Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 546

Chương 546
Chương 546

Anna hoàn toàn tách ra khỏi mọi người.

Cho đến khi mọi người thuộc làu toàn bộ quá trình đi săn thì mới đến phiên nàng luyện tập Ấn Phù Thần Ý.

Cứ việc Iphies hoàn toàn không hiểu rõ "Ấn Phù Thần Ý" là một loại năng lực gì, nhưng mà nhìn các phù thủy ở đây đều hào hứng, hình như là có rất nhiều hứng thú với diễn luyện tiếp theo.

Chẳng lẽ các nàng cũng rất ít nhìn thấy Anna xuất thủ?

Iphies càng tò mò.

Chỉ thấy đối phương chậm rãi đi ra, trong tay còn cầm một mảnh loại kim kỳ quái.

Bản thân nàng không hề giống như một phù thủy chiến đấu, ánh mắt bình tĩnh như là nước hồ hoàn mỹ thanh tịnh, trong lúc giơ tay nhấc chân có thể nhìn ra được nàng chưa hề chiến đấu sinh tử với ai.

Mà mảnh kim loại đó cũng khiến cho Iphies mê hoặc không thôi, trước sau bằng phẳng không nói, chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, phía trên còn có khảm bảo thạch ánh sáng lập loè, nhìn kiểu gì cũng thấy nó không giống như là một món vũ khí.

"Thả khinh khí câu!" Akesha quay qua nhìn rừng rậm Dodge phất phất tay, qua một lát, mấy cái khinh khí cầu đủ mọi màu sắc bay ra khỏi rừng rậm, từ từ lên cao.

"Đi thôi! Bắn hạ bọn chúng!" Nàng hô.

Vân vân... như vậy cũng quá xa chứ, Iphies kinh ngạc nghĩ, thảo nguyên cách ven rừng rậm chừng nửa dặm đường, nếu như Anna không thể bay, như vậy làm sao mới bắn trúng những thứ không ngừng lên cao đó? Chẳng lẽ nàng cũng có thể vượt qua cực hạn năng lực, khiến cho ma lực tác dụng được trên không rừng rậm?

Anna gật gật đầu, giơ mảnh kim loại trong tay lên, chỉ thẳng vào hướng bóng bay.

Sau đó Iphies thấy được cảnh tượng khó có thể tin ——

Bốn viên bảo thạch đồng thời phóng ra hào quang chói sáng, trong chốc lát mảnh kim loại biến thành màu vàng kim, mà bầu trời trong xanh truyền đến từng tiếng sấm nổ, tia sáng tạo thành tua cờ từ trong mây vẩy xuống, giống như là một vầng mặt trời mới ngưng tụ trên bầu trời.

Năng lực của nàng lại có thể dẫn động thiên tượng!?

Còn không kịp kinh hô thì một đạo ánh sáng màu vàng kim chói mắt từ trong tay Anna bắn ra, vọt thẳng đến bóng bay. Lưu quang trên trời cũng bị dẫn động, trong lúc nhất thời giống như vô số tia chớp đánh xuống, dọc theo quỹ tích của ánh sáng màu vàng kim, dữ dằn đảo qua vị trí mục tiêu, giống như thần linh gián thiên phạt xuống! Tiếng nổ đinh tai nhức óc nổ tung bên tai Iphies, chấn động đến trong đầu nàng kêu lên ông ông, cho đến khi ánh sáng biến mất cũng chưa có hoàn toàn khôi phục lại.

Đây là... năng lực kinh người cỡ nào?

Nhìn trên rừng cây đã không có vật gì, thân thể Iphies không ức chế được run nhè nhẹ, e là cho dù tất cả phù thủy chiến đấu của Hội Răng Máu cộng lại cũng không ngăn được một đòn như thiên phạt này. Rốt cuộc là nàng dựa vào năng lực của mình hay là dựa vào mảnh kim loại đó mới làm được như vậy?

Trước uy lực như thế này, lực lượng dã thú mà Heidy Morgan tuyên dương không khác gì cừu non mà nàng vẫn hay nói.

Iphies chợt nhớ tới Roland bệ hạ giới thiệu.

Cái này. . . chính là lực lượng của phù thủy cao giai sao?

Roland cũng là lần đầu tiên nhìn thấy hoàn chỉnh quá trình Ấn Phù Thần Ý phóng ra.

Sau khi ánh sáng bắn ra, giống như là để lại một tiêu ký vô hình, mà toàn bộ tia chớp màu vàng kim theo sát phía sau rơi vào trên tiêu ký này. Mà địa điểm tia chớp rơi xuống ở ven bìa rừng rậm, hiển nhiên nó bị người sử dụng Ấn Phù khống chế, khi đến gần kẻ địch mới lan ra bốn phía.

Mặt khác, ánh sáng không phải là sinh ra là không thay đổi, từ bên trong Ấn Phù bắn ra thì chỉ lớn như một cánh tay, nhưng nhanh chóng mở rộng ra, cuối cùng biến thành một cái mặt quạt, cuối cùng phạm vi tác động đại khái chừng năm mươi thước, đối với thời đại vũ khí lạnh thì thứ này có thể coi là đại sát khí hủy thiên diệt địa.

