Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 409

Chương 409
Chương 409

"Coi như ngươi đã tìm đúng người." Hood nhếch miệng cười nói, giọng nói có chút khàn khàn, khiến cho người ta khó mà phân biệt ra được số tuổi: "Đừng nhìn ta ở ngoại thành nhưng mà khi xảy ra chuyện thì vừa khéo ta cũng có mặt ở gần hoàng cung, tiếng nổ vừa xuất hiện, ta lập tức chạy tới cửa lớn bên ngoài cung điện, đại khái ngươi không biết tiếng nổ đó kinh người cỡ nào, nếu như phải so sánh thì sấm chớp trên trời cũng không gì hơn cái này, cửa sổ phòng ốc xung quanh, cho dù là giấy hay là thủy tinh, tất cả đều bị lực lượng vô hình phá hư, còn có người vì tiếng vang bất ngờ mà bị hù chết..."

Mỗi con ‘chuột’ đều tuyên bố lúc đó mình ở gần đó, đồng thời mắt thấy toàn bộ mọi chuyện, nhưng so sánh với nhau thì sẽ phát hiện ra lời giải thích của mỗi người không giống nhau: “Được rồi, đừng có dông dài mấy chuyện vô bổ này nữa, rốt cuộc thì nó xuất hiện như thế nào?" Otto Rakusai ngắt lời: "Sự kiện này có liên quan tới tứ vương tử... Roland Wimbledon hay không?"

Hood ho khan hai tiếng, đưa tay phải ra: "Đương nhiên ta có thể nói cho ngươi, nhưng mà..."

"Cần suy tính lại thứ có thể đo đếm vạn vật đúng không?" Otto mở hầu bao ra: “Bao nhiêu?”

Cái gọi là thứ có thể đong đếm vạn vật chỉ là một cái tên gọi khác của kim long thôi, cũng chỉ có loại quần thể như ‘chuột’ mới thích thiết trí một chút ám hiệu hoặc khẩu lệnh dễ hiểu để ra vẻ thần bí, hoàn toàn không có chút trình độ nào.

Đối phương dựng lên hai cái thủ thế.

Hắn lấy ra hai cái kim long, bỏ vào trong tay Hood: "Đây cũng không phải là một bút phí tổn rẻ, hi vọng tin tức của ngươi có thể xứng đáng với nó."

"Đương nhiên, chuyện này liên quan đến uy tính của Skull Finger." Đối phương lộ ra nụ cười tham lam, ôm kim long vào trong lòng.

Uy tín của ‘chuột’, hoang đương như là vương giả nhân từ vậy, trong lòng Otto hừ lạnh một tiếng: "Nói đi."

"Ta trả lời vấn đề thứ nhất của ngươi trước." Đại khái là tiền thù lao vào lòng, tư thế của Hood cũng thả lỏng rất nhiều, hắn nhấp một hớp rượu mạch, tựa lưng vào ghế ngồi, sau đó chỉ trần nhà: "Sấm sét đến từ trên trời."

"Có ý gì?" Otto cau mày nói.

"Không phải là ngươi hỏi rốt cuộc tiếng vang xuất hiện như thế nào sao?" Đối phương hạ giọng nói: "Tất cả tiếng sấm đều đến từ trên trời, lần đó cũng không ngoại lệ. Ta chính mắt thấy được, trước khi tiếng nổ vang lên, một khối tảng đá màu trắng bay vào hoàng cung, sau đó mới có chuyện tiếp theo xảy ra."

"Hoang đường! Chẳng lẽ ngươi định nói cho ta, một tảng đá lớn từ trên trời rơi xuống nên sập hơn phân nữa cung điện!”

"Hắc hắc, những gì ta nói đều thiên chân vạn xác, nếu không thì Skull Finger cũng không giao công việc này lại cho ta, nếu ngươi cảm thấy ta nói bậy thì bây giờ có thể rời đi." Hood nhún nhún vai: "Nhưng phí tổn sẽ không trả lại."

"... Nói tiếp." Otto dằn sự không vui trong lòng xuống nói.

"Từ khi tảng đá xuất hiện cho đến khi rơi vào hoàng cung, chỉ vẻn vẹn có mấy hơi thở, nhưng lúc ấy ta thấy rất rõ ràng, thể tích của nó cũng không lớn lắm, tốc độ cũng không nhanh, muốn nện đổ điện thương khung thì hẳn là không thể, cho nên ta mới nói là nó đang bay. Mặt khác, tiếng vang và khói đặc xuất hiện, đồng thời ta còn chứng kiến ánh lửa xuất hiện, thanh thế bức người, tuyệt đối không phải va chạm có thể tạo thành." Hood chậc lưỡi nói: "Trên thực tế, sau đó, Deflick bệ hạ lục soát cũng xác nhận điều đó, phong bế khu nội thành lục soát vài lần cũng không có bắt được bất kỳ người hiềm nghi nào, lại thêm bản thân khu vực hoàng cung vốn đề phòng sâm nghiêm, nếu như không phải công kích tới từ trên trời thì còn có thể đến từ chỗ nào?"

Hắn lại nhấp một hớp rượu mạch nữa: "Về phần ánh lửa và khói đặc, cực kỳ giống hiện tượng sinh ra khi một loại vật phẩm giả kim tên là bột tuyết bị đốt lên, đây cũng là nguyên nhân mà ta tin chắc rằng đó là một lần công kích. Thuận tiện nói một chút, tin tức liên quan tới bột tuyết, ta cũng biết một chút, nhưng mà ngươi phải trả thêm tiền cho nó, chỉ cần..."

