"Ồ?" Roland nhìn sang: "Tại sao?"
"Là như vậy, thưa bệ hạ... ngài hiểu về thuật giả kim không nhiều, cho nên có thể đã bị người ta qua mặt." Leiderin tranh thủ ngăn cản Rayleigh, bản thân hắn có chút tự ngạo, trước mặt Deflick còn hơi thiếu tôn trọng, chứ đừng nói tới một tứ vương tử bị cho rằng bất học vô thuật. Lỡ như chọc giận đối phương, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ gặp nạn theo: "Thuật giả kim thiên biến vạn hóa, mỗi một cái công thức đều đại biểu cho một cái thành quả mới, nhưng mà không phải thành quả nào cũng loá mắt giống như bột tuyết, rất có thể nó không thể nào trực tiếp chuyển hóa thành kim long, nhưng lại là cơ sở thúc đẩy một sản phẩm kiệt xuất khác sinh ra."
"Đúng là như thế!" Rayleigh bất mãn nói tiếp: "Lấy bột tuyết cương liệt làm ví dụ, trong đó băng tiêu là do phân và nước tiểu chuyển hóa mà thành, cái này vốn là một loại phản ứng giả kim. Nhưng nó ngoại trừ chế tạo băng ra thì còn có thể hỗn hợp với sản phẩm giả kim khác, những công dụng như chế tạo thành bột tuyết này đều cần thời gian dài để thăm dò và suy nghĩ. Xem như đại sư giả kim kinh nghiệm phong phú nhất cũng không dám nói thành quả phản ứng nào đó là không có chút ý nghĩa nào, thưa bệ hạ, giá trị của bọn nó cũng không thể dùng kim long để cân nhắc." Hắn nhíu mày trừng mắt nhìn thủ tịch của Roland: "Nếu có người dám cam đoan với ngài như thế, ta dám chắc hắn là lừa đảo!"
"Ngươi thấy thế nào?" Roland nghiêng đầu hỏi.
Nhà giả kim trưởng đó nhìn không chút hoang mang, đầu tiên là hắn sờ râu, chờ không có người mở miệng mới xoa ngực nói: "Thưa bệ hạ, bọn họ sẽ nói như vậy là bởi vì sự hiểu biết về giả kim chỉ còn dừng lại ở giai đoạn da lông. Ta có thể chứng minh cho ngài nhìn, công thức của bọn họ cũng không phải là đồ chơi mới mẻ gì, thành quả có hữu dụng hay không cũng toàn bộ có kết luận."
Vừa dứt lời, các nhà giả kim cùng nhau hít vào một hơi khí lạnh.
Leiderin sửng sốt nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, người này biết mình đang nói cái gì không? Đối với mỗi một cái công thức giả kim đều rõ như lòng bàn tay? Nói đùa gì đó! Trong hai năm gần đây, Hiệp Hội Giả Kim Vương Đô phát hiện công thức mới hơn mười mấy cái, chỉ nhìn cũng nhìn vài ngày, đối phương cũng dám nói không có cái mới xuất hiện? Trong lòng của hắn kinh ngạc đồng thời còn mừng thầm, cái tên Kaymer Schuider này hoàn toàn điên rồi, chỉ cần cử ra một cái công thức hắn không nói ra được thì chẳng khác nào là đang lừa gạt bệ hạ!
Thủ tịch Archer kiệm lời nhất cũng nhịn không được, hắn lạnh giọng nói: “Ngươi muốn chứng minh như thế nào?”
"Rất đơn giản!" Kaymer lòng tin mười phần đi đến trước mặt ba người: "Các ngươi bày ra nguyên liệu, ta tới nói ra kết quả giả kim, như thế nào?"
Rayleigh bị tức đến nở nụ cười: "Rất tốt, trong hiệp hội tài liệu gì cũng có, có thể lấy tiến hành nghiệm chứng bất cứ lúc nào, nếu ngươi nói sai cũng đừng nghĩ có thể giấu diếm được bệ hạ như ở Biên Thùy Trấn!"
"Nếu như ta đều nói đúng thì sao?"