"Những tia chớp đó... đều là ma lực tạo thành sao?" Hắn nhìn về phía Nightingale.

"Ta nghĩ... đại khái là vậy!" Người sau chần chờ nói.

"Đại khái?"

"Trong mê vụ, đúng là ta có thể nhìn thấy ma lực đang điên cuồng phun trào, chỉ là..." Nàng lộ ra vẻ mặt khó hiểu: "Nó có màu không giống với bất cứ ma lực nào trước đây."

"Là màu gì?"

"Màu đen, hoặc là... không ánh sáng!" Nightingale nhíu mày nói: “Giống như là khu vực trống rỗng mà Thần Phạt Chi Thạch hình thành."

Roland giật mình, Ấn Phù có ánh sáng màu vàng kim lóng lánh nhưng trong thế giới sương mù lại là màu đen không ánh sáng? Nói cách khác, đặc tính ma lực của bọn nó như nhau, hoặc ít nhất là tương cận? Trong thoáng chốc, hắn như nhận ra cái gì, liên tưởng tới mối liên hệ giữa thần thạch và ma thạch, một cái phỏng đoán to gan xuất hiện trong lòng hắn.

Trở lại văn phòng trong thành bảo, hắn gọi Akesha qua.

"Các ngươi tiến hành nghiên cứu Ấn Phù Thần Ý bao nhiêu lần?"

"Cũng không nhiều, toàn bộ kết luận đạt được ta đều nói hết cho ngươi, dù sao chỉ có tam tịch mới có thể khỏi động loại Ấn Phù này, ma lực của các nàng lại là mấu chốt chi phối chiến cuộc, đương nhiên không thể tùy ý tiêu xài trong kiểm tra." Nàng kỳ quái nói; “Sao vậy, ngươi phát hiện chỗ không đúng sao?"

"Ta nhớ được ngươi đã nói nó có thể xuyên thấu qua phòng ngự của Thần Phạt Chi Thạch?"

Akesha gật gật đầu: "Lúc linh lúc mất linh, hẳn là có liên quan đến phẩm chất của thần thạch."

"Các ngươi không có quan sát đặc tính ma lực của Ấn Phù Thần Ý sao?" Roland thấp giọng nói: "Trong sương mù, ma lực tia chớp của Ấn Phù dẫn có màu sắc giống như thần thạch."

"Không... đương nhiên chúng ta từng làm như thế, ghi chép về đặc tính ma lực là hạng mục thiết yếu, chỉ là Ấn Phù thả ra đồng thời ma thạch cân bằng dùng cho giám sát đều sẽ mất đi tác dụng, tam tịch cũng không thể mỗi ngày đều vào xem tổ chức Quest, cho nên hạng mục này được ghi chép là màu vàng kim khi nhìn thấy." Nàng chớp mắt nói: “Chờ một chút, ngươi nói nó có màu sắc giống như là khu vực bị thần thạch quấy nhiễu?"

"Không sai!" Roland chậm rãi nói: "Ta có một cái phỏng đoán, Thần Phạt Chi Thạch cũng không phải là cấm tiệt ma lực mà là bản thân nó ẩn chứa ma lực cường độ cực cao, cao đến ảnh hưởng ma lực xung quanh vận hành mới khiến cho năng lực không thể nào thi triển bình thường. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Ấn Phù Thần Ý lại làm ma thạch cân bằng mất đi hiệu lực —— trong phạm vi nó ảnh hưởng, tạo thành khu vực quấy nhiễu tương tự như Thần Phạt Chi Thạch, đương nhiên ma thạch sẽ không thể nào có tác dụng nữa!”

"Nhưng rõ ràng học viên phụ trách quan sát ma lực ở hiện trường nói ——" Akesha nói đến một nửa bỗng nhiên sửng sốt.

"Sự quan sát của nàng bị ánh sáng mãnh liệt của Ấn Phù Thần Ý tuôn ra ngăn cách, giống như bóng tối bị ánh sáng che đậy!" Hắn nói thẳng: “Mà trong thế giới sương mù của Nightingale chỉ có ma lực mới có màu sắc, cho dù là nhìn thẳng vào mặt trời thì cũng sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, đây chính là nguyên nhân các ngươi không có phát hiện ra nó."

Quan sắc ma lực là một loại năng lực nhánh, bị giới hạn bởi trình độ thị giác của phù thủy, tiến hành quan sát vào ban ngày và ban đêm đều sẽ có được kết luận khác biệt, Sylvia có thể chứng minh điểm này. Có được Ma Lực Chi Nhãn, nàng có thể phát hiện dao động ma lực ngoài mấy cây số, bàn về khoảng cách dò xét thì hơn xa Nightingale.

Bởi vậy tổ chức Quest tin tưởng kết quả mà ma thạch cân bằng đo ra hơn – nó không có liên quan đến năng lực của người dùng, cũng không liên quan đến hoàn cảnh xung quanh, đối với ma lực biểu hiện thì càng chuẩn xác hơn, cùng loại với kiểu quan sát dưới trạng thái sương mù. Chỉ có khi ma thạch không thể nào tạo nên tác dụng thì tổ chức Quest mới tin tưởng kết luận của người quan sát.

Bình Luận (0)
Comment