...
Ryan Dmitry bị vây ở trong tầng hầm ngầm của phủ đệ gia tộc Moose đã chừng nửa tháng.
Hắn vốn cho là mình có thể ngăn Jacob lại, nhưng mà không ngờ đối phương lại ra tay sớm.
"Đây cơm trưa hôm nay, mời dùng." Quản gia mặt dài Sean đưa một bàn đồ ăn sền sệt tới bên cạnh lồng giam, thoạt nhìn như là hỗn hợp cháo lúa mì và rau quả, nhìn lượng đồ ăn cũng chỉ lớn chừng bằng bàn tay.
"Mau thả ta ra ngoài, cái tên ngu xuẩn này!" Ryan hất tung đĩa xuống đất, nắm lấy lan can rống to: "Jacob cũng là đồ ngu xuẩn, hắn hoàn toàn không biết mình đang làm gì, bây giờ thả ta ra ngoài vẫn còn kịp!"
Quản gia tiếc nuối lắc đầu, lấy khăn tay ra lau lau giày bị bẩn: "Nếu như ta là ngài, ta sẽ không chà đạp đồ ăn đưa tới miệng, bá tước đại nhân có dặn, vì tiết kiệm chút sức lực cho ngài, tuần này một ngày chỉ đưa đồ ăn một lần."
"Đáng chết, ngươi không nghe thấy ta đang nói cái gì sao?" Ryan chửi ầm lên: "Cái này hoàn toàn không phải vấn đề một bữa cơm, không ngăn cản Jacob, hắn sẽ hủy diệt gia tộc Moose! Nể mặt phụ thân ta, mau mở lồng giam này ra!"
Đại khái là nửa câu nói sau có tác dụng, quản gia vốn định rời đi dừng bước: "Phụ thân ngài? Ta nghĩ nếu như hắn còn sống, sợ rằng sẽ lập tức trục xuất ngươi khỏi gia môn." Hắn quay đầu, mặt không thay đổi nhìn Ryan: "Thiếu gia, hình như ngài quên, người giết chết bá tước Moose chính là tứ vương tử Roland Wimbledon, mà gia tộc Lonicera không chỉ gia nhập vào vương tử, còn hỗ trợ hắn áp chế bốn gia tộc lớn còn lại. Giờ phút này, ca ca ngài đang sửa đổi sai lầm như thế, nhưng ngài lại bị dọa đến hồn bất phụ thể, như vậy cũng được xem là một kỵ sĩ?"
"Ta có phải một kỵ sĩ hợp cách hay không hoàn toàn không cần ngươi bình phẩm." Ryan phẫn nộ nói: "Trong ba năm này, ta chém giết với tà thú ở phòng tuyến Hermes, Jacob chỉ ở vương đô hưởng thụ phong hoa tuyết nguyệt của hắn, ngươi cho rằng bây giờ hắn ra mặt công kích gia tộc Lonicera là vì dũng khí? Đừng làm trò cười cho người khác, hắn chỉ bị lợi ích che con mắt thôi!"
Sean thở dài: "Cho dù ngài là đệ đệ của đại nhân Jacob thì cũng nên dành cho hắn sự tôn trọng cơ bản nhất, dù sao hắn cũng là một vị bá tước, cũng là gia chủ gia tộc Moose."
Nói xong, quản gia không để ý đến Ryan nữa, leo lên cầu thang nhanh chóng rời khỏi tầng hầm. Khi cửa lớn khép lại, lòng đất lại khôi phục yên tĩnh.
"Gặp quỷ!"
Thứ tử gia tộc Moose đấm mạnh xuống sàn nhà.
Từ khi mùa đông bắt đầu, số lần Jacob bái phỏng gia tộc khác càng ngày càng nhiều, mới đầu hắn cũng không để ý lắm, dù sao mình không có chút hứng thú nào với chuyện kinh doanh gia tộc, lại thêm khi bị vương tử điện hạ bắt làm tù binh, Jacob từ chối nộp tiền chuộc, vẫn là Pelor ra tay tương trợ mới để cho mình thoát khỏi nhà lao, quan hệ giữa hai người cũng hạ xuống điểm đóng băng. Ngay cả khi như vậy thì Ryan cũng không định tranh đoạt vị trí gia chủ với đối phương, nghe tin tức về kế hoạch xây thành trì của Biên Thùy Trấn, thậm chí hắn còn suy tính đến chuyện đến thị trấn hiệu trung với tứ vương tử, chính thức trở thành một vị kỵ sĩ thủ hộ. Nhưng sau này tình huống xxr thay đổi, trong một lần phủ đệ của gia tộc Moose tổ chức một buổi tiệc tư nhân, hắn nghe được tin tức bốn gia tộc lớn chuẩn bị liên hợp đối phó cứ điểm Epic.
