Hơi nước ngưng thành một lớp sương trắng trên kính cửa sổ, như là một lớp rèm cừa thật mỏng. Thỉnh thoảng gió lạnh đập vào cửa sổ phát ra tiếng lạch cạch, tạo thành chênh lệch rất rõ ràng với lò lửa đang yên lặng cháy trong phòng.
Scroll ngồi trước bàn dài trong văn phòng Tòa thị chính, lật xem một quyển văn kiện dày đặc.
Nội dung văn kiện không có liên quan gì đến giáo dục mà là số liệu thống kê của từng bộ môn báo lên, những khi rảnh rỗi thì nàng sẽ nhớ kỹ những thứ này, dễ cho mọi người tìm đọc, đây cũng là công chủ yếu của nàng gần đây, Bộ giáo dục không có quá nhiều chuyện cần phải xử lý. Dù sao vòng kiểm tra thứ hai mới kết thúc không lâu, đoán chừng vòng tiếp theo phải chờ tới mùa hè năm sau mới có thể áp dụng.
Làm việc cho Roland điện hạ nửa năm, nàng phát hiện điện hạ cực kỳ yêu thích số liệu, thích biến bất kỳ thứ gì thành một chuỗi số vừa dài vừa chính xác để diễn tả, tỷ lệ ngang, tỷ lệ năm trên năm và tỷ lệ dây chuyền đều là những thuật ngữ thường được nói đến, đến bây giờ, thành viên trong Tòa thị chính cũng nhiễm thói quen này.
Theo nhân khẩu của thị trấn càng ngày càng nhiều, thống kê liên quan cũng theo đó mà gia tăng mãnh liệt, điện hạ phó thác nhiệm vụ này cho mình, hơn nữa còn cười gọi mình là kho số liệu của Biên Thùy Trấn. Mặc dù nghe có chút giống như là nhà kho nhưng điện hạ lại miêu tả nó cực kỳ quan trọng, nói nắm chắc dữ liệu thì có thể suy tính tình huống phát triển của năm tiếp theo, chế định kế hoạch kinh tế và quân sự. Thậm chí sau này tất cả sách lược trong lãnh địa đều sẽ xây dựng bởi số liệu được phân tích.
"Đại nhân Scroll." Cửa gỗ văn phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, một cô gái ăn mặc quần áo học việc đi đến, sau khi hành lễ, nàng đưa một đơn xin cho Scroll: "Xin chào, ta là Fuya, đại nhân Carter của Bộ tư pháp hi vọng có thể lấy được tin tức về việc xét duyệt cho dân chạy nạn ở lại một tuần trước, tổng quản các hạ đã phê chuẩn đơn này."
Bởi vì số lần sử dụng năng lực nhánh có hạn, cho nên điện hạ quy định khi thẩm tra số liệu phức tạp thì thông qua Barov đồng ý trước mới được. Còn số liệu đơn thì có thể hỏi nàng bất cứ lúc nào.
"Chờ một lát." Scroll liếc mắt nhìn tên ký trên đơn, sau đó triệu hồi ra Quyển Sách Ma Lực, hiển thị nội dung tương ứng lên trên trang sách: "Được rồi, giao cái này cho Carter tiên sinh."
"Cảm, cảm ơn ngài." Nàng cẩn thận từng li từng tí nâng quyển sách màu vàng kim đột nhiên hiện ra này, sắc mặt giống như là đang ôm một con tà thú.
"Yên tâm, nó sẽ không đả thương đến ngươi." Scroll không thể nín cười được, đa số người lần đầu tiên tiếp xúc đến Quyển Sách Ma Lực thì đều sẽ lộ ra vẻ mặt như thế: "Ngươi cũng không cần trả nó lại cho ta, hai canh giờ sau nó sẽ tự động biến mất, nhưng dựa theo điều lệ giữ bí mật, ngươi không được giao nó cho bất cứ ai ngoài Carter."
"Vâng... thưa đại nhân."
Đối phương khom người rời đi, trong nháy mắt đẩy cửa phòng ra, Scroll có thể nhìn thấy cảnh tượng người trong đại sảnh nhốn nháo, trong nháy mắt, tiếng huyên náo tràn vào trong phòng, nhưng cũng nhanh chóng trở lại yên tĩnh sau khi cánh cửa khép lại.
Hôm nay là cuối tuần, lẽ ra là thời gian nghỉ ngơi nhưng bên trong Tòa thị chính vẫn bận rộn như trước. Tất cả mọi người đều biết Biên Thùy Trấn sắp xây thành trì, làm việc rất hiệu suất, lại thêm vương tử điện hạ nói tiền lương thưởng khi tăng ca, không ai chịu ở trong nhà lúc này.
Scroll không hiểu tại sao điện hạ lại làm như vậy, dưới cái nhìn của nàng, công việc trong Tòa thị chính không tính là nặng nề, so với thợ mỏ và công nhân hầm lò tiêu hao thể lực khá lớn thì viết, thống kê số liệu và làm báo cáo đều không cần tốn bao nhiêu sức, mà đây cũng là công việc chủ yếu nhất của Tòa thị chính. Điện hạ chỉ cần đưa ra mệnh lệnh, tất cả mọi người sẽ vui vẻ tuân theo, không tất yếu nâng cao tiền lương. Đối với đa số quý tộc, cách làm của hắn thực sự quá mức rộng rãi.
