...
Đợi hai người tới quảng trường, nơi đây đã người đông nghìn nghịt ——tuyệt đối không phải khoa trương, đây là lần đầu tiên Snake Tooth nhìn thấy nhiều người tụ tập ở cùng một chỗ như vậy, cho dù là cứ điểm Epic phát lương thực cứu tế thì cũng không có có thanh thế kinh người như vậy?
Hắn tính toán sơ, rất có thể nhân số đến đây quan sát diễn xuất vượt qua năm ngàn.
Quảng trường cũng trở nên không giống như lúc mới đến, dựa theo lời giải thích của dân bản xứ thì đây là lần thay đổi thứ ba. Một cái bát lớn chia thành nhiều tầng từ trên xuống dưới, nghe nói là quảng trường cầu thang gì đó. Theo lý thuyết, công trình quy mô vĩ đại như vậy không có một hai năm thì rất khó làm được, nhưng hình như nó được xây dựng xong trong vòng một tháng, ai cũng không thấy đống đất được móc ra đã đi đâu.
Kể từ đó, mọi người quan sát diễn xuất thì đều có thể ngồi trên thềm đá, mà không cần đứng ở hai bên, tầm mắt cũng thoáng nhiều, chỉ cần có thể cướp được một khu vực đất trống là được. Còn những người tới chậm thì chỉ có thể vây quanh quảng trường, nhón chân lên nhìn.
"Cũng may, cũng may!" Tiger Claw chen vào thềm đá ở hàng cuối cùng, dùng sức chen ra hai vị trí: "Cuối cùng cũng kịp."
Snake Tooth ôm chặt ngực, cẩn thận từng li từng tí ngồi sát bên bạn mình —— trong túi vải ở ngực chứa toàn bộ tích súc trong vòng hai tháng qua của hắn, dưới tình huống người chen người thì nhất định phải đề cao cảnh giác. Nếu như là ở Epic, cảnh tượng như vậy chắc chắn là trận cuồng hoan thuộc về ‘chuột’, mặc dù chưa thấy ‘chuột’ tồn tại ở khu biên thùy nhưng vẫn phải đề phòng đồng loại "tạm thời chuyển nghề".
Đến lúc một tia ráng chiều cuối cùng bị màn đêm che đậy, trên quảng trường chỉ còn lại mấy bó đuốc cháy, toàn bộ sân khấu kịch đen kịt một màu, chậm chạp không có nhìn thấy ai đến đốt đống lửa —— Snake Tooth chú ý tới trong sân rộng ngay cả đống củi cũng không được chuẩn bị, chuyện này khiến cho hắn không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
Không có ánh lửa thì biểu diễn như thế nào?
Bỗng nhiên, một đám hào quang sáng tỏ nở rộ trên đài, có chút chói mắt, nhưng không lâu sau Snake Tooth đã thích ứng nó, ánh sáng mềm mại không mang theo chút màu sắc tạp nào. Tiếp theo là đám thứ hai, đám thứ ba, sân khấu kịch được thắp sáng từng chút một, tiếng thán phục ở hiện trường cũng vang lên từng đợt, như là thủy triều.
Đây là... ánh đèn nơi nhà máy!
"A, trời ạ, đèn không đêm! Bọn họ dời đèn không đêm đến đây!"
Thứ chiếu sáng thần kỳ chứa lôi điện trên trời trong truyền thuyết, chỉ là lồng thủy tinh cầm tù điện quang thì đã có giá trị không nhỏ, Snake Tooth cũng chỉ nhìn thấy trong vài lần ngẫu nhiên đi qua khu công nghiệp.
"Cái gì mà là đèn không đêm, gọi là đèn điện!" Xung quanh có người khinh thường nói: “Nó tiêu hao điện, là do máy móc của phù thủy tạo thành tạo ra! Lúc đầu bệ hạ định để thứ này vào mỗi cái cư xá, nhưng hình như là năng lực của tiểu thư phù thủy này còn chưa đủ để chèo chống tiêu hao lớn như vậy, nên tạm thời chỉ có nhà máy được phép sử dụng."
"Ngươi nghe được từ đâu?" Tiger Claw hiếu kỳ nói.
"Các ngươi còn chưa phải là cư dân chính thức của Thành Neverwinter chứ?" Người đó nhún nhún vai: "Tòa thị chính từng tuyên truyền dùng điện mấy lần, nói cho chúng ta biết cách sử dụng đèn điện chính xác. Phải biết nó giống như là lửa, tiếp xúc không cẩn thận là sẽ ủ thành đại họa."
"Không phải lôi điện?"
"Ây... cả hai không kém bao nhiêu, ngươi quản nhiều như vậy làm gì. Đợi đến khi trở thành lĩnh dân của bệ hạ, học xong khóa giáo dục tiểu học, ngươi sẽ hiểu."
Có phương pháp để trở thành lĩnh dân chính thức? Khóa giáo dục tiểu học lại là cái gì?
Snake Tooth còn muốn hỏi thêm vài câu thì đám người bỗng nhiên tuôn ra tiếng hoan hô điếc tai nhức óc, Tiger Claw tóm lấy hắn.