"Không cần, ta không muốn biết." Otto ngắt lời. Thứ này hắn cũng có nghe được từ đường dây khác, vốn là vật dụng trong khánh điển, sau khi cải tiến thì có thể sử dụng như vũ khí, mà khả năng ‘chuột’ biết thành phần cụ thể không lớn, hắn không cần phải lãng phí tiền vào đây.

"Tốt rồi, bây giờ ta tralo vấn đề thứ hai của ngươi." Hood lơ đễnh buông tay nói: "Chuyện này không chắc chắn có quan hệ lớn với tứ vương tử."

"Lý do đâu?"

"Không biết ngươi tới vương đô từ lúc nào? Đương nhiên, cũng không phải ta đang hỏi thăm lai lịch của ngươi hoặc... thân phận, đây là quy tắc hỏi của phố đen, ngươi không cần trả lời ta." Đối phương cười khẽ, nói: "Ý của ta là, nếu như ngươi đến vương đô ngay từ đầu thì chắc chắn sẽ biết một chuyện: Quốc vương bệ hạ từng phái ra đại quân mấy ngàn người tiến đánh Tây cảnh, còn sống trở về thì lác đác không có mấy, hơn nữa trên người những binh lính trở về này còn mang theo thư mà tứ vương tử gửi cho bệ hạ."

Sáu con ‘chuột’ đều nhắc đến chuyện này, xem ra cơ bản không sai, nhưng hắn vẫn hỏi thêm hai câu: "Ý ngươi muốn nói là báo trước sự trả thù? Đúng là có chút khiến cho người ta nghe mà kinh sợ, ngươi xác định đây không phải là lời đồn nhảm dân gian?"

"Đa số văn thư đều đi theo đám binh lính đó đi vào hoàng cung, chút ít chảy ra ngoài cũng gần như là bị Tòa thị chính lục soát đi, nhưng SSkull Finger luôn có thể mang kinh hỉ tới cho khách hàng. Trên thực tế, chỗ ta có một phần báo trước được lưu giữ lại." Hood duỗi ra năm cái đầu ngón tay: "Tính đến chuyện nó là thư do vương tử tự tay viết, hơn nữa số lượng hiếm, cho nên giá cả cũng sẽ cao một chút, ngươi cảm thấy thế nào?"

...

Otto Rakusai đội gió lạnh trở lại hoàng cung, Belinda lập tức đi lên đón: "Có tin tức gì mới không?"

"Không nhiều lắm, lấy được một bức thư của tứ vương tử." Hắn đưa tờ giấy dúm dó cho đối phương, sau đó cởi áo khoác ngồi xuống trước lò sưởi trong tường, kể lại những gì mình tìm hiểu được: "Sáu con ‘chuột’ gần như có chung một câu trả lời cho vấn đề thứ hai, lại thêm tờ giấy này, kết quả cũng đã sáng tỏ, Roland Wimbledon hoàn toàn không suy yếu giống quốc vương bệ hạ nói, thậm chí còn ngược lại, nếu như Down Kingdom ký kết minh ước với Deflick, nói không chừng không có ích mà còn kéo thêm một kẻ địch phiền phức tới cho mình.”

"Nhưng đối với vấn đề thứ nhất, ‘chuột’ trả lời lại không giống nhau." Belinda cau mày nói.

"Cái này chứng minh công kích tới cực kỳ quỷ dị, gần như không ai biết được nó xuất hiện như thế nào, ta có chút tin tưởng lời giải thích của con ‘chuột’ cuối cùng." Otto nhấp một hớp trà nóng, phun ra một hơi trọc khí thật dài, ở lâu trong quán rượu rẻ tiền, cảm giác toàn thân trên dưới đều không thoải mái.

"Đến từ bầu trời?" Belinda kinh ngạc quay qua nhìn hắn: "Ngươi điên rồi sao?"

"Đương nhiên không có, nếu như không phải nhìn thấy bức thư này thì ta cũng không dám nghĩ tới phương diện này. Hắn cực kỳ tự tin với thời điểm công kích và địa điểm công kích, chỉ có công kích từ không trung mới có thể vượt qua tường thành cao ngất và phòng tuyến nghiêm mật, cũng khiến cho ‘chuột’ vốn tin tức linh thông cũng không thể nào biết được." Hắn bĩu môi: "Nhưng mà đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là tiếp theo chúng ta nên làm cái gì."

"Uy hiếp từ giáo hội như lửa sém lông mày, bọn họ nên kết thúc đối kháng, nhất trí chống cự ngoại địch mới đúng."

"Đó cũng không phải là chuyện mà chúng ta có thể quyết định." Otto lắc đầu: "Chuyện duy nhất chúng ta có thể làm chính là cố hết sức tranh thủ tìm một minh hữu đáng tin cho Down Kingdom. Bây giờ nhìn lại... có vẻ như Deflick Wimbledon bệ hạ cũng không đáng tin."

"Chẳng lẽ ngươi muốn đi Tây cảnh?" Belinda nao nao: "Không phải nơi đó đang bị Tà Ma Chi Nguyệt ảnh hưởng, đang trong nguy hiểm hay sao?"

"So với nguy hiểm vương quốc bị hủy diệt, chuyện này không tính là cái gì." Hắn trầm mặc một lát, sau đó hạ quyết tâm: "Ngươi ở lại đây đi, chờ câu trả lời chắc chắn của tân quốc vương, chuyến đi Tây cảnh lần này, ta đi một mình.”

Bình Luận (0)
Comment