Nightingale căn cứ lộ tuyến thăm dò được trước đó, xuyên qua ba tầng nóc hầm, trực tiếp rơi vào trong địa lao giam giữ nữ hầu tước.
Speer Passy nghe được tiếng vang, ngẩng đầu, không khỏi mở to hai mắt nhìn: "Ngươi... đi vào từ chỗ nào?"
Nàng ra hiệu cho nàng ấy im lặng, khập khiễng kéo cửa sắt ra, trên hành lang có hai tên thủ vệ đang đứng đó, nhìn cách ăn mặc thì hẳn là tín đồ của giáo hội. Nàng lợi dụng sương mù sải bước đến phía sau hai người, rút chủy thủ ra nhanh chóng cắt đứt cổ họng của bọn họ, hai người này hoàn toàn không ngờ tới có người có thể phát động công kích từ trong nhà giam, cho đến chết cũng không quay đầu lại nhìn một chút.
Trở về trong lao, Nightingale mới có cơ hội kiểm tra thương thế của mình.
Chỉ thấy quần thông khí do Soria đặc chế bị cắt đứt một vết nứt, trên bàn chân không ngừng chảy máu, vết thương không sâu chừng móng tay, đại khái là ma lực trường tiên của kẻ địch xuyên thấu ống quần từ một bên, đồng thời móc một miếng da thịt đi, may mà không có thương tổn đến xương cốt. Nếu không phải có quần sơn phủ có đặc tính cực kỳ bền dẻo thì sợ là một kích này mình sẽ bị thương nặng hơn.
"Ngươi bị thương." Speer cau mày nói.
"Vấn đề không lớn, chúng ta phải rời khỏi nơi này, nếu ngươi không đi thì ngươi sẽ biến thành thi thể." Nightingale không có nói tin tức Thánh sứ định dẫn nàng về Hermes cho nữ hầu tước, dưới cái nhìn của nàng, về đó cũng không khác gì đi chết, có lẽ sẽ càng hỏng bét hơn: "Trước khi bọn họ bắt ngươi thì hoàn toàn không biết ngươi là phù thủy, tất cả đều là âm mưu của giáo hội, bọn họ chỉ muốn vị trí lãnh chúa của Fallendragon Ridge."
"Vậy đệ đệ của ta..."
"Tám chín phần mười đã thành khôi lỗi dưới tay giáo hội, thời gian cấp bách, trên đường đi ta sẽ giải thích với ngươi." Nightingale dùng băng gạc mang theo bên người buộc chặt vết thương: "Thần Phạt Chi Tỏa ở đâu?"
Nữ hầu tước chỉ chỉ cổ của mình: "Mới đầu chỉ là dây xích cột vào chân, sau đó bọn họ đổi thành cái này."
Gặp quỷ, trong lòng Nightingale lập tức trầm xuống, chỉ thấy cổ đối phương bị buộc một cái vòng kim loại to chừng bằng ngón cái, vòng kim loại Thần Phạt Chi Tỏa này có khảm mấy viên thần thại, lại dùng công cụ đặc thù ép chặt lại, chỉ dựa vào lực lượng một người thì rất khó mở ra.
"Ngươi còn nhớ rõ công cụ khóa để ở phòng nào sao?"
"Lối vào phòng giam, bọn họ đưa ta đến cái chỗ đó rồi mới khóa."
Hiển nhiên, sau khi Thánh sứ phát hiện thân phận chân thật của nàng, lập tức đổi thành loại khóa bảo đảm nhất, ngoại trừ kẻ siêu phàm ra, nó hầu như có thể khóa lại tất cả phù thủy.
Muốn dẫn Speer rời đi, nhất định phải gỡ cái đồ chơi này xuống trước, nếu không mình hoàn toàn không thể kéo nàng vào trạng thái sương mù được.
"Chúng ta đi nhà tù thứ nhất." Nightingale làm ra quyết định: "Ngươi đi theo ta."
Gắng chịu cảm giác đau nhói ở chân, nàng đi tới bên cạnh thủ vệ đã ngã xuống đất, lấy chìa khoá đi, mở cửa nhà lao ra.
Đúng lúc này, đỉnh tháp cao vang lên tiếng chuông vang thanh thúy, tiếng chuông dồn dập quanh quẩn trong kiến trúc yên tĩnh, giống như là gõ vào trong lòng của nàng.
"Đây là cảnh báo của giáo hội." Speer đổi sắc mặt, nói.
"Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ đến." Nightingale trầm giọng nói: "Chỉ khi nào hành động nhanh hơn kẻ địch thì mới có cơ hội sống sót."
Lúc này, cảnh báo vang lên, nói theo một ý nghĩa nào đó thì cũng là giúp nàng một tay, tín đồ đóng giữ ở hầm nghe được tiếng chuông vang, toàn bộ đều tụ tập đến lối ra duy nhất của nhà giam, chính là tạo cơ hội cho Nightingale một lưới bắt hết.
Nàng giáng lâm từ trong sương mù, nhắm ngay những người này mà bóp cò súng, mấy phát đạn đánh trúng mục tiêu thứ nhất, sau đó xuyên thấu thân thể, lại xuyên vào trong cơ thể người thứ hai, một đống máu tươi vẩy ra. Thần Phạt Chi Thạch mà bọn họ đeo chính là bia ngắm bắt mắt nhất trong thế giới đen trắng, đối mặt Nightingale xuất quỷ nhập thần, những người này tay cầm trường kiếm và tấm chắn nhưng lại không biết nên chém vào chỗ nào. Hai vòng xạ kích kết thúc, trong nhà giam đã không còn một thủ vệ nào còn sống.
