Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 385

Chương 385
Chương 385

"Đừng có khó chịu như vậy, đại nhân Mael." Angela chắp hai tay sau lưng, chậm rãi dạo bước vòng quanh quảng trường, nói: "Giáo hội vốn do Hội Liên Hợp khai sáng, miện hạ làm như vậy chỉ là cho phù thủy có được cơ hội vật quy nguyên chủ thôi. Nếu như ngài thắng thì cũng có thể có được trí nhớ và những gì ta từng trải qua —— đây chính là tài phú hai trăm năm tích lũy được."

Thì ra là thế, để Angela khởi động hình ảnh trong giáo đường bóng đã khiến cho hắn cảm thấy rất kì quái rồi, cho dù nàng rất được giáo hoàng yêu thích thì cũng chỉ là một người thuần khiết, lẽ ra không thể nào tiếp xúc được đến cơ mật nhất của giáo hội, đáng tiếc lúc ấy mình lại không để mắt đến điểm này. Mael trầm mặc một lát, sau đó mới mở miệng nói: "Nếu như ngươi thắng, ngươi định phát triển giáo hội như thế nào?"

"Đến hướng thắng lợi." Nàng ngẩng đầu lên nói: "Hoặc là diệt vong... dù như thế nào đi nữa thì cũng không phải là chư đảo Fiordland."

"Cái... gì!"

"Ngài cho là mật lệnh mình ban bố không ai biết được thật sao?" Angela có chút chế giễu, nói: "Trước khi đại chiến giáng lâm, tham ô một phần vật tư vận chuyển về hải cảng Everwinter, dùng để chữa trị thuyền và cung cấp nuôi dưỡng thủy thủ. Mặt khác, chọn lựa một đống dê thế tội đưa lên giá treo cổ, đây chính là một hành động lớn, muốn giấu diếm được ánh mắt của giáo hội thì gần như là chuyện không thể."

Đáng chết, Obas Llane còn giao cơ quan tình báo của Bí Khu cho nàng: "Như vậy có thể chứng mình cái gì! Thân là Giáo hoàng, đương nhiên ta phải suy tính xa một chút, dưới tình huống bất đắc dĩ, có thể để cho giáo hội có thể tiếp tục tồn tại."

"Lời nói này, sợ là chính ngài cũng không tin chứ?" Angela chế giễu, nói: "Mới vừa tiếp nhận quyền trượng ở trước mặt đông đảo tín đồ, lập tức bắt đầu suy nghĩ cho đường lui của mình, Trận Chiến Thần Ý còn chưa tới mà đã đánh mất niềm tin chiến thắng —— chỉ với một người bình thường như người mà cũng muốn được thần mỉm cười?"

"Thần mỉm cười chó má gì!" Mael không nhịn được gầm lên: "Nếu như nó quan tâm chúng ta thật thì sao lại để cho nhân loại bại hết lần này đến lần khác?" Hắn hít sâu hai hơi, hạ giọng nói: "Hơn nữa, chiến đấu với ma quỷ cuối cùng vẫn phải dựa vào quân thần phạt, thời gian mới là lửa sém lông mày, ngươi có thể thay đổi thứ gì."

"Không, không chỉ là quân thần phạt." Angela khẽ nói: "Không nên giao vận mệnh của nhân loại cho một bộ phận nhỏ được.”

"Chẳng lẽ dựa vào phù thủy các ngươi?" Mael cười lạnh hai tiếng: "Đừng quên hơn bốn trăm năm trước đồng bào của ngươi thất bại thảm hại như thế nào!"

"Phù thủy cũng chỉ là một quần thể nhỏ trong trong nhân loại thôi." Nàng dừng bước lại, nhìn thẳng vào Giáo hoàng, ánh sáng trong mắt khiến cho lòng hắn phát lạnh: "Đây là một trận quyết chiến quyết định vận mệnh tồn vong của nhân loại, đương nhiên phải để cho tất cả mọi người đều tham dự vào trong đó —— cho dù nam nữ già trẻ gì đều sẽ trở thành chiến sĩ quang vinh, liên tục đi ra chiến trường, cho đến khi đánh bại ma quỷ hoặc là... chết sạch."

