...
Roland đi vào thành bảo đã trở nên hỗn độn, Pelor và bá tước Hormones đã quỳ một gối xuống trong đại sảnh, nghênh đón mình đến.
Toàn bộ thi thể trên đất đã được dọn đi nhưng mùi máu tươi vẫn không tan được, có thể nhìn thấy khôi giáp vỡ vụn và vũ khí đứt gãy khắp nơi, hắn có thể tưởng tượng được trong quá trình tranh đoạt thành bảo, song phương liên tục chém giết ở chỗ này.
"Đứng lên đi." Roland đi đến trước người hắn, xoay người cầm cánh tay của hắn.
"Vâng." Giọng Pelor có chút nghẹn ngào: "Điện hạ, rốt cuộc ngài đã đến."
"Các ngươi làm rất khá." Hắn trầm giọng nói: "Bốn gia tộc lớn sẽ trả giá lớn cho chuyện này, chắc chắn hung thủ sẽ bị đưa ra công lý."
"Ta không thể thay ngài bảo vệ tốt cứ điêm Epic..."
"Ngươi đã tận lực, không phải lỗi của ngươi." Roland thở dài. Pelor không phải một người quản lý năng chinh thiện chiến, từ khinh kỵ đoạt thành trước đó và quý tộc phản loạn lần này cũng có thể thấy được, hắn am hiểu kinh doanh lãnh địa, mười phần tinh thông mậu dịch, cũng giỏi về nắm lấy cơ hội, nhưng không phải một quyền mưu gia, cũng không thông thạo chiến đấu và âm mưu. Lần này nếu như không phải Đệ Nhị Quân dựa theo biện pháp khẩn cấp tiến vào chiếm giữ thành bảo, chỉ sợ hắn hai ngày cũng không nhịn được.
Nhưng đó cũng không có nghĩa là Pelor Hormones không phải một người quản lý tốt. Nếu như hắn không giỏi chinh chiến, mình nên cho hắn một lãnh địa không cần chinh chiến, so với nhân tài có thể đánh, Roland càng ưu ái người có đầu não, biết kinh doanh.
"Lần bạo động này, ta tin chắc chắn là có nguyên nhân." Hắn nhìn tất cả mọi người ở đây: "Đây là một âm mưu, kẻ địch mưu toan phá vỡ trật tự ở Tây cảnh, từ đó giành lại ích lợi không thuộc về bọn họ!"
Hiện trường yên tĩnh lại, cho dù là binh sĩ Đệ Nhất Quân cầm súng cảnh giới hay là kỵ sĩ thương tích đầy mình sau lưng Pelor đều ánh mắt sáng rực nhìn về phía vương tử điện hạ.
"Vì thế bọn họ không tiếc phạm phải trọng tội, mưu hại quý tộc, giết chóc nhân dân. Trận chiến ngày hôm nay qua đi, không biết có bao nhiêu lĩnh dân sẽ mất đi người nhà, bao nhiêu phòng ốc sẽ bị cướp sạch trống không. Nhưng cuối cùng, âm mưu của bọn họ cũng không thể đạt được, chính là nhờ các ngươi bất khuất chống cự mới tránh khỏi cứ điểm sa vào bi kịch càng lớn hơn, biểu hiện của các ngươi có thể nói là anh dũng, ý chí của các ngươi đáng được tán thưởng!"
Các kỵ sĩ bất tri bất giác ưỡn cao lồng ngược.
"Nhưng mà chiến đấu còn chưa kết thúc, những kẻ phản nghịch này đang bối rối chạy trốn, kế tiếp là thời khắc chúng ta triển khai báo thù! Ta thề, cho dù kẻ địch trốn đến nơi đâu cũng chạy không khỏi thẩm phán cuối cùng, cho dù là ở lãnh địa của bốn gia tộc lớn... hay là vương đô!" Roland dừng một chút, chém đinh chặt sắt nói: "Mà kẻ cầm đầu cuộc phản loạn này cũng sẽ chịu trừng phạt! Máu của các ngươi... sẽ không chảy vô ích!"
"Điện hạ vạn tuế!" Pelor và bá tước Hormones quỳ xuống lần nữa.
"Điện hạ vạn tuế, vạn tuế!" Tiếp theo là kỵ sĩ và chiến sĩ Đệ Nhị Quân may mắn còn sống sót.
Không lâu sau, tất cả mọi người quỳ một chân xuống đất, sống lưng thẳng tắp, tay phải xoa ngực, cùng hô to một câu.
"Roland điện hạ, vạn tuế!"
...
Trấn an người ở chỗ này, sau đó Roland gọi Pelor, Vannah, Brien và Iron Axe đến thư phòng ở tầng ba thành bảo, nơi này cũng là nơi duy nhất không có bị xâm nhập, các vật trang trí trong đó gần như hoàn hảo. Hắn biết, vài ngày tiếp theo mình sẽ ở lại chỗ này.
Đầu tiên là hiểu rõ tình hình chiến đấu trong thành, hắn nhìn về phía Iron Axe, người sau lập tức ra khỏi hàng báo cáo: "Bốn gia tộc lớn chiếm cứ cửa thành bắc và cửa thành đông, giờ đã bị phù thủy đoạt lại, bây giờ Đệ Nhất Quân đang tiêu diệt toàn bộ kẻ phản loạn trong thành dưới sự dẫn dắt của tiểu thư Sylvia, hẳn là đến sáng mai thì có thể khôi phục trật tự trong thành."
