Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 553

Chương 553
Chương 553

"Bảo thạch, groo?" Macy vén tóc trắng trên trán ra, để lộ đôi mắt to hiếu kì.

"Là ma thạch!" Akesha nhặt mấy viên đá trên đất lên quan sát một hồi: "Mặc dù còn không rõ ràng là chủng loại nào nhưng chỉ nhìn màu sắc thì trước khi chuyển hóa đều là Thần Phạt Chi Thạch phẩm chất cực tốt."

"Chiến lợi phẩm của ma quỷ cao giai chắc chắn sẽ không tệ lắm đâu." Foliage cười nói: “Chỉ là không nghĩ tới nó lại giấu cái hộp này ở trong cơ thể."

"Ừm, nói như vậy, có phải trên người những con ma quỷ khác cũng có hộp như thế này?" Macy hưng phấn nói: “Ta đi tìm thử xem!"

"Chú ý đừng đụng đến bình chứa sương đỏ!" Akesha dặn dò.

Nửa khắc đồng hồ sau, Macy lại hứng thú bừng bừng cầm lấy hai cái hộp màu đen chạy tới: "Lục soát được từ trên người ma quỷ mặc quần áo sặc sỡ!"

Nightingale móc ra thì vẫn là ma thạch, nhưng mà lần này nhìn màu sắc viên đá ảm đạm hơn một chút, kích thước cũng nhỏ hơn một chút, chỉ là số lượng rất nhiều.

Akesha tụ tập ma thạch lại một chỗ, không khỏi nhíu mày.

"Thế nào?" Nightingale hỏi: "Có cái gì không đúng sao?"

"Ma thạch... hình như nhiều lắm."

"Nhiều còn không tốt sao?"

Nàng khẽ lắc đầu: "Hội Liên Hợp tiễu sát Tâm Cụ Ma lấy đơn vị ngàn mà tính, nếu như ma thạch dễ thu hoạch như vậy, tổ chức Quest cũng sẽ không khổ tâm tích lực muốn bắt được và chăn nuôi Hỗn Độn Thú. Tại sao bọn chúng sẽ mang theo nhiều ma thạch bên người như vậy?"

"Đại khái là để dành được trong hơn bốn trăm năm nay chứ?" Nightingale nở một nụ cười khó coi: "Giống như là một thằng xui xẻo, khổ cực tích lũy, quyết định làm xong việc này thì về nhà trồng trọt, kết quả bị chúng ta một phát súng giết chết, toàn bộ di sản cũng tiện nghi chúng ta."

Không có người cười ra tiếng, ai cũng nhận ra được hàm nghĩa đại biểu phía sau cái này —— nếu như một cái tộc đàn khổng lồ chưa hề đình chỉ sản xuất ma thạch trong hơn bốn trăm năm, vậy tài nguyên chiến tranh trong tay chúng nó sẽ tích lũy đến một trình độ gì?

"Được rồi, suy nghĩ nhiều cũng vô dụng!" Sau một hồi tẻ ngắt ngắn ngủi, Akesha đánh vỡ trầm mặc nói: “Dù sao chúng ta cũng không có con đường thứ hai để đi."

...

Rốt cuộc dưới sự chỉ dẫn của Lightning, Đệ Nhất Quân cũng chạy tới cánh rừng.

"Các ngươi vẫn ổn chứ!" Wendy lo lắng nhảy xuống lưng Lightning, lần lượt kiểm tra mỗi vị tỷ muội: "Anna nàng..."

"Ma lực hao hết khiến cho hôn mê, không cần lo lắng!" Nightingale an ủi nói: "Tất cả mọi người không có trở ngại."

"Ta đã nói rồi!" Đầu Lightning đã được băng bó lại, chỉ lộ ra vài lọn tóc nhỏ trên trán: "Nhưng mà Wendy tỷ còn hung hăng thúc giục ta."

"Đây, đây là... cái gì!" Brien kinh ngạc nhìn một loạt thi thể được bày ra trên mặt đất: "Bọn chúng chính là ma quỷ sao?"

"Không sai, là mà quỷ đã chết hẳn!" Nightingale nhún vai nói: “Ngươi lệnh cho binh sĩ chuyển bọn nó về đi, thịt, khôi giáp, quần áo, vũ khí mang theo, một cái cũng không thể thiếu, đây là mệnh lệnh của bệ hạ."

"Rõ!" Vừa nghe đến mệnh lệnh, Brien lập tức nghiêm túc lại: "Ta sẽ an bài người làm thỏa đáng."

"Đáng tiếc không thể bắt được một con ma quỷ còn sống!" Akesha thở dài: "Kế hoạch chế tạo Ấn Phù lại phải dời lại."

"Ma quỷ còn sống?" Lightning nghiêng đầu nói: "Có đó!"

"Cái gì?" Đám người cùng đưa mắt nhìn về phía nàng: "Ở đâu?"

"Ta cũng không xác định!" Nàng chớp mắt nói: “Nếu như ma quỷ biết bơi thì có lẽ nó sẽ còn sống!”

...

Lúc xế chiều, tàu thuỷ bánh xe guồng rời khỏi bờ sông, quay đầu trở về Thành Neverwinter.

Trong đó, một đám binh sĩ Đệ Nhất Quân hiếu kì vây lại một vòng trên boong một chiếc.

"Đây chính là kẻ địch tương lai chúng ta phải đối mặt?"

"Nhìn cũng chả có gì đặc biệt, ngoại trừ khổ người lớn một chút."