"Không thể có chuyện đó được!" Archer lắc đầu liên tục: "Công thức giả kim hoàn toàn chính xác là có khả năng xuất hiện lặp lại, nhưng kết quả thì tuyệt đối không thể, ngươi quá coi thường giả kim!"
Đối phương lộ ra vẻ mặt kỳ quái, giống như là cảm khái, lại giống là thương hại: "Không phải ta xem thường giả kim, mà là bản thân nó chính là sai lầm."
Leiderin cảm thấy thái dương giật giật: "Ngươi nói cái gì?"
"Cho ta hỏi trước một câu, trong mắt các ngươi giả kim là cái gì?" Kaymer bất vi sở động: "Hỗn độn, phức tạp, thiên biến vạn hóa, khó mà suy nghĩ? Không... các ngươi hoàn toàn không biết gì về giả kim, hoặc có thể nói là hoàn toàn không biết gì về bản chất vạn vật cả."
"Nói bậy nói bạ!" Rayleigh lớn tiếng quát: "Chẳng lẽ ngươi muốn nói môn học hiền giả này là đơn giản, có thứ tự, còn có thể truy đến gốc rễ sao? Nếu như nó đúng là như thế, sao có thể diễn hoa ra nhiều loại vật chất xuất chúng rực rỡ, để mỗi một viên đá trên thế giới này đều không giống bình thường?"
Khiến cho Leiderin sợ hãi chính là đối phương lại cười rộn lên: "A, không sai... nó chính là đơn giản, có thứ tự, hơn nữa còn có thể truy đến gốc rễ."
"Ngươi!"
"Về phần tại sao thế giới này rực rỡ nhiều màu như vậy, đó không phải là phạm vi mà thuật giả kim có thể bận tâm đến!" Kaymer bình thản nói: "Nói một cách khác, đó là một cái cảnh giới cao hơn, ta cũng chỉ vừa mới nhìn thấy cánh cửa mà thôi."
"Đủ rồi!" Leiderin giữ chặt Rayleigh tức đến muốn dựng râu, nói: "Ngươi dẫn đệ tử đi chuẩn bị vật liệu giả kim, bất kỳ ngôn luận hoang đường nào cũng sẽ tự sụp đổ trước sự thật."
Nếu còn nói tiếp nữa, nói không chừng hắn sẽ chửi ầm lên với Kaymer, đồng thời còn chửi luôn cả Roland bệ hạ chiêu mộ hắn làm thủ tịch.
Người này đúng là thằng điên, thuật giả kim đơn giản mà có thứ tự? Leiderin âm thầm nghĩ, hắn tuyệt đối phải cho đối phương một bài học nhớ mãi không quên.
...
Một cái bàn dài giữa sảnh tinh luyện được dọn sạch, trên đó để mấy cái bình nhỏ và ba tờ giấy, trên giấy viết tên nguyên liệu.
Trải qua thảo luận một phen, ba vị thủ tịch quyết định mỗi người chọn ra một cái công thức để Kaymer Schuider chứng minh cách nói của hắn. Vì muốn để lại ấn tượng cho bệ hạ là bọn họ không làm khó dễ người khác, đồng thời phòng ngừa Kaymer hung hăng càn quấy, ba người còn viết tên nguyên liệu ra, về phần đối phương có nhận ra hay không thì không liên quan đến bọn họ.
Khi hết thảy được chuẩn bị thỏa đáng, Leiderin nhìn về phía nhà giả kim trưởng của Roland bệ hạ, trầm giọng nói: "Xin bắt đầu đi."
Người sau bình tĩnh đi đến chỗ tờ giấy thứ nhất bên cạnh bàn.
"Đá tiêu và Sắt (II) sunfat nung khô?" Hắn nhìn lướt qua nội dung trên giấy, cảm thấy bất ngờ: "Các ngươi cũng phát hiện phương pháp chế tạo axit bằng hai loại đá sao. Thứ tạo ra là nhiều loại thể rắn và dịch axit, cái sau có thể ăn mòn kim loại." Trả lời đồng thời hắn còn nhấc bút lên, viết một chuỗi kí hiệu dài lên giấy.
Sắc mặt người ra đề là Archer lập tức trở nên hết sức khó coi: "Chính... xác."
