Khi xe ngựa chạy vào Shining City, bốn phía trở nên ồn ào.
Yorko không nhịn được nhấc màn lên, nhìn ra ngoài —— chỉ thấy hai bên đường đều là đủ loại cửa hàng, có dựng chòi hóng mát ở cửa ra vào, dựng mấy cái bàn cho người ta nghỉ ngơi, có bày hàng hóa trên đất, còn mình thì đứng bên đường gào to, toàn bộ phố dài không khác gì phiên chợ.
Trong lúc nhất thời hắn cho là mình đi tới Eagle City, thành trấn hình thành từ một phiên chợ đó.
Khoan, không đúng, Eagle City đã bị nữ vương Greenwater một mồi lửa đốt rụi, hơn nữa những kiến trúc cao lớn nguy nga nơi xa cũng chứng tỏ quy mô thành thị này có chút bất phàm.
"Thế nào, ngươi cảm thấy vương đô Dawn Kingdom thế nào?" Một giọng nữ uể oải vang lên sau lưng hắn.
"Không hổ là vương đô thương nhân, ngay cả đại lộ thành thị cũng cho tiểu thương công khai rao hàng, nếu ở Greyfort thì đã bị đội tuần tra cạo sạch sẽ." Yorko tán thưởng: “Chỉ sợ cũng chỉ có Fiordland mới có thể so với các ngươi."
"Fiordland?" Cô gái khinh thường nói: “Một đám vận chuyển hàng hóa thôi. Chỉ là vận chuyển hàng hóa các nơi đến nơi khan hiếm, buôn bán qua lại ăn giá chênh lệch, hàng hóa có thể bán được trên đảo ít đến đáng thương, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có cá ướp muối có thể bán chút tiền."
"Đương nhiên, nếu bàn về hành thương thì đương nhiên lợi hại nhất chính là ngươi." Yorko cười, rụt đầu lại.
"Ngươi cũng không tệ!" Nàng mỉm cười, đưa tay khoác lên vai hắn; “Ngài đại sứ của ta.”
Đối phương là thương nhân quý tộc Yorko gặp ở thành thị biên cảnh Dawn Kingdom, không giống như Greyfort, ở Dawn Kingdom thậm chí thương nhân có thể dùng tài phú như tước vị, đa số quý tộc đều sẽ hành thương, mà địa vị phú thương có thể so với quý tộc thượng vị. Đồng thời Dawn Kingdom vẫn là đại quốc sản xuất, không chỉ nông sản cực kỳ phong phú, nguyên liệu dệt và thành phẩm còn vượt qua ba nước còn lại. Trước khi xuất phát, Yorko đã học bù lịch sử và đặc điểm phong tình nước láng giềng, giả ngu đúng lúc có thể khiến cho mấy cô gái cảm thấy thỏa mãn nhưng đồ đần hỏi gì cũng không biết thì sẽ không có ai thích.
Nữ thương nhân tên là Danis Payton, tuy đã chừng ba mươi lăm ba mươi sáu nhưng làn da vẫn được bảo dưỡng rất tốt, sơ lên thì rất mềm mịn. Tóc màu nâu nhạt được búi lên đỉnh đầu, có một nhúm còn được nhuộm thành màu tím, thoạt nhìn có chút quái dị, nhưng mà nhìn quen rồi thì lại cảm thấy không tệ. Làm một nữ quý tộc đi xa bên ngoài, không có ai trông coi, đương nhiên sẽ tràn ngập hứng thú muốn tìm thú vui.
Yorko chỉ tốn hai ngày thì đã có thể trò chuyện vui vẻ với nàng, sau đó lại dùng một bình nước hoa lấy được nàng ưu ái, triền miên một trận, hai người triệt để dính lại với nhau, chẳng những cùng đồng hành, Danis còn kéo hắn lên xe ngựa lớn xa hoa của mình.
"Đúng rồi, không biết thứ được hoan nghênh nhất Shining City chính là buôn bán gì?"
"Thế nào, ngươi cũng muốn tham dự vào sao?"
"Được bạn cũ... không đúng, được quốc vương Wimbledon tôn kính ủy thác, có lẽ ta phải ở lại chỗ này một thời gian dài, mười năm, hoặc là hai mươi năm!" Yorko nhẹ nhõm nói: “Nếu là thành thị của thương nhân, ta cũng không thể ngoại lệ mới đúng, giống như câu nói của ngươi —— "
"Quý tộc giỏi là thương nhân giỏi." Danis nói.
"Không sai, quý tộc giỏi là thương nhân giỏi." Yorko vỗ tay cười to: "Ở Greyfort, đại sứ tương đương với bá tước, không bán dạo làm sao xứng với danh hiệu này."
