"Ngươi đang làm cái gì!"
"Buông nàng ra!"
Mấy người đồng thời lên tiếng, Iphies bĩu môi, nâng tay phải lên, lồng giam bỗng nhiên biến mất, Macy ngã nhào xuống đất.
"Đồ khốn kiếp!" Một bóng dáng màu vàng kim đằng không bay lên, vọt thẳng đến chỗ nàng, chính là Lightning!
Nhưng mà nắm đấm của cô gái nhỏ vừa mới nâng lên thì đã bị Lồng Giam Ma Lực vây khốn, khoảng cách của song phương không đến một cánh tay, nhưng nàng có làm cách nào cũng không thể đụng đến đối phương.
"Cút đi, nơi này không có chuyện của ngươi!"
Iphies không vui vung lồng giam ra, Lightning lộn vài vòng theo chiếc lồng trên đất, cho đến khi thoát ra khỏi phạm vi năng lực mới thoát ra do lồng giam biến mất.
Lightning lau bụi đất trên mặt, chuẩn bị tiến lên lần nữa thì thấy Roland đi đến trước mặt Iphies, giơ tay lên cao.
"Bốp!"
Theo một tiếng giòn tan, tất cả mọi người sững sờ tại chỗ.
Iphies càng kinh ngạc, nàng không có che nửa bên mặt đỏ bừng mà là ngẩng đầu nhìn Roland, giống như là không thể nào hiểu được hành động của hắn. Sau một lúc lâu, nàng mới chậm rãi quỳ một chân xuống: "Là ta thất lễ, thưa bệ hạ."
Trong lòng Roland cũng có chút bất ngờ, hắn vốn không muốn động tay động chân với một người phụ nữ nhưng nhìn thấy Macy ngã trên đất, trong lòng thậm chí còn chưa kịp suy nghĩ gì thì thân thể đã bắt đầu hành động. Bây giờ hồi tưởng lại, lúc ấy có cảm giác như thấy con gái của mình bị đám nhóc nhà khác khi dễ, trong lòng đột nhiên tràn ngập phẫn nộ.
"Ngươi có ý gì?" Hắn quát hỏi.
"Bệ hạ, ở thời khắc nguy cấp một người có thể sẽ bộc phát ra lực lượng hơn xa bình thường, ta chỉ muốn cho kết quả kiểm tra chuẩn xác hơn một chút..." Giọng điệu Iphies vô cùng bình tĩnh, giống như đó hoàn toàn là một việc nhỏ không có ý nghĩa: "Hiện tại xem ra tiến giai nhưng không phải phù thủy chiến đấu cũng không gì hơn cái này, năng lực tiến hóa vẫn không đền bù được chênh lệch bản thân."
Roland không khỏi yên lặng, rốt cuộc người này sống trong hoàn cảnh như thế nào mới cảm thấy vì kiểm tra năng lực mà tổn thương một đồng loại là chuyện đương nhiên như thế?
"Macy sao rồi?" Hắn nhìn về phía Wendy, người sau đã ôm bé gái tóc trắng khôi phục lại nguyên hình về.
"Cũng may... cũng không bị thương quá nặng, chỉ hơi sưng đỏ!" Wendy cau mày nhấc tay áo của nàng lên, có thể rõ ràng trên cánh tay trắng nõn có từng cái dấu đỏ do lồng giam để lại.
"Groo..." Macy vùi đầu vào trong ngực Wendy, giọng có chút ủy khuất.
"Yên tâm, thưa bệ hạ!" Iphies xem thường nói: “Ta nắm chuẩn lực co vào, đối với phù thủy thì vết thương nhỏ như thế này, một hai ngày sẽ tự lành!"
"Xin lỗi nàng!" Roland táo bạo ngắt lời.
Người sau há hốc mồm, kinh ngạc nhìn về phía hắn, trong nháy mắt sắc mặt đỏ lên: "Xin lỗi, thưa bệ hạ "
"Không phải ta, là Macy."
Lần này nàng cắn răng cúi đầu xuống, rốt cuộc không lên tiếng. Nhìn dáng vẻ tuyệt đối sẽ không xin lỗi đối phương của Iphies, Roland sắp giận đến phát cười.