Nhưng nàng biết đây chỉ là tín đồ cấp thấp nhất của giáo đường, không lâu sau đó, quân thẩm phán võ trang đầy đủ sẽ chạy tới đây, đến lúc đó mà còn không thể mở Thần Phạt Chi Thạch ra thì khó mà thoát được.
"Mau tới đây!" Nàng nhanh chóng tìm được công cụ khóa, đó là một cái khí cụ bằng sắt cỡ lớn đặt ở cạnh tường, hai cái kẹp đã rỉ sét vươn tới phía trước, nhìn như là một công cụ tra tấn đáng sợ.
Speer kề sát cổ vào cái kẹp, Nightingale kéo cái chốt sắt lên, sau đó lắc tay cầm. Dưới tác dụng của dây lưng, cái kẹp tách ra hai bên, đẩy Thần Phạt Chi Tỏa nứt ra một cái khe.
Ngay lúc đó, tiếng khôi giáp của quân thẩm phán cũng vang lên ở cổng địa lao.
"Các nàng ở đó!" Có người hô.
"Nhắm chuẩn mà bắn!"
"Đi!" Nightingale kéo Speer trốn vào sương mù, nhưng từng đoàn từng đoàn lỗ đen không ánh sáng vọt thẳng tới chỗ nàng, trong nháy mắt, phá tan sương mù thành từng mảnh.
Trên mũi tên nỏ lại có khảm Thần Phạt Chi Thạch! Nightingale cảm thấy trên trán đổ mồ hôi lạnh, thoát khỏi che giấu, bóng dáng của hai người hoàn toàn bại lộ trước mặt võ sĩ thẩm phán, không thể không nói, những người được huấn luyện này hoàn toàn khác với tín đồ bình thường, vòng xạ kích thứ nhất, bọn họ chỉ đại khái bắn mũi tên về phía đường hầm, xung quanh cũng có, khiến cho hiệu lực cấm ma của thần thạch có thể phong tỏa con đường, hơn nửa chỉ có một nửa trong bọn họ tham dự lần công kích đầu.
Mà một nửa khác thì đang đợi thời khắc phù thủy hiện thân.
Có mục tiêu rõ rệt, đợt bắn thứ hai chớp mắt là đến.
Nghe được tiếng dây cung đàn hồi vù vù sau lưng, Nightingale kéo nữ hầu tước đến trước người mình, đồng thời hô to: "Cúi đầu!"
Một con đau thấu tim xuất hiện sau lưng, nàng không biết mình bị bắn trúng mấy mũi tên, đau đớn như là ngọn lửa lan tràn ra, nhưng mà bước chân của nàng không dừng lại dù chỉ một khắc.
Vòng vào chỗ ngoặt trong nhà tù, Nightingale cảm thấy trong miệng tanh nồng, đại khái là đau đớn vừa rồi khiến cho nàng cắn nát bờ môi: "Ngươi không sao chứ?"
"Ta... ta không sao." Hầu tước có chút sững sờ nói: "Vừa rồi, ngươi, ngươi đỡ tên cho ta?"
"Bắn trúng ngươi thì không cứu nổi, nhưng bắn trúng ta thì không chắc sẽ có chuyện." Nightingale đưa tay sờ sau lưng, quả nhiên không có một mũi tên nào bắn thủng quần áo thông khí của Soria, mặc dù phía sau đau như bị hỏa thiêu nhưng chỉ cần không có xuyên thấu thân thể thì tối đa cũng chỉ bị ứ máu thôi, càng quan trọng hơn là sẽ không khiến cho bột thần thạch đi vào trong cơ thể mình.
Võ sĩ thẩm phán vội vã đuổi theo qua bên này, đại khái là bọn họ không ngờ hai người dưới tình huống không có tấm chắn cũng có thể đỡ đợt tên nỏ thứ hai, vừa rồi dừng bước xạ kích đã khiến cho hai bên kéo dài ra một khoảng cách.
Thoát khỏi Thần Phạt Chi Thạch, Nightingale nắm lấy Speer, triển khai sương mù, đi theo đường cong biến ảo chập chờn vọt thẳng lên, xuyên qua sàn gác và tầng đất đi ra bên ngoài tháp cao, sau đó lấy một cái ống trúc từ trong túi tiền ra, kéo dây dẫn nổ.
Hào quang màu đỏ chói mắt từ ống trúc bắn ra, xông thẳng tới chân trời, sau đó nổ vang, hình thành một đám điểm sáng dày đặc, giống như là vô số vì sao trên bầu trời.
Còn nhớ khi điện hạ giao thứ này cho mình, còn lải nhải một nhánh Xuyên Vân Tiễn, thiên quân vạn mã đến gặp nhau, bây giờ nàng không cần thiên quân vạn mã, chỉ hi vọng Macy có thể nhìn thấy cái tín hiệu này.
Rất nhanh, bóng ma to lớn từ trên trời giáng xuống, Macy dẫn theo lực vạn quân đáp xuống bên cạnh tháp cao, thân thể khôi ngô trực tiếp ép vỡ tường vây, khí lưu do cánh vỗ thổi tan sương mù xung quanh.
"Chuyện này. . . đây là cái gì?" Speer Passy không khỏi mở to hai mắt nhìn.
"Đồng bạn của ta." Nightingale nhờ Lightning hỗ trợ cố định nữ hầu tước trên người Macy, còn mình thì dùng hết chút sức lực sau cùng bò lên trên lưng, vỗ vỗ thân thể thô ráp của nàng: "Cất cánh."
"Grào, grào." Macy gào lên một tiếng đáng sợ với quân thẩm phán đuổi theo phía sau, sau đó vung cánh, bay lên trên không, chở hai người tăng tốc bay lên, nhanh chóng biến mất trong bầu trời đêm.