Đoàn Kịch Tinh Hoa lên sân khấu.
"Nữ sĩ May! Nữ sĩ May!"
"Tiểu thư Irene!"
"Ngài Gate!"
Mọi người nhao nhao hô lên tên của thành viên đoàn kịch, không khí hiện trường lập tức đạt đến đỉnh điểm.
Thấy hoàn cảnh như vậy, Snake Tooth đột nhiên cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Hắn cũng muốn giống như các nàng, trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người, được mọi người nhiệt tình gọi tên... các nàng không phải là quý tộc cũng không phải hiền giả, cũng không phải là xa không thể chạm với hắn.
Đợi đến tiếng hô ngừng, hí kịch bắt đầu.
Đây là lần đầu tiên Snake Tooth quan sát Đoàn Kịch Tinh Hoa diễn xuất, vốn cho là mình sẽ không có bao nhiêu hứng thú với hoạt động cao nhã mà quý tộc thích, nhưng theo âm nhạc vang lên, hắn bất tri bất giác tập trung vào cốt truyện trên sân khấu.
Nhân vật chính của truyện không phải quý tộc.
Mà là người bình thường giống như hắn... có dân tự do, lưu dân, thậm chí còn có một con ‘chuột’.
Bọn họ có chút kỳ vọng và mộng tưởng, có chút bất đắc sĩ bị cuộc sống bức bách, không hẹn mà cùng đi vào Thành Ngôi Sao —— trong toà thành thị tráng lệ này, những người không có gì cả này làm quen với nhau, bọn họ giúp đỡ nhau, thổ lộ hết ý nghĩ trong lòng với đối phương, từ khổ sở khi ly hương đến mê mang, lại từ mê mang đến tỉnh lại, chậm rãi tìm được phương hướng tiến lên.
Trên quảng trường to lớn, ngoại trừ lời thoại của diễn viên thì rốt cuộc không còn nghe được một chút tạp âm nào, tất cả mọi người nín thở, giống như là hòa mình vào nhân vật trên sân khấu.
Cuối cùng, rốt cuộc bọn họ cũng định cư lại Thành Ngôi Sao, cũng có cuộc sống an ổn. Ngày xưa, những người dắt tay cùng đi tha hương thì trở thành bạn bè và người yêu. Khi khúc nhạc uyển chuyển mà động lòng người quanh quẩn trên không quảng trường, Snake Tooth cảm thấy trong lòng có thứ gì đó bị xúc động, hắn giả bộ như dụi mắt, che chắn nước mắt nhấp nhô trong hốc mắt, lại phát hiện Tiger Claw đã khóc bù lu bù loa. Mặc dù đang rơi lệ nhưng lại không có cảm giác bi thương.
Không chỉ là hắn, người chung quanh đều như thế, cho đến khi hí kịch kết thúc thì cũng không ai đứng dậy reo hò, giống như vẫn đắm chìm trong cốt truyện vô cùng cảm động này.
Dù cho không nói mọi người cũng đều rõ ràng, ‘Thành Ngôi Sao’ này là chỉ Thành Neverwinter.
‘Chuột’ cũng có thể có được tình cảm như vậy sao?
Mà lúc này, một cô gái dị tộc từ sau tấm màn đi ra.
Nàng có vóc người cao gầy và một mái tóc dài xanh xám ngang eo, lễ phục dạ hội trắng noãn trên người tỏa ra ánh bạc dưới ánh đèn, nhìn như nhân vật từ trong tranh đi ra.
Sau đó nàng mở miệng ca hát ——
Hoàn toàn khác với tiếng nhạc trước đó, ca từ của nàng âm vang hữu lực, tán tụng sự vĩ đại và quang vinh của người lao động, hoàn toàn không giống như là kiểu hát của nữ —— tiếng ca tràn đầy lực lượng phấn chấn lòng người, Snake Tooth giống như nhìn thấy từng chỗ trong quảng trường nơi xa đó đều có mồ hôi mình để lại, mà người tha hương dấn thân vào đây đều đáng được mọi người ghi nhớ.
Cho tới giờ phút này, xung kích từ hí kịch mới hoàn toàn bộc phát ra, mọi người kích động không kềm chế được, dùng sức vỗ tay hò hét, đồng thời dưới tiếng ca tô đậm, cảm xúc sục sôi này dâng lên một tầm cao mới!
Bọn họ đều là con dân của bệ hạ!
Là người lao động quang vinh!
Đồng thời cũng là người sáng lập Thành Neverwinter!
...
Khi rút lui, bệ hạ và các phù thủy rời khỏi đây từ bên cạnh quảng trường, Snake Tooth mở to hai mắt, không thể tìm được bóng dáng White Paper trong số đám người. Nhưng hắn cũng không có cảm thấy mất mác, tiếng ca vẫn vờn quanh lỗ tai hắn, trong lòng viên mãn.
Hắn tin chắc, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ gặp lại.
Giống như những dị khách tha hương đó, ở Thành Ngôi Sao này.