Hôm sau, Mystery Moon vội vã chạy vào văn phòng, quầng thâm mắt lại lớn thêm mấy phần.
"Tại sao bên trong pha lê sẽ sáng lên? Sau đó ta có dùng năng lực như thế nào thì nó cũng không có phản ứng..." Vừa đẩy cửa ra, nàng không kịp chờ đợi hét lên.
"Làm được nhanh như vậy?" Vương tử điện hạ có vẻ hơi kinh ngạc, hắn buông bút lông ngỗng xuống, cầm lấy đồ chơi nhỏ trong tay Mystery Moon: "Ta còn tưởng rằng ngươi phải bỏ ra hai ba ngày."
Mystery Moon nhón mũi chân, đặt cằm ở mép bàn, chớp mắt hỏi: "Rốt cuộc là cái gì phát sáng?"
"Là đèn điện." Điện hạ cười nói: "Ngươi phóng ra sấm sét trên trời."
"Sấm sét?" Nàng kìm lòng không đặng thấp giọng lập lại, sau đó lắc đầu: "Nhưng nó tuyệt đối không giống. Ánh sáng là màu đỏ cam, hơn nữa còn tiếp tục tỏa sáng, khi sét đánh thì đều là lóe lên rồi biến mất mới đúng."
"Sấm sét đốt cháy dây tóc, khiến cho nó liên tục phát ra ánh sáng." Vương tử xoay tròn quả cầu pha lê vài lần, lấy nó xuống: "Không hiểu cũng không sao, tiếp theo ta sẽ cho ngươi nhìn thấy được điện quang chân chính."
Mystery Moon mở mắt thật to, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của đối phương, sợ bỏ lỡ thứ gì. Chỉ thấy hắn tách hai sợi dây đồng ra, sau đó lại vặn quả cầu pha lê lại: “Được rồi, tiếp tục đi luyện tập đi."
"Cứ như vậy?" Nàng cầm lấy cái khung, cảm thấy thất vọng nói.
"Không sai.” Vương tử che miệng lại: "Nhớ kỹ lần này luyện tập cũng phải kéo màn cửa nha."
...
Mystery Moon trở lại phòng ngủ, Lily đang ngồi dựa vào đầu giường, lật xem quyển Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên.
"Sao hôm nay lại dậy sớm như vậy?" Nàng tỏ vẻ bất ngờ nói: “Đã dậy rồi thì giúp ta đem một phần bữa sáng về đi, trứng ốp lếp nhào bột mì, không lấy cháo lúa mì."
"Không đi, ta sẽ không đem bữa sáng về cho phản đồ." Mystery Moon hừ một tiếng, đưa tay kéo cửa sổ dày sát đất lại, trong phòng lập tức trở nên tối om.
"Này, ngươi muốn làm gì?" Lily cau mày nói.
"Luyện tập năng lực." Nàng đặt mông ngồi trên sàn nhà: "Kéo màn cửa, cất kỹ ma thạch phát sáng, đây là yêu cầu của điện hạ."
"Được rồi được rồi." Cô gái nhỏ liếc mắt: "Ta đi đại sảnh đọc sách là được."
"Không thể!" Mystery Moon cao giọng nói.
"Tại sao?" Lily trừng nàng một chút: "Bây giờ ta không đọc được sách, lại đói bụng, chẳng lẽ còn phải ở chỗ này với ngươi hay sao?"
"Ây..." Mystery Moon cứng họng: "Vậy ta đi lấy cho ngươi một phần bữa sáng, ngươi có thể đợi ở chỗ này..."
"Thế nào?" Lily có chút hăng hái hỏi: "Ngươi sợ tối?"
"Mới không phải!" Nàng phùng hai má lên, sau một lúc lâu mới nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Ta chỉ muốn có người ở bên cạnh."
Nàng muốn người khác nhìn thấy tiến bộ của mình, muốn người khác vì năng lực của mình mà sợ hãi thán phục, thất bại thì cũng hi vọng có thể có người an ủi vài câu, nhưng những lời này, có đánh chết nàng cũng sẽ không nói cho Lily nghe.
"Được rồi, nghe giọng điệu vô cùng đáng thương của ngươi, ta miễn cưỡng chiều ngươi một lần." Người sau ngáp một cái: "Bữa sáng, tranh thủ thời gian."
Bất đắc dĩ chạy đi một chuyến, rốt cục Mystery Moon cũng chuẩn bị xong cho việc luyện tập.
"Ngươi định làm cái gì?" Lily đắc ý nhai trứng gà hỏi: "Giao từ tính cho thứ trong tay sao?"
"Không, ta muốn để cho lực từ nhanh chóng biến động trong tay, điện hạ nói như vậy thì có thể nhìn thấy sấm sét."
Lily không khỏi sững sờ: "Sấm sét?"
"Ừm, ta bắt đầu "
"Chờ một chút." Cô gái nhỏ hô, đồng thời dịch người tới chỗ cửa phòng: "Bây giờ được rồi, ngươi thi triển năng lực đi."