Roland điện hạ không hề giống một lãnh chúa chân chính, đây là suy nghĩ từ tận đáy lòng của Scroll, nhưng hết lần này tới lần khác, một người như vậy lại lãnh đạo mọi người đi tới ngày hôm nay, chuyện này không thể không nói là một kỳ tích.
Cũng không phải là vì mình tôn kính và tin cậy nên nàng mới cho là như vậy, mà là số liệu đã nói rõ hết tất cả: So với một năm trước, Biên Thùy Trấn chỉ có thợ mỏ có thể có được thu nhập ổn định, bây giờ thợ mỏ, công nhân hầm lò và tạp vụ vốn có thu nhập thấp nhất đã có mức lương gấp đôi trước kia, mà một chút công việc mới phát giống như là công nhân phân phối trang bị cho nhà máy hơi nước và nhân viên thao tác trong nhà máy chế tạo axit thì tiền lương đã đạt đến gấp tám lần, đồng thời số lượng vẫn đnag không ngừng tăng lên.
Về phần bản thân thị trấn thay đổi thì càng không cần nhắc tới, nếu như không phải vẫn luôn sinh sống ở đây, bất cứ người nào cũng sẽ rất khó tin tưởng thị trấn bây giờ cùng là một chỗ với một năm trước.
Scroll vuốt ve chữ viết trên văn kiện, sau này lãnh địa mà điện hạ chưởng quản sẽ thay đổi thành dáng vẻ như thế nào, nàng có nghĩ như thế nào thì cũng không thể nào tưởng tượng ra được, nhưng mà nàng tin tưởng, chắc chắn nó sẽ là một con đường tràn đầy hi vọng và kinh hỷ.
"Nữ sĩ Scroll." Cửa gỗ bị đẩy ra lần nữa, lần này người đi vào là thân vệ của Roland điện hạ: "Điện hạ có chuyện tìm ngài."
...
Trở lại lầu ba của thành bảo, Scroll nhìn thấy vương tử điện hạ đang chỉnh lý giấy viết bản thảo trong tay.
"Ngài cần ta ghi chép lại những thứ này sao?" Nàng chảy vuốt lại mái tóc đen đã bị gió lạnh thổi rối tung, vuốt ra sau ót lại, chủ động đi lên hỏi.
"Không sai, vì viết ra quyển sách này, ta tốn ít nhất đã một nửa tế bào não." Vương tử vuốt vuốt cổ, miệng thốt ra mấy câu nói mà mình khó mà hiểu được: "Xem như là tri thức thường dùng lúc ấy thì ta cũng chỉ có thể viết đại khái ra thôi, một vài công thức còn phải nhờ bản thân tự suy luận ra."
Đối với chuyện này, Scroll đã thành thói quen, nàng bỏ qua những ngôn ngữ quái dị đó, tò mò giơ bản thảo lên, chỉ thấy chữ ngoài bìa là màu cam, trước giờ chưa có, đồng thời do một chuỗi ký tự tạo thành, hợp lại với nhau thì có ý nghĩa là vi phân và tích phân.
Tiện tay lật hai trang, nàng lập tức từ bỏ ý đồ hiểu rõ hàm nghĩa của tiêu đề này, tập trung ghi nhớ nội dung trong đó, so với phương trình mà nàng đã học trước đó, nàng phát hiện công thức trên này ngay cả số lượng cũng không có, tất cả đều là những ký hiệu cổ quái kỳ lạ, giống như là một bộ chữ viết hoàn toàn mới. Cái thứ này thì chỉ sợ là chỉ có Anna và Tilly mới có hứng thú suy nghĩ.
"Đúng rồi." Roland mở miệng hỏi: "Bây giờ thu nhập bình quân của các cư dân trong thị trấn như thế nào?"
"Thấp nhất là mỗi tháng mười ngân lang, cao nhất là bốn mươi ngân lang." Scroll vừa ghi nhớ vi phân và tích phân vừa trả lời: "Nhưng mà tính toán giá trị trung bình cần dùng đến Quyển Sách Ma Lực, hôm nay ta đã sử dụng năng lực này."
"Không sao, ngày kia đưa kết quả thống kê cho ta cũng được." Roland khoát khoát tay: "Ta cần căn cứ vào giá trị này để xác định chi phí cung cấp sưởi ấm và cung cấp nước cho dân cư, một tuần sau thì công trình hơi ấm tập thể sẽ chính thức khởi công, chờ đến khi nó hoàn thành, cho dù là mùa đông dài dằng dặc thì nơi đây cũng sẽ ấm áp như xuân."
Một thành thị không sợ giá lạnh, không có mùa đông, đây cũng là một phần của kỳ tích, nàng nghĩ: "Nếu như không có những nhiệm vụ khác thì ngày mai ta có thể giao cho ngài."
"Ngày mai... ta thì hi vọng ngươi có thể biến Quyển Sách Ma Lực thành một quyển tiểu thuyết." Roland cười lắc đầu: "Chỉ cần là Anna chưa có xem là được."
"Tiểu thuyết?" Scroll nao nao, sau đó lập tức hiểu được: "Ngày mai là tiểu thư Anna..."
"Ngày thức tỉnh." Vương tử gật đầu nói.