Đêm đó Ryan xông vào thư phòng Jacob, chất vấn đối phương việc này, lại bị hắn không vui đuổi ra. Suy tư một đêm, hắn định nói tin tức này cho Pelor, lại dẫn đội tuần tra đến ngăn cản Jacob, không ngờ đối phương lại động tay chân trong bữa sáng, khi hắn tỉnh lại sau giấc ngủ thì phát hiện mình đã bị giam trong lồng.
Sau này cho dù Ryan gào thét và cảnh cáo như thế nào đi nữa thì đều không thể gặp lại Jacob một lần. Mỗi ngày hắn chỉ có thể thông qua sáng tối từ một góc cửa sổ mái nhà của tầng hầm để phán đoán thời gian, người duy nhất có thể tiếp xúc được chính là quản gia riêng của Jacob.
"Lộc cộc..."
Bụng kêu lên một tiếng to, lúc này hắn mới phát hiện mình có chút đói bụng.
Nhìn đồ ăn rơi vãi trên đất, Ryan quay đầu qua, nằm ngửa xuống đống cỏ mì. Hay là ngủ đi... hắn nghĩ, ngủ thì sẽ không cảm thấy đói bụng.
Vừa mới nhắm mắt lại, trong tầng hầm ngầm lại có tiếng bước chân vang lên.
Chẳng lẽ là... Jacob tới? Hắn chợt nhảy khỏi đống cỏ, áp sát vào lan can, mượn nhờ ánh sáng yếu ớt từ cửa sổ mái nhà bắn vào, bóng dáng của đối phương nhỏ nhắn, hiển nhiên không phải vị bá tước ngạo mạn đó.
"Ca ca, ngươi còn khỏe chứ?" Khi đối phương đi tới bên cạnh lồng giam, hắn mới phát hiện người tới lại là Orillia, tam tiểu thư của gia tộc Moose.
"Sao ngươi lại vào đây?"
"Đại ca không có ở đây, những tôi tớ đó không quản được ta." Orillia nhìn cháo lúa mì dưới đất, không dám tin, nói: "Bọn họ cho ngươi ăn cái này? Quá đáng! Ngươi đợi ta một lát, ta sai phòng bếp làm một ít thức ăn cho ngươi."
"Jacob không ở trong phủ rồi?" Nghe được nửa câu đầu của muội muội, trong lòng Ryan lập tức trầm xuống, không thèm quan tâm chuyện nhét đầy cái bao tử nữa: "Hắn đi đâu?"
"Không biết... hai ngày trước hắn rời đi." Orillia lắc đầu: "Còn dẫn theo phần lớn thị vệ trong nhà, nếu không ta cũng không có cơ hội đi xuống tầng hầm ngầm."
Xong, trong lòng Ryan lạnh lẽo, hai ngày chưa về, lại thêm hôm nay đã là ngày thứ ba... dù bây giờ mình có thể ra ngoài thì sợ là đã trễ.
"Ca ca, nghe nói đại ca muốn gây bất lợi cho gia tộc Lonicera, là thật sao?" Orillia lo lắng: "Đại nhân Pelor không có sao chứ?"
Đúng rồi... tam muội rất thích Pelor Hormones, mình cũng cố ý tác hợp hai người bọn họ, nhưng bất đắc dĩ là có vẻ như người bạn đó đã có người trong lòng. Nhưng mà bây giờ nghĩ những chuyện này đều vô dụng, Ryan mềm nhũn dựa vào lan can, ngồi xuống, toàn thân bất lực, dựa theo phong cách làm việc của Jacob, nhất định hắn sẽ không bỏ qua cho cả nhà Hormones, tiếp theo, toàn bộ Tây cảnh sẽ đối mặt với cơn thịnh nộ của vương tử điện hạ.