"Xuỵt, ngươi nói bậy bạ gì đó?" Có người quát khẽ: “Không nhìn thấy phù thủy của bệ hạ đều bị thương không nhẹ sao, năng lực của các nàng ngươi cũng không phải là chưa thấy qua!"

"Không sai, chắc chắn những tên chết mất đều vô cùng hung tàn, ít nhất còn khó đối phó hơn tà thú nhiều, ngay cả đại nhân Anna cũng trúng chiêu." Một người khác gật đầu bổ sung: “Lúc ấy nàng một mình phong tỏa cái khe trên tường thành, mạnh mẽ ngăn cản được đàn tà thú xung kích."

Câu nói này được đa số binh sĩ đồng ý.

"A... ngày đó ta cũng có mặt, đại nhân Anna còn cứu ta một mạng!"

"Nếu như không có nàng, chỉ sợ ta đã bị một con tà thú loại lợn rừng đạp chết."

"Đáng tiếc tiểu thư thiên sứ không ở đây, nếu không thì các nàng sẽ lập tức khỏe lại."

Đứng ở đuôi thuyền, Nightingale và Akesha liếc mắt nhìn nhau, không khỏi cười lắc đầu.

Bây giờ những người bình thường này đã xem phù thủy là đồng bạn có thể kề vai chiến đấu, đối với hai người thì đều là cảm nhận mới lạ ---- -- -- một người vốn sinh sống trong đế quốc phù thủy xem phàm nhân là nô lệ, một người từng trốn đông trốn tây, chịu đủ dân chúng bài xích và hãm hại... mặc dù nội dung cảm nhận hoàn toàn tương phản, nhưng đều không thể tưởng tượng nổi.

"Ngươi thấy thế nào?" Nightingale âm thầm cảm khái một phen, sau đó hỏi.

"Ngươi chỉ là vật thí nghiệm mất mà được lại sao?" Akesha cười nói: “Ta nghĩ có thể xem là cực kỳ may mắn."

Đối tượng các binh sĩ vây xem chính là Cuồng Ma rơi xuống nước bị giam giữ trong lồng sắt.

Giống như Lightning nói, ma quỷ xui xẻo bị khinh khí cầu nổ tung sinh ra sóng lửa nóng rực bắn trúng, rơi vào trong nước mới khôi phục ý thức, nhưng thân thể bị thương nghiêm trọng, vùng vẫy nửa ngày cũng không thể bơi về bờ, cuối cùng bị Macy sưu tầm bắt được —— theo lời giải thích của người sau, nếu như không phải nó lớn tiếng gầm rú thì chưa chắc nàng sẽ chú ý tới nó. Hiển nhiên Cuồng Ma coi Macy là Khủng Thú cứu viện, kết quả vừa lên bờ thì trở thành tù binh của phù thủy.

Suy tính đến ma lực và thể lực của Iphies đều đã đến cực hạn, có lẽ không thể vây khốn ma quỷ quá lâu, cuối cùng mọi người vẫn quyết định chặt đứt tứ chi của ma quỷ, lại do Akesha đóng băng vết thương lại. Như vậy thì trước khi sương đỏ hao hết kẻ địch không thể nào tự sát, cũng sẽ không lập tức chết đi.

"Không nghĩ tới sau khi xuất hiện biến cố lớn như vậy mà còn có thể hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, đúng là đủ may mắn." Nightingale bĩu môi.

"Đúng rồi, ngươi không đi nghỉ ngơi sao?" Akesha chỉ chỉ bên hông.

"Bôi thuốc lên thì tốt hơn rất nhiều!" Nàng chẳng hề để ý khoát tay nói: “Trước khi gặp được Roland bệ hạ, tất cả đau đớn của Hội Cộng Trợ đều do Foliage giải quyết."

"Cũng may tất cả mọi người bình yên vô sự!" Akesha thở ra một hơi: "Hành động lần này là sơ sót của ta."

"Ma quỷ cao giai sao? Đây không phải là lỗi của ngươi." Nightingale an ủi nói: “Ai cũng không biết bọn chúng sẽ đơn độc xuất hiện ở vùng đất xa xôi này."

"Đây cũng là chuyện khiến cho ta khó hiểu... dù sao bọn chúng trước giờ đều trốn ở sau đại quân, sẽ không đơn độc hành động, hơn nữa số lượng cực kỳ ít ỏi. Trong mấy chục năm giao chiến với Hội Liên Hợp, tất cả ma quỷ cao giai lộ diện đều sẽ bị ghi lại trong danh sách, bao gồm đám đã chiến tử luôn cũng không đến hai mươi con." Nàng dừng một chút: "Ta vốn tưởng rằng phải chờ tới khi Hồng Nguyệt giáng lâm mới có cơ hội gặp gỡ bọn chúng, nhưng nhìn thấy những ma thạch đó, ta bỗng nhiên không xác định được."

Nightingale nhanh chóng hiểu được ý trong lời nói của nàng, nhưng vừa nghĩ thông suốt thì lập tức thấy lạnh cả người.

"Tuổi thọ của ma quỷ, mức độ trưởng thành cao nhất, đường tắt tấn thăng và phương thức sinh sôi đều hoàn toàn không biết, trong bốn trăm năm này, rốt cuộc bọn chúng đã phát triển thành cái gì rồi?" Akesha thấp giọng nói: “Nếu như kẻ địch có thể tích lũy được một lượng lớn ma thạch, vậy phải chăng chúng nó cũng có thể tích lũy ra được một lượng lớn ma quỷ cao giai?"

...

Bình Luận (0)
Comment