"Hoang đường, để những bình dân chỉ cần nhìn thấy tà thú thì bị dọa cho không thể động đậy đi chiến đấu với ma quỷ, đây là kế hoạch của ngươi? Hoàn toàn không biết mùi vị ——" Mael bỗng nhiên ngơ ngẩn, sắc mặt của đối phương không hề giống như đang nói đùa mà là đang nghiêm trang nói ra tính toán của mình. Có thể làm cho bình dân có năng lực tác chiến chỉ có…

"Ngươi muốn cho tất cả mọi người ăn thuốc cuồng hóa?" Hắn không dám tin, há mồm nói.

"Một người cuồng hóa kém võ sĩ thần phạt, mười người thì sao?" Angela nghiêng đầu nói: "Bây giờ chính là thời khắc tà thú tràn lan, chỉ cần nguyên liệu cung ứng ổn định, nói không chừng Bí Khu còn có thể nghiên cứu ra thêm mấy cách điều chế mới. Đợi đến năm năm sau, giáo hội đủ để tích trữ ba bốn trăm vạn viên thuốc, điều này có ý nghĩa gì?" Nàng dừng một chút: "Có nghĩa là ngoại trừ quân thần phạt ra, Thánh Thành còn có thể phái ra mấy chi đại quân cuồng hóa nhiều đến trăm vạn người, tham dự chiến tranh đối kháng ma quỷ."

"Ngươi... điên rồi!"

"Điên rồi? Là các ngươi quá coi thường trận chiến tận thế!" Người thuần khiết đột nhiên quát lên: "Hội Liên Hợp cũng được, giáo hội cũng được, đều nghĩ lợi dụng một nguồn sức mạnh nhỏ đi ngăn cản một đòn toàn lực của kẻ địch, thất bại là chuyện đương nhiên. Trước chiến tranh, không ai có thể không đếm xỉa đến, người bình thường cũng không thể vĩnh viễn trốn ở sau lưng quân thần phạt hoặc phù thủy —— giống như ta đã nói trước đây, đây là một trận chiến vận mệnh, mỗi người đều nên toàn lực ứng phó, như vậy mới có tư cách phân cao thấp với ma quỷ ở vùng đất man hoang!"

Người thuần khiết được giáo hội chăn nuôi tuyệt đối không thể nói ra những lời như vậy, đây là... ý chí của kẻ chinh phục, Mael mặt trắng như giấy: "Ngươi là... tạp chủng thật sự!"

Obas Llane miện hạ, ngài đoán được tất cả thật sao?

"Tiếp nhận tri thức vốn là quá trình thay đổi bản thân, tư tưởng giao hòa mới có thể tiến bộ." Angela hít một hơi thật sâu: "Có lẽ, chúng ta nên kết thúc nói chuyện, quyết định ra ai mới là người chấp chưởng giáo hội."

"Đừng tưởng rằng ngươi thắng chắc." Giáo hoàng cắn răng nói: "Chỗ này chính là thế giới do ta dựng ra!"

Vừa dứt lời, dưới chân hắn đột nhiên nổi lên từng đám sương đỏ, khuếch tán ra bốn phía. Angela nao nao, sau đó bóp chặt yết hầu, hét thảm một tiếng, làn da trên mặt khô queo như vỏ quýt, nhăn lên rồi rụng ra từng lớp, máu tươi rỉ ra, chảy ra, nhanh chóng biến thành thân tàn ma dại.

"Đây là sương mù ma quỷ được cất giữ trong cơ quan của Bí Khu, chỉ gây tổn thương đến phù thủy có ma lực." Mael đứng ở trong sương đỏ, căm hận nói: "Nếu như ta khiến cho nó lấp đầy toàn bộ quảng trường thì cho dù ngươi có mọi thủ đoạn cũng chỉ có thể thống khổ giãy dụa trong sương mù, liên tục sống lại rồi chết đi!"

"Thật sao?" Một trận cuồng phong bỗng nhiên xuất hiện ở hiện trường, cuốn phăng sương đỏ bên cạnh người thuần khiết, mới phục sinh lại, Angela chịu đựng thống khổ kịch liệt, mở miệng nói: "Không hổ là Giáo hoàng tân nhiệm đại nhân, quả nhiên cũng cất giấu chút đồ chơi mới, nếu như ngài chọn đến tàng thư của Thánh Điện bí mật trước thì sợ là trận chiến đấu này sẽ càng gian nan thêm nữa —— đương nhiên, đây cũng là niềm vui của trận chiến linh hồn đó nha."