Jacob ở vương đô quá lâu, hắn hoàn toàn không có ý thức được mình phải đối mặt cái gì... Ryan nhắm mắt lại, trong đầu không tự chủ được hồi tưởng lại ngày đó khi tấn công Biên Thùy Trấn, ngọn lửa nở rộ ở trước mắt, tiếng sấm bên tai không dứt, kỵ sĩ xông ở phía trước như là đụng phải bức tường vô hình, khôi giáp không chịu nổi một đòn của mũi tên trong suốt, kỹ xảo huấn luyện nhiều năm, dũng khí vì vinh dự mà chiến, hoàn toàn mất hết tác dụng trước vũ khí của đối phương.
Từ một khắc đó về sau, hắn không còn ý nghĩ muốn đối địch với vương tử điện hạ nữa.
Không có ai có thể chiến thắng bộ đội của điện hạ, ít nhất người bình thường thì không được.
Nếu như tứ vương tử biết tất cả những chuyện xảy ra ở cứ điểm, đánh tới lần nữa, coi như gia tộc Moose có nhận được nhiều lợi ích thì có ích lợi gì? Lần này... sợ là hắn sẽ không buông tha cho bốn gia tộc lớn nữa.
"Ca, ngươi sao vậy?" Orillia lắc lắc hắn, nhưng hắn hoàn toàn không nhúc nhích.
Gia tộc Moose đã xong đời.
Đúng lúc này, cách trần nhà thật dày, Ryan nghe được tiếng nổ như ẩn như hiện, sau đó mặt đất run nhè nhẹ, giống như là có cái gì đó nện mạnh xuống phủ đệ.
Là mình nghe lầm? Ryan lật người, lại nhìn thấy muội muội cũng kinh ngạc như mình.
Sau đó lại là một tiếng sấm trầm muộn, nhưng lần này rõ ràng hơn rất nhiều, sau đó tiếng lách cách ngắn ngủi không ngừng vang lên, đỉnh đầu vang lên tiếng tôi tớ hốt hoảng kêu to.
Chẳng lẽ... là quân đội của tứ vương tử tới? Ryan không khỏi trợn mắt há hốc mồm, sao có thể như vậy được?
"Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?" Orillia đứng lên: "Ta đi xem một chút."
"Đừng." Ryan chụp lấy tay muội muội: "Đừng có đi đâu hết, ở yên đây chờ!"
"Hở?"
"Nghe lời của ta..." Hắn nuốt ngụm nước bọt, khô khốc nói: "Đi ra bên ngoài... có thể sẽ gặp nguy hiểm."
Chỉ chốc lát sau, tiếng nổ bình ổn lại, qua chừng nửa khắc đồng hồ, một đội nhân mã xâm nhập tầng hầm, bọn họ mặc đồng phục màu nâu, trong tay cầm vũ khí cán dài kỳ quái, Ryan nhìn một cái là nhận ra, người đến chính là bộ đội của vương tử điện hạ!
Hắn nhất thời mất hết can đảm, biết rõ điện hạ sẽ trả thù, nhưng mà không ngờ sẽ nhanh chóng như vậy.
Chẳng lẽ... chuyện này chỉ là vương tử điện hạ tự biên tự diễn, diễn một tuồng kịch?
"Các ngươi là ai! Dám tự tiện xông vào phủ bá tước!" Orillia đứng dậy quát lớn.
Một người đàn ông trong đội ngũ đi ra, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, giữa lông mày có một luồng khí túc sát, nhìn giống như là một dị tộc.
"Ngươi chính là thứ tử của gia tộc Moose, tước sĩ Ryan Dmitry?" Đối phương lên tiếng nói.
"Biết, biết còn không lui xuống? Các ngươi muốn làm cái gì?" Giọng điệu tam muội có chút run, nhưng vẫn cản ở trước song sắt.
"Ta chính là Ryan! Đừng làm tổn thương nàng... nàng vô tội!"
Ryan vốn cho là mình sẽ nhìn thấy cảnh tượng khó mà chịu được nhưng không nghĩ rằng đối phương hoàn toàn xem Orillia như không khí, hơn nữa lời kế tiếp càng vượt quá dự tính của mình.
"Ta là chỉ huy Đệ Nhất Quân Iron Axe, Roland điện hạ từng có mệnh lệnh, cố ý sai ta tới tìm ngươi." Người đàn ông trầm giọng nói: "Hắn sai ta nói cho ngươi, ngài Pelor muốn gặp ngươi."