Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 400

Chương 400
Chương 400

Dựa theo lệ cũ, bình thường khi tiếp kiến sứ giả từ những vương quốc khác thì đều sắp xếp ở cung điện mái vòm, nhưng mà bây giờ mới dọn dẹp xong đá vụn trên trần nhà, còn lâu mới sửa chữa xong được. Nghĩ tới đây, Deflick lại càng hận Roland hơn nữa.

"Dẫn bọn họ đi thư phòng của ta đi." Hắn trầm ngâm một lát, cuối cùng quyết định vẫn nên chiêu đãi đối phương ở hoàng cung. Tiếp sứ giả trong tầng hầm ngầm, dù nói như thế nào thì hành vi này vẫn thất lễ lắm.

Về phần ý đồ đối phương đến, tám chín phần mười là vì tìm kiếm viện trợ, không phải lương thực thì cũng là vật tư kháng lạnh. Trong vòng quý tộc có một câu nói, liên lạc vào mùa hè là bạn bè, liên lạc vào mùa đông là kẻ địch. Nếu như giữa vương quốc và vương quốc thì câu nói này vẫn đúng. Deflick vụng trộm lắc đầu, bên mình còn rất nhiều chuyện để làm, đuổi sứ giả đi sớm một chút mới tốt.

Trở lại thư phòng, hai thành viên của đoàn sứ giả đã được tước sĩ Burinte dẫn tới chờ sẵn ở đó. Nhìn thấy bệ hạ, hai người cùng nhau đứng dậy, xoay người hành lễ: "Quốc vương Greyfort tôn kính, Wimbledon Đệ Tứ, quốc vương Dawn Kingdom nhờ chúng ta gửi lời hỏi thăm ngài."

"Ta cũng gửi lời hỏi thăm hắn." Deflick hờ hững gật đầu: "Ngồi đi."

Hắn để ý thấy một nam một nữ này đều rất trẻ tuổi, tướng mạo cũng có chút giống như, gia huy ở ngực là quyền trượng sừng hươu, nhớ không lầm thì hẳn là bọn họ đến từ gia tộc Louis tiếng tăm lừng lẫy ở Down Kingdom.

Nhưng mà rốt cuộc quốc vương Dawn Kingdom, Misalas Đệ Tứ nghĩ cái gì? Lại phái hai tên lông còn chưa mọc đủ đến làm quan đàm phán "ăn xin"? Deflick cảm thấy kinh ngạc, đa số quý tộc ở cái tuổi này thì đều tâm cao khí ngạo, so với những lão già vì viện trợ mà không biết xấu hổ khóc than trên bàn đàm phán thì kém hơn quá nhiều.

"Các ngươi đều là thành viên của gia tộc Louis chứ?" Deflick chỉ chỉ ngực: "Ta từng gặp công tước Louis một lần."

"Đúng là như thế, thưa bệ hạ." Thanh niên trẻ mỉm cười nói: "Ta tên là Otto Louis, vị này là muội muội của ta, Belinda Louis."

Vậy mà là huynh muội, hắn nhướn mày, đã như vậy, mình cũng không cần kéo dài thời gian với bọn họ.

"Bây giờ chính là thời khắc tà nguyệt hoành hành, không biết quốc vương Dawn Kingdom phái các ngươi đến đây để làm gì?" Deflick mở miệng nói trước: "Nếu như là có nhu cầu cấp bách về lương thực, bông hoặc vải bố, ta chỉ có thể từ lấy một chút từ vương cung của mình ra, coi như bày tỏ chút lòng thành. Hẳn các ngươi cũng biết, tranh vương lệnh khiến cho vương quốc rối loạn, rất nhiều nơi đều rơi vào tê liệt, chỉ là cứu tế dân chạy nạn thì đã khiến cho vương đô tồn lương gần như không còn lại gì, rất khó lấy ra nhiều vật tư hơn."

"Đối với chuyện này, ta rất tiếc nuối." Otto xoa ngực nói: "Nhưng mà lần này Misalas Đệ Tứ phái chúng ta đến đây cũng không phải là vì khẩn cầu viện trợ, mà là vì đối phó với uy hiếp càng lớn hơn."

Hắn nói như vậy khiến cho Deflick nao nao: "Uy hiếp gì?"

"Giáo hội, thưa bệ hạ." Belinda nói tiếp: "Bây giờ đại quân của giáo hội đã xâm chiếm được Everwinter và Wolfheart, một lượng lớn người chạy nạn tràn vào trong Dawn Kingdom, căn cứ tin tức bọn họ mang tới, thủ đoạn của giáo hội vô cùng ác liệt, nghiêm trọng vi phạm với chuẩn tắc giao chiến giữa quý tộc, bọn họ treo cổ người chống cự hoặc lưu vong, chỉ có quý tộc hoàn toàn đứng về phe bọn họ mới có thể cẩu thả sống sót."

"Cách làm này hoàn toàn là muốn tiêu diệt quý tộc, khiến cho giáo hội triệt để khống chế lãnh địa." Giọng điệu Otto có chút nặng nề: "Misalas Đệ Tứ tin tưởng, Wolfheart không phải là mục tiêu sau cùng của bọn họ, bây giờ tình cảnh của Dawn Kingdom và Greyfort tràn ngập nguy hiểm, chờ đến năm sau, rất có thể giáo hội sẽ phát động chiến tranh mới, dẫn chiến hỏa đến thổ địa của chúng ta. Quốc vương Dawn Kingdom hi vọng hai nước có thể liên minh, nắm tay đối kháng giáo hội."