"Nói cũng phải!" Nàng áp sát vào tai Yorko nói: “Đồ tốt có thể bán được trong vương đô được chia làm hai loại, một loại là sản phẩm thực dụng, có thể dùng được trong nhiều thời điểm, đương nhiên lại không thể quá phổ biến, ví dụ như là ly pha lê thủy tinh, gương bạc, nước hoa, vải vóc chất lượng tốt và hàng dệt. Một loại khác là đồ chơi mới lạ, loại này không có giá tiêu chuẩn, phải xem người mua có thích hay không. Mỗi cuối tuần, trong thành đều sẽ tổ chức buổi mậu dịch tương tự, căn cứ cấp bậc khác biệt, yêu cầu đi vào cũng không giống.”
"Nghe rất thú vị!" Ánh mắt Yorko sáng lên.
"Đúng là rất thú vị, không xem cũng không biết thế giới này còn thứ đồ chơi như thế. Nếu như ngươi cảm thấy hứng thú, ta có thể dẫn ngươi đi tham quan triển lãm cấp cao nhất. Nhưng mà gần đây có một chuyện làm ăn vượt qua cả hai." Danis dừng lại một lát, khiến cho hắn bắt đầu tò mò mới nói: “Mậu dịch nô lệ."
"Nô lệ?" Hắn ngẩn người: "Cái này cũng không tính là gì ly kỳ."
"Cho nên ta nói chính là ‘gần đây’!" Nữ thương nhân giải thích: “Làm ăn không cần vốn luôn được hoan nghênh nhất, hẳn là ngươi biết Wolfheart bị giáo hội công chiếm chứ? Hàng ngàn hàng vạn dân chạy nạn từ bên đó tuôn qua, chỉ cần cho chút đồ ăn là có thể kéo một nhóm, bán đi đâu cũng không lỗ. Bây giờ Shining City có rất nhiều thương nhân đều chạy tới biên cảnh, tranh thủ kiếm món tiền này trước khi làn sóng dân chạy nạn này chấm dứt, dù sao đợi đến khi chiến loạn lắng lại, chuyện làm ăn này cũng không làm được nữa."
"Nhưng mà ngươi lại đi biên cảnh Greyfort."
"Ta không thích cảm giác thương gia lắm." Danis nhún nhún vai: "Đặc biệt là nữ."
"Vậy cũng chớ suy nghĩ chuyện này!" Yorko ôm nàng nói: “Làm ăn không vốn cũng không phải là không có chút phong hiểm nào, chờ những dân chạy nạn đó biến thành bạo dân, các thương nhân nô lệ sẽ nhức đầu.”
"Xem người cũng không phải là hoàn toàn không biết gì về kinh doanh." Nàng che miệng nói.
Đúng lúc này, phu xe lên tiếng: "Phu nhân, đã đến khu hoàng cung."
"Chúng ta chia tay ở đây đi." Yorko hôn nàng một cái: "Thời gian trên đường ngọt ngào mà ngắn ngủi, ta sẽ nhớ kỹ nó."
"Không đến phủ ta ngồi một chút sao?" Danis mị nhãn như tơ nói.
"Còn có công vụ, không chậm trễ thời gian của ngươi."
Đáp án đương nhiên là cự tuyệt, đối phương là người đã có gia đình, bây giờ đã đến địa bàn của người ta, còn đến phủ đệ của nàng làm khách? Nếu như bị gia chủ phát hiện mánh lới, mình không bị đánh gần chết mới là lạ. Yorko tranh thủ nhảy xuống xe ngựa, phất phất tay với nàng: "Ta cảm thấy chắc chắn chúng ta sẽ còn có cơ hội gặp lại."
"Ta cũng cảm thấy như vậy!" Nàng nhíu mày nói: “Có lẽ lần tiếp theo gặp mặt sẽ nhanh đến mức vượt qua tưởng tượng của ngươi."
"Cái gì?"
Đối phương kéo màn lên, cười rời đi.
"Danh xưng Ma Thủ quả danh bất hư truyền!" Nhìn thấy Yorko xuống xe, đoàn sứ giả đi theo phía sau thương đội chậm rãi áp sát tới, Hill Fox đi đến bên cạnh hắn, cảm thán: “Mấy ngày nay ngài đã nói gì với nàng?”
Người này là thân vệ Roland bệ hạ an bài cho hắn, nghe nói đã lập nên rất nhiều công lao cho bệ hạ, mặc dù nhìn không giống có thể đánh: "Nói chuyện với thương nhân thì còn có thể nói gì nữa, đương nhiên là chuyện làm ăn rồi."
Trên thực tế, ngay cả chuyện làm ăn cũng chỉ là lời mở đầu cho câu chuyện của hắn thôi, hợp ý là phương pháp tốt nhất để rút ngắn khoảng cách giữa cả hai, cho dù là ngôn ngữ hay là lễ vật, hắn luôn có thể mò trúng điểm ngứa nhất của phụ nữ.
"Tiếp theo ngài định làm gì?"
"Dựng vương kỳ tháp cao lên, đệ trình văn thư!" Yorko đắc chí vừa lòng nói: “Nói cho bọn họ, đại sứ Greyfort đến rồi!"