Một ngày sau khi Anna tỉnh lại, Nightingale đến để chia tay Roland.
- Mặc dù không biết vì nguyên nhân nào, nhưng e rằng cô ấy là phù thủy đầu tiên bình yên vô sự vượt qua ngày thức tỉnh.
Trước khi đi, Nightingale hưng phấn thốt ra. Theo Roland khá lâu, nàng cũng bắt đầu quen sử dụng từ “thức tỉnh” để miêu tả sự biến đổi của phù thủy.
- Tôi sẽ mang các chị em hiệp hội đến đây, đến lúc đó hy vọng ngài có thể tiếp nhận họ, giống như ngài tiếp nhận Anna vậy.
Đó chính xác là những gì Roland đã mong mỏi. Khả năng của một mình Anna đã cải thiện quá trình rèn đúc chế tạo để thị trấn có thể nhìn thấy ánh bình minh của thời đại công nghiệp, vậy một đống phù thủy sẽ dẫn đến điều gì? Tất nhiên, xét đến sự an toàn của Nightingale, hắn yêu cầu nàng ở lại, hy vọng đối phương sau khi Tháng của Quỷ kết thúc mới đi đến dãy núi Impasse.
Nhưng Nightingale rõ ràng vội vã:
- Mùa đông năm nay, vẫn còn nhiều người phải đối mặt với khó khăn này. Nếu tôi có thể nói với họ tin tức trước đó, có thể nhiều người trong số họ có thể sống sót qua thức tỉnh. Đừng lo, vài con thú quỷ thì không cách nào phát hiện hành tung của tôi đâu.
- Vậy ngươi thức tỉnh ngày nào, là giờ nào?- Roland cuối cùng cũng hỏi.
Nightingale phóng người lên ngựa:
- Vào cuối mùa đông và đầu mùa xuân. - Nàng vẫy tay một cái, để lại cho hoàng tử một bóng lưng:
- Đừng lo lắng cho tôi. Loại đau đớn này đã trở nên yếu dần trong những năm gần đây rồi.
Đáp án này để Roland phải suy nghĩ.
Hắn cũng luôn luôn suy tư về nguyên nhân Anna có thể thuận lợi vượt qua ngày thức tỉnh, cuối cùng Anna nói, không cảm thấy một chút đau đớn nào dù là nhỏ nhất, điều này đã lật đổ quan niệm của , Nightingale “sức mạnh của phù thủy đến từ quỷ dữ, là thứ tà ác không trong sạch”. Những khái niệm như vậy đều bắt nguồn từ tâm trí con người khi chứng kiến những hình ảnh da nứt ra, máu thịt khô cháy, máu loãng bốc hơi, tất cả là bằng chứng không thể chối cãi về sức mạnh của sự sa đọa.
Tuy nhiên, ngay từ đầu Roland không bao giờ tin vào chuyện đó.
Hắn lật lại ký ức của tứ hoàng tử vẫn không tìm được bằng chứng thế giới này có một vị thần hay ma quỷ đích thực nào. Vì sức mạnh này không phải là món quà từ Thượng đế, nó không nên được coi là tiêu chí để phân biệt giữa thiện và ác. Thực tế, ngay cả khi các vị thần thường xuyên can thiệp vào thế giới của thế giới trần tục, họ cũng chọn phe cánh của những kẻ tin tưởng họ mà không phải của bất kỳ thế lực nào khác.
Theo mô tả của Nightingale, phù thủy là một sự hội tụ của ma thuật, có phải vì ma thuật không được giải phóng nên vật chứa bị hư hại không? Roland cảm thấy rằng khả năng này rất cao, phù thủy bị đa số người căm thù và bị đàn áp nên chắc chắn sẽ chọn cách che giấu khả năng của mình, giả vờ là một người bình thường, nơm nớp run rẩy mà sống. Điều này đã khiến họ có ít cơ hội để sử dụng phép thuật trước khi trưởng thành.