Xem ra có lẽ bầu không khí Đảo Trầm Thụy càng hỏng bét hơn hắn nghĩ, nhóm người Hội Răng Máu này đến địa bàn của lãnh chúa thế tục mà vẫn như thế, nếu ở Đảo Trầm Thụy mà phù thủy làm chủ thì sợ sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Hơn nữa mấu chốt nhất là người trong cuộc cho rằng cách làm của mình cũng không vấn đề, nếu như chỉ đơn thuần là trừng trị thì Roland có thể nghĩ ra vô số cách để nàng ăn đủ đau khổ, nhưng làm như vậy hoàn toàn không có chút tác dụng nào trong việc thay đổi tam quan đã lệch lạc. Nghĩ đến mục đích Tilly đưa các nàng tới đây, hắn không khỏi thở dài, nếu trước đó vỗ ngực nói có khó khăn gì thì đến tìm ca ca, thời điểm này đương nhiên không thể chỉ hung hăng giày vò nàng một phen rồi ném đi coi như xong được. Nếu như không thể trợ giúp Tilly lắng lại mâu thuẫn hậu phương, sớm muộn gì Đảo Trầm Thụy cũng sẽ sụp đổ, đương nhiên có lẽ mình có thể hấp dẫn được một bộ phận phù thủy, nhưng cũng sẽ vĩnh viễn mất đi lòng tin của Tilly.
Chỉ có đánh tan thứ mà từ đáy lòng Iphies vẫn lấy làm kiêu ngạo mới có thể khiến cho nàng thật sự biết mình sai lầm ở đâu.
"Ngươi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn những người khác thì có thể không cố kỵ cảm nhận của kẻ yếu chút nào?" Giọng Roland dần trở nên lạnh lẽo: "Trên thực tế, ngươi mới thật sự là kẻ yếu!"
Câu nói này khiến cho đối phương lập tức có phản ứng, Iphies chợt ngẩng đầu, vẻ mặt không tin.
"Ngươi cho rằng phù thủy chiến đấu hẳn là áp đảo phía trên phù thủy phụ trợ, ngay khi đối mặt ngoại địch, phù thủy chiến đấu mới là hạch tâm cam đoan quần thể kéo dài tiếp, đúng không?" Hắn nói tiếp: “Ý nghĩ này vừa đáng thương vừa buồn cười, nếu động tay thật, quá ỷ lại năng lực thì bản thân ngươi không có chút phần thắng nào."
Lông mày của nàng nhíu chặt, ánh mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm: "Bệ hạ, ngài muốn nói là không phải phù thủy chiến đấu cũng có thể đánh bại ta?"
"Thế nào, ngươi không tin sao..." Roland cười lạnh một tiếng: "Đa số người trong Liên Minh Phù Thủy đều có thể làm được dễ dàng, nhưng mà các nàng chưa từng dùng năng lực chiến đấu." Nói đến chỗ này, hắn đưa ánh mắt về phía Lightning bên cạnh, mà người sau đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó nhanh chóng hiểu được ý của hắn, khẽ gật đầu.
"Đây chỉ là ngài phán đoán thôi."
"Vậy thì để Macy chăm chú đọ sức với ngươi một trận đi!" Hắn trầm giọng nói: "Nàng sẽ đích thân nói cho ngươi, ngươi hoàn toàn không có tư cách áp đảo bất cứ phù thủy nào!"
"Cái...cái gì?" Iphies mở to hai mắt nhìn: "Ngài nói là... con chim bồ câu ngu đó?"
"Quyết đấu sẽ chọn ngày là ngày mai!" Roland gằn từng chữ: “Đến lúc đó ngươi sẽ hiểu, mình cũng không mạnh mẽ như trong tưởng tượng như vậy."
*
Về đến phòng, cơm trưa đã bày trên bàn ở phòng khách.
Trong mâm đựng theo thứ tự là canh thịt, bánh mì, nấm và rau xanh hầm.
Rất rõ ràng, hôm nay các nàng không cần đến đại sảnh dùng cơm.
