Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 502

Chương 502
Chương 502

Bởi vì chiếc chiến thuyền thứ hai mới quay đầu được một nửa, vị trí còn bết bát hơn chiếc thứ nhất. Đối mặt thuyền thép xông thẳng lại, những con chuột đó bị dọa đến chân tay luống cuống, một vài tên còn có thể phản kháng, bưng tên nỏ vọt tới kẻ địch, nhưng trước mặt quái vật khổng lồ như thế thì mũi tên nỏ không khác gì kim may nhỏ bé, bắn lên miếng sắt thì ngay cả một vết hằn cũng không có.

Rất nhanh, thuyền thép mang theo thế không thể đỡ dùng góc gần như thẳng đứng đâm vào trung tâm thuyền đầu ưng, bóp nát bấy hơn mười mái chèo dài. Sau đó Eden tận mắt nhìn thấy cảnh tượng khó tin ―― dưới dòng nước và va chạm cùng tác dụng, một bên chiến thuyền bị ép vào trong nước, đồng thời mũi thuyền của kẻ địch cũng hếch lên.

Cái sau giống như là một chiếc thuyền mắc cạn, sau đó đập mạnh vào boong thuyền.

Thuyền đầu ưng lập tức phát ra tiếng vặn vẹo chói tai, chuột còn sống nhao nhao nhảy cầu chạy trốn, những tên bị nện gãy tay gãy chân chỉ có thể kêu thảm, lăn lộn trên boong thuyền, để lại từng vết máu. Eden trơ mắt nhìn thuyền thép chậm rãi hạ xuống, mà phe mình không chịu nổi gánh nặng, thân thuyền hẹp dài phát ra tiếng lốp bốp nổ vang ―― dù sao thuyền gỗ có kiên cố bao nhiêu, dưới trọng áp và lực đẩy, thân thuyền bỗng nhiên bị nứt từ bên trong, hai đầu lắc lư dữ dội.

Chiến thuyền bị cắt làm hai cũng không có nhanh chóng chìm xuống mà là giống thi thể đổ rạp trên mặt sông, chỉ lộ ra nửa bên bên mạn thuyền. Mà thuyền thép nhìn như không có chút hư hao gì, tiếp tục vọt tới chỗ mình.

Eden nghe được một loạt tiếng hít khí lạnh, trong nháy mắt bốn chiếc thuyền đầu ưng đã bị hao tổn một nửa, mà chiếc do hắn chỉ huy sắp trở thành chiếc kế tiếp, trong nháy mắt đó, hắn đã chuẩn bị nhảy thuyền chạy trối chết.

Nhưng may mắn là hắn cược đúng rồi!

Nhìn thấy chiếc thuyền của mình đã hoàn toàn áp sát bên bờ, kẻ địch đổi hướng, đuổi theo chiếc thuyền cuối cùng đang chạy trốn của nam tước Derrick.

"Giơ cung và chùy lên!" Thở dài ra một hơi, Eden khàn giọng rống to: "Chúng ta phải giết chết đám súc sinh trốn ở trong vỏ bọc sắt này! Xử lý được một kẻ địch, ta sẽ thưởng một miếng kim long! Đã nghe chưa? Một miếng kim long!"

Nếu như cứ trốn về vương đô như vậy, dù cho có thể sống sót thì hắn cũng hoàn toàn không có khả năng tấn thăng, cơ hội duy nhất ngay ở đánh bại chiếc thuyền của phản vương này, đem nó về thỉnh công với Deflick bệ hạ ―― dù chiếc thuyền này là ma quỷ Địa Ngục tạo nên, chỉ cần người ở phía trên vẫn giống như mình thì vẫn có khả năng chuyển bại thành thắng!

Không có bị thuyền địch nghiền nát giống ép con kiến, dũng khí trong lòng các thủy thủ lại trở về không ít, những người này vốn đều là dân liếm máu trên lưỡi đao mà sống, thường thấy cảnh tượng máu tanh ―― chỉ cần không phải nghiêng về một bên đồ sát thì bọn họ vẫn có hứng thú vì kim long mà liều một đợt.

Khi xác định sẽ không bị va chạm, thuyền đầu ưng rời khỏi bờ sông, cùng tiến tới với thuyền thép, cũng chậm rãi áp sát vào nó, nhanh chóng chạy song song với nó.

Ngay khi đối phương sắp vượt qua mình, khoảng cách hai thuyền chỉ có mấy mét, thủy thủ cầm đủ loại vũ khí lên, chuẩn bị đánh một đợt trước, chờ thuyền áp sát sau đó nhảy qua tiến hành chém giết, đây cũng là thủ pháp quen dùng khi đối phó thương thuyền. Nhưng trên boong thuyền thuyền địch trống rỗng, chỉ có một cái ống dài ở phần đuôi nhắm ngay thủy thủ ngo ngoe muốn động, xung quanh ống dài bị một lớp thiết mỏng bao phủ, chỉ để lộ ra một loạt các lỗ nhỏ ở vị trí trung tâm.

Eden còn chưa kịp suy nghĩ đó là cái thứ đồ gì thì đoạn trước ống sắt đã phun ra một tia lửa dài!