Đây là... ma thạch gió? Mael để ý thấy trên ngón tay của nàng có thêm một chiếc nhẫn có khảm một viên tinh thạch màu lục, phạm vi tác dụng của ma thạch có hạn, mình chỉ cần kéo dài khoảng cách, sử dụng mũi tên nỏ Thần Phạt Chi Thạch thì có thể phá hủy cái bình chướng này. Nhưng mà vì phòng ngừa vạn nhất, vẫn nên chuẩn bị một chút trước, hắn nhanh chóng suy nghĩ, cấu tạo ra hai viên thuốc cuồng hóa, một hơi nuốt vào trong bụng.

"Ờ, lựa chọn sáng suốt lắm đó." Angela nhếch miệng nói: "Khuyết điểm lớn nhất của ngài chính là không am hiểu chiến đấu, thuốc viên hai màu có thể tăng cường thể lực, nhanh nhẹn và sức chịu đựng cơn đau, cho dù là bây giờ ta dùng các loại vũ khí tầm xa như cung nỏ để công kích ngài thì cũng không còn thuận lợi nữa.”

Mael không có để ý tới đối phương, hắn di động đến vị trí mà ma thạch hoàn toàn không ảnh hưởng đến được, tập trung sáng tạo ra Thần Phạt Chi Thạch. Lúc này, thuốc cuồng hóa đã có hiệu lực, hắn cảm thấy lực lượng của mình đang tăng trưởng kịch liệt, ánh mắt trở nên cực kì rõ ràng, có thần thạch trong tay thì chẳng khác nào có được vũ khí khắc chế phù thủy hữu hiệu nhất, nàng dám nhào tới thì sẽ lập tức chết vì bị sương đỏ ăn mòn.

Đối phương cũng đang cấu tạo ra vũ khí của mình —— đó là cái gì? Một thanh trường kiếm hai tay?

Nếu như là cung nỏ thì còn có thể hiểu được, nàng cần kiếm làm cái gì? Hơn nữa, thanh trường kiếm đó có tạo hình cũng hết sức kỳ lạ, chỉ thấy thân kiếm lớn gần bằng thân người, trên đó lần lượt khảm nạm từng viên tinh thạch, hình như là đã gặp nó ở đâu rồi.

Sau đó Angela giơ lên vũ khí trong tay, nói: "Ngài biết không? Khi ảo ảnh trong giáo đường bóng chiếu ra, những hình ảnh được ghi chép lại cũng không phải chỉ có một phần như thế."

"Có ý gì?"

"Ngài quên Obas Llane miện hạ đã nói sao? Trận chiến giữa Aquarius và Nataya cũng được Hội Liên Hợp ghi chép hoàn chỉnh lại." Nàng gằn từng chữ, từng câu: "Ngoại trừ thôn phệ ra thì quan sát và học tập cũng là sở trường của ta đó."

Nói xong, tinh thạch trên thân kiếm lần lượt phát sáng lên theo thứ tự, giống như là đang biểu thị cái gì, sau đó thì ánh sáng màu vàng kim chói mắt từ trong thân kiếm phát ra, xé rách sương đỏ trong nháy mắt, xông thẳng tới chân trời. Giống như là đáp lại lực lượng này, ánh sáng vạn trượng cũng chiếu từ trên trời xuống.

"Đây là... năng lực gì?" Mael mở to hai mắt nhìn.

Trả lời hắn là ánh sáng màu vàng kim nuốt hết hết thảy, trong chốc lát, toàn bộ thế giới đều vỡ vụn, phân tán ra dưới ánh sáng màu vàng kim này.

Cái lồng chậm rãi rơi xuống mặt đất của hang động chứa thần thạch.

Angela ném quần áo khoát trên vai mình xuống đất, đi ra khỏi lồng. Vết roi sau lưng nàng đều biến mất hết, giống như là chưa từng xuất hiện vậy.

Võ sĩ thẩm phán đứng canh gác ở bên cạnh cung kính cúi thấp đầu, cầm trường bào màu vàng kim đã chuẩn bị sẵn đưa lên cho nàng —— đó là bộ quần áo tượng trưng cho quyền lực tối cao của giáo hội.

Angela được mọi người phục vụ, khoác chiếc trường bào rõ ràng có chút rộng rãi lên người, bước chân đi tới Thánh Điện bí mật, cũng không quay đầu lại.

………………………………………………………………………………...

Bình Luận (0)
Comment