"Ồ? Lại có thịt có bánh mì?" U Vũ kinh ngạc nói: “Ta còn tưởng rằng hôm nay chỉ có thể uống nước lạnh đỡ đói nha."
"Đây là không muốn để cho ta đói bụng đi quyết đấu!" Iphies cười nhạo nói: "Hắn đúng là có đủ tin tưởng vào con chim ngu đó."
"Đương nhiên có thả thuốc bên trong hay không cũng khó nói, ví dụ như là loại khiến cho người ta tiêu chảy không ngừng đó."
Iphies không hề lo lắng cầm một ổ bánh mì lên nhét vào miệng: "Ngươi có thể không ăn."
"Người quyết đấu cũng không phải ta!" U Vũ liếc mắt, bò lên trên ghế, kéo một dĩa nấm nướng tới trước mặt: "Hơn nữa, ngươi thật sự phải làm đến nước này sao? Đúng là đại nhân Heidy kêu chúng ta xác nhận tình huống bên này, nhưng không có bảo ngươi gây sự ngay trước mặt lãnh chúa?"
"Đây là một cơ hội khó được."
"Thật ?" Nàng có chút hăng hái nói: “Không phải là vì lý do khác?"
Iphies quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm U Vũ, cho đến khi người sau lùi lại: "Được rồi, coi như ta không có hỏi."
Từ khi thủy trở tiến về Tây cảnh phù lại Đảo Trầm Thụy, bầu không khí trên đảo càng ngày càng bất lợi cho Hội Răng Máu. Nghe nói huynh trưởng của đại nhân Tilly thành lập lãnh địa mà phù thủy có thể dung thân ở bên kia biển, còn đặc biệt thiện đãi phù thủy không phải phù thủy chiến đấu tay trói gà không chặt, chuyện này khiến những người vô năng ở trên đảo thanh thế ngày càng tăng vọt. Đại nhân Heidy hoài nghi đây là tin tức Tilly cố gắng lan truyền, dùng để tranh thủ được đa số người ủng hộ. Dù sao theo lẽ thường mà nói, phù thủy có thể chinh chiến tứ phương, cướp đoạt thổ địa và quyền lực lãnh chúa mới càng được coi trọng mới đúng.
Vậy mà hôm nay, kết quả thăm dò khiến cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn, hình như tên lãnh chúa thế tục này đối xử với tất cả phù thủy thật.
Nhưng mà chuyện này còn không phải là chuyện làm nàng bất ngờ nhất.
Bất ngờ nhất chính là Macy.
Nàng nghĩ mãi mà vẫn không rõ, nói chuyện cũng không nói hết câu, đồ đần đầu óc chậm chạp đó lại được nhiều phù thủy yêu thích như vậy, bao gồm cả lãnh chúa... khi nàng xuất hiện ở trước mặt mọi người, nụ cười của mọi người đều là xuất phát từ nội tâm, mà ở Đảo Trầm Thụy, nàng chỉ là một thú cưng có thì được mà không có thì cũng không sao thôi!
Chính là cảm nhận như vậy khiến cho trong đáy lòng Iphies dâng lên vô biên ghen tỵ và phẫn nộ.
Nàng rời đi Đảo Trầm Thụy, lại hòa hợp với các phù thủy ở chỗ này? Như vậy chính là phản bội!
Đây cũng là nguyên nhân chân chính khiến cho Iphies quyết định dạy dỗ đối phương một chút.
Nhưng mà chuyển biến tiếp theo lại khiến cho nàng tỉnh hồn lại.
Tiến hành quyết đấu với một con chim bồ câu? Sao bệ hạ lại nói ra chuyện buồn cười như thế được?
Nhưng mà làm như vậy cũng được, xác minh tình huống Tây cảnh đúng là một trong số nhiệm vụ, mà một nhiệm vụ khác chính là biểu hiện ra giá trị bản thân, khiến cho lãnh chúa coi trọng.
Nàng sẽ để cho bệ hạ biết, cho dù có tiến hóa như thế nào đi nữa thì giữa phù thủy chiến đấu và những người yếu đó vẫn có chênh lệch như rãnh trời.