Tất nhiên, Roland sẽ không nghĩ rằng lâu đài của hắn chỉ là một kho báu phong thủy, hắn hỏi Anna và biết rằng trước đó, nàng đã phải cắn răn với những cơn đau không thể chịu được. Nếu có gì đó khác biệt vào năm nay, đó chính là kể từ khi nàng đến lâu đài, nàng đã sử dụng sức mạnh này hầu như mỗi ngày.
Mà câu trả lời cuối cùng của Nightingale gần như chứng minh những gì hắn đã dự đoán – năng lực tàng hình vốn không để người khác chú ý. Cộng thêm nàng từng được huấn luyện cố sử dụng năng lực này, hiện nay lại thoải mái dùng mà không hề kiêng dè gì cả, cho nên ngày thức tỉnh, sự phản phệ cũng chỉ ảnh hưởng đến nàng một chút xíu mà thôi.
Khi Roland trở về lâu đài, hắn lập tức tăng cường huấn luyện cho Nanawa. Nếu không có người bị thương trên phòng tuyến, cô bé nhất định phải chữa trị cho các động vật nhỏ. Giả sử nếu qua Nanawa chứng minh suy luận này, ý nghĩa của nó đối với phù thuỷ có thể nói là nghiêng trời lệch đất, sự nguyền rủa của ma quỷ có thể biến thành thánh ân của thiên đàng. Chỉ cần hắn có thể bảo đảm lãnh địa của mình mở rộng cửa cho phù thủy, các phù thủy sẽ ào ào mà đến đây.
Bất kể như thế nào, sau làn sóng hỗn loạn này, mọi thứ đã trở lại đúng hướng.
Roland bắt đầu tăng cường sản xuất động cơ hơi nước số 2, đồng thời cũng là để Anna có quá trình quen thuộc với năng lực mới.
Một nhà kho được dựng ở sân sau của lâu đài, nhưng lần này là vì che thiết bị chắn gió tuyết. Là một căn cứ thử nghiệm, cảm thấy rằng sẽ an toàn hơn khi xây dựng nó trong lãnh thổ của mình.
Theo như cách Nightingale nói, năng lực phù thuỷ sau khi trưởng thành sẽ ổn định, thậm chí có thể sản sinh ra phân nhánh năng lực mới. Trước mắt hắn vẫn chưa thấy Anna thể hiện năng lực mới, nhưng việc sử dụng lửa hoàn toàn khác với trước đây.
Không, nó có thể được gọi là lửa hay không còn là một vấn đề… Roland nghĩ, nếu ngọn lửa trước đó vẫn còn trong phạm vi có thể hiểu được thì ngọn lửa xanh lục hiện tại không phải là thứ có thể được giải thích theo nghĩa thông thường.
Hắn đặt tên cho nó là “The Flame of the Heart – Ngọn lửa từ trái tim”.
Bởi vì nó có thể rời khỏi Anna tồn tại một mình, đồng thời bị ý chí của Anna ảnh hưởng biến đổi hình dạng. Cũng giống như những gì cô ấy đang làm bây giờ.
Một ngọn lửa nhỏ lóe lên trên tấm sắt cách xa nàng hai mét, hơi lay động một chút, như thể chào hỏi nàng. Nhưng Roland biết Anna đang thao túng nó. Lúc bình thưởng, nó có thể được giữ ở nhiệt độ gần với nhiệt độ cơ thể. Chỉ khi Anna muốn nóng lên, nó sẽ ngay lập tức tăng nhiệt độ lên mức cao hơn,màu sắc sẽ thay đổi từ lục nhạt chuyển sang lục sẫm. Tương tự, nó có thể được thay đổi từ một ngọn lửa thành một đám cháy lớn và có thể di chuyển với tốc độ chậm.
Thật không may, nó không thể cách Anna quá xa. Sau khi kiểm tra lặp đi lặp lại, khi nó rời xa hơn năm mét, The Flame of the Heart sẽ biến mất.
Một tính năng khác của Flame of the Heart là Anna có thể triệu hồi nhiều ngọn lửa - chẳng qua là nàng hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng vận hành và kiểm soát hai ngọn lửa cùng một lúc.