Các nhà giả kim vây xem nhao nhao châu đầu ghé tai, đại khái ai cũng không ngờ tới vị thủ tịch thứ nhất đưa ra công thức không đến một hơi thời gian thì bị nói ra đáp án.
"Yên tĩnh!" Leiderin quát: “Còn hai đề nữa!"
"Hắn chỉ trùng hợp đụng trúng thôi!" Rayleigh dậm chân: "Cái công thức thứ hai không có may mắn như vậy. Đúng, những thứ hắn viết ra giấy là cái gì?"
Hắn lắc đầu, trong lòng có một dự cảm không tốt, mà sự thật phát triển rất nhanh chệch hướng hai người mong muốn, thậm chí Kaymer không có dừng lại bao lâu bên bàn thì đã nói ra kết quả, hơn nữa còn chỉ ra cạm bẫy mà Rayleigh bày ra: "Axit của sắt (II) sunfat ngâm với lá đồng sao? Nếu như hàm lượng dịch axit quá ít, cái phản ứng này không thể tiến hành, nồng độ cao, làm nóng có thể làm chất lỏng biến thành màu lam, đồng thời có bọt khí toát ra."
Đề khó của Leiderin cũng không có tạo thành khó khăn gì cho hắn: "Lấy đá U Minh ra? Không có điều kiện khác?" Kaymer nắm cái bình lên lắc lắc, quan sát thể rắn màu trắng ngâm ở trong nước: "Thứ này thì rất hiếm có, để trong không khí dễ không lửa tự cháy, sinh ra khói trắng, cuối cùng để lại thể rắn màu trắng, ta nói không sai chứ?"
"Ây..." Leiderin bị triệt để kinh hãi, thứ này là vật phẩm kỳ lạ đổi được khi giao lưu với nhà giả kim ở Wolfheart, người từng thấy nó rất ít chứ đừng nói chi là có thể nói ra đặc tính của nó!
"Các ngươi cũng có thể đặt câu hỏi!" Kaymer xoay người, nhìn về phía các nhà giả kim vây xem: "Ta sẽ chứng minh cho các ngươi nhìn, ta tuyệt đối không nói ngoa."
Đám người lập tức sôi trào.
"Fe2O3 hòa với than củi đốt lên thì sao?"
"Nhiệt độ đủ cao có thể đạt được sắt, bản chất của nó là một loại quặng sắt đặc thù."
"Tại sao dung luyện cát đá đạt được pha lê có màu sắc không giống nhau, không phải ngài nói giả kim không có biến hóa sao?"
"Bởi vì tạp chất bên trong không giống nhau, cho nên pha lê thủy tinh cần đất cát tinh khiết nhất."
"Đại nhân Kaymer, ta có một vấn đề!"
"Còn có ta!"
Leiderin kinh ngạc phát hiện, bầu không khí trong đại sảnh đang nhanh chóng thay đổi, các nhà giả kim từ đặt câu hỏi biến thành thỉnh giáo, ngay cả xưng hô cũng có kính ý. Hắn nhận ra, Kaymer đang trở thành thủ tịch được mọi người công nhận.
"Câm miệng hết cho ta!" Rayleigh bỗng nhiên quát: “Những này chỉ là công thức mà Hiệp Hội Giả Kim đã thăm dò được từ lâu, nếu như ngươi rõ tất cả công thức như lòng bàn tay thật, như vậy thì nói ra một công thức tất cả mọi người chưa từng gặp đi, giống như là theo đuổi cuối cùng của thuật giả kim!"
Cái này. . . không thể nào, Leiderin nuốt nước miếng một cái, hắn tin tưởng tất cả nhà giả kim ở đây đều có ý nghĩ giống như mình, sau đó cái theo đuổi này chỉ có nguồn gốc từ một cái truyền thuyết mà thôi.
Nhưng hắn không dám tin khi phát hiện đối phương lại nhếch miệng lên.
Đối mặt ánh mắt của các thành viên Hiệp Hội Giả Kim, Kaymer Schuider mỉm cười nói: "Ngươi nói là sửa đá thành vàng sao? Đương nhiên có thể, tiếp theo hãy để cho ta tới biểu thị một phen đi."