"Thương vong thì sao?"
"Cho tới bây giờ, tổng cộng có sáu người bị thương, toàn bộ là đến từ doanh súng trường, nhưng mà đã được tiểu thư Nanawa cứu chữa."
"Bên phía Đệ Nhị Quân thì sao? Thống kê ra chưa?"
"Còn chưa... nhưng với tin tức lấy được trước mắt, thương vong tương đối thảm trọng." Brien do dự một chút: "Hai tiểu đội đến trợ giúp tường thành bị đánh tan, đến nay vẫn chưa tụ lại được. Trong số năm mươi người đóng giữ thành bảo, có mười một người bỏ mình, mà binh lính tuần tra trên tường thành, gần như không một người nào sống sót."
Roland gật gật đầu, chừng một trăm người này có thể kiên trì hai ngày cũng nhờ vào cường độ chiến tranh ở thời đại này không cao, đặc biệt là khi kẻ địch không có vũ khí công thành hữu hiệu, phe phòng thủ thường có thể chiếm được ưu thế khá lớn. Nếu như không phải đối phương cũng sử dụng súng đạn, dựa vào thân thể máu thịt của lính đánh thuê và đội thân vệ thì sợ là rất khó công phá thành bảo lãnh chúa —— khi mới bắt đầu thiết kế, tòa kiến trúc này đã suy tính đến chuyện phòng địch tập.
Nghĩ như vậy, hắn dặn dò Iron Axe: "Đi lấy mấy cây súng đạn mà phản quân sử dụng đến cho ta xem thử."
Đối với vũ khí nóng tân sinh của thời đại này, trong lòng Roland có chút để ý, mặc dù từ khi bột tuyết sinh ra thì hắn biết ngay sớm muộn gì một ngày này cũng sẽ tới, nhưng mà tốc độ nghiên cứu phát minh của Deflick đúng là khiến cho hắn kinh ngạc.
Iron Axe nhanh chóng thi hành mệnh lệnh, nửa khắc đồng hồ sau, mấy cái binh khí hình ống dài, độ dài ngắn không đồng nhất, hình dạng khác nhau được binh sĩ khiêng vào thư phòng.
Nhìn thấy vật thật, Roland nhanh chóng hiểu được tại sao đối phương có thể chế tạo ra nhóm vũ khí này trong thời gian ngắn như vậy.
Những ống dài này, nói cho đúng chuyên môn thì còn chưa được tính là súng kíp, chúng không có cò súng, không có cơ cấu bắn, chỉ là một ống sắt có lỗ ở hai đầu. Một đầu khoét sâu dùng để đổ thuốc súng và đạn, một đầu khoét lỗ hình kim nhỏ để đánh lửa, đầu còn lại nông, là tay cầm sau khi cắm cọc tre hoặc thanh gỗ vào.
Từ kết cấu thì nó rất giống súng kíp nguyên mẫu —— súng hoả mai.
Quá trình nạp đạn của loại súng đạn nguyên thủy này giống như súng kíp, nhưng bắn ra thì phiền phức hơn, cần tay súng kẹp cây gỗ dưới nách, một tay khác cầm lửa nhóm lửa thuốc nổ. Do trở ngại về tư thế, khi bắn thì ngay cả nhắm chuẩn cũng không làm được, chỉ có thể bắn đại về phía trước.
Nhưng nó vẫn là vũ khí nóng chính cống, trừ bỏ đủ loại bất tiện, nguyên lý bắn của nó hoàn toàn nhất trí với súng kíp, nòng súng, viên đạn và cái sau cũng không có gì khác biệt, bởi vì uy lực này lớn hơn cung nỏ nhiều, chỉ cần trúng đích, giáp kỵ sĩ cũng không ngăn được một đòn của nó.
Hơn nữa, mấy cây súng hỏa mai có tạo hình khác nhau này thì có thể thấy Deflick đã bỏ thời gian cải tạo, một số được cán từ những tấm sắt, trên thân ống còn giữ lại vết đánh rõ ràng, còn có một số thì có vẻ như là được đút từ đồng nấu chảy, bề ngoài tương đối bóng loáng. Suy tính đây chỉ là sản phẩm thí nghiệm viện trợ cho bốn gia tộc lớn, súng đạn mà Deflick dùng riêng thì hẳn là sẽ tốt hơn một chút.
Chỉ là... súng hỏa mai cho dù có tốt hơn thì vẫn là súng hỏa mai.
Đợi đến lúc phát động thế công mùa xuân, đối mặt quân đội Tây cảnh được phân phối trang bị súng trường ổ quay, súng trường liên phát và súng máy hạng nặng, vương đô sẽ không có bất cứ phần thắng nào.
Roland dời mắt về bốn người: "Bắt đầu từ ngày mai, Đệ Nhất Quân sẽ thu phục từng cái lãnh địa ngoại ô cứ điểm Epic, bất kỳ quý tộc nào chống cự thì có thể xử tử tại chỗ, ta hi vọng một tuần sau, toàn bộ Tây cảnh sẽ thống nhất!"
"Tuân mệnh, thưa điện hạ!" Bốn người cùng đáp.