Quý tộc phản loạn không chịu nổi thế công của Đệ Nhất Quân, chỉ có mấy lần chính diện giao chiến, đều là sau một vòng tề xạ thì phân ra thắng bại, ngay cả tổ đạn cũng không cần thay đổi mà đối phương đã toàn tuyến tan rã, ném mười mấy bộ thi thể trốn bán sống bán chết. Có nhiều lúc, chỉ có Đệ Nhất Quân đơn phương truy kích và lùng bắt.
Iron Axe mỗi sáng sớm xử lý một lãnh địa, tuần tự công chiếm Moose, Rushwolf và trụ sở của gia tộc Briar, nhưng khi bộ đội đến lãnh địa của gia tộc Maple thì tình thế tiến công lại chậm chạp lại.
Bọn họ gặp được phiền phức ngoài ý muốn.
"Đáng chết, quả là không khác gì cứ điểm." Brien nhìn phủ bá tước đứng vững trước mắt, căm tức nói: "Ngay cả sông hộ thành cũng có!"
"Trong một vòng tiến công vừa rồi có người bị thương không?" Iron Axe lạnh mặt hỏi.
"Có hai đứa xui xẻo bị thương, một người cánh tay trúng tên, một người khi rút lui bị bắn trúng phần lưng, may là vấn đề cũng không lớn." Brien nhíu mày nói: "Các binh sĩ từ dưới đáy bắn lên nóc nhà quá thua thiệt, dù trong tay đối phương chỉ có tên nỏ và đoản cung thì chúng ta cũng không chiếm được chỗ tốt."
Iron Axe biết đối phương nói không sai, ai cũng không ngờ được bá tước Maple lại xây nhà mình thành hình tháp, hơn nữa còn xây dựa lưng vào núi, lưng dựa một vách đá nham thạch. Dòng suối từ dãy núi tuyệt cảnh chảy xuống bị dẫn vào trong cống rộng hơn năm mét, tạo thành một cái sông hộ thành nhỏ vờn quanh phủ đệ, bởi vì là nước chảy, mặc dù phía trên trôi đầy băng và tuyết nhưng lại không hoàn toàn đóng băng. Toàn bộ tháp chỉ có một cái cửa vào, muốn tấn công đại môn thì nhất định phải nhảy từ cầu hình vòm, nơi đó cũng là nơi hiểm yếu mà kẻ địch canh giữ nghiêm mật.
Xung quanh phủ bá tước không có rào chắn, toàn bộ là đất tuyết bằng phẳng, chiếm cứ điểm cao xạ kích đền bù điểm yếu tầm bắn ngắn của cung nỏ, hai đợt công kích thăm dò, Đệ Nhất Quân chỉ đánh chết ba, bốn người của đối phương, mà phe mình cũng có mấy người bị thương.
"Nếu như doanh pháo binh ở chỗ này thì tốt." Brien oán hận nói: "Bắn cửa lớn mấy phát, không tin hắn không đầu hàng."
"Đáng tiếc bọn họ không qua được, nơi này cách cứ điểm quá xa, tuyết đọng cũng quá sâu." Iron Axe ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút: "Hôm nay đến đây thôi, bố trí binh sĩ hạ trại đi."
Đất phong của gia tộc Maple ở hướng tây bắc cứ điểm Epic, nối liền dãy núi tuyệt cảnh, cũng là khu vực biên giới Tây cảnh. Chỉ đi bộ đến đây thì mất gần một ngày, lại thêm tuyết đọng trên đường không có ai dọn dẹp, pháo dã chiến mười hai pound hoàn toàn không thể chuyển tới được.
Căn cứ tình báo bọn họ lấy được, trong phản loạn lần này, gia tộc Maple xuất lực rất ít, ngay cả bản thân bá tước cũng không có ra mặt, như vậy có nghĩa là thực lực của đối thủ gần như hoàn hảo không chút tổn hại, nếu như toàn bộ trốn trong tháp giống như cứ điểm này, không có vũ khí công thành quả là khó đối phó.
Vào đêm, đống lửa được đốt lên trong lều vải doanh trại.
"Ngày mai làm sao đây?" Brien nhét thêm củi vào trong hố lửa: "Lệnh cho binh sĩ đỡ lấy mũi tên xông lên? Chỉ cần có thể nổ tung cái cửa sắt đáng chết đó, giờ chết của bọn họ đã đến."
Nhưng Đệ Nhất Quân cũng sẽ có tầm mười người thương vong, Iron Axe lắc đầu, không có trả lời. Nếu là lúc trước, khi còn ở Iron Sand City, đừng nói mười người, xem như giao đội thị vệ trăm người cho hắn dẫn đầu, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ của tộc trưởng, dù chết sạch toàn bộ cũng không đáng tiếc. Nhưng khi đến Tây cảnh, hắn tận mắt nhìn thấy những binh lính này trưởng thành đến ngày nay như thế nào, vừa nghĩ tới tâm huyết Roland điện hạ rót vào người bọn họ, hắn có chút không nỡ.
Trầm mặc một hồi lâu, hắn thở một hơi khí trắng: "Nhờ phù thủy đi."