Đám người đứng thành một hàng lập tức xuất hiện từng đóa hoa máu, mảnh gỗ vụn và máu thịt bắn ra khắp nơi, thủy thủ ngã xuống hàng loạt giống như lúa mì được gặt, người kịp phản ứng bắt đầu tìm kiếm công sự che chắn, nhưng cho dù là thùng rượu hay là cột buồm cũng không làm nên chuyện gì, ổng sắt chỉ hướng nào thì hướng đó lên đường, cái thùng bị phá tan thành từng mảnh, mà cột buồm cũng không chịu đựng được loại vũ khí kinh khủng này liên tục đả kích, nương theo một loạt tiếng kẹt kẹt, nó bị cắt thành hai, nửa bộ phận trên quấn vải bạt rơi xuống nước, không còn động lực chính, thuyền đầu ưng chậm lại.

Chuyển cơ mà Eden huyễn tưởng ra cũng chưa từng xuất hiện, hắn đại khái hiểu, đó hẳn là là một loại súng kíp, chỉ là tốc độ bắn quá nhanh cho nên mới có một loạt tiếng đì đùng kéo dài không dứt. Chỉ là hắn hoàn toàn không nghĩ ra, tại sao vũ khí nạp đạn cực chậm, độ chính xác lại cực kỳ kém cỏi trong tay phản vương lại có thể làm được như vậy... có lẽ, cũng chỉ có lực lượng của ma quỷ mới có thể giải thích.

Rất nhanh, mưa đạn bao trùm hắn.

Lần đầu tiên Rodney chứng kiến phương thức chiến đấu như vậy, The Roland mạnh mẽ đâm tới, lợi dụng đầu thuyền cứng rắn và động lực mạnh mẽ tồi khô lạp hủ đánh tan đối thủ, mà đối phương không có năng lực phản kháng chút nào. Hắn canh giữ ở trên ụ súng, chờ đợi khai hỏa nguyên khí lúc nào, nhưng cuối cùng cũng không thể đợi đến cơ hội này.

Khi chiếc thuyền địch thứ tư chìm vào trong nước sông, chiến đấu kết thúc.

Trong không khí vẫn còn vang vọng tiếng kẻ địch kêu rên và rên rỉ, người may mắn còn sống sót hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, bọn họ bơi về phía bờ sông, cũng không quay đầu lại, chạy trốn vào chỗ sâu trong rừng cây. Đối với những chó nhà có tang này, điện hạ cũng không có hạ chỉ lệnh truy kích, để mặc cho bọn họ tự động rời đi. Ngoài ra còn có một chút bị trọng thương, tựa hài cốt của thuyền thoi thóp, đương nhiên cũng sẽ không có người đi cứu trị bọn họ, cuối cùng, chờ đợi bọn họ chắc chắn là tự sinh tự diệt.

"Thật là đáng tiếc!" Peels thả đạn pháo vào trong hộp lại: "Ta vốn cho rằng có thể để cho đám người của doanh súng kíp nhìn thấy uy lực chân chính của hoả pháo."

"Đúng vậy!” Nelson cũng tiếc nuối nói: "So với súng máy hạng nặng tiêu hao đạn dược vừa rồi, một phát đạn pháo cũng không tiêu hao được bao nhiêu, còn tiết kiệm thời gian."

"Đủ rồi, đây là do tiểu thư Anna tự tay làm ra, có thể so với súng máy mỗi ngày có thể bắn hơn mấy trăm phát đạn sao?" Vannah nhíu mày nói: "Sau này công thành chiến sẽ tới lượt các ngươi, đến lúc đó nhắm chuẩn cho ta, đừng làm mất mặt doanh hoả pháo! Các ngươi là ta chọn lựa ra ―― "

"Tổ tinh anh, ngài doanh trưởng, ngài nói nhiều lần lắm rồi." Nelson giang tay nói: "Yên tâm đi, cam đoan trong ba pháo bắn nát cửa thành vương đô." Hắn đẩy Rodney: "Này ngươi nói gì đi chứ."

"Ta muốn có một chiếc chiến thuyền như thế này..."

"Cái gì?" Bốn người còn lại sững sờ.

"Ta hi vọng mình cũng có thể có được một chiếc pháo hạm hạng nặng nước cạn như thế này." Ánh mắt hắn chiếu lấp lánh, lặp lại: "Sẽ gọi là The Rodney!"

"Chờ một chút, ngươi không cảm thấy hẳn là nên tặng vinh dự này cho ca ca sao? Chiếc thứ hai được mệnh danh là The Nelson thì tốt hơn."

"Không, không... ca ca, cái này ta không nhường được."

"Hai người các ngươi đều tỉnh lại đi, chiếc thứ hai chỉ có thể là The Vannah, đừng quên là ai chuyển các ngươi vào tổ pháo tinh anh."

"Lại nữa!" Cat's Claw thở dài.

"Không thể là The Cat's Claw hoặc The Peels sao?" Peels nhỏ giọng lầm bầm một câu.

"Không được!" Ba người trăm miệng một lời trả lời.

Đợi đến khi các thuyền xi măng phía sau đuổi kịp thuyền chỉ huy, đội tàu viễn chinh lên đường lần nữa. Hai ngày sau đó, tường thành màu nâu xanh của vương đô chầm chậm xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Bình Luận (0)
Comment