Vùng biên giới gần đây có thể nói gió êm sóng lặng. Vài con thú quỷ vẫn xuất hiện bên ngoài tường thành, nhưng không có loại lai tạp nào, vậy thú quỷ rất khó đột phá phòng tuyến. Như Roland nói, đã mạnh càng mạnh hơn, đã nhanh càng nhanh hơn, nhưng nó vẫn chỉ là một con thú. Một đoạn tường thành dài như vậy nhưng tất cả các chướng ngại vật đều dẫn chúng đến giữa bức tường, một đội lính tầm hơn 100 người cũng có thể đối phó.
Do đó, ngoài việc kiểm tra định kỳ hàng ngày, Roland đã dành rất nhiều thời gian để xây dựng.
Hắn đã san lấp một khu đất trống ở phía nam lâu đài làm nhà cho các nữ phù thủy. Là một nhà đầu tư trong dự án, hắn đã bổ nhiệm Carl làm người phụ trách để xây một số căn nhà gạch hai tầng ở đây. Đồng thời phải nghiên cứu sắp xếp nội ngoại thất hợp lý đẹp đẽ, ra vào thuận tiện, thoát nước nhanh, tranh thủ biến nó thành một khu vực kiểu mẫu.
Hắn thậm chí còn xem xét việc phân bố các phù thủy để sống trong khu vực cũ và mới của thị trấn với những người dân thường, sau đó ngẫm lại vẫn bỏ qua quyết định này. Mặc dù làm như vậy sẽ giúp tăng tốc độ hiểu biết về các phù thủy, nhưng trước khi những hiểu lầm hoàn toàn được giải trừ, một khi xảy ra vấn đề sẽ gây ra những hậu quả không thể khắc phục. Cuối cùng hiện tại phù thuỷ chỉ có ảnh hưởng nhất định ở đội dân binh mà thôi.
Hơn nữa Roland cũng không thể cam đoan, những phù thủy Nightingale mang tới cũng là những người hiền lành vô hại. Bởi vì, họ đã từng chịu đựng những đau khổ và khó khăn của thế gian, sợ rằng không còn giản đơn như trước nữa. Những phù thủy như Anna và Nanawa chỉ là một phần nhỏ trong số đó.
Cho nên, cuộc sống tập trung cũng thuận tiện cho việc quản lý tập trung, cần xây dựng các điều lệ và quy định có liên quan trước khi họ đến. Về mặt này, Roland không có kinh nghiệm để tham khảo, cuối cùng hắn cũng không là nhân viên của S.H.I.E.L.D. (Strategic Homeland Intervention, Enforcement and Logistics Division tức Đơn Vị Can Thiệp, Thực Thi và Hậu Cần Chiến Lược Nội Địa), cũng không phải là người sáng lập Avengers thì làm sao biết cách nào để quản lý một nhóm sị nhân! Hắn không còn cách nào khác phải tạm thời thiết lập dựa trên phương án quản lý nhân sự của doanh nghiệp, rồi sau đó mới từ từ sửa chữa thay đổi.
Roland đương nhiên biết cái phương án này sơ hở đủ thứ, thế nhưng lấy tư cách người mở đường, hắn không đi làm trước thì ai có thể làm đấy? Cụp đuôi núp ở trong thị trấn Bentham, có thể phải mất mấy thập kỷ mới mở ra cánh cửa công nghiệp hóa, nhưng hắn nào phải đạo sĩ tu tiên nên không biết còn sống đến thời gian đó hay không?
Nếu muốn dẫn dắt thời đại và đứng đầu trong cuộc cải cách, nhất định phải có tinh thần mạo hiểm.
Ngay khi hắn ghi lại những ý tưởng này trên giấy da, Barov mở cửa và bước vào.
Lão lắc những bông tuyết còn vươn trên áo, sau khi cúi chào, lão hướng về phía hoàng tử nói ra:
- Bẩm điện hạ, sứ giả pháo đài Epopee đến rồi.