Trên không vương đô, thời tiết sáng sủa, ánh nắng chiếu rọi, là một ngày tốt để tử hình.
Cách mỗi chừng nửa canh giờ thì hướng quảng trường sẽ có một tiếng pháo nổ vang lên, như vậy có nghĩa là một đại nhân vật "Thanh thế hiển hách" nhận được thẩm phán hắn nên có.
Tội danh đã được xác định trước đó, quá trình này chính là tuyên truyền cho dân chúng quan sát, đặc biệt là giáo hội cấu kết với Deflick, mưu hại quốc vương, cướp vương vị. Trải qua gần một tuần chỉnh lý và chuẩn bị, chứng cứ lấy ra hoàn chỉnh đầy đủ, biện không thể biện —— đương nhiên, Roland cũng sẽ không cho bọn họ có cơ hội biện luận.
Dù sao cũng phải nói, quý tộc bị xử treo cổ cũng không nhiều, ngoại trừ Deflick và thủ hạ, ngự tiền thủ tướng và quan pháp vụ ra, số còn lại đều là tín đồ của giáo hội. Bây giờ giáo đường vương đô bị nhổ tận gốc, tất cả người tham dự vào sự kiện tà dịch, hắn không buông tha cho một người nào.
Khi bọn cặn bã này bị đẩy lên đài hành hình, quần chúng đứng ngoài quan sát "nhiệt liệt hoan nghênh".
"Ngươi không đi hiện trường xem sao?" Nightingale đứng bên cửa sổ hỏi.
"Iron Axe và Tassa sẽ làm thỏa đáng mấy chuyện này." Roland cũng không ngẩng đầu lên đáp. Cử hành công thẩm ở Biên Thùy Trấn là vì kích phát ý chí quần chúng, đề cao lực hướng tâm của lĩnh dân, nhưng ở chỗ này không có hoàn cảnh áp dụng. Mọi người không vì ngụy vương Deflick đầu lìa khỏi cổ mà đứng về phía mình, giống như bọn họ không có lập tức gia nhập vào ngụy vương khi Wimbledon Đệ Tam và Gaulon chết vậy.
Ở chỗ này, hắn không có đủ cơ sở quần chúng.
Mặt khác, an toàn cũng là một vấn đề lớn, cuối cùng danh sách bảo thạch trong trí nhớ vẫn bị Sylvia tìm được, Deflick giấu nó ở trong hộp ngầm trong tủ treo quần áo trong phòng ngủ, nhưng Roland phát hiện bảo thạch còn lại thiếu mười hai người so với nhân số trên danh sách, trong đó có bốn tiềm ẩn ở vương đô, có nghĩa là bọn họ đều nhận được mệnh lệnh của Deflick. Mặc dù không nhất định là chỉ định ám sát nhưng luôn phải cẩn thận đề phòng. Pháp trường, chỗ như thế dòng người hỗn tạp, cũng không thích hợp đến xem —— hơn nữa hắn không có hứng thú với tử hình.
So với chuyện này, hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải xử lý.
Tỷ như quân đội.
Rốt cục cũng có một cái kết quả thống kê tỉ mỉ xác thực thương vong khi công chiếm vương đô, Đệ Nhất Quân tổng cộng có ba mươi ba người hi sinh, đây là tổn thất nghiêm trọng nhất sau khi dựng quân. Mặc dù bọn họ đánh tan kẻ địch mạnh hơn mình mấy lần, nhưng trong chiến đấu trên đường phố thì vẫn bộc lộ ra nhiều vấn đề, chủ yếu nhất chính là hỏa lực dỡ nhà không đủ —— những người thương vong này phần lớn đều là bị thị vệ cuồng hóa đột nhiên xông ra từ nhà dân hai bên đường phố giết vào đội ngũ. Nếu như có thể trang bị một chút súng bắn lựu đạn hoặc là ngư lôi, vừa dỡ bỏ phòng ốc khả nghi vừa tiến lên thì chắc chắn thương vong có thể hạ xuống không ít.
Mặt khác, một nguyên nhân khác đến từ nhân số, bây giờ một chi Đệ Nhất Quân ba ngàn người hoàn toàn có thể quét ngang toàn bộ Greyfort, nhưng muốn đánh được chỗ nào thì chiếm luôn chỗ đó thì hoàn toàn không đủ. Công chiếm vương đô sau đó ít nhất phải để lại năm trăm người duy trì trật tự, lại thêm tiếp theo Fallendragon Ridge và cực nam, hiển nhiên quy mô quân đội không đủ ứng phó trị an... tiến hành tăng cường quân số là chuyện nhất định phải làm.
Roland viết phương án trợ cấp và tăng cường quân bị ra, sau đó giao cho thân vệ bên ngoài thư phòng, lệnh cho hắn mang theo chỉ lệnh trở về Thành Neverwinter, Tòa thị chính sẽ hoàn thành tất cả chuyện tiếp theo.
Sau đó vương tử chuyển ánh mắt qua quần thể quý tộc nhỏ.
