Đại sảnh tinh luyện ở khu thành đông là nơi mà ngày thường Leiderin thích ở đó nhất.
Học đồ và các đệ tử vừa đi vừa về, vận chuyển vật liệu cần thiết, trong dụng cụ tỏa ra từng luồng khí nóng, mùi lưu huỳnh và nước chua không thổi khỏi phòng được, còn thỉnh thoảng có tiếng bình thủy tinh vỡ vụn và nhà giả kim cao giọng chửi mắng vang lên, nơi này luôn luôn tràn ngập sức sống.
Mặc dù hắn đã tấn thăng lên làm một trong ba thủ tịch từ hai năm trước, có được phòng luyện kim thuộc về mình, nhưng đại sảnh nhiều người, ồn ào hỗn loạn lại càng dễ khiến cho hắn xuất hiện linh cảm. Giả kim giống như cảnh tượng bận rộn này, các loại vật chất giao hòa vào nhau, đa số đều sẽ trở nên càng thêm đục ngầu, chỉ có một số nhỏ mới có thể trổ hết tài năng, tách ra hào quang rực rỡ như pha lê thủy tinh, bột tuyết cương liệt.
Trải qua thiêu đốt, hòa tan, hỗn hợp, ai cũng không biết cát mịn màu xám trắng và than củi đen nhánh có thể chuyển hóa thành thứ tuyệt vời như vậy, đây chính là sức hấp dẫn của giả kim. Người cũng không ngoại lệ, hàng năm đều có một lượng lớn học đồ mới gia nhập Hiệp Hội Giả Kim, nhưng cuối cùng chỉ có số ít có thể rút đi bề ngoài thô ráp ảm đạm, trở thành minh châu chói mắt trong hiệp hội, Leiderin chính là một trong số đó. Từ học đồ tấn thăng đến thủ tịch, bỏ ra trọn vẹn ba bốn mươi năm, bây giờ hắn đã gần năm mươi tuổi, cũng sắp đi đến cuối nhân sinh. Nhưng có thể lĩnh ngộ được mỹ cảm của môn học hiền giả, hắn cảm thấy cả đời này đã viên mãn.
Chỉ là chuyện xảy ra trong vương đô những ngày gần đây khiến cho Leiderin có chút bất an mơ hồ.
Biến cố lớn nhất là vương vị thay đổi... tứ vương tử treo cổ Deflick, sau đó đã trở thành người thừa kế chắc chắn. Đây vốn không có liên quan gì đến Hiệp Hội Giả Kim, cho dù quốc vương là ai thì bọn họ chỉ cần phụ trách cung cấp sản phẩm giả kim là được. Nhưng khi bột tuyết cương liệt bị nộp lên cho Deflick như vật liệu chiến tranh, bọn họ còn có thể không thèm quan tâm như bình thường?
Bây giờ vương đô đã từ từ khôi phục lại bình tĩnh, tứ vương tử lại chậm chạp không có tới tham quan Hiệp Hội Giả Kim, ngược lại đi đài chiêm tinh trước, đây hình như là một dấu hiệu không tốt.
"Ngươi còn đang suy nghĩ chuyện Hiệp Hội Chiêm Tinh?" Bên cạnh bỗng nhiên có người mở miệng nói: "Trưng ra vẻ mặt sầu khổ đứng ngẩn người trước của sổ, hoàn toàn không giống người lúc bình thường."
Có thể không chút khách khí nói chuyện với mình như vậy, chắc chắn cũng là một vị thủ tịch, hắn quay đầu nhìn về phía Rayleigh cũng là tóc bạc trắng: "Ngươi nói... rốt cuộc tứ vương tử điện hạ đang có ý đồ gì?"
"Ngại đám người cả ngày nhìn chằm chằm ngôi sao lãng phí tiền thôi, còn có thể có ý gì khác?" Rayleigh lơ đễnh nói: "Chỉ tiếc hắn không có kiên trì quan điểm của mình, đám người đó hoàn toàn không xứng với cái danh hiền giả, nên bị giải tán từ lâu rồi mới đúng."
Làm một trong hai đại hiền học, Hiệp Hội Giả Kim cũng có xếp nhãn tuyến của mình vào Hiệp Hội Chiêm Tinh, đối với mục đích Roland tiến về đài chiêm tinh cũng có nghe nói, chỉ là không rõ ràng thủ tịch chiêm tinh gia mật đàm cái gì với tứ vương tử, cuối cùng lại để cho hắn bỏ ý nghĩ đóng đài chiêm tinh lại.
"Thế nào, chẳng lẽ ngươi sợ Hiệp Hội Giả Kim cũng sẽ rơi xuống kết cục này hay sao?" Hắn dùng sức vỗ vỗ bả vai Leiderin: "Đừng quên sản phẩm của chúng ta có thể mang đến lợi nhuận bao lớn cho vương đô! Pha lê thủy tinh và nước hoa, chỉ cần không hạn chế sản xuất thì kim long kiếm được trong vòng một hai năm đủ để nhồi chặt phòng ngủ vương tử, hắn sẽ cam lòng đóng hiệp hội?"
"Thế nhưng hiệp hội đã tinh luyện bột tuyết cương liệt cho Deflick..."
"Thì tính sao, chúng ta có thể vi phạm mệnh lệnh của quốc vương sao?" Rayleigh khịt mũi coi thường: "Nếu trong đầu hắn còn có chút thường thức thì sẽ không dùng cái cớ này chỉ trích chúng ta. Lại nói bản thân hắn còn có một lượng lớn vũ khí bột tuyết, còn không phải lấy được phương pháp điều chế từ tên phản đồ Bhor hay sao? Có thể thuận lợi đánh hạ vương đô cũng coi như là công lao của Hiệp Hội Giả Kim chúng ta, nói không chừng chúng ta giao phương pháp điều chế tinh diệu hơn cho hắn thì còn có thể được ban thưởng nữa."