Mystery Moon dài thở ra một hơi, dựa theo luyện tập trước đó, vận chuyển ma lực. Nếu như cảnh tượng này xảy ra ở doanh trại của Hội Cộng Trợ, đạo sư Hacara sẽ quát lớn ngăn nàng, mà điện hạ vì để cho nàng tiện luyện tập, cố ý đổi toàn bộ đồ sắt trong phòng ngủ, kể cả đinh sắt thành đồ đồng.
Cũng chính vì những gì đã trải qua sau khi đi vào Biên Thùy Trấn mới khiến cho nàng không thể chấp nhận được chuyện mình không đạt được gì.
Hình ảnh trong đầu dần hiện ra, như là đèn kéo quân, lần này nàng phát hiện mình nhanh chóng tiến vào trạng thái, ma lực nhảy nhót giữa hai tay, tốc độ càng lúc càng nhanh, cường độ cũng không ngừng tăng trưởng.
Sau đó Mystery Moon thấy được điện quang.
Giống như u linh màu lam xuất hiện trong tầng mây, ánh sáng ngắn ngủi chợt hiện, lại biến mất trong nháy mắt, nhưng một khắc này, nàng thấy rõ quỹ tích vận hành của điện quang giống như một đường vòng cung nhỏ tinh xảo, từ một bên dây đồng này nhảy qua một bên dây đồng khác, đồng thời phát ra tiếng đôm đốp nhỏ xíu.
Nhưng mà như vậy còn chưa phải là kết thúc.
Tiếp theo là đạo thứ hai, đạo thứ ba... nàng kinh ngạc phát hiện, mỗi một lần lực từ chuyển hóa thì đều có thể nhìn thấy điện quang bắt mắt vọt lên, quỹ tích cũng tương ứng, đều thay đổi. Theo lực từ nhanh chóng hoán đổi phương hướng, ở giữa 4hai sợi dây đồng dần dần xuất hiện một cầu nối màu xanh trắng.
"Đây là cái gì?" Đứng ở đằng xa quan sát, Lily không khỏi mở to hai mắt nhìn.
So với ánh sáng màu đỏ cam ngày hôm qua, đạo điện quang này không có ý nghĩa gì nhưng lại làm cho Mystery Moon run động không ngừng, đây là lần đầu tiên nàng tận mắt nhìn thấy năng lực của mình! So với đường lực từ nhìn không thấy tung tích, hoàn toàn không có cách suy nghĩ, tiết đấu chớp lóe của hồ quang điện và phương hướng của nó hoàn toàn nằm trong sự khống chế của nàng, đúng là sáng tạo ra sấm sét.
Điện sinh từ, từ sinh điện, hóa ra chính là như vậy.
Nàng cảm thấy lực lượng trong cơ thể trở nên rõ ràng.
Mystery Moon đứng dậy, để khung kim loại lên bàn, chậm rãi buông hai tay ra, ma lực bình ổn lại, nhưng hai đầu dây đồng vẫn lóe ra ánh sáng, từ xa nhìn lại thì giống như là sao trời chập chờn sáng lóe lên trong đêm tối.
Bây giờ nàng hiểu sâu hơn về câu nói này.
Nói một cách khác, điện tức là từ, từ tức là điện.
Roland cắn bút lông ngỗng, vuốt vuốt cái cổ có chút đau.
"Cần ta hỗ trợ không?" Bên tai vang lên tiếng Nightingale.
"A, làm phiền." Hắn khẽ gật đầu một cái, sau đó một đôi tay mềm khoác lên đầu vai hắn, dùng sức vừa đủ.
Roland hơi híp mắt lại, hưởng thụ chút yên tĩnh này.
Vì bộ luật pháp thứ nhất của thị trấn, cũng là luật pháp cơ bản sau này, trong ba ngày này, hắn thậm chí còn dậy sớm hơn cả thân vệ, cho tới hôm nay mới xem như viết xong, bởi vì đối với luật pháp, hắn nhất khiếu bất thông cho nên cuối cùng hắn chỉ có thể căn cứ những hiểu biết về chế độ của mình, cố gắng chắp vá ra được hơn mười nội dung, gộp lại còn không tới hai trang giấy.
Nhưng mà bên trong đã có tư tưởng thế giới mới.
Hoàn toàn khác với chế độ phân đất phong hầu cổ xưa, hắn tin tưởng bộ luật pháp này sẽ giống như lãnh địa của hắn, đẩy chế độ mới tinh đến với toàn bộ đại lục, lấy nó làm cơ sở, chắc chắn vương quốc mới sẽ tỏa ra hào quang hoàn toàn khác biệt.
"Điện hạ!" Cửa ban công bỗng nhiên bị đẩy ra, Mystery Moon bưng lấy khung dây đồng chạy vào: "Rốt cuộc ta đã hiểu rõ!"
Roland mở mắt ra, chỉ thấy đối phương bay món đồ chơi nhỏ lên bàn sách, sau đó buông tay ra.
"Ngài nhìn!"
Rõ ràng nàng không có tiếp xúc đến khung nhưng chỗ dây đồng đứt lại có hồ quang điện.
Nhìn cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi này, Roland kìm lòng không đặng há to miệng, bút lông ngỗng từ khóe miệng trượt xuống, rơi trên đất.
………………………………………………………………………………...