Brien giật mình: "Nhờ các nàng?"
Iron Axe cũng không muốn làm như vậy, hắn nhớ vương tử điện hạ từng nói, một quân đội hợp cách thì bất cứ lúc nào cũng có thể độc lập hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng bây giờ không phải là lúc so tài, vì đạt được mục tiêu thống nhất Tây cảnh trong một tuần, cũng cố hết sức giảm bớt thương vong, hắn sẽ không vì tự tôn mà kiên trì.
Bởi vì điện hạ cũng từng nói, tướng có trách nhiệm với tính mạng của binh sĩ mới là một tướng tốt.
"Cho ngươi đi truyền tin, nói chúng ta gặp phiền toái, cần tiểu thư Macy trợ giúp." Hắn dặn dò.
Hôm sau, Macy và Lightning đã chạy tới doanh trại: "Chuyện gì xảy ra?"
"Ục ục?"
Iron Axe ho khan hai tiếng, nói sơ về vấn đề khó giải quyết trước mắt một lần: "Kẻ địch tập trung chủ yếu ở đỉnh tháp, lực sát thương của súng trường với bọn họ có hạn, lại thêm lối vào có cửa sắt ngăn cản, Đệ Nhất Quân khó mà tới gần sắp đặt thuốc nổ, chỉ có thể mời các ngươi tới mở cửa ra."
"Để chúng ta lo cho." Cô gái nhỏ vỗ ngực nói.
Ném mạnh thuốc nổ cũng không xa lạ gì với hai người bọn họ, khi còn ở thị trấn thì còn phối hợp với Đệ Nhất Quân huấn luyện. Iron Axe gật gật đầu, lập tức bắt đầu bố trí binh sĩ, chuẩn bị khởi xướng tổng tiến công sau cùng —— không cần biết túi thuốc nổ có thể đưa đến hiệu quả dự trù hay không, ít nhất cũng có thể chấn nhiếp kẻ địch, thừa dịp này, hẳn là bọn họ sẽ có đầy đủ thời gian phá hư cửa sắt.
"Ngươi muốn đích thân ra trận?" Brien kinh ngạc nhìn súng trường trên lưng Iron Axe, buộc ổ đạn đã nạp đạn vào bên hông.
"Nói là ta đi một mình không bằng nói là xông lên với ta." Iron Axe cười cười: "Đây là câu nói mà điện hạ thường nói."
...
Khi hai người dẫn theo binh sĩ tiến vào vị trí công kích, chân trời xuất hiện bóng dáng Macy.
Nàng hóa thành cự thú, dán sát vách đá đáp xuống tháp, lợi trảo nắm lấy một bao thuốc nổ kiểu mới. Tất cả mọi người thấy được cảnh tượng kinh người này, khác biệt chính là Đệ Nhất Quân lập tức bộc phát ra tiếng hoan hô cao vút, mà đỉnh tháp thì rơi vào hỗn loạn tưng bừng, lính đánh thuê và thị vệ của gia tộc Maple nhao nhao thay đổi cung nỏ, xạ kích cự thú, đáng tiếc hiệu quả cực kỳ bé nhỏ.
Mà Macy đã hoàn thành quá trình tích lũy tốc độ, nàng giương rộng đôi cánh to lớn, vỗ mạnh, cất cao thân hình, đồng thời buông móng ra. Túi thuốc nổ giống như là một viên đạn pháo ra khỏi nòng, gào thét vọt thẳng xuống mái nhà ——
Iron Axe cảm thấy bốn phía yên lặng lại trong nháy mắt, tiếp theo hắn thấy được một quả cầu lửa chói mắt từ đỉnh tháp bốc lên, trong chốc lát, đất rung núi chuyển! Toàn bộ thế giới đều giống như run rẩy, cột khói to thổi sương tuyết bay lên, một luồng sóng nhiệt nhào tới trước mặt, hắn thậm chí không nhịn được lui về phía sau hai bước, hai lỗ tai bị chấn động đến đau nhức.
Là cái này... sức mạnh của thần linh!
Iron Axe không khỏi nghĩ tới lần thứ nhất thấy vương tử điện hạ thử thuốc súng đen, mà lần này, uy lực của vụ nổ hơn xa lúc đầu, cách gần khoảng trăm thước, hắn vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng rực trong quả cầu lửa. Còn những kẻ địch tiếp xúc gần với Thiên Phạt ở mái nhà, kết cục có thể nghĩ.
Hắn yên lặng cầu nguyện với Tam Thần một câu, sau đó giơ cao súng trường: "Vì vương tử điện hạ, Đệ Nhất Quân, toàn quân công kích!"
"Vì điện hạ!" Các binh sĩ hô to khẩu hiệu, chen chúc vọt tới phủ bá tước.
Lần này... không có người dám ngăn cản bọn họ.
Khi Iron Axe khải hoàn trở về cứ điểm Epic, vừa lúc là chạng vạng tối ngày thứ sáu.
Rốt cục toàn bộ Tây cảnh cũng nằm gọn trong khống chế của Roland.