"Hi vọng như thế!" Leiderin gật gật đầu, trong lòng hơi yên tâm một chút. Giống như Rayleigh nói, dù sao Hiệp Hội Giả Kim cũng là kho sinh vàng, vương tử điện hạ không đến đây trước, có thể là bị việc vặt cuốn lấy.
Đang lúc hắn định đi xuống chỉ điểm nhà giả kim còn lại, một tên đệ tử thở không ra hơi xông vào đại sảnh, lớn tiếng nói với hắn: “Thủ, thủ tịch đại nhân, bệ, bệ hạ tới!"
"Cái gì? Hắn ở đâu?"
Theo Leiderin kinh hô, trong nháy mắt tiếng ồn ào trong đại sảnh yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đều ném đến người đến.
"Ở trên đình viện!" Đệ tử nuốt nước miếng một cái: "Bệ hạ tới từ trên trời!"
Leiderin và Rayleigh liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương: "Nhanh đi gọi thủ tịch Archer đến, những người khác theo ta đi đón bệ hạ."
"Rõ!"
...
Bên ngoài Hiệp Hội Giả Kim, khinh khí cầu to lớn lơ lửng gần như chiếm lấy nửa bầu trời, binh sĩ cầm vũ khí bột tuyết trong tay đã vây chặt sân, chờ bọn họ điều tra toàn bộ trong ngoài hiệp hội một lần thì khinh khí cầu mới bắt đầu chậm rãi hạ xuống.
"Đó là khí cụ chở phù thủy mà tứ vương tử sử dụng khi tiến về đài chiêm tinh." Rayleigh đi đến bên tai Leiderin, nói nhỏ: “Không ngờ lại có thể chở người bay thật."
"Cho dù nói như thế nào đi nữa, cuối cùng cũng tới!" Leiderin thoáng nhẹ nhàng thở ra, sau đó túm lấy cánh tay Rayleigh nói: "Chúng ta bí mật gọi hắn là vương tử không có sao, nhưng chính thức gặp mặt vẫn nên biểu hiện tôn trọng một chút, cho dù hắn không có cử hành điển lễ đăng cơ cũng là quốc vương Greyfort, ngươi không nên quá tùy ý."
"Yên tâm, ta luôn rất biết chừng mực!" Người sau cười nói.
Giỏ treo bình ổn rơi xuống đất, một người đàn ông tóc xám thần thái sáng láng được thị vệ bảo vệ đi lên phía trước. Hắn không có ăn mặc hoa lệ, cũng không đội vương miện hoặc quyền trượng, trong lúc giơ tay nhấc chân lại có uy nghiêm không nói rõ được, hoàn toàn khác với vị tứ vương tử vô năng trong lời đồn trước đây. Ở bên cạnh hắn còn có một ông cụ mặc trường bào, Leiderin phát hiện người này hơi quen.
"Wimbledon bệ hạ tôn kính, chào mừng ngài đi vào Hiệp Hội Giả Kim." Dưới sự dẫn đầu của ba vị thủ tịch, đông đảo nhà giả kim cùng nhau khom mình hành lễ.
Bệ hạ mỉm cười nói: "Khi ta còn ở vương đô, thường xuyên nghe phụ thân nhắc đến các ngươi, cho dù là pha lê thủy tinh hay là nước hoa đều là sản phẩm giả kim rất được hoan nghênh, thậm chí còn buôn bán xa tới chư đảo Fiordland, mang lại thu nhập phong phú cho hoàng cung. Cho nên sau khi ta được phụ thân phái đến Biên Thùy Trấn, cũng thành lập một xưởng luyện kim ở thị trấn."
"Phốc!" Lời này khiến cho Rayleigh suýt chút cười ra tiếng. Mặc dù Leiderin cũng đang cực lực nhẫn nại nhưng trên mặt vẫn không để lộ chút gì: "Vậy cũng không dễ dàng, thưa bệ hạ. Có câu nói tuy cũ nhưng vẫn dùng tốt, bất kỳ một phường giả kim nào đều là dùng một lượng lớn kim long tích tụ ra."
"Thật sao? Nhưng ta cũng không có gia nhập bao nhiêu kim long... hẳn ngươi phải biết chỗ đó cằn cỗi cỡ nào, ngay từ đầu ta chỉ có thể dựng lên mấy cái lều gỗ làm phòng tinh luyện, bây giờ nó cũng sản xuất ra nhiều sản phẩm, trong đó bao gồm pha lê và nước hoa!" Bệ hạ thoải mái nói: "Cho nên ta rất hiếu kì, hàng năm các ngươi đều tốn kim long đi đâu."
"Ngài... có ý gì?" Đáy lòng Leiderin trầm xuống.
"Vị này là nhà giả kim trưởng của ta, ngài Kaymer Schuider!" Roland chỉ chỉ ông cụ bên người: "Hắn sẽ kiểm tra thành quả giả kim của các ngươi, nếu như mấy năm qua đều không có sáng tạo sản phẩm mới gì, ta cảm thấy Hiệp Hội Giả Kim vẫn nên đóng lại mới tốt. Dù sao vương đô vừa mới trải qua một trận chiến hỏa, rất nhiều đường đi và khu dân cư đều cần tốn kim long chữa trị."
Câu nói này gây nên sóng to gió lớn trong các nhà giả kim!
"Bệ hạ, ta không đồng ý!" Rayleigh không nhịn được là người đầu tiên đứng dậy.