nhưng mà chuyện này thì có quan trọng gì? Đã qua lâu như vậy."
Khi nàng lộ ra chân dung, Fillin và tước sĩ cùng nhau hít một hơi khí lạnh, người sau trực tiếp quỳ một chân xuống trước mặt nàng: "Ngài đúng là đại nhân Akesha!"
"Ngươi là... ?" Akesha cau mày nói.
"Ta là đời sau của Kage, ngài còn nhớ rõ cái tên này sao?" Tước sĩ ngẩng đầu lên, mong đợi hỏi.
"Kage... đương nhiên, cái tên này là ta đặt." Nàng nhún nhún vai: "Ta từng mua hai tôi tớ là người bình thường, một người đặt tên là Kraft, làm đội trưởng đội thị vệ gia tộc, một người khác là Kage, nhận chức quản gia." Nói đến chỗ này, nàng hơi dừng lại: "Cho nên nói, ngươi chính là con cháu của cái tên nửa đường ôm ma thạch và ghi chép thí nghiệm, lén lút chạy trốn?"
"Cái gì, chạy... trốn?" Tước sĩ mở to hai mắt nhìn: "Không, hắn —— "
"Đi thôi." Sắc mặt Akesha trầm xuống: "Ta không muốn nhìn thấy các ngươi nữa."
………………………………………………………………………………...