"Ngươi xác định thành Wolfheart đã bị công hãm?" Nghe đối phương trần thuật xong, hắn không khỏi nhíu mày.

"Thiên chân vạn xác, thưa bệ hạ." Hai người gật đầu nói.

Đối với chiến tranh xâm lược của giáo hội, Deflick có nghe thấy nhưng không nghĩ tới đối phương lại lần lượt công hãm được hai vương quốc lớn trong thời gian ngắn như vậy. Nếu như bọn họ không có nói láo, thực lực mà giáo hội biểu hiện ra cũng quá kinh khủng.

Đương nhiên, chuyện này vẫn phải xác minh lại với đại thần tình báo mới được, Tà Ma Chi Nguyệt giáng lâm sớm, tuyết rơi khiến cho hành trình của thương đội bị ngăn cản, đã lâu hắn không có nhận được tin tức từ vương quốc Wolfheart.

Sau khi trầm mặc hồi lâu, Deflick mới mở miệng hỏi: "Phương án cụ thể là cái gì?"

Otto liếm môi một cái, lấy một quyển địa đồ từ trong ngực ra, mở ra trước mặt Deflick: "Nếu như giáo hội xuất phát từ Thánh Thành, công kích Dawn Kingdom hoặc là Greyfort, như vậy một nước khác sẽ xuất quân lên bắc, tiến công Thánh Thành Hermes, dùng hành động này ngăn chặn thế công của giáo hội, khiến cho đầu đuôi không thể hợp lại."

"Một hiệp ước công thủ?"

"Đúng vậy, thưa bệ hạ." Sứ giả nói: "Cho dù là xuất phát từ Coldwind Ridge của Greyfort hay là từ quận Bắc của Dawn Kingdom thì đều có thể đến được Thánh Thành Hermes trong một tuần. Chỉ cần cho bộ đội chủ lực trú đóng ở hai tòa thành trấn này, nói không chừng giáo hội sẽ biết khó mà lui, nếu như có thể tránh khỏi trận chiến tranh này thì đều là may mắn cho cả hai nước."

Nhưng nếu làm như vậy thì cũng đừng có mơ mua được thuốc từ giáo hội nữa, Deflick thầm nghĩ, không có thuốc viên, sao có thể đuổi Roland Wimbledon ra khỏi Tây cảnh?

Nhưng mà giáo hội cũng là đối tượng nhất định phải đề phòng, tốt nhất là khi mua đầy đủ thuốc viên, đồng thời thống nhất toàn cảnh Greyfort rồi mới ký hiệp ước với Down Kingdom.

"Chuyện này quan hệ trọng đại, ta còn phải thương nghị với đám đại thần một chút mới có thể đưa ra quyết định, các ngươi có thể ở tạm trong vương cung để chờ đợi tin tức."

"Đương nhiên, thưa bệ hạ."

"Mặt khác, ta còn muốn hỏi, các ngươi biết được bao nhiêu tình báo về vương quốc Everwinter và Wolfheart? Toàn bộ tin tức đều lấy được từ miệng từ dân chạy nạn sao?"

"Cũng có một chút thám tử báo cáo, nhưng mà cũng không nhiều... khi giáo hội vây công Brokentooth Fort và thành Wolfheart thì đồng thời còn phong tỏa con đường đến thành trấn xung quanh, chúng ta cũng không biết nhiều về quá trình chiến đấu." Otto trả lời: "Nghe dân chạy nạn nói, giáo hội sử dụng một loại vũ khí công thành đáng sợ, trong vòng một ngày ngắn ngủi thì đã phá hủy tường thành thành Wolfheart."

Hẳn là cũng là vũ khí bột tuyết, chỉ sợ là từ chỗ tam tỷ tiết lộ ra: “Ta không có hỏi cái này." Deflick khoát khoát tay: "Các ngươi có nghe nói về hạm đội Buồm đen và Garcia Wimbledon không?"

"Chuyện này..." Hai người liếc mắt nhìn nhau, Belinda mới cẩn thận từng li từng tí nói: "Nghe nói, nàng và Lang Vương chết dưới loạn tiễn của giáo hội trong lúc thoát khỏi vương thành."

"Garcia đi chung với Lang Vương?" Hắn giật mình: "Có nhìn thấy thi thể sao?"

"Không, không có, nhưng từ giáo hội trắng trợn tuyên truyền và bên phía Wolfheart trầm mặc thì đúng là tỉ lệ bọn họ trốn được không lớn."

"Thật sao..." Deflick thở ra một hơi, mặc dù có chút tiếc nuối nhưng cái này cũng có thể xem là một trong số không nhiều những tin tức tốt từ khi mùa đông bắt đầu, hi vọng bọn họ nói không sai: "Được rồi, các ngươi đi xuống trước đi."

Otto do dự một lát: "Ừm... còn có một việc nhỏ, ngài nói ngài viện trợ một chút lương thực và vải vóc, có thể hay không..."

Quả nhiên, mùa đông đến, tất cả liên lạc đều là phiền phức, hắn nhún nhún vai, cũng được, coi như là khen thưởng cho tình báo Garcia tử vong đi: "Ta sẽ sắp xếp nhân thủ áp dụng."

"Đa tạ bệ hạ." Hai người cao hứng khom người nói.

Nhìn sứ giả rời đi, Deflick không khỏi nhếch khóe miệng lên. Roland Wimbledon, ngươi đã nghe chưa? Đây chính là kết cục của người phản loạn, cuối cùng ngươi cũng sẽ trở thành như vậy.

………………………………………………………………………………...

Bình Luận (0)
Comment