Bọn họ không có thực lực hô phong hoán vũ trong chính trị nhưng mỗi người cũng có thể coi là phần tử trí thức đương thời, cũng khát vọng có được cơ hội tấn thăng —— một nhóm lớn đại thần nguyên sơ của vương đô bị thanh trừ sạch sẽ, không phải trục xuất thì chính là áp tới mỏ quặng của thành Neverwinter, bây giờ trống ra nhiều vị trí. Muốn để vương đô vẫn có thể vận chuyển bình thường, cho bọn họ hiệu lực cho mình là phương pháp tiết kiệm nhân lực tốt nhất.
Barov trà trộn ở vương đô nhiều năm, trong này nhất định có không ít người quen, để hắn tổ chức một cái cơ cấu quản lý lâm thời mạnh mẽ hơn mình lựa chọn sử dụng nhiều.
Đương nhiên, ủy thác trách nhiệm cho quý tộc nhỏ quyết đấu dựa vào mình cũng có thể gia tăng tính tích cực của bọn họ, Yorko chính là tấm gương được Roland chọn ra.
Những ngày gần đây, rốt cục hắn đã suy nghĩ kỹ vị trí cho ‘bạn cũ’ này.
...
Yorko đạp mạnh đi vào thư phòng, lớn tiếng nói: "Trời ạ, ngài lại xử lý sạch đám thần côn đó thật, không có nghĩ đến tà dịch lại đúng là do đám này thả ra, khi chính miệng Đại Tế Tư Feli nhận tội ta còn không thể tin được, đúng là nhục mạ thần linh! Bây giờ trên quảng trường, quần chúng đều đang tán tụng tên của ngài, nói sáu tháng trước chính là ngài cứu vớt bọn họ."
Roland cười cười, đây là tin tức mà Tassa đã an bài cho chuột thả ra, phối hợp với cứu dân tị nạn sáu tháng trước, chắc hẳn có thể tạo được hiệu quả tuyên truyền không tệ. Còn cùng kêu lên tán tụng tên của mình, tám chín phần mười là Yorko nịnh nọt.
Hắn cũng không có vạch trần mà đưa một phong thư da dê tinh mỹ đến trước mặt đối phương.
"Nhìn cái này."
Yorko mở thư ra, vừa nhìn qua thì con mắt đã trợn tròn: "Ngài... ngài muốn điều động ta làm đại sứ Greyfort?"
"Không sai, là loại thường trú." Roland gật đầu nói: "Thư ủy nhiệm, quyền trượng, con dấu đều có đầy đủ, trụ sở ngay ở vương đô Dawn Kingdom Shining City, ngươi cảm thấy thế nào?"
Đây là một câu trả lời mà hắn trái lo phải nghĩ mới nghĩ ra được —— là người có danh "ma thủ" ở vương đô, nghe thì có vẻ như vô cùng phong cách, nhưng trên thực tế thì cũng không phải là một cái danh tốt, giống như tứ vương tử.
Ai cũng không hi vọng trên đầu mình xanh lè, những quý tộc đó cũng giống vậy, phu nhân của bọn họ lêu lổng với những người khác, nếu như không bắt được tại trận thì cũng thôi đi, ai bảo bản thân bọn họ cũng tầm hoan tác nhạc khắp nơi, lưu luyến ở kỹ viện quán rượu —— chỉ là tất cả đều là chuyện trong âm thầm.
Nếu cho Yorko một vị trí trọng yếu, hoặc là công khai để ma thủ bước vào Tòa thị chính, ảnh hưởng khó mà dự đoán... chỉ sợ tất cả quý tộc và phú thương đều phải lo lắng phu nhân của bọn họ có thể công khai qua lại với Yorko hay không, mà những cô gái vốn đã cấu kết với Yorko, có lẽ sẽ nhân cơ hội này thuận hắn trèo lên trên, những chuyện này đều không phải là chuyện Roland muốn nhìn thấy.
Cho nên đưa ra nước ngoài là lựa chọn thích hợp nhất, đại sứ vương quốc không giống như đoàn sứ giả lưu động, địa vị của nó tương đương bá tước, quốc vương nước bạn cũng sẽ lấy lễ để tiếp đón. Tên tuổi vang dội, hiệu quả tuyên truyền tuyệt nhất, mình không cần ban thưởng đất phong, cũng sẽ không khiến người khác lo lắng hãi hùng.
Để hắn đi tai họa Dawn Kingdom đi, nghe nói nữ quý tộc bên đó có phong tình khác, hơn nữa nữ rất xuất chúng, nói không chừng hắn còn có thể xông ra một mảnh trời mới.
Hiển nhiên Yorko cũng nhìn trúng điểm này, hắn không chút do dự quỳ xuống, vẻ mặt kích động nói: “Ta... không, thần đồng ý!" Giống như sợ Roland đổi ý.
"Vậy cứ quyết định như thế!" Roland cười nói: "Trước đó ta sẽ sắp xếp cho quan lễ nghi huấn luyện ngươi một phen."
Trừ sắp xếp Yorko ra, hắn cũng cần để lại nhân thủ của mình ở Dawn Kingdom để hiểu rõ tình huống của nước láng giềng, đồng thời đốc xúc đối phương thực hiện minh ước, cùng nhau đối kháng giáo hội.